Chương
17:
Một chút vấn vương nơi hồng trần
Thấp thoáng bóng ai ngoài song cửa
Nhạt nhòa như có cũng như không
Say mèm lại chẳng thể yên giấc
Chẳng thể giải khúc mắc trong lòng.
Rượu say phố vắng cũng đèn hoa
Rượu say hang tối cũng là nhà
Như điên như dại dạo thiên hạ
Cười run đôi mắt đã ướt nhòa