"Rầm... Rầm... Rầm..." - Hàng trăm triệu bộ xương cùng di chuyển khiến mặt đất rung lên bần bật.
Khi tiến đến bờ sông, Hắc Mộng nhìn mặt nước yên ả, hai mắt lấp lóe những suy nghĩ.
"Mặc dù sông khá sâu, nhưng nước không chảy quá mạnh, ngươi ra lệnh cho đại quân di chuyển dưới đáy sông vượt qua." - Tiểu Thư Hắc Mộng nhàn nhạt ra lệnh.
"Rõ!" - U Ám Ma Vương gật đầu, lấy ra một lá cờ màu đen, khẽ vẫy về phía trước.
"U... U... U... " - Âm thanh của những chiếc tù và xương vang vọng khắp nơi.
Từng gã Ma Tướng chỉ huy quân đội dưới trướng xông lên phía trước.
Từng gã Lính Xương tiến dần vào lòng sông lạnh lẽo, tiếp tục di chuyển.
Bất Tử Tộc không cần hít thở nên việc di chuyển dưới sông không mấy khó khăn, chỉ là lòng sông rất tối, lực cản của nước khiến chúng không đi nhanh được mà thôi.
Đột nhiên dòng nước trở nên xao động, nước bắt đầu chảy siết hơn rất nhiều, những tên Lính Xương nhỏ yếu bị dòng nước xô đẩy, cuốn phăng đi.
"Chuyện gì vậy? Sao nước lại đột ngột chảy mạnh hơn?" - Hắc Mộng lo lắng hỏi.
Ngay khi những vị Ma Vương nói chuyện thì dưới lòng sông xuất hiện xoáy nước khổng lồ, nước sông giống như sôi lên, bong bóng khí sủi bọt.
"Chúng ta lập tức xuống dưới đó." - Tiểu Thư Hắc Mộng lập tức bay xuống dưới lòng sông, những vị Ma Vương khác nhìn nhau một chút rồi cũng đuổi theo.
Bên dưới đáy sông sóng nước cuộn trào mãnh liệt, bùn đất khiến nước sông trở nên đục ngầu.
Quân đoàn Bất Tử Tộc đang bị vô số rễ cây quấn chặt, xé nát.
"Chặt đứt mấy cái rễ đó cho ta." - Hắc Mộng tức giận hét lớn.
"Tiểu Thư, đây là dưới nước, là địa thế bất lợi nhất đối với chúng ta, quân đội không thể tác chiến được." - U Ám Ma Vương lắc lắc đầu trả lời.
"Vô dụng! Ma Thuật Hủy Diệt!" - Hắc Mộng tức giận hét lớn, phóng ra một quả cầu năng lượng màu đen.
Nhưng quả cầu vừa bay được vài mét thì nổ tung, khiến Hắc Mộng và mấy vị Ma Vương bắn ngược ra sau.
"Chúng ta nên rút lui thôi, lực cản của nước khiến Ma Thuật trở nên vô dụng rồi." - Dạ Lan Công Chúa lắc đầu.
"Không được! Việc này thật quá mất mặt!" - Tiểu Thư Hắc Mộng tức giận hét lớn, còn chưa thấy mặt kẻ địch mà đã phải lui quân khiến nàng vô cùng ấm ức.
"Xin Tiểu Thư bớt giận, chúng ta có thể trở lại, sau đó sử dụng ma thuật thay đổi thời tiết, đóng băng dòng sông rồi đi qua." - U Ám Ma Vương nói.
Hắc Mộng nhìn vô số rễ cây đang múa may quay cuồng trong dòng nước.
"Được rồi! Tạm tha cho chúng vậy! Toàn quân rút lui! Chúng ta đóng băng con sông này, rồi đi qua sau." - Hắc Mộng tức giận nói, rồi bay lên khỏi mặt nước.
Nhưng trước khi nàng kịp rút lui, từ dưới đáy sông vươn lên vô số rễ cây màu xanh lá, trói chặt lấy Hắc Mộng kéo xuống dưới.
"Muốn chạy sao? Muộn rồi!" - Từ dưới đáy sông vang lên tiếng cười lạnh của Bạch Cúc.
Kế bên Bạch Cúc là Hồng Hoa và một cô gái mặc váy làm từ những cánh hoa màu lam. Nàng ta là tộc trưởng Bích Thủy của Thủy Hoa Tộc.
Bích Thủy vung vẩy một cành hoa xanh lam, theo điệu múa của nàng ta dưới sông xuất hiện vô số xoáy nước.
"Lũ Hoa Yêu chết tiệt!" - Hắc Mộng tức giận thét lớn. Cô bé bị đám rễ cây quấn chặt, quăng quật điên cuồng trong dòng nước xoáy.
"Mau xuống đó cứu Hắc Mộng lên." - Ác Linh Nữ Vương lo lắng nói.
Nhưng trước khi nàng kịp chui xuống nước thì đã bị Bạch Cốt Phu Nhân kéo lại.
"Hắc Mộng không cần chúng ta cứu đâu."
Cùng lúc này ở phía bên dưới dòng sông vang lên tiếng thét vô cùng chói tai.
"Lũ hoa yêu khốn kiếp, các ngươi sẽ phải trả giá." - Âm thanh của Hắc Mộng trở nên méo mó, khác hẳn giọng nói trong trẻo lúc bình thường.
"Vĩnh Dạ!"
Bầu trời vốn dĩ đã tăm tối càng trở nên đen kịt, những ngôi sao le lói cũng hoàn toàn biến mất, cả thế giới chìm vào trong bóng tối vĩnh hằng. Nhiệt độ cũng giảm xuống một cách chóng mặt, những cơn gió đêm biến thành sương giá, con sông đang chảy siết bị đóng băng chỉ trong vài giây.
Sắc mặt mấy vị ma vương trở nên vô cùng khó coi.
"Hạ lệnh! Toàn quân lập tức rút lui, bằng mọi giá phải rời khỏi chỗ này càng sớm càng tốt." - U Ám Ma Vương sử dụng lệnh bài ra lệnh cho những ma tướng trong quân.
"Có chuyện gì vậy?" - Ác Linh Nữ Vương sợ hãi hỏi.
"Tiểu thư thực sự tức giận rồi, nếu cô không muốn bị vạ lây thì mau rời khỏi đây." - Dạ Lan công chúa giống như đã biết trước những chuyện này, nàng nói vội một câu rồi hóa thành một đốm sáng leo lét.
Lần lượt từng vị ma vương biến mất trên bầu trời, để lại quân đoàn xương hỗn loạn phía dưới. Những bộ xương cấp cao chỉ huy lũ lính xương cấp tốc bỏ chạy, nhưng quân đoàn xương lên đến hàng trăm triệu nên việc di chuyển vô cùng chậm chạp, chỉ có những ma tướng có khả năng bay lượn trên không là kịp rời đi.
Còn những chiến binh xương cấp thấp xui xẻo không kịp chạy trốn đều bị bóng tối nuốt chửng, ngọn lửa linh hồn bị dập tắt, cơ thể hóa thành tro cốt bay lả tả.
Bầu trời càng lúc càng trở nên đen kịt, nhiệt độ đã hạ xuống âm năm mươi độ, dòng sông chảy siết đã biến thành một băng nguyên lởm chởm gồ ghề.
Những hoa yêu ở dưới sông cũng bị đông cứng thành tượng đá, không có cách nào di chuyển được. Gương mặt của họ tái nhợt, đầy vẻ sợ hãi, chìm trong bóng tối và sương giá lạnh lẽo.
Không gian phía trên mặt băng khẽ rung động, Hồng Hoa và Bạch Cúc xuất hiện giữa không trung. Vừa nãy hai nàng cùng các tộc nhân phục kích dưới nước, vốn muốn đánh lén Bất Tử Tộc quân đoàn, ai ngờ lại bị phản kích, tất cả tộc nhân đều hóa thành tượng băng, chỉ có hai nàng đã là Chân Thánh Kỳ là có thể thoát khỏi.
Lúc này sắc mặt Bạch Cúc trở nên trắng bệt, đôi môi tái nhợt. Hồng hoa càng thê thảm hơn, bộ váy tư tế của nàng bị đông cứng, những cánh hoa đều đã gãy nát, khí tức của nàng trở nên yếu ớt, e rằng đã bị thương không nhẹ.
"Ánh sáng công lý - Soi sáng thế gian." - Bạch Cúc hướng Tài Quyết kiếm lên trời hét lớn, thanh thánh kiếm tỏa ra ánh sáng chói lọi, giống như ánh mặt trời xua tan bóng tối, nhưng thứ ánh sáng này chỉ là tạm thời, sẽ không thể kéo dài quá lâu.
"Em không sao chứ Hồng Hoa?" - Bạch Cúc quan tâm hỏi em gái.
"Em không sao, chỉ là hơi chút lạnh." - Hồng Hoa lắc đầu trả lời.
"Anh không sao chứ?" - Sau đó nàng khẽ chạm tay vào người Tà Huyết trong hình dạng tiểu quỷ đang ôm chặt lấy vai nàng.
"Ta nghĩ chúng ta nên rời khỏi đây ngay, bóng tối này không bình thường." - Tà Huyết run lẩy bẩy nói, ánh mắt sợ hãi nhìn bốn phía, ngoài khu vực được Tài Quyết kiếm soi sáng thì tất cả chỉ là một màn đen vô tận.
"Muốn đi sao? Đã muộn rồi." - Từ trong bóng tối vang vọng âm thanh lạnh lẽo của một người phụ nữ, giọng nói của nàng thanh thoát, nhưng lại vô cùng lạnh lùng tàn nhẫn.
Tiểu thư Hắc Mộng xuất hiện trong không trung, cô bé trôi nổi lơ lửng, đôi mắt hoàn toàn biến thành màu đen, gương mặt vô hồn nở nụ cười đáng sợ.
Phía sau lưng cô bé là bóng của một người phụ nữ, nàng mặc một bộ váy dệt từ bóng đêm, mờ mịt không thể nhìn rõ khuôn mặt, nhưng Tà Huyết lại có thể cảm nhận được nàng đang cười, nụ cười của tử thần.
Bạch Cúc nhìn thấy bóng đen người phụ nữ phía sau Hắc Mộng thì ánh mắt co rụt lại, hơi hơi tiến lên phía trước che chắn cho Hồng Hoa.
"Chị, đó là ai vậy?" - Hồng Hoa sợ hãi hỏi, nàng chỉ mới hơn mười ngàn tuổi, thậm chí còn chưa thức tỉnh ý chí, chưa tiếp nhận truyền thừa từ Hồng Hoa Nữ Vương đời trước, nên kiến thức vô cùng ít ỏi.
"Ác Mộng... Đêm Đen..." - Bạch Cúc khó khăn nói, âm thanh của nàng hơi đứt quãng vì sợ hãi.
"Khách khách khách, không ngờ tiểu hoa yêu này lại có thể nhận ra ta, điều này khiến ta rất vui vẻ, lát nữa sẽ giải thoát cho ngươi trước." - Ác Mộng phá lên cười khi thấy có người nhận ra nàng.
Ác Mộng Đêm Đen là một Ác Quỷ cổ đại, đã tồn tại từ hàng triệu năm trước. Nàng sinh ra từ bóng tối, sự sợ hãi và cái chết. Ẩn nấp trong bóng tối, trong linh hồn của mỗi sinh vật, khiến cho chúng sợ hãi, sau đó nuốt chửng linh hồn chúng.
Trong hàng ngũ Ma Vương của Bất Tử Tộc nàng có thể xếp trước ba về sức mạnh. Nhưng dù một vị Ma vương có mạnh đến đâu thì vẫn có ngày bị đánh bại, cách đây vài trăm ngàn năm, nàng từng sát cánh cùng Hắc Long Hoàng, từ Thế Giới Của Cái Chết thông qua Cổng Thế Giới tấn công Thế Giới Máu, biến một vùng lãnh thổ rộng lớn của Thế Giới Máu thành những cánh đồng trải đầy xương.
Trong trận chiến đó cả những vị Ma Vương của Vương Triều Hoàng Kim và những vị Lâm Thánh đều dẹp bỏ hiềm khích, đồng lòng chống lại quân xâm lược Bất Tử Tộc.
Trận chiến này có hàng chục Vị tham gia, chiến đấu vô cùng thảm khốc kịch liệt, núi non sụp đổ, biển cạn sông vùi. Cuối cùng cũng có thể đánh cho Diệt Thế Ma Long bị thương nặng, con Rồng Quỷ này phải lui về trung tâm Đồng Bằng Xương Trắng dưỡng thương, không thể tiếp tục kế hoạch biến Thế Giới Máu thành một Thế Giới Chết.
Ác Mộng Đêm Đen cũng bị rất nhiều Ma Vương và Chân Thánh vây công, linh hồn bị đánh tan, thân thể bị tiêu diệt. Nhưng nàng sẽ không vì thế mà chết đi, ý chí của nàng hóa thành cơn ác mộng, ám ảnh vô số sinh vật. Mỗi một người đều trở thành vật chủ của nàng, bị nàng nuốt chửng linh hồn từng chút từng chút một. Trải qua năm dài tháng rộng, những vị Ma Vương và Lâm Thánh trước kia cũng phần lớn đều đã chết hoặc luân hồi, nàng lại một lần nữa tích lũy đủ thực lực mà hồi sinh.