Chương 568: Thuốc phường

Long Nữ vừa bước ra khỏi phòng, ánh mắt của nàng rũ xuống, bờ môi nhỏ cong lên.

"Huyết! Chàng lại lừa thiếp nữa rồi..." - Cô nàng liếc sắc quỷ một cái, giọng nói đậm vẻ hờn dỗi.

"Sao ta lại lừa nàng chứ?" - Ác Quỷ Máu vờ vịt hỏi.

"Rõ ràng là nói đi mua Yêu Đan cho thiếp ăn, nhưng mấy viên Yêu Đan này bé tẹo, mùi vị cũng không ngon gì cả."

"Chàng mau dẫn thiếp đi mua Yêu Đan khác đi, để tối thiếp lại hầu hạ chàng." - Long Nữ nũng nịu nói, cọ cọ cánh tay sắc quỷ vào ngực mình rồi ôm thật chặt.

Nhìn gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của nàng, dáng vẻ làm nũng giống như một đứa trẻ khiến Ác Quỷ Máu chỉ muốn đưa tay véo vào má nàng một cái, tiếc là cánh tay của nó đã bị nàng ôm chặt nên không thể.

"Nàng đó... giỏi nhất chính là làm nũng!" - Ác Quỷ Máu khẽ gật đầu, nó dẫn hai Thi Thi và Long Nữ băng qua những hành lang được trải cẩm thạch.

Sắc quỷ vừa đi vừa nhìn ngắm bốn phía, xem xem có người quen hay phân thân nào không. Quả nhiên đi được một đoạn ngắn thì đã nhìn thấy người quen.

Minh Ánh mặc một bộ váy dạ đen tuyền, mái tóc dài xõa ngang lưng. Gương mặt xinh đẹp được che đi bởi một chiếc mạng mỏng, chỉ có đôi mắt đen tuyền sâu lắng lộ dài ngoài. Bên cạnh nàng là một gã quỷ tu cao lớn, toàn thân quỷ khí um tùm. Gã toàn thân bị áo bào đen che kín mít, lại đeo một chiếc mặt nạ ngạ quỷ che nửa mặt. Từ trên người gã tỏa ra một loại khí tức âm u quỷ dị, lệ khí bức người khiến không ai dám lại gần.

Minh Ánh vừa thấy sắc quỷ gương mặt liền mừng rỡ vô cùng, kể từ lúc chia tay trong bí cảnh thì vẫn chưa gặp lại.

"Phu... Quâ..." - Minh Ánh mừng rỡ kêu lên, nhưng lời chưa kịp nói thì đã bị gã đàn ông bên cạnh chặn lại.

"Khặc khặc, tại hạ là Lệ Quỷ, tân môn chủ của Luyện Hồn Môn. Nghe danh Tà Huyết đạo hữu đã lâu, hôm nay mới có cơ hội gặp mặt." - Lệ Quỷ hướng Ác Quỷ Máu chào hỏi.

Ác Quỷ Máu lại vờ như không thấy phân thân của mình, nó chắp tay hướng về một bên khác.

"Ứng Dư đạo hữu! Lâu ngày không gặp đạo hữu vẫn khỏe chứ?"

Ứng Dư lúc này cũng đang dẫn theo một nhóm trưởng lão Ngũ Thiên Tông, thần sắc của gã ta xấu đến cực điểm, mặt mày xám ngoét ánh mắt tràn ngập lửa giận.

"Tà Huyết đạo hữu! Lâu ngày không gặp!" - Ứng Dư trong lòng không vui nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười gượng gạo.

Nhìn gương mặt giống như gan heo của gã tông chủ, sắc quỷ cười thầm trong bụng. Gã ta chính là đang thất tình, người trong thiên hạ đều biết Ứng Dư đã theo đuổi Minh Ánh mấy vạn năm, mỗi lần gặp nàng đều tặng vô số bảo vật. Nhưng Minh Ánh lại không quan tâm đến chuyện tình duyên, trong lòng nàng chỉ nghĩ đến việc tu luyện sớm ngày phi thăng thượng giới.

Ấy vậy mà hôm nay Minh Ánh lại giới thiệu Lệ Quỷ chính là đạo lữ của nàng, khiến cho Ứng Dư tan nát cõi lòng, tâm tình buồn bực tức giận, hận không thể rút kiếm chém chết tên Lệ Quỷ kia. Nhưng hiện tại Linh Tộc đang cùng Hải Tộc giao chiến, Ứng Dư bỏ ra lượng lớn linh thạch và tài nguyên khoáng sản để cầu viện Ma Tộc và Yêu Tộc hỗ trợ nên không thể ra tay chém giết tình địch.

Lệ Quỷ bị Ác Quỷ Máu khinh thường thì cũng không tức giận, nó dù sao cũng chỉ là phân thân, hành động đều tuân theo bản thể chi phối.

"Thê tử, bản thể nói nàng đừng tỏ ra thân thiết với hắn, đợi mấy hôm nữa sẽ tới gặp nàng." - Lệ Quỷ khẽ truyền âm, sau đó dẫn theo Minh Ánh và đám người Vạn Quỷ Tông trở về khách sạn.

Ứng Dư nhìn đám người Lệ Quỷ đi xa, trong mắt lóe lên một tia tàn độc. Nhưng thân là tông chủ đại tông, đã trải qua rất nhiều đắng cay thăng trầm, gã sẽ không để cho những việc nhỏ nhặt này ảnh hưởng đến kế hoạch của mình.

"Ha ha ha... Ứng Dư đạo hữu, ta nhớ Minh Ánh cô nương hình như là tình nhân của ngươi đúng không? Vì sao hôm nay nàng ta lại đi cùng kẻ khác rồi?" - Ác Quỷ Máu giả vờ như vô tình hỏi.

Sắc mặt Ứng Dư liền trở nên đen kịt, việc hắn theo đuổi Minh Ánh mấy vạn năm nay mọi người đều biết. Tuy rằng đây chỉ là cái cớ để gã thiết lập mối quan hệ giữa giao thương giữa Ngũ Thiên Tông và Vạn Quỷ Tông, tuy rằng Minh Ánh chưa bao giờ chấp nhận tình cảm của gã. Nhưng nàng cũng chưa bao giờ từ chối, luôn cùng gã giữ một mối quan hệ thân thiện.

Những kẻ khác dù có mến mộ Minh Ánh thì cũng e ngại uy danh của gã mà lui bước, ấy vậy mà không biết lòi đâu ra một tên Lệ Quỷ đã đi cửa sau chiếm lấy mỹ nhân trong lòng gã, khiến Ứng Dư mất hết mặt mũi.

"Tà Huyết đạo hữu thật biết nói đùa, ta cùng nàng ấy chỉ là hợp tác làm ăn, cũng không phải tình lữ." - Ứng Dư xua tay nói, hiện tại đã không chiếm được mỹ nhân thì vẫn phải giữ mối quan hệ làm ăn, không thể để mất cả chì lẫn chài.

"Hắc hắc, Ứng Dư đạo hữu! Ta cùng ngươi cũng xem như quen biết, vả lại ta ghét nhất chính là những kẻ phá hoại tình cảm của người khác."

"Hay là thế này đi, ngươi cho ta hai ngàn vạn linh thạch, ta giúp ngươi trừ khử tình địch." - Ác Quỷ Máu giơ hai ngón tay về phía trước, trên mặt nở nụ cười tham lam.

Ứng Dư thấy vậy lông mày khẽ nhướng lên, hai tròng mắt đảo quanh bốn phía.

"Tà Huyết đạo hữu, ta đối với Minh Ánh cô nương thật sự không có gì. Nếu nàng ấy đã tìm được ý chung nhân thì ta cũng đành chúc phúc cho bọn họ."

"Việc đạo hữu vừa nói có thể gây ảnh hưởng xấu đến quan hệ hai tông chúng ta, xin đạo hữu cẩn trọng lời nói."

"Tại hạ hiện tại có việc cần xử lý, khi nào rãnh rỗi lại cùng đạo hữu bàn luận." - Ứng Dư khẽ phất tay, thái độ dường như rất tức giận với những lời nói của Ác Quỷ Máu.

Nhưng từ trong tay áo của gã lại phóng ra một chiếc nhẫn trữ vật bằng kim loại, thần không biết quỷ không hay chui vào ngực áo sắc quỷ.

"Tà Huyết đạo hữu, việc này nhờ cậy vào ngươi."

Âm thanh của Ứng Dư văng vẳng quanh tai, khiến sắc quỷ khẽ nhếch mép cười.

Nó dùng tinh thần lực truyền vào trong chiếc nhẫn, bên trong chất đầy những chiếc hòm lớn chứa toàn cực phẩm linh thạch.

"Hắc hắc... Cái tên này thật là lắm tiền nhiều của, nói cho hai ngàn liền đưa hai ngàn. Xem ra bảo khố của Ngũ Thiên Tông có không ít tiền, bữa nào vào đó đi dạo mới được." - Ác Quỷ Máu cười nhăn nhở.

"Huyết... Thiếp đói lắm rồi, chàng mau dẫn thiếp đi mua Yêu Đan đi..." - Long Nữ thấy sắc quỷ cứ dẫn nàng đi lòng vòng liền lên tiếng thúc giục.

"Không phải ta đang kiếm thêm linh thạch để mua thức ăn cho nàng sao? Nàng cố đợi thêm một lúc nữa, ta đang dò hỏi mấy tên phân thân vài việc."

Long Nữ nghe xong chỉ đành tiếp tục chờ đợi, cùng với Ác Quỷ Máu đi quanh tòa Vạn Tiên Điện một vòng.

Dường như chờ cho nàng không nhịn được nữa, thì sắc quỷ mới dẫn nàng vào trong một gian đại sảnh. Nơi này đông nghịt tu sĩ, từng người một bày ra những sạp hàng rộng vài mét vuông, bên trên bày ra đủ thứ vật phẩm kỳ quái, nhưng chủ yếu là các loại linh thảo và dược liệu thu thập từ dưới biển.

"Là chỗ này... Đám người Đan Mộc Môn sau khi trở về được đất liền, một nửa theo Bách Hoa trở về trong phái. Nửa còn lại theo Tam Nương đến Bồng Lai Đảo phụng mệnh."

"Chỗ này là thuốc phường, giá cả hàng hóa tương đối rẻ, nhưng chất lượng hết sức tạp nham. Chúng ta muốn mua Yêu Đan Độ Kiếp Kỳ tốt nhất là tới chỗ Tam Nương dò hỏi." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói.

"Lại đi tìm nữ nhân..." - Long Nữ khẽ liếc mắt một cái.

Ác Quỷ Máu vờ như không thấy ánh mắt hờn dỗi của nàng, tiếp tục ngó quanh bốn phía.

Ác Quỷ Máu không phải tu sĩ, đương nhiên là không biết luyện chế đan dược. Nhưng sống lâu ở Linh Ma Giới khiến nó đối với những thứ này cũng rất là hiếu kỳ, thỉnh thoảng đọc một ít đan thư, so sách đan đạo của tu sĩ với các phương pháp luyện chế thuốc của quỷ tộc.

Các loại nguyên liệu chế thuốc đa dạng vô cùng, không chỉ là cỏ cây hoa lá, còn bao gồm cả những loại khoáng chất như sa thạch, hoặc là những nguyên liệu như xương cốt huyết nhục của yêu thú. Nhưng tất cả những thứ đó đều chỉ là phụ liệu, nguyên liệu chính để chế tạo đan dược lại chính là Yêu Đan, muốn luyện dược thành công nhất định phải có Yêu Đan, không có Yêu Đan thì chỉ luyện ra một đống cặn bã.

"Đông Hải Cự Giải Ngao Thủ!"

"Vạn Niên Thủy Linh Chi!"

"Mộc Xà Cư Trân Châu!"

"Thâm Hải Cự Mãng Độc Nang!"

Đám tu sĩ liên tục hô to tên hàng hóa của mình, âm thanh của bọn họ dõng dạc vô cùng, nghe qua vô cùng phí phách. Nhưng khi Ác Quỷ Máu nghía mắt nhìn thì thấy chỉ là mấy món đồ vớ vẩn, một cái càng cua Đại Thừa Kỳ, mấy gốc linh chi có màu xanh nhạt, một khối gỗ hình tròn thủng lỗ chỗ, lại thêm hai viên mật rắn khô quắt.

"Khục... Cái đám này cho rằng chỉ cần đặt tên thật ngầu là sẽ có người bỏ tiền ra mua đồ của chúng sao?" - Ác Quỷ Máu khó hiểu hỏi.

"Một đám não tàn..." - Long Nữ khẽ bĩu môi trả lời.

Chuyện này kỳ thực Ác Quỷ Máu đã trách oan đám tu sĩ, trong mắt Ác Quỷ Máu những thứ đồ này không khác gì cỏ rác, đó là bởi vì nó sở hữu hàng chục ngàn vạn linh thạch, dưới trướng âm thầm thao túng hàng loạt thế lực lớn làm việc cho nó.

Còn những tu sĩ ở đây đều chỉ có tu vi Độ Kiếp Kỳ, tuy là tu sĩ của môn phái lớn nhưng trên người bọn họ cũng không có bao nhiêu tiền, kẻ giàu có nhất cũng chỉ là mấy ngàn linh thạch. Vậy nên những thứ vật phẩm trị giá vài trăm vài chục linh thạch đã là rất quý giá đối với bọn họ, phải liều mạng mới có thể chiếm được, đương nhiên phải đặt cho chúng những cái tên nghe thật khí phách.

Ác Quỷ Máu đi một lúc không thấy có gì đáng chú ý, liền chuẩn bị rời khỏi nơi này thì bỗng có tiếng người gọi nó.

"Ân công! Ân công! Xin người dừng bước."

Sắc quỷ liền quay đầu lại, nhìn thấy bốn năm cô gái đang vẫy tay với nó. Đám nữ nhân này chỉ có tu vi Đại Thừa Kỳ, nhưng gương mặt và dáng người vẫn rất là xinh đẹp.

"Bọn họ quen ta sao? Không phải là nhầm ta với đám phân thân đâu nhỉ?" - Ác Quỷ Máu lẩm bẩm, nó nhìn năm cô gái một lượt mà không nhớ ra bọn họ là ai.

"Huyết! Chàng từng bỏ tiền mua mấy nữ tu sĩ làm nô lệ, nhưng sau đó đã thả bọn họ đi." - Thi Thi lên tiếng nhắc nhở.

Ác Quỷ Máu lúc này mới ngờ ngợ, lúc ở Thiên Quỷ Thành nó từng cứu vài nữ tu sĩ, nhưng sau đó cũng không để ý bọn họ. Sau này nó lỡ tay sử dụng thuật cải tử hoàn sinh dẫn tới lôi kiếp phá hủy tòa thành, có lẽ bọn họ đã nhân cơ hội đó bỏ trốn.

"Thì ra là bọn họ, nếu đã là người quen cũ thì ta cũng nên nán lại một lúc." - Ác Quỷ Máu nghĩ thầm, chậm rãi tiến về sạp hàng của mấy cô gái.