Chương 6: Khuê mật

Khương Hiến nghĩ đến mọi việc kiếp trước, nước mắt không nhịn được chảy ra. Lại nói, nàng cùng Bạch Tố cũng đã hai, ba tháng không gặp a. Trước khi nàng bị Triệu tỳ hạ độc chế, Tấn An hầu lấy lý do là Bạch Tố không có con muốn nạp thiếp, Khương Hiếu đè éo không cho, Bạch Tố cũng nản lòng thoái chí, không những đồng ý cho Tấn An hầu nạp thiếp, hơn nữa còn đem mọi việc nhà của Tấn An Hầu phủ giao cho nhị phu nhân quản lý, còn bản thân đi miếu ni cô ở ít ngày cho thanh tĩnh. Nhưng Cô miếu là am ni cô nổi danh nhất kinh thành. Có rất nhiều nữ quyến quý tộc ở nơi đó xuất gia. Sauk hi biết chuyện Khương Hiếu trong lòng run sợ, nàng sợ Bạch Tố ở chỗ này xuất gia, liền cố ý đưa mẫu thân của Bạch Tố là Bắc Định hầu phu nhân đến miếu bầu bạn cùng nàng.

Cũng vì chuyện này, Lý Khiêm đã mấy lần dâng tấu chương nói Tấn An hầu trong mắt không có Bạch Tố, muốn Khương Hiến dứt khoát hạ chỉ để Tấn An hầu cùng Bạch Tố li hôn, thừa dịp Bạch Tố tuổi còn trẻ, còn có thể tái giá, miễn chậm trễ thanh xuân của Bạch Tố. Lúc ấy nàng tức giận đến vứt tấu chương trên mặt đất lấy chân giẵm giẵm.

Chính Lý Khiêm ly kinh bạn đạo, tuổi đã cao còn không chịu thành thân, đối với chuyện của người khác lại rất rõ ràng đạo lý, điển hình của người ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng.

Suy nghĩ hiện lên, nàng lúc này mới nhớ tới ý đồ mình đến. Khương Hiếu không khỏi nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sâu. Nàng không hiểu sao vừa nghĩ đến Lý Khiêm liền muốn nổi trận lôi đình.

Lý Khiêm rất dễ dàng ảnh hưởng tới tâm tình của nàng. Đó cũng không phải chuyện tốt. Nàng phải nghĩ biện pháp khống chế tâm tình của mình, tiêu trừ ảnh hưởng của Lý Khiêm đối với nàng mới được.

Thời điểm Khương Hiến mở mắt một lần nữa, đáy mắt đã là một mảnh thanh minh.

Nàng ôm cánh tay Bạch Tố, nói: "Hầu phu nhân thân thể khá hơn chút nào không?"

Khương Hiến hỏi được có chút hững hờ.

Đã như là trong trí nhớ gặp được Bạch Tố, Khương Hiến đã có thể khẳng định, đây chính là lần cuối cùng trước khi chết Tào thái hậu đến bái kiến Thái hoàng thái hậu, mà Bạch Tố là bởi vì mẫu thân sinh bệnh nên trở về Bắc Định hầu hầu hạ, lưu lại Bắc Định hầu phủ nửa tháng mới trở về.

Kiếp trước, lúc nàng chết mẫu thân Bạch Tố vẫn còn thân thể an khang, có thể thấy được bệnh của Bắc Định hầu phu nhân không có gì trở ngại.

Quả nhiên, Bạch Tố ôn nhu nói: "Mẫu thân của ta không có việc gì. Nàng chỉ là nhiễm chút phong hàn. Thái hoàng thái hậu cố ý phái Điền ngự y bắt mạch cho mẫu thân ta. Mẫu thân uống thuốc mấy hôm liền tốt hơn nhiều rồi." Sau đó giải thích nói, "Mẫu thân đã lâu không có nhìn thấy ta, cố ý giữ ta trong nhà ở mấy ngày."

Bạch Tố mẫu thân một mực lo lắng Bạch Tố ở trong cung bị khi dễ, cứ cách mỗi mấy ngày này liền đón nàng trở về phủ ở mấy ngày.

Khương Hiến cười gật đầu.

Bạch Tố liền hỏi nàng: "Ngươi đây là muốn đi nơi nào? Thái hoàng thái hậu nơi đó có khách sao?"

Khương Hiến liền đem chuyện Tào thái hậu có chuyện muốn đơn độc cùng thái hoàng thái hậu nói, còn mang theo Tào Tuyên cùng Lý Khiêm tới thỉnh an thái hoàng thái hậu nói cho Bạch Tố.

Bạch Tố là từ trong cung mà lớn lên, tự nhiên cũng biết Tào Tuyên. Mà Tào thái hậu phụ mẫu, huynh đệ đã sớm không có ở đây, Tào gia chỉ lưu lại Tào Tuyên là dòng máu duy nhất, Tào thái hậu đem Tào Tuyên so với Triệu Dực còn coi trọng hơn, thường xuyên tuyên hắn tiến cung, Bạch Tố cùng Tào Tuyên cũng vì vậy mà nhận biết.

"Thừa Ân công sao?" Nàng kinh ngạc nhìn qua Khương Hiến, đáy mắt hiện lên một tia dị dạng quang mang.

Khương Hiến nhìn xem sững sờ.

Bạch Tố đã cười nói: "Nói như vậy ngươi căn bản cũng không pha trà hạnh nhân cho thái hậu nương nương? Không biết thái hậu nương nương có tức giận hay không? Nếu không hay là ngươi về phòng nghỉ ngơi một chút, ta để cho người ta đi cho Đông Noãn các bên kia truyền một lời, liền nói ngươi trúng gió, thân thể có chút không thoải mái."

Trong cung người người đều biết Gia Nam quận chúa là không thể nhiễm lạnh, không thể nhiễm mưa. Vì vậy lấy cớ này không thể chê vào đâu.

Thời điểm này kiếp trước, Khương Hiến cũng là dùng cớ này a.

Nhưng không biết vì cái gì, hiện tại nghe Bạch Tố nói kiểu này, nàng không hiểu sao luôn cảm thấy có chút không đúng.

Theo đạo lý, Bạch Tố phải nên hỏi trước là Lý Khiêm là ai chăng? Ý nghĩ này vừa tới, Khương Hiếu ngoài ý muốn liên tục nghĩ đến, đến đầu có chút đau. Nàng dứt khoát đem những ý nghĩ này vứt bỏ, cười nói “Cũng tốt. Chúng ta trở về phòng nghỉ một lát, chờ Tào thái hậu đi lại đi vấn an Thái hoàng thái hậu”

Giống như kiếp trước, Bạch Tố cười nhẹ nhàng đáp ứng “Được” Hai người cùng đi Đông Ba các. Lúc trước Bạch Tố cũng ở chỗ này, bất quá Khương Hiếu ở phía đông, Bạch Tố ở Phía Tây. Ba năm trước đây, Thái hoàng thái hậu cảm thấy Bạch Tố cũng không còn nhỏ, hai tiểu cô nương đều phải có viện lạc riêng của mình, liền đem Tây Ba các thu thập cho Bạch Tố làm nơi ở. Nhưng Bạch Tố tiến cung là để bồi Khương Hiếu, đại đa số thời gian đều ở Đông Ba các.

Bạch Tố phân phó người đi Đông Noãn các báo tin, cởi áo choàng cùng Khương Hiến ngồi cạnh cửa sổ nói lần này nàng về đã chứng kiến hết thảy. K

Khương Hiến cẩn thận nghe, nghiêm túc nhớ lại chuyện xưa của mười mấy năm trước.

Thời gian hai, ba tách trà qua đi, Mạnh Phương Linh lại tới, cười uốn gối thi lễ, nói: "Thái hậu nương nương đã trở về Khôn Ninh cung. Thái hoàng thái hậu nghe nói Bạch tố quận chúa trở về , liền nhờ nô tài thỉnh hai vị Quận chúa đến Noãn các trò chuyện”.

Khương Hiến cùng Bạch Tuyến một lần nữa rửa mặt, chải đầu, đổi y phục mang theo cung nữ đi Đông Noãn các.

Thái hoàng thái hậu cùng thái hoàng thái phi đã trong Đông Noãn các nhìn ra cửa sổ chờ , thấy Bạch Tố tiến đến, thái hoàng thái phi lập tức liền ngồi dậy, đối mắt đỏ hồng vươn tay kêu "Cháu gái ngoan của ta", dáng vẻ kích động thân thiết ấy khiến hốc mắt Bạch Tố hốc trở nên ướt át, nghẹn ngào kêu lên "Thái hoàng thái phi", quỳ gối trước giường

"Ngươi đứa nhỏ này!" Thái hoàng thái hậu sẵng giọng, "Trở về là tốt rồi. Không có người ngoài , không cần dùng loại đại lễ này." Lại trách cứ thái hoàng thái phi, "Nói chuyện cứ nói, khóc cái gì mà khóc? Bất quá mấy ngày không gặp, nên có dạng này a?" Nói xong, còn nhìn thái hoàng thái phi một chút.

Thái hoàng thái phi bận bịu lấy khăn tay lau khóe mắt, cười nói: "Ta đây không phải cao hứng sao?"

"Nếu là cao hứng, cũng đừng rơi nước mắt." Thái hoàng thái hậu nói, ra hiệu Bạch Tố ngồi vào bên cạnh mình nói, " ngươi đừng để ý tới cô nãi nãi ngươi, nàng đây là đang nhớ ngươi. Ngươi hồi cung lúc nào? Dùng qua ăn trưa hay chưa? Bảo Ninh giữa trưa chỉ dùng non nửa bát cơm chắc hẳn cũng đói bụng. Ta để phòng bếp nhỏ làm bánh ngọt đậu xanh để các ngươi lót dạ một chút, đợi lát nữa chúng ta ăn cơm a."

Khương Hiến cười tiến lên hành lễ với thái hoàng thái hậu cùng thái hoàng thái, cùng Bạch Tố một trái một phải ngồi tại bên cạnh hai người, tò mò nói: "Thái hậu nương nương tới đây làm gì? Vì cái gì mang theo nhi tử của Lý Trường Thanh tới gặp ngài?"

Nàng vừa nói, vừa dùng khóe mắt đánh giá Thái hoàng thái hậu và Thái hoàng thái phi.

Thái hoàng thái phi thần sắc bỗng nhiên căng cứng, nhưng rất nhanh lại nới lỏng ra.

Thái hoàng thái hậu lại nói: "Ta làm sao cũng là làm bà bà , thái hậu nương nương mặc dù không thường đến, nhưng cũng không thể không đến đây đi! Về phần Lý Khiêm kia, là gặp trong cung, thái hậu nương nương muốn cất nhắc hắn, ta cũng liền thuận nước đẩy thuyền, cho nàng một chút mặt mũi. Không có gì ngạc nhiên ."

Cất nhắc Lý Trường Thanh chính là Tào thái hậu, thái hoàng thái hậu dựa vào cái gì cho hắn mặt mũi?

Khương Hiến ở trong lòng hừ lạnh.

Biết hỏi nhiều nữa cũng không hỏi ra cái gì, nàng liền không hỏi nữa, cười hì hì cùng Bạch Tố ăn bánh ngọt, sau đó bồi thái hoàng thái hậu cùng thái hoàng thái phi đánh bài, thẳng đến khi trời tối mới trở về Đông Ba các.