Chương 20: Một chút vấn vương nơi hồng trần

Chiều tà mây trải qua đỉnh núi

Cây lá héo tàn rụng khắp nơi

Nước hồ băng lãnh không gợn sóng

Núi đôi thế nhưng lại tách rời

Phong ba bão táp sắp ập đến

Tới hoa cũng chỉ còn chút hương

Nhân gian thế sự quá vô thường

Lần này chẳng biết ai khởi xướng