Trương Đào kích động không thôi, hắn đã đợi trong không gian mô phỏng hai ngày, cuối cùng hắn cũng đợi được gia hỏa này online rồi.
Xem hắn đánh bại gia hỏa này, rửa sạch nhục nhã trước kia đây.
Hắn vội vàng ấn mở giao diện, chăm chú nhìn ID ẩn danh kia.
Sau khi phía sau ID hiện ra chữ ghép đôi, hắn lập tức tay mắt lanh lẹ ấn vào nút ghép đôi.
【 Ghép đội thành công, đang phân phối sân đấu ngẫu nhiên, xin đợi... 】
Thành công!
Trương Đào mừng rỡ vô cùng, đồng thời trong lòng lại không ngừng mặc niệm.
Nhất định phải là hắn... .
Nhất định phải là hắn...
【 Phân phối sân đấu thành công, sắp tiến hành truyền tống, xin chuẩn bị kỹ lưỡng. 】
Bạch!
Cảnh tượng thay đổi, đảo mắt đã đến một mảnh băng nguyên trắng xoá.
Xung quanh tất cả đều là màu trắng mênh mông vô bờ, còn có rất nhiều dòng sông băng từ mặt đất nổi lên, dùng để làm công sự che chắn lại cực kỳ thích hợp.
Mà ở đối diện hắn, một Kỵ Sĩ Hắc Phong quen thuộc cũng theo đó xuất hiện.
Trương Đào nhìn thoáng qua thông tin của đối thủ, rốt cục cười.
【 Tính danh 】: Ẩn tàng
【 Số hiệu 】: Ẩn tàng
【 Cấp độ 】: Cấp thấp
【 Cơ giáp 】: Kỵ Sĩ Hắc Phong
【 Loại hình 】: Loại hình phòng ngự
【 Chiến tích 】: 2/12
【 Tuyên ngôn 】: Ta muốn trở thành phi công cường đại nhất dưới bầu trời này!
Không sai được.
Tuyên ngôn phách lối này tuyệt đối là cái tên đã chiến thắng hắn trước đó!
Không ngờ vận khí của mình lại tốt như vậy, vậy mà một lần đã được xếp chung với đối phương, không uổng công hắn vất vả đợi lâu như vậy.
Lần này hắn nhất định phải chứng minh cho lão Tiêu thấy, gia hỏa này chẳng qua là một con hổ giấy chỉ có vẻ bề ngoài mà thôi.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức không khỏi nhìn thoáng qua mục chiến tích.
- Hai thắng?
Trương Đào nhướng mày.
Mẹ nó, ta ngồi đây đợi hai ngày, mà ngươi lại lén online đánh một trận?
Hơn nữa còn thắng?
Hắn đột nhiên có loại cảm giác khó chịu, một mặt bất thiện nhìn chằm chằm Kỵ Sĩ Hắc Phong đối diện.
- Chúng ta quen biết sao?
Cảm nhận được sát ý của hắn, Lâm Dạ ở đối diện nổi lên nghi ngờ, không khỏi lên tiếng dò hỏi.
- ...
Trương Đào kém chút tức giận đến thổ huyết.
Ngươi ngay cả ta là ai cũng không nhớ sao?
- Ít nói lời vô ích, đến chiến đi! Xem hôm nay ta đánh bạo ngươi như thế nào!
Rốt cục, Trương Đào gầm thét lên tiếng, bày ra một tư thế mà hắn tự nhận là rất đẹp trai, dùng cung tiễn chỉ về phía Lâm Dạ.
Trong buồng lái, đầu của Lâm Dạ hiện đầy dấu chấm hỏi, hắn không biết người đối diện đang phát điên cái gì.
Lắc đầu thì chậm rãi rút kiếm thuẫn ra, điều khiển người máy hơi thấp người xuống.
Loại sân đấu băng nguyên này làm cho lực ma sát không đủ, cực kỳ khảo nghiệm khả năng điều khiển người máy và cân bằng của phi công.
Lại thêm sông băng xung quanh làm công sự che chắn, người máy chiến đấu từ xa ngược lại sẽ càng dễ phát huy chiến lực, bởi vì cho dù không di động thì cũng có thể tiến hành tấn công từ xa.
Nhưng mà loại hoàn cảnh ác liệt này không làm khó được hắn.
【 Chiến đấu đếm ngược: 3… 2… 1… Bắt đầu! 】
- Đùng!
Nương theo tiếng đếm ngược vừa dứt, lòng bàn chân Kỵ Sĩ Hắc Phong đột nhiên nổ vang.
Hai chân người máy do hợp kim tạo thành đạp nát tầng băng, sau đó bắn thẳng lên phía trước giống như đạn pháo.
- Thật nhanh!
Trong lòng Trương Đào giật mình, hắn không ngờ rằng Lâm Dạ lại lợi dụng mặt băng, đền bù điểm yếu về tính cơ động của người máy loại hình phòng ngự.
Mà không biết có phải bị ảo giác hay không, hắn cảm thấy khí thế trên người Lâm Dạ đã mạnh hơn so với lần trước, làm hắn lập tức trở nên nghiêm túc.
Dưới chân khẽ chống lui về phía sau, cung tên trong tay lập tức kéo căng, bắn ra hai mũi tên về phía Lâm Dạ, đồng thời cẩn thận quan sát động tác của Lâm Dạ, xem hắn còn có thể dùng ra đỡ đòn hoàn mỹ giống trước đó hay không.
Nhưng mà vượt quá hắn dự liệu của hắn là lần này Lâm Dạ cũng không sử dụng tấm chắn đón đỡ, mà lại xoay người một cái ngửa ra sau, tấm chắn của Kỵ Sĩ Hắc Phong đánh tới hướng mặt băng làm mái chèo, dễ như trở bàn tay tránh được hai mũi tên.
Cơ thể máy móc khổng lồ của Kỵ Sĩ Hắc Phong tiếp tục trượt trên mặt băng, lấy một tốc độ khoa trương nhanh chóng tới gần hắn.
Phản ứng chiến đấu thật cường hãn!
Giờ khắc này, Trương Đào rốt cục rõ ràng đã cảm nhận được Lâm Dạ bất phàm.
Hắn không dám khinh thường, lại là hai mũi tên năng lượng được bắn ra, phân biệt nhắm chuẩn về phía hạch tâm năng lượng và linh kiện khớp nối đầu gối trần trụi bên ngoài của Kỵ Sĩ Hắc Phong, muốn trước phế bỏ năng lực hành động của Lâm Dạ.
Nhưng mà hình như Lâm Dạ đã sớm ngờ tới hắn sẽ vào phát động tiến công vào lúc này.
Cánh tay máy dùng sức khẽ chống, Kỵ Sĩ Hắc Phong lần nữa đứng dậy, tấm chắn trong tay hắn lấy một góc độ quỷ dị chặn ở trước người.