Chương 80: Có Biến

Lục Huyền suýt chút nữa không kiểm soát được biểu cảm của mình, trước đó hắn từ Vạn Bảo Lâu có được một bình nhỏ xà huyết Song Dực Kim Lân Xà, tốn khoảng bảy linh thạch.

Mặc dù do đặt cọc nên giá cả đắt hơn một chút, nhưng dùng bảy linh thạch mua một bình chưa đến một cân nhất phẩm xà huyết, cùng với mười linh thạch mua một cân nhị phẩm xà huyết, cái nào có lợi xem cái hiểu ngay.

"Quả nhiên gian thương kiếm được nhiều tiền..."

Trong lòng hắn không khỏi cảm thán, bản thân tài liệu xà huyết giá trị cực thấp, nhưng sau khi Vạn Bảo Lâu ra tay, giá cả cũng tăng lên không biết bao nhiêu lần.

Mua nguyên liệu trực tiếp từ người sản xuất Dư gia tiết kiệm được rất nhiều linh thạch so với mua từ đường dây khác. Huống chi, Dư gia còn cung cấp ổn định nhị phẩm xà huyết cho mình, điều này khiến Lục Huyền - vốn thích chém giá cũng hiếm có khi trở nên hào phóng.

"Tốt, được."

Hắn gật đầu đồng ý ngay.

Dư Đồng cùng với thiếu niên Dư Kiệt không nhịn được nở nụ cười hài lòng.

Trước đây lúc săn giết xà yêu thú, nếu như tu sĩ không yêu cầu cụ thể, thì xà huyết mang về cũng không được giá, nên thường xuyên rơi vào tình trạng ế hàng, cuối cùng chỉ đành đổ sạch, chỉ bán được một ít nhất phẩm hoặc nhị phẩm.

Xà huyết nhị phẩm Bích Thủy Mãng mười linh thạch một cân, đã kiếm được rất nhiều so với trước đây. Việc mạo hiểm săn giết nhị phẩm xà yêu ở trước mặt linh thạch cũng chẳng đáng là gì.

Hơn nữa bản thân nhị phẩm Bích Thủy Mãng có giá trị về xà bì, xà cốt, xà đảm, xà độc...

Dư Đồng vốn dần dần già đi, cũng muốn trở lại đỉnh phong và trải nghiệm cảm giác săn giết nhị phẩm xà yêu.

Hai bên lập một khế ước đơn giản, bây giờ Dư gia không có xà huyết nhị phẩm Bích Thủy Mãng, nên Lục Huyền để lại tiền đặt cọc là năm linh thạch, chờ sau khi phụ thân Dư Kiệt trở về đưa xà huyết Bích Thủy Mãng tới, thì sẽ thanh toán năm linh thạch còn lại.

Trước khi đi, lão giả Dư Đồng cố ý giết một con xà yêu không phẩm giai từ trong viện, múc một bình xà huyết thật đầy, bằng mọi giá bắt Lục Huyền mang về.

Lục Huyền tìm mọi cách từ chối, thực sự không từ chối nổi nên hắn đành phải nhận bình xà huyết này.

Sau khi hai người ra khỏi Dư gia, Lục Huyền chia tay với Ngô tu sĩ, và đến Bách Thảo Đường.

Trong Bách Thảo Đường.

Mùi thuốc nồng nặc tràn ngập mọi ngóc ngách, vừa mới đi vào đã cho người ta cảm giác mát lạnh.

"Lục tiểu tử, rốt cuộc người cũng xuất hiện, ta tìm người thật lâu."

Hà quản sự bắt cánh tay Lục Huyền, giọng nói vội vàng.

"Vừa rồi phái dược đồng tới nhà người nhưng không thấy người đâu, cũng may bây giờ người tới rồi."

"Hà lão, xảy ra chuyện gì sao?"

Sắc mặt Lục Huyền cứng lại, hắn hiểu nếu lão giả không có việc gấp thì cũng không phái người tới tận nhà tìm mình.

"Gần đây linh điền của người có xuất hiện dị thường không?"

Lão giả gầy gò nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý tới bên này mới hỏi nhỏ.

"Mấy ngày trước khi ta đang chăm sóc linh thực thì phát hiện một số Ngão Linh Trùng, nó khác với trong sách ghi nhiều lắm, ta tự hỏi liệu có phải là biến dị không."

Lục Huyền nói thật.

"Đúng là chuyện này rồi, không chỉ linh điền của người, mà ngay cả Linh thực sư khác trong Bách Thảo Đường, thậm chí toàn bộ linh điền trong phường thị cũng phát sinh tình huống như vậy. Có người suy đoán tà ma vào phường thị quá nhiều quá mạnh, dẫn đến ô nhiễm linh mạch lúc nào không hay, khiến cho linh khí trở nên vẩn đục, mà còn làm cho yêu trùng phát sinh dị biến. Luyện đan sư trong nội đường vì giảm thiểu tổn thất nên quyết định gọi tất cả Linh thực sư hợp tác với Bách Thảo Đường qua đây, để thương lượng biện pháp giải quyết."

Lời lão giả nói khiến khuôn mặt Lục Huyền trở nên ngưng trọng.

"Người không cần lo lắng, đây là chuyện lớn liên quan đến tất cả Linh thực sư, thậm chí toàn bộ tu sĩ trong phường thị. Người không cần quản nhiều, cứ làm theo bọn họ là được."

Hà quản sự thấy sắc mặt Lục Huyền trầm trọng như vậy, lên tiếng an ủi.

"Khi nào tổ chức cuộc họp?"

"Còn một lát nữa, người chờ ở chỗ này một chút.”

Lục Huyền gật đầu, khi bình tĩnh lại thì hắn cầm ba mươi chín gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục đưa cho lão giả gầy.

Vẫn là giá cũ, mười bốn cây phẩm chất tốt đẹp, mười chín cây phẩm chất thượng đẳng, sáu cây phẩm chất hoàn mỹ, tổng cộng mang đến cho Lục Huyền một trăm bốn mươi ba linh thạch và ba mươi toái linh.

Giá trị tài sản trên người Lục Huyền trở lại hơn ba trăm.

Hắn nhìn càng ngày càng nhiều Linh thực sư tiến vào trong phòng, vì vậy hắn cũng đi theo.

Trong đại sảnh rộng rãi, có mười, hai mươi Linh thực sư có quan hệ hợp tác cùng Bách Thảo Đường đang ngồi, phần lớn Lục Huyền không biết họ, chỉ quen biết một số ít.

Khi Lục Huyền tiến vào đã thu hút sự chú ý của không ít tu sĩ, bởi vì hắn quá trẻ.

Để trở thành một Linh thực sư tốt, cần phải có kinh nghiệm trồng trọt phong phú.

Trong số các tu sĩ có mặt, bất kể là Linh thực sư chuyên trách bồi dưỡng linh thực cho Bách Thảo Đường hay là thiết lập quan hệ hợp tác tương đối cởi mở, thì nhỏ tuổi nhất cũng ngoài bốn mươi. Lục Huyền ngồi trong đám đông, có một loại cảm giác như hạc đứng trong bầy gà.

Bên trong có tu sĩ từng nghe tên tuổi của Lục Huyền, biết rằng mặc dù hắn chủ yếu trồng Linh Huỳnh Thảo không phẩm cấp và nhất phẩm Huyết Ngọc Tham, nhưng khi trồng chúng lại ra được tỷ lệ cao phẩm chất thượng đẳng, thậm chí là linh thực phẩm chất hoàn mỹ.

Vì vậy lục tục có tu sĩ qua đây, bấu víu giao tình, làm quen kết bạn.