– Đại trưởng lão, ngươi đã có cách phá giải cấm thuật trên người Yến nhi chưa?
Trong thư phòng Bạch gia, Bạch Vân Sơn đang đứng trước một tấm bình phong hai tay để sau lưng đang suy nghĩ chuyện gì đó, phía sau hắn là một người tuổi khoảng 50 mặc bạch y đang chậm rãi uống trà, đó là Đại trưởng lão Bạch gia Bạch Trung Đông.
– Haiz, gia chủ, từ trước đến nay ta đã cùng Ngũ trưởng lão tìm đủ mọi cách nhưng đều không có hiệu quả gì. Cấm thuật này rất lợi hại ngay cả bí thuật của gia tộc cũng không thể phá giải được.
Bạch Trung Đông đặt chén trà xuống thở dài một hơi, nét mặt lo lắng dừng một chút rồi nói tiếp.
– Nếu qua hai năm nữa không có cách nào phá giải được cấm thuật này chỉ sợ rằng Đại tiểu thư sẽ vĩnh viễn lâm vào tình trạng ngủ say không bao giờ tỉnh lại.
– Bằng mọi giá phải tìm cách chữa cho Yến Nhi.
Bạch Vân Sơn cắn răng nói. Hắn có ba người con hai nữ một nam, Yến nhi mà hắn nhắc tới là con cả của hắn, tiếp đến là Bạch Linh và một người đang ở tại học viện Hoa Sen.
Bạch Vân Sơn rất phiền lòng cho nữ nhi cả của hắn, 16 năm trước Bạch Tiểu Yến trong lúc đang luyện công trong Man Hoang sơn mạch đã bị một tên hắc y đánh lén sau đó dùng một loại cấm thuật lên người khiến nàng hôn mê suốt 16 năm nay.
– Gia chủ, ta sẽ cố liên lạc với người của học viện Hoa Sen và Vạn Lộ môn tìm cách phá giải cấm thuật này, dù sao chúng ta có quan hệ rất tốt với bọn họ.
Bạch Trung Đông đứng dậy nói với vẻ kiên định, Bạch Tiểu Yến là cháu của hắn, trong lòng Bạch Trung Đông rất yêu thương đứa cháu này nên hắn không muốn cho Bạch Tiểu Yến cả đời trở thành người thực vật.
– Cứ vậy đi Đại trưởng lão, ngươi cũng nên về nghỉ ngơi một chút.
Bạch Vân Sơn gật đầu rồi ngồi xuống bên Bạch Trung Đông.
– Vậy ta đi trước, còn hơn một tháng nữa là ngày học viện Hoa Sen thu nhận học viên, ta phải về bồi dưỡng thêm cho đám tiểu bối.
Bạch Trung Đông thở dài một hơi rồi rời đi để lại Bạch Vân Sơn một mình trong thư phòng.
…
Thời gian trôi qua Mộ Dung Thiên nằm ôm nữ tử trần truồng bên cạnh dần mở mắt ra, đập vào mắt hắn là một thân thể đầy đặn trắng nõn làm cho dục hỏa của Mộ Dung Thiên vốn đã tắt nay lại bốc lên, hắn không nhịn được liền cúi xuống hôn vào cái khe sâu mê người kia.
– Ư.
Một tiếng rên nghe có vẻ thành thục vang lên làm cho Mộ Dung Thiên đang hành sự giật mình, hắn đang lo lắng sau khi nữ tử kia thức dậy sẽ tức giận mà muốn giết mình như Kim Phượng kia không, nhưng khi Mộ Dung Thiên ngẩng đầu lên thì phát hiện nữ tử này giống như là chưa tỉnh ngủ, trong miệng nàng phát ra tiếng rên khe khẽ cùng với đôi môi anh đào cực kỳ ướt át kia, dục hỏa của Mộ Dung Thiên vốn đã bùng lên nay lại còn mãnh liệt hơn, hắn không chịu được liền xoay người nữ tử nằm ngửa rồi nằm đè lên nàng, hắn nhẹ nhàng tách đôi chân ngọc của nữ tử ra rồi từ từ mà ấn vào.
“A”
Một cảm giác ấm nóng tê dại từ hạ thân truyền tới Mộ Dung Thiên cảm thấy khoái cảm đang trào dâng lên liền không ngừng uốn éo vùng eo trên người nữ tử, lần này hắn làm cực kỳ nhẹ nhàng ôn nhu không thô bạo cứ như sợ làm đau nàng vậy.
“Ư… ưm… ưm”
Nom theo động tác của Mộ Dung Thiên, dần dần nữ tử dưới thân hắn rốt cuộc cũng có phản ứng, trong miệng nàng nỉ non rên khẽ từng tiếng, tuy cực kỳ nhỏ nhưng giọng điệu lại mang vẻ thành thục mê người.
Nghe được tiếng rên của nữ tử Mộ Dung Thiên càng hưng phấn, dưới hông hắn cũng chuyển động nhanh hơn. Cùng lúc đó giữa thân thể hai người lại xuất hiện một dải lụa màu tím không ngừng quấn quanh hai người.
Cảm nhận được động tác ngày càng mạnh mẽ của Mộ Dung Thiên, nữ tử càng ngày càng kêu to hơn, cái đầu của nàng không ngừng lắc qua lắc lại hai bên, hai bàn tay nhỏ xinh đặt trước người hắn, đôi môi ướt át mềm mại khẽ hở làm Mộ Dung Thiên cúi xuống hung hăng hôn vào đó.
Hai chân của nữ tử không biết khi nào đã quấn chặt quanh hông Mộ Dung Thiên, chiếc eo thon dài tự động vặn vẹo, Mộ Dung Thiên cũng vì thế mà chuyển động nhanh dần hơn(tưởng tượng nào các anh em.
– Á á á á…
Nữ tử này đột nhiên hét to lên một tiếng rồi phía dưới trở nên vặn vẹo điên cuồng, Mộ Dung Thiên chợt cảm thấy phía dưới nàng co thắt siết chặt tiểu huynh đệ của hắn lại làm hắn không chịu được nữa liền hét to một tiếng dùng hết sức nhấp vào người nữ tử, cùng lúc đó một dòng nước ấm từ trong người nữ tử phóng xuất ra, Mộ Dung Thiên cũng chút ra hết toàn bộ tinh hoa vào bên trong người nữ tử.
– A…
Hai người cùng kêu to lên một tiếng sau đó nằm ôm nhau, Mộ Dung Thiên ôm nữ tử thỏa mãn không ngừng thở hổn hển.
“Đúng là cực phẩm mà”.
Mộ Dung Thiên để nữ tử dựa đầu vào ngực mình thầm nghĩ.
Đột nhiên hắn thấy nữ tử lật mình nằm đè lên hắn, đôi mắt phượng khép hờ nhìn Mộ Dung Thiên rồi nàng hướng đôi môi anh đào tới gần cổ hắn, sau đó.
‘Phập’ một tiếng.
– Ư…
Mộ Dung Thiên đau đớn kêu lên một tiếng, cảm giác đau đớn từ gần cổ truyền tới làm hắn không khỏi ngẩng đầu lên nhìn: “Trời ơi, nàng ta hút máu mình”.
Trong lòng Mộ Dung Thiên hoảng hốt, hắn muốn phản kháng nhưng nguồn sức mạnh màu tím bên trong cơ thể của hắn lại không cho phép hắn làm như vậy, Mộ Dung Thiên cảm thấy cơ thể của mình như bị nó điều khiển, cứng nhắc không cử động được, chỉ đành cho nữ tử trên thân tuy y muốn làm gì thì làm.
Không quá bao lâu sau nữ tử buông Mộ Dung Thiên, nàng trần truồng ngồi trên bụng hắn để lộ ra thân thể lồi lõm mê người, khóe miệng nàng dính toàn là máu đỏ của Mộ Dung Thiên.
Mộ Dung Thiên lúc này mới cảm thấy cử động được liền dùng tay binh vết thương ngồi dậy đối diện với nữ tử.
Hai người cứ thế ngồi nhìn nhau khôi nói gì, một lúc sau Mộ Dung Thiên mới mở miệng phá vỡ bầu không khí im lặng.
– Cô nương, thật xin lỗi.
Nhìn trên giường xuất hiện vệt máu đỏ tươi cùng với mấy thứ nước xấu hổ để lại, Mộ Dung Thiên không khỏi ngượng ngùng nói với nữ tử.
Nữ tử xinh đẹp híp mắt nhìn Mộ Dung Thiên sau đó mở miệng, giọng nói trầm thấp mê người.
– Ta là Bạch Tiểu Yến, Đại tiểu thư Bạch gia.
Nói rồi nàng liếm liếm vệt máu còn sót lại trên khóe miệng.
– Ta… ta sẽ chịu trách nghiệm.
Mộ Dung Thiên ấp a ấp úng nói với Bạch Tiểu Yến, thanh âm tuy ấp úng nhưng lại không có sự rụt rè, hắn không phải loại chơi xong rồi vứt, đã làm con gái của người ta như thế thì mình phải chịu trách nghiệm.
– Ngươi đương nhiên là phải chịu trách nghiệm, ngươi từ nay sẽ là lão công của ta.
Bạch Tiểu Yến dáng vẻ bình thản, thực ra cấm thuật trong người nàng là do dung hợp với Mộ Dung Thiên mà phá được làm nàng tỉnh lại sau 16 năm ngủ say, hơn nữa công lực vốn công mất đi mà công được tăng lên mạnh mẽ, vừa rồi nàng hấp thu máu huyết của Mộ Dung Thiên chính là để thực hiện bước cuối cùng giải khai cấm thuật, còn nữa hắn đã lấy đi sự trong trắng của nàng làm sao mà không chịu trách nghiệm được.
Bạch Tiểu Yến nhìn lên nhìn xuống Mộ Dung Thiên thầm đánh giá. Dáng vẻ không tồi, cũng đẹp trai, cũng biết chịu trách nghiệm với nàng còn có một loại năng lực kỳ dị nói chung là không tồi. Nàng khẽ gật gù giống như các bậc trưởng bối đánh giá hậu bối của mình, vừa rồi tiếp xúc thân mật với Mộ Dung Thiên nàng có cảm giác dễ chịu và vài phần say mê, không biết là tại hắn là ng đã cứu tỉnh nàng hay hắn là nam nhân lấy đi sự trong trắng của mình nữa, trong lòng Bạch Tiểu Yến nghĩ hỗn loạn, nếu như là người khác nàng đã thẳng tay giết chết tàn nhẫn rồi.
– Cái này… ừm… 😳
Mộ Dung Thiên thấy Bạch Tiểu Yến đang nhìn chằm chằm vào mình có một chút không được tự nhiên đành ngượng ngùng nói, trong lòng hắn cũng vô cùng cảm khái, chính mình còn chưa tới Hắc Long thành được vài ngày đã có hàng tá chuyện phát sinh, đầu tiên là gặp Bạch Linh rồi hung hăng “trừng phạt” Kim Phượng, tiếp đó là đi cướp rồi bị bắt vào đây, bị Bạch Linh cho ăn xuân dược hành hạ rồi cuối cùng là phát sinh quan hệ với Bạch Tiểu Yến. 🙄
– Ngươi không cần nói nữa, mau mặc y phục vào cho ta rồi đưa ta đi gặp phụ thân, 16 năm qua không biết gia tộc đã thay đổi như thế nào.
Bạch Tiểu Yến thấy Mộ Dung Thiên còn đang nói ngập ngừng thì trực tiếp ngắt lời hắn, nàng cảm thấy hai chân mềm nhũn cử động khó khăn nên đành lười biếng đê Mộ Dung Thiên thay y phục cho nàng.
– Rồi rồi Bạch Tiểu… khụ… lão bà đại nhân.
Mộ Dung Thiên ho khan hai tiếng rồi đành giúp Bạch Tiểu Yến mặc y phục.
– Cái này…
Mộ Dung Thiên cầm lấy chiếc khố nhỏ định mặc cho nàng thì lại thấy phía hạ thân nàng nhầy nhụa nước của hai người thì không khỏi nóng mặt, tiểu huynh đệ phía dưới lại hùng dũng ngóc đầu lên, Bạch Tiểu Yến cảm thấy phía dưới đang bị Mộ Dung Thiên cúi đầu nhìn chằm chằm thì không khỏi đỏ mặt ngượng ngùng mà khép hai chân lại.
– Để ta lau giúp.
Mộ Dung Thiên cũng đành phải áp chế lửa dục lấy khăn lụa lau sạch đi những vệt nước ở quanh địa phương mềm mại ấy.