Chương 77: Ngão Linh Trùng Dị Hóa

Uy tín của Vạn Bảo Lâu ở trong phường thị cực kỳ tốt, Lục Huyền nghe theo lời kiến nghị của thiếu nữ thanh tú, đặt cọc trước ba viên linh thạch, đồng thời để lại thông tin thân phận.

Dựa theo thiếu nữ nói thì khoảng năm đến mười ngày thì huyết dịch xà yêu thú sẽ được vận chuyển từ Vạn Bảo Lâu khác sang đây, Lục Huyền có thể tự qua đây lấy hàng, và căn cứ vào chất lượng huyết dịch yêu thú để bù số linh thạch còn thiếu.

Ngay sau đó, hắn cầm trận bàn Vụ Ẩn Mê Trận về trong viện.

Khi hắn về, Thảo Khôi Lỗi vẫn đứng chỗ cũ trong góc linh điền, dọc theo khối u trên cái đầu khổng lồ của nó mọc ra mấy cọng cỏ tro đen héo úa, chậm chạp và cẩn thận bện tứ chi của mình.

Mất công sức cả nửa ngày mới dệt ra được hai đoạn cánh tay, không thấy bóng dáng của khuỷu tay đâu.

Nó cảm ứng được khí tức của Lục Huyền, động tác bện cỏ thoáng dừng lại, lùi về trong khối u trên đầu và hơi quay đầu lại, như muốn bày tỏ chào đón Lục Huyền.

Hắn quay về trong phòng, lấy trận bàn Vụ Ẩn Mê Trận ra.

Trận bàn màu trắng ngà, bên trên vẽ rất nhiều phù văn huyền ảo khó hiểu, vụ khí yếu ớt từ hai bên phù văn tản ra, bao trùm trên khoảng không trận bàn, kéo dài rất lâu.

"Trận pháp phòng ngự nhị phẩm, đồng thời còn kèm theo công năng mê trận, cho dù là tu sĩ Luyện Khí cao cấp muốn phá trận cũng tuyệt đối không phải chuyện đơn giản."

Trận pháp phía bên ngoài viện là người môi giới để lại, xem như là phúc lợi ngầm khi Lục Huyền bỏ ra nhiều tiền thuê linh điền, phẩm cấp là nhất phẩm, lực phòng ngự chỉ có thể được coi là bình thường.

Bây giờ đổi thành nhị phẩm Vụ Ẩn Mê Trận, Lục Huyền càng thêm yên tâm, không cần lo lắng linh thực trong linh điền nhà mình sẽ bị người ta mơ ước rồi.

Hắn thẩm thấu linh lực vào trong trận bàn, dựa theo quy luật nhất định chậm rãi kích hoạt trận bàn.

Rất nhiều phù văn phát sáng trên trận bàn, vụ khí lờ mờ trên không trung giống như bị gió thổi qua, tản ra tứ phía.

Tiếp theo, bên ngoài viện xuất hiện một vòng bảo hộ linh khí trong suốt. Lục Huyền không ngừng điều chỉnh, để cho vòng bảo hộ (hộ tráo) bao trùm tiểu viện ở bên trong một cách chính xác.

Cùng lúc đó, một làn sương mù mờ ảo từ hư không bay ra, rất nhanh bao phủ toàn bộ sân viện, nếu như từ bầu trời nhìn về phía linh điền thì chỉ thấy một màn sương trắng dày đặc, không có cách nào nhìn rõ linh thực hay là trạch viện, cho dù dùng linh thức xâm nhập thì cũng sẽ rơi vào sương mù nồng đậm.

Linh thức của Lục Huyền tiếp tục điều động đồ án phù văn, vụ khí bao phủ bên ngoài cũng theo đó mà di chuyển phân tán, như thể có một bàn tay vô hình đang điều khiển nó.

"Ổn rồi, đã bố trí xong nhị phẩm trận pháp, về phần nhất phẩm trận pháp này của bên môi giới thì hôm nào có thời gian đi trả lại cho họ."

Lục Huyền đứng ở trong linh điền, nhìn ra ngoài viện.

Dưới sự khống chế của hắn, linh điền hoàn toàn không bị sương mù ảnh hưởng chút nào.

Bố trí xong trận pháp, Lục Huyền nghỉ ngơi một lúc mới bắt đầu kiểm tra trạng thái linh thực trong linh điền.

Tâm thần tập trung trên linh thực, hắn nhanh chóng biết được trạng thái tức thời của chúng.

Bất cứ cây nào có nhu cầu, hắn sử dụng Linh Vũ Thuật, Mộc Sinh Thuật để thỏa mãn từng nhu cầu nhỏ bé của chúng.

"Có cảm giác thân rễ hơi nặng nề, không giống kiểu rễ bị đè vào, mà giống như có thứ gì đó đang hút rễ mình."

Khi đi ngang qua khu vực Huyết Ngọc Tham, Lục Huyền đột nhiên phát hiện một gốc Huyết Ngọc Tham có chỗ không ổn.

Rõ ràng Huyết Ngọc Tham này vẫn giữ khoảng cách an toàn với những cây khác, nhưng nó biểu hiện một trạng thái kỳ lạ.

Hắn căn cứ trạng thái tức thời của Huyết Ngọc Tham, linh thức từ từ thăm dò, thẩm thấu vào bên trong linh nhưỡng.

Dưới cảm ứng của linh thức, Lục Huyền nhận ra có một thứ màu đen nhạt chôn sâu trong linh nhưỡng và gắn vào rễ Huyết Ngọc Tham.

Nó giống như một khối u mọc trên rễ Huyết Ngọc Tham, nếu cảm nhận một cách cẩn thận, có thể nhận thấy khối u màu đen nhạt được hợp thành từ hàng trăm con côn trùng nhỏ (tiểu trùng trĩ).

Đông đúc trùng trĩ vùi sâu trong thổ nhưỡng, không nhúc nhích, cứ thế hấp thu sinh cơ của Huyết Ngọc Tham. Nếu không phải từ trạng thái tức thời phát giác chỗ lạ thường, chỉ sợ không thể phát hiện ra chúng, cho đến khi nào chúng nó đi sâu vào rễ Huyết Ngọc Tham mới nhận ra được.

"Nhìn kiểu này chắc là Ngão Linh Trùng, nhưng không biết nó lẻn vào linh điền đến hại linh thực của ta lúc nào."

Vẻ mặt Lục Huyền thả lỏng, trên quyển sách "Phương pháp giải quyết những yêu trùng nguy hại phổ biến" có ghi loại dị trùng này.

Nó di chuyển trong thổ nhưỡng, thích gặm cắn thôn phệ rễ linh thực. Giai đoạn đầu gặm cắn rất khó tìm được dấu vết của chúng.

Cách Ngão Linh Trùng tiến vào linh điền không biết, dù sao trận pháp trước chỉ là nhất phẩm, lực phòng hộ có hạn, cũng không thể mở trận pháp cả ngày được. Kích thước bản thân Ngão Linh Trùng rất nhỏ, rất khó ngăn cản chúng hết được, cộng thêm di chuyển trong thổ nhưỡng thì càng khó lòng phòng bị.

Đương nhiên, cũng có khả năng là trứng Ngão Linh Trùng còn sót lại ở chỗ sâu trong thổ nhưỡng, sau khi nở đi ra ngoài thì tìm được ngay rễ Huyết Ngọc Tham.

Mặc dù trước đó Lục Huyền thỉnh thoảng thanh lý trứng trùng trong linh điền, nhưng rất khó đảm bảo dọn sạch sẽ hết chúng nó.

Hắn vận chuyển linh lực, thi triển Địa Dẫn Thuật.

Mặc dù từ trong quang đoàn mở ra được gói kinh nghiệm Canh Kim Kiếm Quyết nhiều hơn Địa Dẫn Thuật, nhưng Lục Huyền đã nắm giữ môn thuật pháp này đến cảnh giới đại thành.

Dưới sự điều khiển tinh tế của hắn, linh nhưỡng lặng lẽ di chuyển, không hề quấy nhiễu đến những con Ngão Linh Trùng đang bám trên rễ Huyết Ngọc Tham.

Chúng không phản ứng, mãi cho đến khi thân rễ tiếp xúc với ánh sáng thì chúng mới bị kích thích.

Trong nháy mắt khối u màu đen nhạt tách ra, hóa thành hàng trăm đầu hắc trùng thật nhỏ, giống như một mảnh hắc vụ, phát ra tiếng kêu chói tai, từ bốn phương tám hướng tấn công Lục Huyền.

Lục Huyền vung tay trái, một cây châm hồng mảnh mai hóa thành một đạo huyễn ảnh đâm về phía Ngão Linh Trùng, tùy ý bay lượn trong bầy trùng, để lại một hư ảnh hồng tuyến.

Sau và lần chớp mắt, Hồng Tuyến Châm bay trở về trước mặt Lục Huyền, đầu châm đâm xuống ghim hàng trăm con Ngão Linh Trùng nhỏ bé.

"Những con Ngão Linh Trùng này có chỗ nào đó không đúng, chúng rất khác với những gì được ghi trong sách. Ta nhớ là trong sách ghi chép tính công kích của chúng không mạnh. Mà những con trong linh điền này, có thể hóa thành một đoàn hắc vụ và còn biết tấn công nữa, rất khác với Ngão Linh Trùng bình thường."

Lục Huyền ngắm châm hồng trong tay, linh lực khẽ động, trên thân châm hồng dài mảnh xuất hiện hỏa diễm đỏ thẫm, trong nháy mắt rất nhiều Ngão Linh Trùng thật nhỏ bị đốt thành tro đen.

"Dựa theo hành động của chúng, hẳn không phải là trứng Ngão Linh Trùng trước đó lưu lại ở trong linh nhưỡng, nếu không thì ta đã phát hiện chúng nó từ sớm rồi. Như vậy khả năng là từ bên ngoài đi vào, chỉ là không biết chịu ảnh hưởng gì mà có biến hóa lớn như vậy."

Liên tưởng gần đây trong phường thị không ngừng xuất hiện tu sĩ dị hóa, Lục Huyền cảm nhận được có gì đó không ổn.

"Đến cùng Vương gia vào tân bí cảnh chọc phải tà ma gì, lại từ trong đó lấy được cái gì, để cho cả phường thị không còn an toàn."

Lục Huyền lập tức nhớ tới cảnh tượng lần trước tu sĩ Vương gia cùng rất nhiều tán tu trở về, nghe tu sĩ bên cạnh thảo luận là dường như họ đã cướp một bảo vật nào đó trong quá trình khai khẩn tân bí cảnh, thu hút những tà ma bên trong đi ra, khiến cả phường thị bất an trong một thời gian dài.

"Chỉ hy vọng là do ta suy nghĩ nhiều."

Trong lòng Lục Huyền nặng trĩu, tỉ mỉ sưu tầm từng gốc linh thực trong linh điền, cũng may hắn không phát hiện dấu vết Ngão Linh Trùng dị hoá nào nữa.

Ở trong một thế giới tu hành nguy hiểm rình rập khắp nơi, Lục Huyền chỉ muốn lặng lẽ trồng linh thực, thế nhưng vẫn khó thực hiện được yêu cầu nhỏ này.

Hắn nhìn nhị phẩm Kiếm Thảo, Ám Tủy Chi đã trồng được nửa năm trong linh điền, ý nghĩ mong ngóng chúng nó mau chóng trưởng thành càng thêm cấp bách.