Chương 83: Chữa Trị Huyết Linh Diệp

Hắn vận chuyển linh lực, một tia kiếm khí nhỏ xíu vàng óng ánh giống như sợi tóc, cắt đứt rất nhiều sợi lông tơ màu đen trên bề mặt phiến lá.

Vô số lông tơ nhỏ bé rớt xuống đất, hơi hơi nảy lên, vùng vẫy giãy chết.

Sau khi cạo sạch lớp lông tơ đen xong, trên phiến lá vẫn còn những mảng mốc meo lớn nhỏ, trông vô cùng xấu xí.

Lục Huyền điều khiển tia kiếm vàng óng ánh cắt bỏ phần bị mốc, sau đó cẩn thận từng li từng tí thăm dò bên trong phiến lá. Với sự trợ giúp của trạng thái tức thời, linh thức khống chế được kiếm khí bắn tới mấy con ấu trùng màu đen nho nhỏ bên trong.

Ngay khi ấu trùng chui ra, nó biến thành tia sợi màu đen, muốn tấn công Lục Huyền.

Chúng nó chưa kịp tới gần, Lục Huyền đã cắt chúng thành vô số mảnh nhỏ, một Hỏa Cầu Thuật đáp xuống, biến tất cả chúng thành tro đen.

Giải quyết xong Hắc Nha Trùng dị hoá, Lục Huyền vẫn rất cẩn thận tế xuất một tấm Khử Tà phù, linh quang nhàn nhạt thuần khiết đảo qua xung quanh Huyết Linh Diệp, làm sạch khí tức tà ma có thể lưu lại.

Linh quang thuần khiết không phát hiện chỗ nào khác thường, Lục Huyền yên tâm, từ trong ao linh tuyền múc nửa chén nước và tưới lên Huyết Linh Diệp đang tổn thương nghiêm trọng.

Huyết Linh Diệp tham lam hấp thu linh tuyền, phiến lá rộng lớn uể oải rũ xuống, đầu lá nhẹ nhàng chạm vào bề mặt linh thổ.

"Cuối cùng cũng giải quyết xong vấn đề bệnh biến của Huyết Linh Diệp này."

Lục Huyền về phòng, suy nghĩ phiêu dạt.

Điều này có nghĩa là hắn không những có thể giải quyết vấn đề ô nhiễm và xâm nhập của linh thực mình trồng, mà còn có thể xử lý những linh thực bị bệnh khác, điều kiện tiên quyết là trồng chúng nó vào trong linh điền nhà mình.

Mặc dù mình không chăm sóc chúng ngay từ đầu, xuất hiện quang đoàn ban thưởng gần như bằng không, nhưng nếu vận dụng thủ đoạn này đúng chỗ thì vẫn có thể mang đến cho mình không ít chỗ tốt.

Nghĩ như vậy, hắn chợt thấy vui vui.

Sau một phen mặc sức tưởng tượng, hắn cầm một trăm hai mươi mầm mống Linh Huỳnh Thảo tới linh điền.

Tự bồi dưỡng linh thực, để thu được ánh sáng màu trắng mới là chính đạo.

Sau khi một trăm gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục, linh điền trống ra một khu vực lớn.

Lục Huyền thi triển Địa Dẫn Thuật, trong linh nhưỡng xuất hiện từng vết nứt nhỏ, đủ chứa mầm mống Linh Huỳnh Thảo khô héo dài mảnh như lá trà khô.

Gieo trồng xong hơn một trăm hạt Linh Huỳnh Thảo, Lục Huyền lại thi triển một vòng Linh Vũ Thuật bao trùm toàn bộ phiến khu vực mầm mống Linh Huỳnh Thảo, những giọt linh vũ li ti rơi vào trong linh nhưỡng, tận tình tưới ẩm linh chủng dài mảnh.

Trồng Linh Huỳnh Thảo xong, Lục Huyền tiện thể dò xét trong linh điền một lượt.

Nhị phẩm Kiếm Thảo đã sinh trưởng cao tới ba thước, thân đứng thẳng tắp giống như một thanh kiếm sắc bén chỉ lên bầu trời. Xung quanh Kiếm Thảo có rất nhiều kiếm khí nhỏ bé di động, còn có thể chứng kiến vết kiếm rất nhỏ rậm rạp chằng chịt trên bề mặt linh nhưỡng. Lục Huyền đánh cho nó một đạo Canh Kim Kiếm Quyết, kiếm khí vàng óng ánh bơi xung quanh thân thể Kiếm Thảo, để lại những đường văn màu vàng nhạt.

Dưới cái lều thô sơ giản dị, cũng trồng cùng một thời gian với Kiếm Thảo là nhị phẩm Ám Tủy Chi, từ bên ngoài có thể thấy sợi nấm màu đỏ sẫm gần như bao phủ toàn bộ lều gỗ. Lục Huyền mơ hồ nhìn được chất lỏng sền sệt màu đỏ sẫm, chảy ra từ đường ống nấm giống như mạch máu lưu thông bên trong Ám Tủy Chi.

Diện tích yên vụ màu trắng xung quanh Huyễn Yên La Quả càng ngày càng mở rộng, sắp đạt đến chiều dài một trượng, nồng độ cũng ngày càng cao, vì vậy linh thực cũng ẩn giấu rất tốt chỗ sâu bên trong yên vụ. Linh thức ở trong yên vụ bị ảnh hưởng lớn, Lục Huyền phải mất một lúc mới tìm được nó, sau đó đánh một đạo Linh Vũ Thuật chính xác vào linh thực mục tiêu, nuôi dưỡng nó thỏa thích.

Ba cây Thanh Diệu Linh Trà, trên cành trà đan vào nhau đã có rất nhiều chồi xanh mỏng manh nhú ra, khác với bộ rễ già uốn lượn và khỏe khoắn, chồi non trông cô độc và độc lập hơn.

Hai mươi gốc nhất phẩm Huyết Ngọc Tham cũng đang phát triển rất tốt, trồng cũng được nửa năm rồi, không lâu nữa sẽ đến thời gian thành thục.

Còn Giao Đằng, sau khi tiêu hóa bình xà huyết Song Dực Kim Lân Xà, nó lại trở về trạng thái nửa sống nửa chết, chỉ có thể dựa vào Lục Huyền dùng Linh Vũ Thuật cứu tế, miễn cưỡng duy trì sự sống.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã qua ba ngày.

Một trăm hai mươi mầm mống Linh Huỳnh Thảo vừa trồng lần lượt đâm xuống đất, mọc ra những chồi nhỏ.

Những chồi non rất kín đáo, chỉ khi quan sát kỹ mới thấy chúng khẽ đung đưa trong gió, trông rất yếu ớt mong manh.

Tuy nhiên Lục Huyền cảm nhận được một sức mạnh dâng trào tiến về phía trước trong thân thể nhỏ yếu của chúng, khiến người ta cảm thấy sức sống mãnh liệt, tâm trạng tốt đẹp.

Dò xét linh điền một vòng, xác nhận tất cả linh thực đều ở tình trạng tốt, Lục Huyền đang định về trong phòng thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.