Chương 62: Ai chẳng có ước mơ.

Mây mưa vần vũ trôi qua, Thùy Linh nằm khép mình trong lồng ngực Trương Tuấn, tựa như một chú chim non mới nở, rụt rè e lệ.

"Vợ có muốn làm thêm một lần nữa không?"

Nghe câu hỏi tràn đầy dâm đãng của hắn, Thùy Linh khẽ run bắn người.

Nghĩ lại cảnh tượng lúc nãy, cơ thể rắn chắc, tràn đầy lực lượng của hắn điên cuồng bắn phá cơ thể yếu đuối của mình, đặc biệt là cái con quái long kia hung hăng điên loạn, nội tâm cô nàng không khỏi mềm nhũn ra, phía dưới nước nôi lại bắt đầu chực chảy.

Tuy vậy, cô nàng vẫn lắc đầu nguầy nguậy.

"Không muốn."

"Hì hì, sao thế vợ, nãy trông vợ rất hưởng thụ cơ mà."

Bộ dạng tươi cười trêu chọc của hắn khiến Thùy Linh hờn dỗi, lí nhí nói ra.

"Nhưng mà.. chỗ đó vẫn còn đau..."

Thính lực nhạy bén của Trương Tuấn đương nhiên nghe rõ, huống hồ nàng còn nằm sát bên cạnh, hắn liền vuốt ve mái tóc của nàng, ấm áp hỏi thăm.

"Anh làm vợ đau, vợ có giận anh không?"

Thùy Linh ngước mắt nhìn hắn.

"Không giận.."

"Thế vợ có ân hận không?"

"Ưm.. có.."

"Hả, tại sao?"

Gương mặt nhỏ nhắn của Thùy Linh đỏ rực, gian nan hết cỡ trả lời.

"Em thực sự hối hận, tại sao lại không cùng với ông xã làm chuyện này sớm hơn, cảm giác rất là mỹ diệu..."

Câu trả lời ngô nghê thành thật của cô nàng khiến Trương Tuấn nháy mắt lại tràn đầy hưng phấn, chỉ muốn xách thương lên hung hăng đại chiến thêm một trăm hiệp, cho đến khi tê liệt mới thôi.

"Ông xã, anh thật là người tu luyện sao?"

Thùy Linh nhớ ra gì đó liền hỏi.

"Đúng vậy."

"Có thật tu luyện sẽ khiến người ta trường sinh bất tử, có thể bay trên trời dưới đất hay không?"

"Ừm.. Cái này, anh sớm muộn gì cũng sẽ có thể được như vậy, thậm chí là hơn."

"Vậy anh dạy em đi."

Trông thấy ánh mắt phát sáng, lấp lóe những ngôi sao nhỏ của mỹ nữ trước mắt, Trương Tuấn khẽ mỉm cười.

Chỉ là, trong tay tạm thời không có công pháp phù hợp, dăm ba môn công pháp rẻ tiền thì hắn không muốn mua, nên hắn liền tạm thời cho nàng phục dụng trước một viên tẩy tủy đan.

Nuốt vào đan dược, cảm nhận được bên trong cơ thể chậm rãi phát sinh biến hóa, một hồi đau đớn một hồi sảng khoái, tựa như có thứ gì đó bị thanh lọc đi, khiến Thùy Linh khe khẽ rên nhẹ.

Tạp chất bên trong cơ thể đã bị đào móc ra, bao đầy xung quanh thân thể, biến thành một lớp màng nhầy nhụa hôi thối, khiến cô nàng không tự chủ được bịt mũi nhăn nhó, đoạn đứng lên muốn đi tắm.

Cơ thể vừa động, hạ thân liền truyền đến cảm giác đau đớn, Thùy Linh đưa mắt rưng rưng nhìn xem Trương Tuấn, như thể muốn nói.

Đều tại anh.

Trương Tuấn cười tà đứng dậy, đoạn bế cô nàng lên, đi vào chiếc phòng tắm trong suốt rộng rãi, ngón tay hắn trong lúc đó hơi dùng lực, siết chặt lấy da đùi mềm mại mát rượi.

"Anh cũng cần tắm rửa, để anh giúp vợ một đoạn đường."

Trông thấy nụ cười không có hảo ý của hắn, cơ thể Thùy Linh bất giác khẽ run.

.

Có chút tiếc nuối đưa Thùy Linh về nhà, nhìn cánh cổng tráng lệ đồ sộ trước mắt, lại xem qua ánh mắt ghen ghét của hai tên bảo vệ đứng ngoài cổng, Trương Tuấn liền trở lại nhà trọ.

Bỗng nhiên, nhìn thấy ổ khóa đã bị người mở ra, trong mắt hắn lóe lên một tia nguy hiểm.

Có trộm.

Đương nhiên, trong lòng hắn không có chút nào e sợ, có cũng chỉ là khinh thường.

Thật gan dạ, trẫm cũng rất muốn xem, là tên điêu dân ngu muội nào dám cả gan đột nhập hoàng cung của trẫm a.

Cười lạnh thầm nghĩ, Trương Tuấn khe khẽ đẩy cửa, liếc mắt nhìn vào.

Phát hiện trong căn phòng cùi bắp của mình không có ai, đồ đạc tựa hồ vẫn còn nguyên, Trương Tuấn liền nghi hoặc.

Tuy nhiên, rất nhanh hắn đã phát hiện trong phòng tắm sáng đèn, tựa hồ có người ở trong đó, hơn nữa bên trong còn có tiếng nước chảy.

À há.

Trộm vào nhà người khác còn thản nhiên sử dụng như ở nhà mình vậy, bình sinh chưa hề thấy qua nha, không phục không được.

Trương Tuấn chậm rãi bước đến, thấy cửa phòng tắm khép hờ, hắn liền lạnh lùng đẩy ra, đoạn hô lên một câu nói quen thuộc của mấy đồng chí cảnh sát hình sự.

"Dừng tay, ngươi đã bị bắt."

Thân ảnh bên trong nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của hắn liền cứng đơ, sững sờ nhìn lại.

"Á á á... Hiếp dâm...."

Một tiếng hét chói tai vang lên, sau đó người bên trong liền lấy tốc độ kinh hoàng khép chặt cửa lại.

"Xin lỗi, xin lỗi.. Anh không cố ý..."

Trương Tuấn giật mình, vội vã lui ra, miệng thì xin lỗi liên tục.

Lúc nãy, hắn chỉ mơ hồ nhìn thấy bên trong có một bóng dáng cơ thể nữ nhân đang trần truồng tắm rửa, bởi vì tóc xõa xuống nên không rõ mặt, tuy nhiên xem ra vẫn còn chưa phát dục cho lắm.

Chậm đã.

Trọng điểm không phải ở đây.

Mẹ nó, đây rõ ràng là nhà trẫm, một tên điêu dân từ nơi nào chui ra tắm rửa, còn miệng hô dâm tặc, trẫm thế mà nói xin lỗi, thiên lý ở đâu a.

Không đợi Trương Tuấn cảm thán ông trời bất công, bên ngoài liền vang lên những tiếng bước chân rầm rập chạy tới, sau đó cánh cửa gỗ bị người hung hăng đạp mở.

Lao vào đầu tiên là ông bác chủ nhà, theo sau là một đám nữ cầm trong tay gậy gộc, chổi, vung nồi các loại, ánh mắt hung hăng đề phòng.

Ân, núp núp ở phía xa xa là hai tên mọt sách, ánh mắt dâm đãng kín đáo ẩn sau cặp kính liếc nhìn phía dưới váy chúng nữ, gương mặt lộ vẻ đê tiện hèn mọn.

Trông thấy Trương Tuấn nhìn qua, hai thằng này thế mà còn giơ lên ngón tay cái tán thưởng, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

"Ting, nhận được X X X 48 điểm ngưỡng mộ."

"Ting, nhận được X Y Z 72 điểm ngưỡng mộ."

Trương Tuấn đen mặt.

Ngưỡng mộ, ngưỡng mộ con mẹ các ngươi a, trẫm không phải là loại người như các ngươi nghĩ.

"Đứng im, không được động đậy."

Ông bác chủ nhà lạnh lùng nói, ánh mắt hung hăng đe dọa trong lúc đó khẽ ẩn chứa một tia tiếc nuối, còn có chút hả hê.

Thanh niên đẹp trai cao ráo như vậy, sao mà phải làm trò dơ bẩn thế a, thật quá nhục nhã a.

Trương Tuấn trong lòng cười khổ, nhìn xem ở phía sau, bốn nữ phòng trên cũng nhìn mình tràn đầy nghi hoặc, hắn liền lên tiếng.

"Bác à, bác hiểu lầm rồi."

Hắn còn chưa nói xong, ông chủ nhà liền nghiêm nghị quát lớn.

"Im miệng, cậu có quyền im lặng, những gì cậu nói có thể là bằng chứng chống lại cậu trước Toà.. Mau thả cô gái kia ra, thành khẩn chịu tội.."

"????"

Trương Tuấn cạn lời, ông bác này thật con mẹ nó quá mức nghiêm túc a, chắc chắn là dân cuồng phim.

Ông bác lúc này cũng tựa hồ nhận ra trong tay hắn không có nạn nhân, liền nhận lấy một cây gậy từ em gái bên cạnh, cẩn thận tiến vào trong phòng.

Đúng lúc này, cửa phòng tắm mở ra.

Một thân ảnh thiếu nữ bước ra ngoài, trong lúc đó vẫn lấy khăn vo vo mái tóc ướt đẫm, tựa hồ không biết chuyện gì đang diễn ra.

Trông thấy bên ngoài đông người, cô nàng liền nghi hoặc hỏi.

"Có chuyện gì vậy?"

Ông bác chủ nhà vội dò hỏi.

"Cháu, có phải cháu vừa kêu hiếp dâm không?"

Thiếu nữ kia gật đầu không do dự.

"Đúng rồi."

"Vậy tên hiếp dâm kia đâu?"

"Làm gì có tên hiếp dâm nào ạ?"

Lời nói của cô nàng khiến đám người nghi hoặc, hoang mang nhìn nhau, một em gái cẩn thận hỏi.

"Thế tại sao em lại kêu lên như vậy??"

Thiếu nữ lúc này khe khẽ cười, ánh mắt ao ước nhìn lên trần nhà, tựa hồ đang hướng tới một cái mộng tưởng vĩ đại nào đó..

"Ở đời, ai chẳng có ước mơ nha."

Trong nháy mắt, đoàn người câm lặng.

.

.

////

Đa tạ bác Pornhub ủng hộ tlt, đa tạ.

Cầu like chương, cầu ủng hộ.