Sau khi Nghệ Phong nói xong, trong hư không hiện ra một bóng người, ánh mắt nhìn chằm chằm Nghệ Phong, trong lòng đồng dạng nổi lên sóng to gió lớn, hắn không cách nào tưởng tượng một người đứt đoạn kinh mạch, làm sao có thể có thực lực như vậy? Vừa rồi không phải hắn không muốn ra tay cứu Thánh Cấp kia, dù sao từng Thánh Cấp đều là tài phú cực lớn. Mà là hắn căn bản không kịp cứu, một kiếm vừa rồi kia của Nghệ Phong tựa như tia chớp, cho dù hắn ra tay cũng không cứu được đối phương.
Nhìn Thánh Cấp vẫn lạc, võ giả mới xuất hiện lại chuyển mắt nhìn Nghệ Phong, thản nhiên nói:
- Thật không nghĩ đến, ngươi cư nhiên có thể niết bàn sống lại.
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Chuyện không thể tưởng được có rất nhiều, ta cũng không nghĩ ra Tiên Cảnh các ngươi tệ hại tới mức không muốn buông tha một tên phế nhân.
Đối phương nghe được Nghệ Phong nói, trầm mặc một lúc rồi mới đáp lời:
- Có trách cũng chỉ có thể trách ngươi quá kiêu ngạo. Thánh Cấp Tiên Cảnh ta không phải dễ chém giết như vậy, Thánh Cấp ngũ giai trở lên đều bị ngươi chém giết qua. Nếu cứ bỏ qua ngươi như vậy, Tiên Cảnh ta ngược lại có vẻ quá vô dụng.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Ta thực không ngờ, gia nghiệp lớn như Tiên Cảnh lại bởi vì một võ giả ngũ giai mà không buông tha ta. Nếu sớm biết như vậy, năm đó ta sẽ không chém giết hắn.
Nghe được Nghệ Phong nói, võ giả đối phương tự nhiên sẽ không cho là thật. Dùng tính cách của Nghệ Phong, làm sao có thể hối hận.
- Bất quá rất đáng tiếc, năm đó ta là cơn ác mộng của Tiên Cảnh các ngươi, sau này vẫn là vậy! Phế nhân trong tưởng tượng của các ngươi đã giống như Phượng Hoàng, dục hỏa trùng sinh.
Nghệ Phong cười nhìn đối phương.
- Đúng vậy! Ta thật bất ngờ, ngươi rốt cuộc làm cách nào? Đứt đoạn kinh mạch là sự thật, tuyệt đối không có khả năng may mắn. Cho dù ngươi trọng tu kinh mạch cũng phải làm lại từ đầu, vì cái gì ngươi còn có thực lực bực này?
Đối phương nhìn Nghệ Phong dò hỏi.
- Trên đời này có quá nhiều người đi vào chỗ nhầm lẫn, mà ta chẳng qua là thoát ra từ chỗ nhầm lẫn mà thôi.
Nghệ Phong đáp lại.
Đối phương nghe câu trả lời nhưng không quá hiểu, bất quá cũng minh bạch đứt đoạn kinh mạch đối với Nghệ Phong cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, ngược lại là tìm được một cách tu luyện khác. Điều này khiến hắn thở nhẹ ra một hơi, đồng thời thản nhiên nói:
- Cũng được. Đã như vầy, hôm nay ta sẽ hủy diệt ngươi.
- Lấy thực lực của ngươi?
Nghệ Phong mang theo vui vẻ, trong giọng nói rất có ý khinh thường.
- Dùng thực lực bát giai của ta, đã đầy đủ.
Võ giả đối phương cười lạnh nói. Nguyên bản hắn lo lắng Nghệ Phong phái Nguyệt Nghiên ra trợ giúp Đông Hải cung, tuy điều này không quá có khả năng, chỉ là sợ vạn nhất, cho nên dù là một Đông Hải cung nho nhỏ, không chỉ có Thánh Cấp đánh tiên phong, càng có thêm hắn làm hậu thuẫn.
Hắn ngược lại là thật không ngờ, Nguyệt Nghiên không tới, ngược lại Nghệ Phong xuất hiện. Mà hiển nhiên thực lực Nghệ Phong cũng không vì đứt đoạn kinh mạch mà giảm xuống.
- Thực lực bát giai.
Nghệ Phong khẽ cười cười nói :
- Quả thật là khiến người ta cảm thấy khủng bố, trong Tiên Cảnh, võ giả đạt tới cấp độ này, tổng số lượng hẳn là không nhiều hơn năm ngón tay a?
Võ giả cũng không phủ nhận, trước khi bí cảnh chưa bị phá hủy, võ giả Tiên Cảnh đạt tới bát giai chỉ dừng lại ở con số ba người. Số lượng xác thực không cao hơn năm ngón tay. Đương nhiên, Thánh Thành cũng không khá hơn bao nhiêu.
- Nếu ta giết ngươi, chắc hẳn sẽ khiến Tiên Cảnh đau lòng hơn nhiều so so với chém giết vài võ giả cấp bậc đại lão a.
Nghệ Phong cười nói.
- Hừ! Dõng dạc.
Võ giả cười lạnh một tiếng nói:
- Ta lại muốn nhìn, ngươi chém giết ta như thế nào.
Nghệ Phong cũng không nói nhảm, tâm niệm vừa chuyển, một cỗ lực lượng khủng bố quấn quanh bàn tay hắn, lực lượng này tạo thành một đại tuần hoàn, sinh sôi không ngừng, trong lúc cánh tay Nghệ Phong huy vũ, không gian bốn phía bắt đầu tập trung, hơn nữa loại tập trung này là điên cuồng lan tràn về bốn phía. Dù cho võ giả ở rất xa Nghệ Phong cũng có thể cảm giác được một cỗ áp lực cực lớn, toàn thân tựa hồ không nhúc nhích được.
Nghệ Phong thấy sắc mặt nguyên một đám võ giả bị áp lực áp bách tới trắng bệch, hơi sững sờ, sau đó mới hiểu được những võ giả bình thường này căn bản không chịu được một tia dư ba của bọn họ. Lúc này thân ảnh Nghệ Phong mới lóe lên, bay nhanh về phía biển rộng xa xa.
Võ giả kia cũng không muốn bởi vì bọn họ đánh nhau, gây ra ảnh hưởng tới võ giả Tây Hải cung, thân ảnh lóe lên mau chóng đuổi theo. Hắn muốn nhìn, Nghệ Phong có thể lừa người trong thiên hạ này, rốt cuộc hiện tại cường hãn cỡ nào.
Nhìn hai người bay vào hư không xa xa, võ giả bốn phía hai mặt nhìn nhau, không biết Nghệ Phong có lực lượng mạnh mẽ tới mức nào.
Duy nhất chỉ có Băng Ngưng cắn răng một cái, thân ảnh đuổi vào hư không, xa xa tập trung nhìn Nghệ Phong và võ giả đối phương, tuy nhiên nàng cũng không dám tới gần quá mức.
Chỉ cần bốn từ Thánh cấp bát giai kia cũng đủ để nàng chấn động tâm hồn. Thánh Cấp bát giai, có ai không phải là nhân vật phong vân một cõi.
Hai người đối mặt nhìn nhau, đều tự vận chuyển lực lượng trên người, theo lực lượng hai người quấn quanh, đồng thời bởi vì lực lượng hai người tác động, thế giới chi lực dâng lên, bắt đầu điên cuồng va chạm trong hư không, tuy hai người chưa ra tay nhưng chính giữa hư không lại nổi lên từng đạo rung động. Vô số vết nứt không gian trống rỗng xuất hiện, thôn phệ tất cả mọi thứ xung quanh.
Bát giai đối phương cảm nhận được thế giới của Nghệ Phong tập trung ập tới, hắn có chút nhíu mày, bởi vì hắn không phát giác được một tia pháp tắc chi lực từ thế giới chi lực của Nghệ Phong. Điều này khiến hắn hết sức kinh ngạc, một Thánh Cấp, làm sao có thể không có pháp tắc chi lực?
Đối với pháp tắc tương sinh tương khắc của Nghệ Phong, hắn đã từng nghe thấy, bất quá pháp tắc chi nguyên đã tự bạo. Vậy thì Nghệ Phong không có khả năng có lại hai loại pháp tắc chi lực cường đại này, nguyên bản đối phương cho rằng Nghệ Phong hiểu được pháp tắc chi lực khác một lần nữa, nhưng mà hiện tại xem ra cũng không phải như vậy, Nghệ Phong hoàn toàn không có bóng dáng pháp tắc chi lực khác.
Thậm chí, cũng không biết hắn dựa vào cái gì điều động thành thế giới chi lực này.
- Chết tiệt! Tại sao tiểu tử này quỷ dị như vậy, chẳng lẽ là cảnh giới của ta không đủ, không phát giác ra pháp tắc chi lực hắn che dấu?
Trong lòng võ giả bát giai tức giận mắng một tiếng, nhưng lập tức lắc đầu. Với thực lực của hắn, đừng nói là Nghệ Phong, coi như là Chí Tôn vận dụng thế giới chi lực, hắn vẫn có thể cảm giác được pháp tắc chi lực trong đó. Hắn không phát giác ra Pháp tắc chi lực của Nghệ Phong, vậy thì thật sự chỉ có một khả năng, Nghệ Phong không sử dụng pháp tắc chi lực.
Nghĩ vậy, ấn kết trong tay võ giả bát giai không ngừng thay đổi, lực lượng trong cơ thể tuôn ra, điều động thế giới chi lực tập trung về phía Nghệ Phong. Hắn muốn xem xem Nghệ Phong rốt cuộc muốn giấu pháp tắc chi lực của hắn tới khi nào.
Chỉ là, khiến võ giả bát giai càng kinh hãi chính là, mặc kệ lực lượng của hắn thôi động như thế nào, thế giới chi lực của Nghệ Phong cũng theo đó điên cuồng lớn lên. Hơn nữa trong đó không hề có cảm giác pháp tắc chi lực tồn tại. Điều này khiến đối phương cảm thấy vô cùng bất ngờ.
- Lão phu không tin ngươi có thể tiếp tục giấu kín.
Nói xong, pháp tắc chi lực của võ giả bát giai bạo phát, tựa như kình thiên trụ chọc thẳng trời cao.