Đoàn người tập hợp ở trước đại sảnh khách sạn Nikko trên đường Trần Nhân Tông, sau đó dưới sự chỉ dẫn của một em nhân viên trẻ trung lục tục tiến vào bên trong.
Thư ký riêng của Ninh Ngọc Lan, Vũ Phương Trinh, một em gái chân dài xinh đẹp đã đặt trước hai bàn ở nhà hàng La Brasserie, ngụ tại tầng một của tòa khách sạn năm sao này.
Nhà hàng này được gọi là thiên đường hải sản, chuyên cung cấp những bữa tiệc buffet đồ biển không giới hạn, vô cùng hợp khẩu vị của Trương Tuấn.
Hắn chất đầy một đĩa đồ ăn, trở lại bàn thoải mái mà hung hăng đánh chén, mặc cho người xung quanh nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ.
"Cậu, không phải là nhịn đói cả tuần rồi đấy chứ?"
Phương Trinh không kìm lòng được hỏi.
"Hì hì, đồ ăn ngon mà, mọi người ăn đi."
Trương Tuấn cười cười trả lời một câu, lại đứng dậy đi đổi một đĩa hải sản khác.
Khoan hãy nói, đồ ăn nơi này mặc dù thanh đạm, không nhiều dầu mỡ nhưng ăn vào rất ngon miệng, tươi mát mỹ vị.
"Haha, ăn khỏe mà có sức gánh team cho khỏe."
"May mắn có thằng Tuấn vào team, tự nhiên cả đội được buff mạnh, thơm."
"Chuẩn, không biết thuốc kia là thuốc gì, thần kỳ vê lờ."
"Mai đi khám cho chắc, lỡ may có bệnh tật gì thì toi, phải chắc ăn mới được."
"Yếu bóng vía, mà chú khám đâu anh theo với..."
Đám tuyển thủ vui vẻ ăn uống náo nhiệt, Ninh Ngọc Lan thì dường như không động đũa, ăn mấy miếng cho có lệ rồi chỉ ngồi chống cằm suy tư gì đó.
Lúc này, bàn bên cạnh cũng đi vào một đám người cười cười nói nói, tất cả đều là thanh niên trẻ tuổi, người dẫn đầu thế mà Trương Tuấn lại rất quen thuộc, không tự chủ thốt lên.
"Ba gà."
Đang ăn, đám tuyển thủ cũng tò mò nhìn qua, trong nháy mắt liền ồn ào lên.
"Ơ đù, thầy giáo Ba."
"Đúng là Ba gà thật kìa."
"Cả đám SBTC phía sau nữa, thằng nào thằng nấy nhìn vẫn ngáo ngơ như vậy."
"Kaka, vẫn éo hiểu sao mấy thằng này lại có thể xếp hạng bốn giải đấu được, quá sức vô lý."
SBTC là một team mới nổi trong nước, do huấn luyện viên Baroibeo cầm đầu, tuy nhiên thằng này chơi game khá kém, nên thường được gọi với cái tên thân mật là Ba gà.
Trong team bọn hắn, người nào thể hiện trên stream cũng vô cùng bình thường, đương nhiên là bình thường so với tầm tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng vào đánh giải SBTC lại thường xuyên có những trận thắng xuất thần, mơ mơ hồ hồ tiến vào top bốn, xếp trên cả VNI Telecoms.
Đổi lại người khác, đạt thành tích như vậy sẽ được gọi là hắc mã, nhưng SBTC trong mắt giới chuyên nghiệp chỉ có thể được gọi là ăn may, không hơn không kém.
Ba gà tựa hồ lúc này mới phát hiện đám VNI Telecoms, cười cười nhìn qua, vẻ mặt rất phởn.
"Ô ồ, mấy bé top năm đây mà. Chào Ngọc Lan, em càng ngày càng xinh đẹp nha."
Ninh Ngọc Lan trên mặt phiền chán, khẽ gật đầu không nói.
Phía sau đám đàn em SBTC thấy thế, liền tiến lên nhao nhao, dáng vẻ cợt nhả.
"Đù má, anh Ba anh Ba, chị gái này xem ra không thích anh rồi."
"Nghe nói nếu VNI không đạt thành tích tốt tại MSI lần này, bà chị sẽ phải về nhà lấy chồng, cho nên gương mặt mới cau có khó chịu như vậy, cái này dễ hiểu, hehehe."
"Lấy chồng sướng chứ có phải khổ éo đâu mà cau có, thằng lon này đéo biết thì đừng đoán mò."
"Haha, Sena nói đúng lắm.."
Em gái thư ký Phương Trinh không nhịn được, vỗ bàn quát lớn.
"Đủ rồi, anh im miệng lại."
Ba gà phất tay cho cả đám im lặng, nhìn xuống cười nhạo.
"Em gái, lớn lối phết nhờ. Suất tranh vé vớt bọn anh nắm chắc rồi, nên bà chủ em cũng chuẩn bị về vườn. Anh xem em gái sắp thất nghiệp tới nơi, hay là em đến chỗ anh, bao ăn bao ngủ, thế nào?"
"Anh..."
"Hề hề, chỉ bao ngủ thôi đấy nhé, em muốn làm việc gì khác thì phải xin phép trước đó, không bọn anh không chịu đâu.."
Ba gà vừa dứt lời, phía sau liền vang lên từng tràng cười khả ố, theo sau là những ánh mắt dâm đãng quét tới, khiến Phương Trinh tức tối đỏ mặt.
"Cút."
Một tiếng hét lạnh lẽo đột nhiên vang lên, như mang theo sát khí, khiến toàn trường sững sờ.
Một tên gầy gò xăm trổ bên SBTC giận dữ đi lên, chỉ thẳng mặt Trương Tuấn.
"Thằng nhóc, mày vừa nói gì?"
"Cút, đừng sủa nhiều làm phiền các bố ăn ngon."
"Thằng chó này, ở chung với một đám thất bại, còn dám vênh mặt lên. Tưởng đột nhiên thể hiện ra xuất sắc như thế mà bọn tao sẽ sợ à, nói cho lũ ngu chúng mày biết, bọn tao cũng có vũ khí bí mật..."
Ba gà ánh mắt đột nhiên băng lãnh.
"Sena, câm mồm. Lui lại."
Tên gầy Sena kia tựa hồ cũng biết mình lỡ lời, buông ra một nụ cười khinh miệt rồi đi trở lại đứng phía sau.
Trong nháy mắt, gương mặt Ba gà lại trở nên phởn phởn, bộ dáng ngu ngơ, cười nói.
"Dạo này anh thấy mấy chú VNI Telecoms cũng có vẻ lên tay, hay là chúng ta đánh cược một chút. Thế nào hả em, Ngọc Lan?"
Ninh Ngọc Lan lạnh nhạt.
"Không có hứng thú."
"Haha, cứ tưởng thế nào, xem ra em vẫn không tự tin về đội tuyển của mình. Cũng đúng thôi, một lũ thất bại, vô dụng..."
Ba gà còn chưa nói hết, một cái dĩa mực đã bay vào mặt hắn, vô cùng chuẩn xác.
"Mày..."
Trương Tuấn trong lòng vô cùng chán ghét.
Mẹ nó, lúc xem stream thấy bọn này tấu hài cũng vui vui, sao gặp mặt lại bố láo bố toét như vậy nhỉ.
Hắn lạnh băng nói.
"Muốn cược gì, tao với mày chơi?"
"Hừ, mày là thằng nào, mày có thể làm chủ sao?"
"Tao đương nhiên có thể làm chủ được, đúng không, giám đốc Ninh."
Trông thấy ánh mắt tràn đầy tự tin, nắm chắc của Trương Tuấn nhìn qua, gương mặt xinh đẹp của Ninh Ngọc Lan hơi chút đỏ lên, ngẫm nghĩ một lúc liền gật đầu.
"Đúng vậy. Cậu ta có thể làm chủ."
.
Sau khi hoàn thành cá cược, với những điều kiện khó coi, Ba gà liền kéo đàn em đi sang một bên ăn uống, Ninh Ngọc Lan sau đó cũng thanh toán, đoạn dẫn người rời khỏi.
Đợi cho đám người VNI Telecoms biến mất nơi cửa đại sảnh, tên Sena lúc này mới thu hồi ánh mắt âm trầm, nhìn qua Ba gà.
"Anh Ba, sao anh không đặt điều kiện ngon hơn chút nữa, tựa như là muốn một đêm.. Hê hê"
"Mày câm mồm, trêu chọc cô ta một chút thì còn được, muốn thực sự động vào, không dễ nhai đâu."
"Thật vậy ạ?"
"Đúng thế, mày đừng tưởng gia tộc họ Phạm nhà anh như thế đã to, tuy nhiên nếu so với Ninh gia thì không cùng đẳng cấp, không thể đấu được, hơn nữa..."
Nghĩ đến gì đó, Ba gà liền không nói nữa, hung ác trừng mắt.
"Đủ rồi, chúng mày biết đến thế là được. Ăn đi ăn đi, MSI lần này phải tung hết sức, anh sẽ cung cấp đủ thuốc cho chúng mày, không cần phải giấu giấu diếm diếm nữa."
"Dạ, cảm ơn anh Ba."
Đám VNI Telecoms nháy mắt sáng lên, gương mặt trong tích tắc trở nên rạng rỡ, che khuất đi những tia tơ máu đỏ rực bên trong nhãn cầu, và những quầng thâm phía dưới bọng mắt..
.
.
////
Đa tạ Pornhub ủng hộ tlt, dạo này cuối kỳ nên bận rộn, hoàn cảnh không cho phép nên chương ra ít hơn, các bác thông cảm.
Cầu like chương, cầu ủng hộ.
2k like có event nha, chưa nghĩ ra nhưng cứ làm cho các bác chơi.