Chương 9: Khéo Tay Giúp Hạ Tri Nhai Hãnh Diện

“Mẹ, mẹ vào đây làm gì? Trong này khói dầu lớn, mẹ đi ra ngoài đợi là được rồi.” Minh Vi nhìn thấy Lý Xuân Hoa, không khỏi đẩy bà ra phòng bếp, Hạ Tri Nhai có nói đôi mắt của Lý Xuân Hoa không tốt, nếu bị khói bay vào mắt, sẽ bị khó chịu một thời gian.

“Cô muốn làm cái gì thế, ta là không thích ăn mỳ sợi đâu!” Lý Xuân Hoa nhìn chậu bột mì, nói lớn tiếng, tựa hồ muốn cho người trong toàn thôn đều biết hôm nay nhà bọn họ ăn mỳ sợi.

Bột mỳ trắng cũng là đồ hiếm ở những năm này, xem ra thật sự là Minh Vi đi bán rau kiếm được không ít tiền.

bán đồ ăn tránh không ít tiền.

Minh Vi cười nói, “Mẹ, hôm nay chúng ta không ăn mỳ, làm vằn thắn, Tri Nhai hẳn là sẽ trở về trong hôm nay, cho anh ấy ăn một bữa thật no.”

“Làm vằn thắn à, cô biết gói sao?” Lý Xuân Hoa nghe thấy Minh Vi quan tâm Hạ Tri Nhai, sắc mặt mới đẹp hơn một chút, kéo tay áo muốn đích thân ra trận, lại bị Minh Vi ngăn trở, ấn ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.

“Nếu như mẹ không yên tâm, liền ngồi ở đây nhìn là được rồi, có gì con không hiểu thì mẹ tiến lên chỉ giáo cũng không muộn.” Ngoài cửa còn có một đám người đang chờ xem cô thi triển tài năng đó, lúc này mà để Lý Xuân Hoa đứng ra làm hết thảy, mới gọi là đánh mặt Lý Xuân Hoa.

Trong mấy ngày ngắn ngủi, Minh Vi cũng đã sờ rõ tính tình của bà mẹ chồng này rồi.

Tâm không xấu, nhưng chính là sĩ diện!

Nghĩ như vậy, Minh Vi tay chân lanh lẹ bắt đầu nhào bột, nhào xong đặt sang một bên để lên men.

Hôm nay muốn làm chính là sủi cảo nhân thịt heo lá hẹ, Minh Vi băm nhuyễn thịt heo, tiếp đến là băm rau hẹ, thêm dầu mè, nước tương, các loại gia vị trộn đều vào nhau.

Cũng nhờ Lý Xuân Hoa vất vả chăm bẵm, bên ngoài phần đất trồng rau có một bụi rau hẹ xanh tươi mơn mởn.

Sau khi băm xong phần nhân sủi cảo, Minh Vi dùng dao phay cắt cục bột thành những viên bột vừa đủ, vừa cán mỏng vỏ bánh, vừa gói sủi cảo.

Tốc độ tay cô thực mau, chẳng mất chốc mấy cái sủi cảo tròn trịa, nếp uốn xinh đẹp liền được bày biện ở trên mâm, quan trọng nhất chính là, hình dáng sủi cảo đều thực nhất trí, liếc mắt một cái nhìn qua giống như cùng một khuôn đúc ra vậy, phân không rõ cái nào đầu cái nào cuối.

“Nha! Vợ Tri Nhai khéo tay ghê?”

“Tri Nhai cưới được cô, là có lộc ăn này, nhìn đám sủi cảo đều được gói đều tăm tắp, ra dáng ra hình, cuộc sống sau này cũng có thể trải qua vô cùng rực rỡ.”

“Này không phải sao, vợ của Tri Nhai còn biết đi bán rau đâu, nghe nói một ngày có thể bán ra bốn năm chục cân, kiếm được thật là nhiều tiền!”

Vừa mới mọi người còn chờ xem Minh Vi gây họa đốt nhà bếp, hiện tại một đám đều giơ ngón tay cái khen ngợi không dứt, đều nói Hạ Tri Nhai có mắt nhìn, cưới được cô vợ tốt như Minh Vi. Lý Xuân Hoa cùng chung vinh dự, giống con khổng tước cao ngạo, ánh mắt nhìn về phía Minh Vi đều nhu hòa hơn rất nhiều, con dâu này là do chính là bà chọn lựa kỹ càng, có thể không tốt được hay sao!

Lúc này còn giúp Tri Nhai nở mày nở mặt, xem sau này ai còn dám nói con trai bà cưới phải cô vợ hay gây chuyện nữa hay không?!

Minh Vi còn đang mải làm sủi cảo, bỗng nhiên có thím vây xem ngoài cửa kêu lên một tiếng.

“Nha! Tri Nhai đã về rồi?”

“Vâng, chào thím.” Hạ Tri Nhai phục hồi tinh thần từ trong kinh ngạc khiếp sợ, ánh mắt dừng lại trên người Minh Vi.

Lý Xuân Hoa nghe được giọng của con trai, chạy nhanh ra ngoài lôi kéo anh vào nhà: “Vợ con đang làm sủi cảo cho con trong bếp, tự mình đi vào giúp vợ một tay, đừng có mà đứng ở đây nói chuyện.”

Sau khi đẩy Hạ Tri Nhai vào nhà, Lý Xuân Hoa lập tức đóng cửa, lại bị người khác giơ tay chống lại.

“Nè nè nè, Xuân Hoa bà đóng cửa cũng thật nhanh nha, không biết còn tưởng rằng bà muốn đuổi ôn thần đâu!” Một người phụ nữ trung niên giơ tay chặn cửa, không cho đóng.

Lý Xuân Hoa lười nhác nhấc lên con ngươi, nhìn đối thủ một mất một còn của mình, “Trương Hương Mai, đừng cho rằng tôi không biết trong lòng bà đang đánh chủ ý quỷ gì nhá, kéo nhiều người trong thôn lại đây như vậy, còn không phải là muốn xem chê cười của con dâu tôi sao! Thiết, con trai mình không chiếm được vợ, liền tới làm loạn nhà tôi?”

Hết chương 9

Dịch: ThiAnn_0416