Chương 347: Chương 347

Edit; Phươngphạm0812

Beta: Meimoko


Ngày hôm sau Đường Hạo thuê cho Lục Giai Ngưng một căn hộ sa hoa bậc nhất trong tiểu khu. Không chỉ phía dưới căn hộ có nhân viên bảo vệ, mà ngay cả trên ban công của căn hộ cũng đều có nhân viên tuần tra đứng gác hai bốn trên hai bốn.

Bất quá, cách này vẫn khiến Đường Hạo không yên tâm lắm. Hắn điều tới một đội bảo vệ được huấn luyện thuê ngay bên cạnh căn hộ của Tiểu Ngưng. Đương nhiên, Tiểu Ngưng không biết chút gì về việc này, có một số việc hắn không muốn nói rõ cho cô biết.

Tuy nhiên Tiểu Ngưng không phải là tình nguyện chịu sự sắp xếp của hắn, nhưng mà từ góc độ an toàn mà nói, cô cam tâm tình nguyện. Cô cũng không giận dỗi Đường Hạo chỉ là không muốn hắn ở cùng cô lúc này mà thôi. Mỗi ngày cùng lắm là để hắn đưa về nhà, sau đó hắn phải về nhà của hắn.

Ngày đầu tiên, buổi tối hắn tức giận nói nơi này là do hắn dùng tiền thuê cho cô, nên cô không có quyền đuổi hắn. Tiểu Ngưng lập tức đáp trả, nếu đây là chỗ hắn dùng tiền thuê thì hắn ở đây luôn còn cô sẽ tự mình đi thuê chỗ khác.

Đường Hạo thấy không lay chuyển được cô, chỉ sờ sơ cái mũi tạm thời rời đi, từ nay về sau sẽ lại nghĩ ra cách khác.

Bất quá mỗi ngày hắn phải đưa đón cô đi làm rồi về nhà. Đối với cô đây là sự nhượng bộ lớn nhất rồi. Tiểu Ngưng nghĩ lan man, trước mắt cô là công ty nơi cô làm việc, cô cứ đứng trước cửa công ty thật lâu. Công việc của cô thấm thoắt đã được ba ngày, cô được trả 40 đồng. Cô đem cất những đồng tiền màu đỏ vào ví, trước cửa buồng vệ sinh một lần nữa lại khoa chân múa tay vì vui sướng.

Mỗi ngày số tiền hoa hồng cô nhận được không nhiều lắm, so với những thợ trang điểm khác bọn họ có khi còn ra tay dã man hơn. Đúng vậy! Mặc dù có chút không ý tứ, nhưng cô nhận tiền cũng chỉ vì để cho bọn họ yên tâm. Nếu cô không nhận những đồng tiền hoa hồng này, thì bọn họ lại cho rằng cô không có tâm tạo hình trang điểm cho bọn họ thêm xinh đẹp.

Cầm số tiền mặt không được nhiều cho lắm, trong lòng Tiểu Ngưng lại một lần an ủi mình. Đúng! Cô nhận tiền như vậy cũng là chính đáng, tuyệt đối là chính đáng.

Rất nhanh đem số tiền cất đi, Lục Giai Ngưng chuẩn bị từ phòng vệ sinh đi ra. Đúng lúc này, ngoài cửa vô tình có lời nói làm cho cô thu chân không bước nữa.

“ _ Đại minh tinh thì có gì đặc biệt hơn người, lấy cái gì mà lên mặt, còn cho mình là tiểu thư, chỉ xứng đáng lau giày cho tôi, chết tiệt….” _ Một cái nguýt dài kéo theo cả tiếng hờn dỗi oán trách của cô gái trẻ.

Một cô gái khác đang trang điểm, trên người mặc bộ cánh bó sát có gương mặt nữ sinh đáp lại : _ “ Haha.. Đừng có tức giận như vậy, lúc trước ở phòng chụp cô cũng sùng bái cô ta, cái gì cũng có thể làm cho cô ta còn gì!” _

_ “ Cái gì??? Sùng bái cô ta, tôi sùng bái cô ta cái gì? Xét cho cùng cũng chỉ là hang kỹ nữ cao cấp mà thôi!” _

_ “ Không nên tức giận. Cô ta có tư chất, mỗi bộ phim đều được nhận vai nữ chính lại thường xuyên ra đĩa nhạc.” _

_ “Vậy ư..? Có người nâng đỡ chắc cô ta mới được như vậy. Nói cho cùng đã qua tay nhiều đạo diễn, nhiều đàn ông rồi nên……” _ Cô gái trẻ mỉa mai nói.

Nói ghen gét mười phần, trong khinh miệt có lẫn hâm mộ và ghen tị. Cô gái mặc váy ngắn phát ra tiếng cười an ủi nói: _ “ Ha ha! Không phải nghĩ một đằng làm một nẻo nhé. Muốn đi trên kẻ khác chính là phải như vậy, để xem chúng ta ai có thể câu được con cá lớn, có thể dựa vào ngọn núi lớn.” _

_ “Khốn nạn! Ở đâu tốt như vậy? Cái đám đàn ông kia chỉ biết nghĩ đến bản than, chứ gặp phải chuyện tình cảm thật thì bọn họ sẽ từ chối ngay” _ Cô gái trẻ mắng to một tiếng, soi vào gương tỉa tót đôi long mày.

_ “ Không biết cái cô Kỳ Kỳ kia có điểm gì, mà lại được Đường tổng nâng đỡ như vậy, tiền nhiều, phong độ tốt, thực sự thì cô ta được Đường tổng cho lên tận thiên đường rồi.” _

_ _

Đường Hạo??? Tiểu Ngưng thấy ngực mình không thoải mái, cô biết rõ Đường Hạo cùng với Kỳ Kỳ có quan hệ nhưng mà từ miệng người khác nói ra như vậy chính cô cũng cảm thấy tức giận thay, hai tay không tự giác nắm lại, móng tay khẽ cắm sâu tạo thành rãnh, trong tâm trí bất chợt không có cảm giác.

_ “ Ha ha ha! Có lẽ sẽ có một ngày cô cũng có cơ hội nịnh bợ đén một người như vậy, làm cho anh ta cân nhắc cô lên” _ Cô gái mặc váy ngắn nói.

_ “ Cô suy nghĩ một chút đi, bạn gái của hắn chết, trong lòng hắn nhất định đâng rất cô đơn. Gặp một người trẻ xinh đẹp lại là đại mỹ nhân, Đường tổng tài từ nay về sau yêu cô hay không khó có thể nói trước”. _

_ “Ha ha ha, nếu quả thật có lúc như thế, tôi nhất định phải bắt cô Kỳ Kỳ kia lau giày cho tôi…..” _ Cô gái trẻ buông một câu thề đùa.

Trong phòng vệ sinh Tiểu Ngưng cảm thấy tóc mình dựng lên vì tức giận, đàn bà bây giờ dù thế nào cũng đều muốn dựa vào đàn ông thành công đẻ đi lên, dựa vào đàn ông để phát tài. Cứ coi như các cô có sức tưởng tượng tốt, nhưng làm sao có thể lại chú ý tới người đàn ông đó?

Tại cô chán ghét kiểu đàn ông như vậy, mà Đường Hạo lại không biết kiểm điểm mình, bị người khác buông những lời như vậy, cũng cảm thấy mình sao có thể đơn giản mà gả cho hắn.

Trước kia bị Kỳ Kỳ cùng Tiền Lỵ Nhi làm khó, càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, càng ngày càng tức giận, ý như muốn trả thù ngày một lớn.

Đúng, hắn nhất định phải bị trả thù, nếu không sao có thể nuốt trôi cục tức này.

Két cạch một tiếng, Lục Giai Ngưng vặn mở cửa phòng vệ sinh, rất tự nhiên đi đến vòi nước. Hai cô gái trẻ thấy Lục Giai Ngưng tiến lại từ phía sau, lập tức thu dọn đồ đứng dậy, cô gái có giọng chanh chua chửi đổng giờ đã thay một bộ khác trông đáng yêu, ra vẻ yểu điệu thục nữ.

_ “ Lục tiểu thư, da của chị thật đẹp ! Không biết chị có bí quyết gì vậy?” _ Cô gái nói sẽ cho Kỳ Kỳ lau giày mình láu lỉnh hỏi với âm thanh nhu thuận. Lục Giai Ngưng ngoài thì cười nhưng trong lòng không thể cười được nhìn cô ta, sau đó nhìn nhìn mặt mình : “ _ Thật không? Tôi thấy da tôi rất bình thường đấy chứ!” _

_ “Ha ha! Xem ra Lục tiểu thư là người xinh đẹp nhất… ha ha ha, người đàn ông đó nhất định sẽ rất thích tiểu thư, tiểu thư là quan trọng nhất trong lòng anh ta.” _

Cô gái mặc váy ngắn nói, sắc mặt cố chút xấu hổ, vì biết rằng lúc trước mình nói gì có khi Tiểu Ngưng cũng đã nghe thấy. Hơn nữa cô cũng biết hình tượng của mình là rất quan trọng nếu như quản lý biết nhất định sẽ nổi giận và tiền lương cũng coi như xong đời.

Lục Giai Ngưng chỉ cười, tức giận chỉ là dùng gót giày nện xuống nền nhà mà đi ra khỏi toilet.

Hắn thích cô sao? Cô quan trọng với hắn lắm sao?

Hừ? Trước đây hắn không đối xử tử tế với mình, mình cũng không phải là quan trọng với hắn cho nên hai người kia mới trêu tức cô như vậy.

Còn bây giờ? Hắn đối với cô là rất tốt, giống như không có ai gây ra chuyện với hắn. Nhưng số người theo đuổi hắn thì rất nhiều, nguy hiểm lúc nào cũng có thể đến.

Trong lòng Lục Giai Ngưng lại thấy bất an, không thể yên lòng

Cánh môi của Tiểu Ngưng cong lên hướng vào phòng hoá trang mà đi, không cẩn thận va vào một người: “ _ Ối……! Cô không có mắt hay sao mà lại …..?” _ Một giọng nói cay nghiệt tức giận vang lên.