Ở thế giới cũ, Thiên Hành đã từng là một nhà nghiên cứu khảo cổ. Mọi người đang thắc mắc vì sao Thiên Hành lại chọn một nghề chịu nhiều khó khăn và gian khổ này?. Có lẽ một một trong những lý do chính mà hắn theo đam mê này chính là những di vật kỳ lạ mà ông của hắn đã để lại trước khi mất tích. Trên con đường khảo cổ này Bạch Hành từng đạt rất nhiều thành tựu to lớn. Ấy thế mà, bây giờ trên mặt hắn hớn hở, cảm giác như còn tự hào hơn cả những thành tựu mà kiếp trước đạt được.
Hắn..Bạch Thiên Hành đã biết bò.
Cho đến bây giờ, Bạch Thiên Hành đã nghe qua không biết bao nhiêu câu truyện mà mẫu thân hắn kể cho trước khi ngủ. Bạch Thiên Hành thường tỏ ra khá khó chịu khi mẫu thân dừng truyện lại quá sớm. Phụ thân hắn cũng thỉnh thoảng đặt Bạch Hành ngồi lên đùi và kể cho hắn nghe về những ngày trước đây của ông, để hắn dễ mường tượng được thế giới này ra sao và thu được những thông tin hữu ích.
Bạch Chiến Thiên từng là đệ tử nội môn của một tông môn nào đó, ( có thể coi là nơi để học tập và giúp tăng tiến trong thực lực ) Ông đã từng là một trong những đệ tử tài ba nhất của tông môn, thường xuống núi kết đội để đi lịch luyện rất nhiều nơi nên có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Tìm kiếm bảo tàng ẩn và hoàn thành nhiệm vụ trừ yêu từ tông môn. Đến một ngày thì ông quyết định an cư lập gia đình khi ông gặp mẫu thân của Bạch Thiên Hành tại một thành trấn gần Thanh Viêm Thành
Ông ấy tự hào nói với hắn rằng, mẫu thân hắn đã đi mê mệt ông ấy từ cái nhìn đầu tiên như thế nào khi ông đến gần gia tộc của mẫu thân ở để lịch luyện. Nhưng Bạch Thiên Hành lại có vẻ nghi ngờ là câu truyện đó ngược lại sau khi mẫu thân hắn tát vào sau đầu ông ấy và bảo ông ngưng xạo sự với hắn..
Nhân tiện, hắn tên là Bạch Thiên Hành. Xuất thân từ Bạch Gia tại Đông Vực ( Hải Châu Hoàng Triều ) - một gia tộc kinh doanh thương hội khá lớn trong vùng. dù dáng vẻ của hắn khá ưa nhìn nhưng lại khá tự luyến vì mỗi lần hắn soi gương trong phòng vệ sinh là mất gần 2 canh giờ ( 1 canh = 2 tiếng ). Hắn thừa hưởng mái tóc đen ánh hoàng kim từ phụ mẫu của hắn, trong khi đôi mắt của hắn có màu xanh tươi sáng được thừa hưởng từ mẫu thân. Bạch Hành đã ngồi cười ngây ngô và tưởng tượng khuôn mặt sau khi trưởng thành.
Hắn thầm nghĩ "Cẩn thận đấy các quý cô tương lai! tập xác định vì tôi đi thôi heheeh...!"
Sau nhiều tuần cố gắng bò, nhưng chỉ thành công trong việc lăn lóc tại chỗ, cuối cùng sau bao vất vả hắn cũng thành công trong việc bò, rồi hắn cố gắng lấy vài cuốn sách trong phòng trong khi mẫu thân của hắn đang ngồi đả tọa. Mẫu thân của Bạch Thiên Hành bắt đầu cảm thấy hối tiếc khi nhìn thấy hắn bò đi lung tung, thở dài nặng nề rồi nói, “Nhi tử à, sau này ta quản con chắc cũng khó như quản phụ thân của con vậy.”
_______________________________________________________________________________________.
Bạch Hành trả lại quyển trục lại chỗ cũ và nằm thoải mái trên mặt đất, vì hắn khá là mệt mỏi vì bò và ngồi thẳng thời gian khá lâu.
Suy ngẫm về những gì hắn đã đọc được, thế giới này dường như có khá nhiều điều kỳ diệu. Từ những gì cuốn sách kia viết, ở thế giới này có rất nhiều chủng tộc, nghề nghiệp và tu chân giả khác nhau.
Có một vài vật chuyên dụng có không gian biệt lập dành cho người tu luyện có thể chứa đồ. Hay là tu luyện có nhiều phương thức khác nhau mà không chỉ dùng hô hấp thổ nạp...
Ở đây được cho phép tự do mang theo vũ khí đi bất cứ đâu mà không bị ngăn trở, trừ khi đi vào trong hoàng tộc hoặc những người có địa vị tối cao. Có lẽ, Bạch Thiên hành cảm thấy khá quan ngại khi thấy mọi người mang vũ khí trong đi mua sắm quanh quẩn bên trong thương hội
Tất nhiên là ở trái đất trước kia, có những quân đội và lính gác được phép mang theo vũ khí, nhưng không phải là nhằm mục đích giết người mà là để bảo vệ khỏi những trường hợp xấu xảy ra.
Nhưng ở đây, Bạch Hành đã từng chứng kiến một tên trộm đánh cắp một vài vật phẩm từ thương hội vào ngày trước rồi bị chặt làm đôi, từ thắt lưng trở lên, bởi một vị hộ vệ của một thương hội đó. Thấy vậy, người dân xung quanh không cảm thấy sợ hãi thậm chí họ còn hò reo tán thưởng người hộ vệ to lớn đó!
Một điểm tương đồng ở cả thế giới này và trái đất thời phong kiến là chế độ quân chủ. Đông vực này có các thế lực, quốc gia nhỏ hơn, mỗi một thế lực phụ thuộc như vậy đều có các thành viên Hoàng Triều trấn thủ. Tuy nhiên, không giống như Trái đất, ở
đây Vua được chọn dựa theo dòng dõi hoặc là được hoàng triều chỉ định.
Sau khi đọc qua cuốn sách kia, dường như không có nhiều thông tin về các khu vực khác ngoài hòng triều hắn đang ở. Bạch Hành cảm thấy kỳ lạ, có rất nhiều phi thuyền chuyên chở hàng hóa và các tu sĩ di chuyển qua lại tại Đông vực, phi hành qua các quốc gia nhưng lại có rất ít người giao lưu các vực với nhau có lẽ thuật gia công về phi thuyền chưa được phát triển đến mức để băng qua vách không gian giữa các vực.
Một điều khó nắm bắt ở đây là toàn bộ hệ thống về tu luyện ở thế giới này. Chúng khá đa dạng và có nhiều trường phái tương khắc lẫn nhau. Khác hoàn toàn trên Trái đất.
Ở trên Trái Đất, chúng ta chỉ sử dụng vũ khí công nghệ cao, trang bị những vũ khí nóng dùng trong quân đội. Con người hoàn toàn chỉ có thể dựa vào công nghệ mới có thể tự vệ. Còn trong thế giới này, có một nguồn sức mạnh khác hoàn toàn, lực lượng này được gọi là linh khí, và điều đáng ngạc nhiên hơn là nó tồn tại tự nhiên ở mọi nơi trên thế giới này. Có lẽ linh khí chưa bao giờ tồn tại ở bất kì nơi đâu trên Trái đất hoặc đã ngừng tồn tại vì sự ô nhiễm do con người gây ra, Bạch Thiên Hành cũng không biết được. Có điều hắn biết thế giới mới này cực kỳ đặc biệt.
Mặc dù kĩ năng thực chiến ở thế giới này vô cùng quan trọng, nhưng kích thước đan điền và tinh luyện linh khí bẩm sinh cũng là tối quan trọng, bởi vì số lượng linh khí trong đan điền đều là có hạn, điều đó đồng nghĩa trong chiến đấu linh lực lớn và tinh khiết hơn sẽ chiếm ưu thế rất nhiều. Chiếc bình càng to thì sẽ chứa càng nhiều mà, đúng không?
Có điều đó không phải là tất cả, nhiều người mặc dù không thể chứa được nhiều linh khí nhưng họ lại học được cách điều hoà và sử dụng năng lượng một cách hiệu quả đến hầu như không lãng phí một chút nào để bù đắp cho đan điền không quá lớn của mình.
Cuốn sách tiếp theo mà tôi lôi ra từ kệ dưới cùng đã giải đáp một vài thắc mắc cho tôi.
“Hướng dẫn hô hấp thổ nạp cơ bản”
“Trong khi tốc độ hấp thu linh khí và kích thước đan điền phần lớn là do di truyền từ huyết mạch, nhưng vẫn có nhiều trường hợp con cái từ các gia tộc không thể tự hấp thu được linh khí từ trời đất. Theo thông tin cuốn sách này ghi chép lại thì 100 người mới có 1 người có thể tự hấp thu mà không cần người dẫn truyền, những người có thể tự hấp thụ sẽ có kinh mạch khỏe hơn là người được ngoại vật và đan dược hỗ trợ. Điều này vô tình làm xuất hiện một bức tường không nhỏ giữa những người tự hấp thu và được ngoại vật hỗ trợ, kéo theo đó vô hìnhlàm ra sự phân định địa vị ở trong tộc".
Lật qua từng trang giấy, tôi tìm thấy một thứ thu hút sự chú ý của tôi.
“…Tập trung tinh hoa của thiên địa, bên trong ẩn chứa áo nghĩa và đạo vận hợp lại với nhau mà hình thành. Được gọi chung là Linh Khí, khi hấp thu nguồn năng lượng này người dùng thể tìm hiểu về quy luật hoạt động của thế giới. Có thể tích lũy năng lượng trong cơ thể và sử dụng để phát huy ra sức mạnh vượt qua tưởng tượng, khi đạt đến cảnh giới nhất định có thể hoà cùng thiên địa lăng không mà đi."
"Có nhiều cách khác nhau để hấp thu nguồn năng lượng này, nhưng có 2 phương pháp người ta thường dùng nhất là Hấp thu tích lũy ( Tu Sĩ ) và Vận dụng hỗ trợ ( Võ Sư )."
“Ở Võ Sư, họ thường rèn luyện thân thể của mình để sở hữu sức mạnh phi thường, khả năng phòng thủ và sự nhanh nhẹn đáng kinh ngạc. Kết hợp với vận linh khí bao quanh toàn thân, cường hóa toàn bộ cơ thể và các đòn tấn công...”
“…Trong khi đó tấn công tầm xa thường được thấy ở các Tu Sĩ nhiều hơn, họ sử dụng nguồn lăng lượng tích lũy được từ nơi được gọi là Đan Điền, thông qua các đường kinh mạch để thi triển pháp kỹ tạo ra hiệu ứng nhất định cho khu vực xung quanh hoặc trực tiếp vào mục tiêu."
Cùng với Tu sĩ và Võ sư ở trên. Đông vực có một số sở tu khác như.
"Thuật Sĩ có thể dùng linh khí từ đan điền cũng như mượn từ thiên địa để hỗ trợ, với sức mạnh to lớn ấy, thuật sĩ có thể thao túng môi trường xung quanh theo ý muốn. Tuy nhiên, thi triển kỹ năng thay đổi môi trường càng nhiều thì gánh nặng với cơ thể càng lớn. Không giống như các Tu sĩ sử dụng hầu hết đều là thẳng vào mục tiêu mà họ muốn nhắm đến, Thuật sĩ cần phải tạo ra môi trường phù hợp với mình và điều đó mất một thời gian khá dài để có thể thi triển được.”
"Hay như các vị Nho Gia với kiến thức uyên thâm, có thể sử dụng Ngôn Xuất Pháp Tùy để thay đổi quy tắc của trời đất ở trong một vùng không gian nhất định....và còn rất nhiều tu chân giả mà ở đông vực này không có...”
lật
" Để đạt được Tu Sĩ hợp cách thì phải kiểm tra độ tinh thuần của linh khí trong đan điền, xem tốc độ hấp thu linh khí cũng như hiệu quả trong việc vận dụng linh khí trong lúc chiến đấu. Còn phẩm chất của linh căn càng cao thì tạo ra linh động và khắc chế trong chiến đấu càng nhiều...Linh căn được chia làm năm phẩm bậc. Thần phẩm ( trên 7 loại ), Cực phẩm ( 5 loại ), Trung phẩm ( 3-4 loại ), Hạ phẩm ( dưới 2 loại )..."
"… Còn Võ Sư và một số tu chân giả thiên về luyện thể khác thì đo độ tương thích với thiên địa và sự bài xích của thiên đạo khi mượn dùng linh khí. Hai điều kiện này giúp giảm nhẹ sự phản vệ và mượn được nhiều linh khí hơn trong chiến đấu."
lật
"…Yêu tu từ nhỏ thường tu luyện linh khí theo cả hai nhóm trên, nhưng vì cố gắng thành thạo cả hai hướng nên đột phá vô cùng khó khăn và tốn thời gian. Hầu hết bọn họ được sinh ra và khi hoá hình thì sự khác biệt rõ vẫn khá rõ rệt trong việc điều khiển sức mạnh..."
“…Nhiều Tu Chân Giả không cần tinh luyện linh khí cũng như đan điền của mình quá mạnh mẽ như các tu sĩ, bởi vì họ chủ yếu tích lũy, sử dụng nguồn sức mạnh từ chính một số bộ phận trên cơ thể của họ như máu huyết hay hay là xương cốt,..."
Hmmmm…. Vậy người phụ thân ngốc nghếch của Bạch Thiên Hành tuy là một tu sĩ khá mạnh ở linh lực nhưng khả năng chống chịu thì khá yếu
Thế còn chữa trị của mẫu thân Bạch Thiên Hành thì sẽ thuộc loại nào?
lật lật lật
À HÁ!
"Có một số nhỏ tu sĩ khác thì được gọi Dược y sư. Có linh căn đặc biệt hiếm có là Quang Minh lực, Linh căn này cho dù ở các tông môn lớn hay hoàng triềuở đông vực này thì cũng rất ít ỏi. Họ có khả năng đặc biệt khi thi triển quang minh lực của mình để hồi phục cho người khác, điển hình là chữa thương và giải trừ những thứ nguyền rủa khác"
" Whaa..hh.. Mẫu thân thật là đặc biệt..." Hắn thầm nghĩ.
Nguyên tắc Hấp Thu Linh Khí
“...Ngồi xếp bằng tự nhiên, dùng hai bàn tay nắm bàn chân phải từ từ gấp chân lại và đặt bàn chân lên đùi trái, gót chân ép sát bụng, lòng bàn chân ngửa lên trời. Sau đó ngưng thần tập chung để cảm nhận được linh khí ở môi trường xung quanh, Tiếp theo dẫn dắt chúng đi qua tất cả kinh mạch trên toàn thân để mở các huyệt đạo trên thân thể. Khi mở toàn bộ các huyệt đạo, chúng sẽ hội tụ về vùng trung tâm cơ thể, tạo thành nơi tích lũy và chứa đựng nằm sâu bên trong... "
"...Khi linh khí đã ổn định bên trong đan điền, thì chúng ta sẽ dùng lực cũng như khẩu quyết tu luyện để chúng có thể ngưng tụ và đào thải tạp chất ô nhiễm từ bên trong đan điền ra ngoài. Điều này sẽ giúp đan điền chứa đựng được nhiều linh khí và khi dùng kỹ năng sẽ tiêu hao linh khí ít hơn..."
lật
…dùng những công pháp tu luyện khác nhau sẽ cảm ứng được linh khí tồn tại xung quanh môi trường cũng khác nhau. Luyện Khí kỳ đột phá tới Trúc Cơ Cảnh, nhất định phải cảm ứng được linh khí tồn tại, bình thường muốn cảm ứng được linh khí ba động đều phải là sau khi đạt tới luyện khí kỳ đỉnh phong, mới từ từ đi lĩnh ngộ cảm thụ linh khí ba động, cuối cùng sẽ chưởng khống nó trong tay, từ đó đi vào Trúc Cơ cảnh..."
“lật”
"Cảnh giới được chia làm ba lớn ( Cách không, Du long, Thoát phàm ). Chín nhỏ bao gồm Luyện khí, Trúc cơ, Hư đan, Giả anh, Hoá thần, Luyện hư, Hợp Thể, Đại thừa, Độ kiếp... Mỗi cảnh giới lớn bao gồm ba cảnh giới nhỏ, cảnh giới lớn biến hoá như trời và đất...". ( hoặc như bạn và crush :> xa vl )
"...Công pháp chia thành bốn cấp cùng bốn phẩm bao gồm Hoàng - Huyền - Địa - Thiên và Hạ - Trung - Thượng - Cực.... Công pháp càng về sau uy lực sẽ càng lớn, nhưng lại yêu cầu lĩnh ngộ áo nghĩa thiên địa càng sâu".
lật lật
Nguyên tắc Vận Dụng Linh Khí
“Không giống như tu sĩ thi triển kỹ năng, Võ Sư không tốn nhiều thời gian vận linh khí từ môi trường xung quanh. Để có thể vận dụng linh khí hiệu quả đòi hỏi cường độ thân thể và độ tương thích với thiên địa, do đó phụ thuộc khá nhiều vào việc luyện tập cảm ứng với linh khí.”
Đọc đến đây trong đầu Bạch Thiên Hành cũng đã rõ ràng mọi thứ. Hiểu được một số đặc điểm của thế giới tu chân này cũng như việc có thể hấp thụ linh khí từ môi trường xung quanh.
Tôi chăm chú đọc tiếp.
“…Vận dụng linh khí yêu cầu khả năng phân phối linh khí thích hợp vào các bộ phận khác nhau của cơ thể, tùy thuộc vào cách bản thân cảm thấy phù hợp. Mặc dù thoạt nhìn có vẻ đơn giản, nhưng vận dụng linh khí đòi hỏi nhiều kiến thức chuyên sâu về cơ thể của bản thân. Để có thể vận dụng linh khí một cách hiệu quả đòi hỏi nhiều năm luyện tập cả về tinh thần lẫn thể chất.”
lật
“Vì vận dụng linh khí này không liên quan đến việc vận lực lượng từ đan điền của bản thân, dạng linh khí tinh hoa này không có sự phân biệt đáng chú ý nào phân biệt nguyên tố. Tuy linh khí không tinh thuần bằng những linh khí đã trải qua tinh luyện từ trong đan điền nhưng nó lại khá linh hoạt và dễ sử dụng..."
lật
" Hiện tượng được gọi là ' phản vệ ' xảy ra với mọi tu chân giả của thế giới này. Đối với linh khí trong đan điền cạn kiệt sẽ gây ra những cơn đau đớn cùng với suy yếu tùy thuộc vào mức độ sử dụng và trạng thái của thân thể. Hay như sử dụng nhiều kỹ năng vượt quá sự chống chịu của thân thể cũng như vượt quá năng lượng mà đan điền có thể chứa sẽ dẫn đến tổn thương khí huyết, sinh cơ cũng như thọ nguyên.
Đóng cuốn sách, ngồi lên, Bạch Thiên Hành cố gắng tiêu hóa đống thông tin khổng lồ mà hắn vừa đọc.
Vì sự khác nhau đến kỳ lạ của cuộc sống ở thế giới cũ và thế giới này, Bạch Hành cảm thấy thật khó tin khi thấy trẻ em chưa đến mười tuổi đã có thể rèn luyện thân thể và tu luyện.
Vì muốn kiểm tra thử giả thuyết trong đầu, Bạch Hành bắt đầu khoanh chân thiền định, cố gắng cảm nhận linh khí xung quanh cơ thể nhỏ nhắn mới 6 tháng tuổi của mình thì bỗng nhiên…
" Thiên Hành ơi, con đâu rồi....sao người con nhiều mồ hôi vậy, buồn ị rồi phải không?"
Mẫu thân lại gần và bế hắn lên, nhẹ nhàng ôm vào vòng tay, hắn buộc phải bị mang đi cho bà vú nuôi thay tã....