Sinh ra trong gia đình là con thứ. Cảm giác thế nào ấy nhỉ?
Là mỗi khi cãi nhau , mình đúng cũng bị mắng , sai cũng bị mắng. Làm anh , làm chị mà chả chịu nhường em. Làm em trai , em gái chẳng hiểu chuyện cho ba mẹ đỡ muộn phiền.
Là cái tình cảm luôn luôn bị chông chênh. Tình yêu ba mẹ dành cho mình có khi ít hơn người anh trai , hay em gái.
Là những lúc bản thân làm mọi việc mà chẳng nhận bất cứ lời khen nào , ngược lại đó còn là những điều không cần nhắc cũng biết nó dành cho mình.
Sống trong cái gia đình trọng nam hơn nữ còn hơn là cái chết. Lúc nào cũng anh trai , em trai , lúc nào cũng thế , không làm gì vẫn được khen. Mình cố gắng để nhận lời khen từ người sinh ra mình , còn khó hơn việc gì khác.
Trong mắt ba mẹ , con trai là độc nhất. Trong mắt ba mẹ , con gái chẳng là tích sự gì.
Khi em trai , anh trai chẳng làm gì. Mình phải còng lưng ra làm tất , sau cùng cũng toàn lời chỉ trích , la mắng. Bất lực thật ấy.
Mẹ bảo " Tôi thương con trai tôi nhất , cái gì cũng giỏi ". Ba lại nói " Con trai biết phụ tôi , sau này sẽ lo cho tôi ". Tôi từng ước rằng , mình có thể nghe lời sủng nịnh ấy , nhưng đáng tiếc , đến hiện tại chẳng còn gì khác ngoài mắng nhiếc , chửi rủa.
Từng là 1 học sinh xuất sắc , bây giờ lại tụt dốc không phanh. Sau cùng là so sánh với anh chị hoặc em trai , em gái trong nhà. So sánh vui không? Sao con thấy đau lòng quá vậy.
Cùng 1 câu chuyện nhưng hai thái độ hoàn toàn khác. Không đem đồ ra phơi , đã bị mắng từ chiều đến tối. Ngược lại thì lại nhỏ nhẹ hỏi sao lại không đem ra.
Con cũng là con. Sao lại thương 1 đứa ghét 1 đứa.
Con đã cố gắng cho ba mẹ thấy , nhưng chưa bao giờ ba mẹ nhìn lại con.
Con không ghét ba mẹ , con chỉ xin ba mẹ thương con như đứa con ruột của mình được không?
Con hiểu chuyện hơn các bạn cùng trang lứa , nhưng lại như 1 đứa ngu ngốc trước mặt ba mẹ.
Ba mẹ có thể 1 lần xem lại còn có con không?
[ 22:40 05-09-2019 ]