Căn phòng trọ trong đêm, ngoài những tiếng ngáy như bò rống của Kiều Phong, chỉ có những tia sáng bạc vô hình mà mắt thường không thể thấy chậm rãi chui vào bên trong cơ thể Trương Tuấn.
Trong giấc mộng.
Lúc này, mấy tên trẻ trâu tu luyện Quỷ Ảnh Mê Tung đã dần dần thi đấu phân ra kết quả, tiến đến vòng chung kết.
Vô số chướng ngại vật đột nhiên bị huyễn tưởng ra, trên đường yêu thú quái vật lúc nha lúc nhúc, tạo thành một cái đường đua vạn phần nguy hiểm.
Trước vạch có mười thanh niên hắc y đang đứng sẵn chờ đợi thủ thế, tinh khí mười phần.
Đoàng.
Một tiếng súng ảo tưởng vang lên, mười tên này liền nháy mắt thi triển ra thân pháp Quỷ Ảnh Mê Tung, thân ảnh như quỷ mị bắn vọt đi, luồn lách tránh né qua những chướng ngại vật, hơn nữa phân phối nguyên khí vào mỗi thức, tính toán góc độ đều vô cùng hoàn hảo.
Quả thật một đám ngang tài ngang sức, chạy đua vô cùng quyết liệt.
Sau cùng, một thanh niên hiểm hiểm giành chiến thắng, vượt qua vạch đích đứng trên đỉnh vinh quang, ngạo nghễ nhìn xuống chúng sinh.
Sau đó, hắn hóa thành từng đoàn ánh sáng vàng biến mất, đám kia cũng theo đó tiêu tán đi.
Thế chân vạc lúc này bị phá vỡ, trong giấc mộng chỉ còn hai đám luyện đan sư và luyện phù sư tồn tại, không ngừng chế luyện.
Số lượng đan dược và phù lục sơ giai là rất rất nhiều, nên bọn hắn vẫn cần một chút thời gian.
.
Kiều Phong mê man tỉnh lại, phát hiện Trương Tuấn còn đang ngủ, hắn liền đi xuống dưới nhà, thong thả vặn vẹo cơ thể vài đường.
"Không biết nước rửa mặt chỗ nào nhỉ."
Nơi này lạ nước lạ cái, mọi thứ đều trông rất mới mẻ, nhưng Kiều Phong không tiện đánh thức Trương Tuấn, hắn liền tự mình tìm tòi.
Qua một lúc sau, rốt cuộc Kiều bang chủ liền tìm đến nhà vệ sinh.
Trông thấy một đồ vật như cái "thùng" màu trắng vẫn còn chứa nước bên trong, hắn liền dùng tay hất nước lên cẩn thận rửa mặt, trong lòng có chút cảm thán.
Nước thì trong thật, nhưng mà cái này có mùi, hơn nữa dùng khá là bất tiện a.
Tuy nhiên, thân là Cái bang bang chủ, một chút mùi khai không phải là vấn đề, đau khổ hơn nữa hắn cũng đã từng trải qua.
Chợt Kiều Phong nhìn thấy bên cạnh nắp "thùng" dường như là không phải liền khối, hắn liền cởi lên thử, quả nhiên tách ra được.
"Thì ra đây mới là cách sử dụng đồ vật này."
Mỉm cười, tự cho là khám phá ra diệu dụng, Kiều bang chủ liền chống tay lên cạnh "thùng", đoạn cúi gục úp mặt vào trong nước, thỏa sức vùng vẫy.
...
Trương Tuấn mơ hồ nghe bên tai có tiếng gió vút vút liền ngáp ngáp tỉnh dậy, phát hiện Kiều Phong đã tinh thần sáng láng, đang không ngừng múa máy võ vẽ bên trong căn phòng.
"Trương huynh đệ, cậu dậy rồi."
Trông thấy hắn nhìn qua, Kiều Phong liền thu tay, cười ha hả nói.
Trương Tuấn cười cười đáp lễ một chút, đoạn lại không để ý đến hắn, đưa mắt nhìn ra bên ngoài.
Bầu trời lúc này mờ mịt tối, những tia nắng đầu tiên chỉ mới bắt đầu xuất hiện.
Lại liếc mắt qua chiếc PlasmaWatch một chút.
Mẹ nó, mới chưa đến năm giờ a.
"Phong huynh, buổi sáng tốt lành. Sao huynh dậy sớm thế."
"Haha, thói quen, thói quen, ta không làm ảnh hưởng đến đệ chứ?"
"Không.."
Trương Tuấn trái lương tâm nói, trong bụng thầm bổ sung thêm vài chữ "mới là lạ."
Dù sao, dậy cũng đã dậy rồi, Trương Tuấn liền lười nhác đứng lên, rũ rượi đi vào bên trong nhà vệ sinh.
Vệ sinh thân thể xong, nghĩ đến quán ăn sáng còn chưa mở, hắn liền đưa Kiều Phong đi chạy thể dục.
"Trương huynh đệ, không khí nơi này dường như không được thanh thuần.."
Lượn được vài vòng, Kiều Phong liền bắt đầu tám chuyện.
"Đúng vậy."
Trương Tuấn nói, đoạn nghĩ ngợi gì đó, hắn liền nói thêm.
"Phong huynh, nhập gia tùy tục, thế giới này rất khác biệt với thế giới huynh đã từng sống, nên huynh cần phải thay đổi một chút."
Kiều Phong hắn cũng biết phong tục mỗi nơi mỗi khác, không nói Đại Tống với Khiết Đan đã khác xa nhau, đây còn là hai cái thế giới tách biệt, hắn liền cười hào sảng.
"Không thành vấn đề."
Vốn định chỉ dẫn từng bước cho hắn về xưng hô, luật lệ, cách sử dụng đồ đạc các loại, nhưng nghĩ đến quá phiền phức, Trương Tuấn liền để sau này tìm người khác làm.
Mắt thấy trời đã sáng, hàng quán mở cửa, hắn liền dẫn Kiều Phong đi làm vài tô phở bò.
Bà chủ béo mập hôm nay trông thấy Trương Tuấn thế mà dẫn theo một vị khách khác, hơn nữa trông bộ dáng to lớn vạm vỡ, sức ăn ắt hẳn không kém, liền vui mừng miễn phí vứt cho hắn một cái mị nhãn.
"Hai cậu ăn gì?"
Kiều Phong đương nhiên không biết mô tê gì, Trương Tuấn liền tự mình làm chủ lên tiếng.
"Cho cháu mười bát tái chín."
.
"Trương huynh đệ, món phở bò kia thật sự quá tuyệt vời, bình sinh Phong mỗ chưa từng nếm qua.."
Kiều bang chủ no nê căng bụng, ngậm lấy tăm xỉa răng vui vẻ nói.
Trương Tuấn cười khan.
"Haha. Một lát nữa ta bận việc, ta sẽ tìm người giúp huynh hiểu rõ phong tục luật lệ nơi đây."
Nói đoạn hắn liền nhắn một cái tin cho Châu Việt Cường.
"Tìm giúp anh một cô gái gia cảnh bình thường và tính cách hiền hậu dễ chịu, xinh đẹp một chút cũng được, thuê làm hướng dẫn viên, đãi ngộ tốt."
Rất nhanh trong điện thoại vang lên âm thanh tin nhắn báo lại.
"Vâng, đại ca."
Để mặc họ Kiều ở nhà trọ một mình ngây ngốc, Trương Tuấn liền cắp sách đi học.
Tuy nhiên, hắn để ý thấy, trên lớp hôm nay tất cả sinh viên dường như đang xôn xao nghị luận về chuyện gì đó, vô cùng náo nhiệt, thậm chí cả Thùy Linh cũng tham gia vào bên trong.
"Có chuyện gì vậy?"
Nghe giọng Trương Tuấn hỏi, Thùy Linh vui vẻ quay sang.
Nhìn thấy gương mặt đẹp trai, cơ bắp rắn chắc của hắn, cô nàng không khỏi nghĩ đến tràng cảnh kiều diễm hôm qua, liền có chút đỏ mặt, càng nhiều là rung động kích thích.
Đưa trong tay ra cái điện thoại của mình, Thùy Linh bẽn lẽn trả lời hắn.
"Cậu tự xem đi."
.
.
///
Đa tạ đh Mrlucifer đẩy kp, đa tạ healvybui ủng hộ lt, đa tạ.
Cầu like chương, cầu ủng hộ.