Trong rất nhiều nền văn hoá cổ đại, tiên tri là từ chỉ những người truyền đạt ý chỉ của Thần. Nếu dựa theo khái niệm này thì người tí hon pixel tìm thấy Gậy gỗ tinh thần và thể lực thật sự phù hợp.
Trong thế giới game pixel, Lục Nghiêu cũng cần có một người hiểu được ý của mình, dù chỉ hiểu được một bộ phận rất nhỏ thôi cũng tốt hơn không có ai hiểu rồi. Hắn không muốn có thêm trẻ con xuất hiện trong rãnh Tế phẩm nữa đâu.
Lục Nghiêu chọn ‘Có’.
Trên màn hình hiện lên dòng chữ.
‘Bộ lạc Tỏi xuất hiện vị tiên tri đầu tiên, dưới sự ảnh hưởng này, trí lực của tất cả mọi người đều tăng nhẹ.’
Sau khi Lục Nghiêu lựa chọn có, người tí hon bỗng phát sáng, dấu hỏi chấm trên đầu hắn cũng biến thành bóng đèn đang sáng lên.
Trên đỉnh đầu người tí hon pixel cũng hiện lên hai chữ ‘tiên tri’.
Tiên tri quỳ xuống cúng bái tượng thần rồi bước ra khỏi Thần Điện.
Hắn vừa xuất hiện, tất cả người tí hon pixel đều vây quanh hắn như biết hắn đã nhận được ân trạch của Thần Minh vậy.
Tiên tri nói: “Tế phẩm Thần Minh cần là những vật phẩm thần kỳ chúng ta không hiểu và biết cách sử dụng. Sau này mọi người cứ để ý, nếu nhìn thấy vật tương tự cứ hiến cho Thần Minh, sẽ được Thần Minh ban ân.”
“Tiên tri nói đúng!”
“Ta nghe lời tiên tri!”
“Vật phẩm thần kỳ, đi tìm vật phẩm thần kỳ thôi!”
“Lợn rừng thần kỳ! Ta biết có một con lợn rừng thần kỳ màu trắng, từ trước đến nay vẫn chưa từng có người nào bắt được nó!”
“Ta từng nhìn thấy một con cá thần kỳ trong sông, nó sẽ ăn hết toàn bộ thịt và xương, cực kỳ thần kỳ, chắc chắn Thần Minh đại nhân sẽ thích món quà này!”
Lục Nghiêu nhìn về phía hai người tí hon pixel nói chuyện cuối cùng.
Quả nhiên bọn họ đều mặc áo da, dù không có bất cứ dấu hiệu hay tên nhưng Lục Nghiêu đã nhanh chóng nhận ra là anh em Heo Cá lúc trước.
Hai người này rất cố chấp với lợn và cá nên nổi bật như đom đóm trong bóng đêm vậy.
Dù tiên tri đã nói cho những người khác biết Thần Minh cần tế phẩm gì. Nhưng ba tiếng sau đó vẫn chưa có bất cứ người tí hon pixel nào phát hiện ra vật phẩm tương tự.
Phần lớn người tí hon pixel đều quay về với cuộc sống bình thường, gieo trồng tỏi và trái cây, sau đó lại ăn.
Không lâu sau đó, trong bộ lạc có đứa trẻ thứ hai ra đời.
Người tí hon pixel bắt đầu rút người ra chăm sóc hai đứa bé mới sinh này.
Người duy nhất Lục Nghiêu có thể dẫn đường chỉ có tiên tri. Nhưng hắn cũng chỉ có thể di chuyển tiên tri đến địa điểm chỉ định, còn về phần tiên tri có thể hiểu không, có thể phát hiện ra cái gì thì chỉ có thể xem lĩnh ngộ của bản thân hắn mà thôi.
Sau khi chơi một lúc thì đã đến sáu giờ rưỡi, Lục Nghiêu cũng cảm thấy hơi đói.
Hắn đi tới quán cơm nhỏ dưới tầng gọi một phần cơm rang ớt xanh thịt băm, ăn vội ăn vàng rồi quay về.
Trên màn hình máy tính, bộ lạc Tỏi đã có một sự thay đổi mới.
Một con gấu đen không biết từ đâu ra xâm nhập vào trong bộ lạc, nó đã phá huỷ hai mẫu ruộng và một căn nhà, trên mặt đất còn có thi thể của hai người tí hon pixel.
Phần lớn người tí hon đều trốn phía sau Thần Điện, sợ hãi đến nỗi toàn thân run như cầy sấy. Tiên tri đứng bên cạnh Thần Điện, trong tay ôm hai đứa trẻ của bộ lạc.
Hình thể của gấu đen to gấp hai gấp ba lần người tí hon pixel. Trong mắt bọn họ, nó chính là một con quái thú khổng lồ đang cắn xé thi thể người tí hon pixel đang nằm trên mặt đất.
Lục Nghiêu thấy thế thì lập tức nổi giận.
Ta đợi mãi mới đợi được đến ngày có hai đứa trẻ sinh ra, còn đang đợi tăng nhân khẩu để tăng tín ngưỡng đây, ngươi vừa đến đã làm nhân số của ta giảm hai người. Ngươi muốn chết đúng không?
Ăn một đòn chính nghĩa rơi từ trên trời xuống đi!
Khi hắn đang định sử dụng Sấm Sét thì bỗng nhiên chú ý tới tình huống khác thường.