Đại khái nhóm 4 người à không phải là 5 vì có thiếu niên đi cùng với Gia Hân, hắn tên là Liểu Đức Minh vì hai gia tộc Huỳnh và Liểu có qua lại nên hai người cũng gọi là tạm quen.
Minh Nguyệt Thành, người có thế lực lớn nhất là Hoàng thất, Hoàng Bá Kinh và có thêm ba gia tộc khác nữa là: Tạ gia, Hứa gia và Lăng gia.
Ba gia tộc đều sàn sàn nhau chỉ có lăng gia là đứng trung lập vì Hứa gia với Tạ gia có ân oán nên Lăng gia không muốn đắc tội với ai.
Giờ này cũng khá là nắng nên nên ai cũng khá là mệt, đặc biệt là các thiếu niên tham gia khảo hạch đều ngồi một chỗ nghĩ ngơi.
Phía sau học viện có nhóm 3 người đang đứng nói to nói nhỏ.
-Ta cần các anh làm việc thật là sạch sẽ.
Liểu Đức Minh tay cầm sấp tiền đưa cho thằng to con.
-Được việc này cứ giao cho tao, chỉ giải quyết thằng ranh con mà thô...
Thằng phía sau thằng to con lên tiếng nói nhưng chưa nói hết thì đầu hắn lăng lóc dưới đất.
-Ô thằng ranh con ở đây này và các ngươi có thể xuống địa ngục.
Người xuất hiện là Phong, hắn để ý Liểu Đức Minh nên khi thấy hắn đi ra sau học viện thì bám theo định ra tay giải quyết y, nhưng hắn không ra tay vội định coi hắn định làm gì.Phong núp đằng sau vách tường và nghe được cuộc nói chuyên của hắn với hai người, Liểu Đức Minh thuê người giết Phong, Phong ở sau vách tường nghe hết cuộc nói chuyện của bọn hắn, Phong liền biến đổi trạng thái supper saiya và xuất ra báu kiếm dùng tốc độ mắc thường không thể nhìn thấy đem cổ của tên này đặc xuống đất.
-Mày ...là ...
Liểu Đức Minh lấp bấp nói không nên lời và kết cục của hắn còn thảm hơn tên hồi nảy, hắn bị lục mạch thần kiếm của Phong đánh bây đầu.
Tên to con thì hắn đã xốm đặc mông ngội bẹp xuống đất rồi, mặc cắt không còn giọt máu.
-Các hạ tha mạng ta ...ta chỉ là người làm công ăn lương xin tha...tha cho ta lần này.
Tên mập quỳ dập đầu hướng Phong xin tha mạng, Phong thở dài hắn cũng không phải máu lạnh vô tinh giết người vô tội.
-Ta tha mạng cho ngươi nhưng ngươi biết mình cần làm gì rồi đó.
-Vâng vâng ta viết nên làm gì.
.....................
-Này nảy giờ huynh đi đâu vậy.
Phong vừa giải quyết sông rắc rối, chưa kiệp kéo cái ghế ngồi thì Tô Ái từ đâu câu cổ Phong từ phía sau làm hắn giật cả mình.
-Ta đi giải quyết ấy mà.
Phong hờ hợt trả lời.
-Giair quyết gì?
Tô Ái ngây ngô hỏi, làm Hải Nghi bật cười, Phong thì trợn mắc nhìn rồi cũng không nói gì thêm.
Một canh giờ thì cũng qua mọi người lại tập trung lại chỗ cũ, đây là vòng thi cuối của đợt khảo hạch lần này nếu thất bại thì đợi ngày này năm sau mới có cuộc khảo hạch tiếp, vì vậy mọi người hưng phấn và hồi hộp, đều quyết tâm phải qua được vòng cuối này.
-Xin chào tất cả mọi người ta là người phụ trách vòng thi thứ ba cũng là vòng thi cuối cùng, Tạ Hoài Ân.
Vòng thi thứ cuối cùng luật lệ như sau trên có một cái máy giống như vòng hai nhưng vòng thứ ba là mọi người lên và đấm vào đây, dựa theo lực lượng của mọi người mà hiển thị con số, người nào được 1000 điểm thì qua còn dưới thì loại. Ta gọi tên người nào thì người đó lên đầu tiên
Nguyễn Duy.
Mọi người đều nhìn về phía thân ảnh người lên đầu tiên, Nguyễn Duy chậm gải bước lên đài.
-Chào ngài.
Nguyễn Duy chấp tay chào làm Hoài Ân sững sốt.
-Tốt, ngươi bắt đầu đi.
Hoài Ân hài lòng gật đầu miểm cười.
-Vâng.
Nguyên Duy đáp lời rồi vào thế chuẩn bị xuất đòn, hắn công tay lại tụ tập linh lực ở tay
Ầm...
Mọi người đều châm chú nhìn vào kết quả bảng điểm số.
-Nguyễn Duy 1370 điểm, thông qua.
Hoài Ân đọc kết quả làm mọi người ngạc nhiên, ban đầu họ biết thiếu niên này bất phàm nhưng không ngờ kết quả lại ngoài dự liệu của họ.
-Oa đại ca lợi hại.
-Còn phải nói.
-Ta cũng cố gấn lợi hại như đại ca.
Nhóm 4 người Lục Vô Song dưới dài gheo hò, từ lúc được Nguyễn Duy cứu mạng thì trong mắc họ Nguyễn Duy là lợi hại nhất.
-Người kế tiếp, Ngô Quốc An.
Ngô Quốc An hít sâu một hơi rồi bước lên đài.
-Đệ cố lên.
Phong cũng lên tiếng cỗ vũ, ngày trước Phong chỉ mang cái danh phế vật không ai điếm sỉa tới hắn nhưng chỉ có An là thường xuyên để tâm đếm hắn vì vậy hắn mới xem An là người bạn thân thứ hai.
-Um.
BÙNG..
-Ngô Quốc An 1090 điểmthông qua.
....
....
....
...
...
................................
-Người cuối cùng Trần Thiên Phong.
-Này quái vật đừng đấm nát máy đo lực lượng á.
Không biết từ đâu Nguyễn Duy đi tới trước mặc Phong, Phong sững sốt nhíu mày chặc lại hắn có cảm giác rất lạ từ người thanh niên này một cảm giác rất quen thuộc nhưng nhất thời hắn không nhớ ra.
-Um.
Phong có chúc không hiểu nhưng cũng gật đầu rồi bước lên đài.
-Lão sư tốt.
-Um bất đầu đi.
Lão sư Hoài Ân hài lòng gật đầu.
Phong siết chặc nắm đấm.
ẦM....
Lần này thì không phát ra tiếng ĐÙNG như các người khác mà là ẦM
Mọi người sững sốt, yên lặng, ngơ ngác đủ loại cảm súc duy chỉ có Nguyễn Duy cười nhạt, Phong để ý Nguyên Duy biểu hiện như vậy thì càn nghi ngờ chồng nghi ngờ.
-Trần ...Trần Thiên Phong thông qua.
Hihi bận mấy ngày
cầu cmt
cầu đủ thứ
thank
iu