Chương 1: Công Dân Số Hiệu D78-5430

Cảm giác nóng rực, đau nhức kịch liệt. . .

Đây là cảm giác duy nhất sau khi Lâm Dạ khôi phục ý thức.

- Ta đã tới Địa Ngục rồi sao?

Lâm Dạ hoảng hốt mở to mắt ra, một vệt sáng màu đỏ chướng mắt giống như sao băng xẹt qua chân trời, nhanh chóng tản ra trong mắt hắn, làm hắn có chút cảm giác đau nhói.

Đúng vậy.

Loại người như hắn.

Sau khi chết chắc chắn sẽ xuống Địa ngục, dù sao thì trên tay của hắn cũng đã nhiễm quá nhiều máu tươi.

Hắn nhớ lại trước khi chết mình đã bị một viên đạn bắn xuyên qua ngực, còn có ánh mắt không thể tin của cừu nhân, Lâm Dạ cười nhạt một tiếng, mặc cho cảm giác nóng rực xung quanh đang chậm rãi thôn phệ mình.

【 Cảnh báo! Khung máy bị hư hại nghiêm trọng, mời lập tức sửa chữa! 】

【 Cảnh báo! Nguồn năng lượng hạch tâm không đủ, mời tiến hành bổ sung kịp thời! 】

Khung máy bị hư hại? Nguồn năng lượng không đủ?

Chuyện gì vậy?

Âm thanh máy móc đột nhiên xuất hiện làm cho Lâm Dạ bỗng nhiên bừng tỉnh, chuyện này không giống Địa Ngục như trong tưởng tượng của hắn cho lắm.

Lâm Dạ mở mắt ra, đập vào ánh mắt hắn không phải là núi đao biển lửa, cũng không phải là dung nham luyện ngục, mà là bên trong một buồng lái tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật, xung quanh hắn là hàng loạt các màn hình hiển thị các loại số liệu kỹ thuật.

Ở chính giữa màn hình lớn nhất có một tiêu chí cảnh báo màu đỏ điên cuồng chớp đỏ, giống như là một quả bom sắp nổ.

- Đây là. . .

Nhìn tất cả những thứ xa lạ trước mắt, Lâm Dạ trở nên ngơ ngác.

Chẳng lẽ mình đã xuất hiện ảo giác hay sao?

Nhưng căn bản không cho hắn nhiều cơ hội suy nghĩ thì nơi xa đã vang lên một âm thanh tràn đầy nghiền ngẫm.

- Tìm được ngươi rồi.

Một con Robot màu trắng cao bảy đến tám mét, trên hai cánh tay còn máy lắp đặt hai họng pháo năng lượng xuất hiện, họng pháo to lớn trực tiếp nhắm thẳng về phía hắn, sau đó đột nhiên bắn ra hai quả tên lửa đạn đạo.

Không sai!

Chính là tên lửa đạn đạo!

Hơn nữa mẹ nó còn là một người máy mà hắn chỉ từng nhìn thấy trong phim ảnh!

Vẻ mặt Lâm Dạ lập tức thay đổi, vô ý thức né qua bên cạnh.

Nhưng hắn lại cảm giác cơ thể của mình giống như rót chì, trở nên vô cùng nặng nề, căn bản không có cách nào di chuyển.

Mãi cho đến lúc này, hắn mới phát hiện mình cũng đang ở trong một người máy!

Dưới tình thế cấp bách, hắn đành phải nâng tay trái lên cản ở trước mặt, ngay cả cánh tay máy của người máy cũng được nâng lên theo cánh tay của hắn.

【 Lôi Đình Phong Bạo Thuẫn đang bổ sung năng lượng. . . 10%. . . 50%. . . 100%. . . Khởi động! 】

Nương theo một âm thanh máy móc, một lá chắn phòng ngự hóa rắn bỗng nhiên hiện ra ở trước mặt hắn, giống như một tấm gương do vô số hình lăng trụ tạo thành.

- Đùng!

Hai quả tên lửa đạn đạo nổ tung trên lá chắn phòng ngự, làm cho lá chắn lập tức mờ đi rất nhiều.

Sau đó hắn chỉ nghe thấy một tiếng "Răng rắc", lá chắn hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.

Thấy cảnh này, sắc mặt Lâm Dạ tái mét, lá chắn điện năng nhìn qua phong cách như thế mà cũng chỉ có thể ngăn cản một lần công kích sao?

Mẹ nó đây là chuyện gì vậy?

Không biết sao lại tới đây, lại không biết tại sao lại bị cuốn vào trong trận chiến đấu này, hắn căn bản còn không kịp suy nghĩ nữa.

Chỉ có thể cắn chặt răng, dưới ý chí cường đại chống đỡ, hắn rốt cục điều khiển bộ giáp nặng nề nhanh chóng lui ra sau, đồng thời nhanh chóng quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Lúc này, hắn, chính bản thân hắn đang ở trong một nhà máy bị bỏ hoang, xung quanh khắp nơi đều là công trình kiến trúc và thiết bị máy móc mà hắn chưa từng thấy bao giờ.

Mà người máy hắn đang điều khiển, thân thể và tứ chi đều đã bị bảo đỏ nghiêm trong, đó là nhắc nhở bị hư hỏng quá nặng.

Nhất định phải suy nghĩ biện pháp thoát khỏi nguy hiểm trước mắt mới được!

Nhưng đối phương cũng không định cho hắn toại nguyện.

Chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, phía sau Robot đó hiện ra hai động cơ phản lực bay nhanh đến sau lưng hắn, ánh sáng màu trắng lóe lên, một thanh kiếm laser cắm vào thân máy, thanh kiếm nhẹ nhàng đâm xuyên qua cơ thể hắn giống như đâm qua một tờ giấy.

Tất cả những chuyện này đều xảy ra quá nhanh, gần như tất cả mọi chuyện đều chỉ xảy ra trong chớp mắt, làm cho hắn căn bản không kịp phản kháng.

- Được rồi, lại phải chết thêm một lần nữa.

- Tạm biệt, thế giới hố cha này. . .

Tử vong giáng xuống, Lâm Dạ cũng không còn tâm tư nghiên cứu hoàn cảnh của mình bây giờ và những chuyện ly kỳ liên tiếp xảy ra này nữa, hắn nhắm mắt lại giống như đã nhận lấy vận mệnh.

Nhưng đúng vào lúc này, trong đầu hắn lại liên tiếp vang lên những tiếng nhắc nhở.

【 Công dân số hiệu D78-5430, điều khiển người máy: Kỵ Sĩ Hắc Phong】

【 Thời gian chiến đấu tổng cộng 38 giây, kết quả: Chiến bại 】

【 Đang rời khỏi không gian chiến đấu thực tế ảo. 】

? ? ?

Lại là chuyện gì nữa đây?

Hắn ngạc nhiên mở to mắt ra, phát hiện mình lại chưa chết, ngược lại cảnh tượng xung quanh đang nhanh chóng biến mất.