Một tuần nhanh chóng trôi qua, Ác Quỷ Máu bị hai mỹ nhân níu kéo lại ở trên giường, mãi đến hôm nay nhân lúc hai nàng chợp mắt nó mới có cơ hội trốn đi.
"Ai da... Phấn Hồng thật lợi hại, ở lại thêm mấy ngày e là xương sống của mình cũng bị nàng ấy làm gãy." - Ác Quỷ Máu vươn vai vặn người kêu răng rắc.
"Cũng hơn một tuần rồi, ả Băng Hoàng chắc cũng đã buông lỏng cảnh giác, là thời điểm thích hợp để quay lại báo thù."
"Nhưng đi một mình quá nguy hiểm, mấy bộ áo giáp của cô ta đều có chiến lực sánh ngang với tiên nhân. Tốt nhất là tìm một hai đồng minh giúp đỡ."
Sắc quỷ liếc mắt nhìn Cậu Vàng đang nằm ngủ trước hiên liền lắc đầu.
"Cái tên này nhát gan sợ chết, chiến lực mười phần không phát huy ra được một, tốt nhất là để nó ngủ tiếp đi."
"Gâu... Ai nói ta nhát gan sợ chết? Bổn gia chính là Thượng Đẳng Thần Vương từng càn quét tam giới đấy!" - Tai Cậu Vàng rất thính, vừa nghe Ác Quỷ Máu nói xấu mình liền ngóc đầu dậy xù lông gầm gừ.
"Vậy tên nào bữa trước bị đánh cho bẹp dí, đến đi cũng không nổi?" - Ác Quỷ Máu lên tiếng châm chọc.
"Đó là do ta chưa chuẩn bị! Nếu bổn gia dùng hết sức mạnh thì chúng sao là đối thủ của ta."
Nó nhảy ra trước sân, bốn cái chân nhỏ dẫm mạnh xuống đất. Từng linh kiện trên cơ thể kêu vang, tia lửa điện vàng rực nổ tí tách khắp người. Chỉ trong chốc lát Cậu Vàng đã vươn mình từ một chú cún con chỉ to bằng nắm tay, biến thành một Lang Vương cao hơn ba trượng, thân dài năm trượng. Dáng vẻ uy nghiêm cao lớn, tỏa ra uy áp hùng hậu mạnh mẽ.
"Gào! Sắc quỷ! Đưa ta trở lại hố băng! Hôm nay ta phải báo thù, lấy lại uy danh của mình." - Cậu Vàng gầm lên vang dội, hai con mắt tràn ngập lửa giận.
Ác Quỷ Máu ngắm nghía Lang Vương trước mặt một hồi, phát hiện khí tức của nó không thua kém gì Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong tu sĩ.
"Hắc hắc, là do ngươi muốn đi báo thù, bị đập thành đống sắt vụn cũng đừng bắt đền ta đấy."
Sắc quỷ cười thầm trong bụng, không ngờ chỉ cần nói khích mấy câu đã dụ được Cậu Vàng đi theo làm tay sai cho mình.
Cổng không gian vừa mở ra Cậu Vàng liền xông vào bên trong, bốn chân đạp mạnh xuống mặt băng gầm rống.
"Đám người máy chết tiệt! Các ngươi mau ra hết đây cho ta! Bổn gia hôm nay sẽ giết sạch các ngươi."
Lời vừa vứt thì mặt băng cũng nứt ra vài khe rãnh, hơn mười gã người máy nhô lên từ dưới lòng đất, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Cậu Vàng chằm chằm.
Vàng ta vốn đang oai phong vô cùng, đột ngột cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
"Này! Ta tưởng chỉ có một hai tên thôi chứ? Sao mà đông quá vậy?" - Cậu Vàng quay về phía sau lưng, nhưng Ác Quỷ Máu đã biến mất từ bao giờ.
Hai mươi họng súng bao vây Cậu Vàng vào trong, những tên người máy điên cuồng xả đạn thành hình lưới nhện.
Âm thanh kim loại va chạm vang lên liên tục, Cậu Vàng nhào thẳng về phía trước dùng cái đầu của mình húc bay một tên người máy để đột phá vòng vây.
"A... Cứu mạng! Giết người... Không đúng... Là giết chó..."
"Bớ người ta có người ngược đãi động vật..."
"Chó cũng có quyền được sống... Hội bảo vệ quyền động vật đâu rồi?"
"Ta sẽ kiện các ngươi..."
"Sắc quỷ! Ngươi lừa ta..." - Cậu Vàng la hét inh ỏi sủa loạn một hồi, nó chạy lòng vòng bốn phía để né tránh những tia năng lượng chết chóc.
Ác Quỷ Máu khoắc sẵn áo choàng tàng hình, lần này nó quyết định sẽ để Cậu Vàng thu hút sự chú ý của đám người máy, còn mình sẽ lẻn vào bên trong trung tâm chỉ huy tìm kiếm đầu não.
Cậu Vàng sau một hồi chạy trốn cũng bị đám người máy dồn vào chân tường, hàng loạt đạn pháo trút xuống như mưa, điên cuồng bắn phá lớp giáp trên người nó.
"Gâu... Sắc quỷ... Mau cứu mạng... Ngươi mà để ta chết thì chủ nhân sẽ không tha cho ngươi..." - Cậu Vàng bất lực rống lớn.
"Hắc hắc! Mi vừa nãy không phải nói muốn báo thù sao? Cái đám này ta giao cho ngươi xử lý, thoải mái thi triển thần uy đi."
"Nếu bị đập bẹp thì ta thay ngươi lượm hồn hạch." - Giọng nói của sắc quỷ lượn lờ trong không trung, cũng không biết từ đâu vang lên.
Cậu Vàng nghe vậy sắc mặt đen kịt, biết rõ mình đã bị Ác Quỷ Máu chơi xấu.
"Hừ hừ! Đợi giết xong đám tôm tép này ta sẽ cắn chết ngươi!" - Cậu Vàng rống giận.
Hai mắt nó phóng ra tia lửa điện, toàn thân kim linh chi lực bốc lên ngùn ngụt. Trên đầu Cậu Vàng xuất hiện một vết rách không gian, từ trong vết rách xuất hiện một cái lang hồn vàng kim.
Lang hồn vừa xuất hiện liền dung nhập vào trong thân xác khôi lỗi, khiến khí tức trên người Cậu Vàng tăng lên vùn vụt.
"Thần nói : Tiền đè chết người!" - Cậu Vàng gầm to, thi triển một loại thần thuật cổ xưa.
Từ trên bầu trời vô số khối vàng đột ngột xuất hiện, chúng giống như thiên thạch lao thẳng xuống mặt đất. Đám người máy liền bị vô số thỏi vàng rơi trúng, hàng loạt vụ nổ lớn vang lên khắp bốn phía.
Cậu Vàng phi thân ra khỏi đám khói bụi, lúc này cơ thể nó lại to thêm mấy phần, toàn thân được bao phủ bởi nguồn thần lực cuồn cuộn.
"Hạ Vị Thần, loại tu vi này chắc là đủ để đối phó đám người máy rồi." - Ác Quỷ Máu liếc mắt đánh giá.
Sau khi đám người máy bị Cậu Vàng phá hủy, mặt băng lại nứt ra ba khe hở, từ trên trong bắn ra ba khoang chứa. Ác Quỷ Máu liền chớp lấy thời cơ, nhân lúc những cánh cửa này còn chưa kịp đóng thì chui vào bên trong.
Trên mặt đất truyền đến từng tiếng nổ vang trời, tiếng Cậu Vàng gào thét vang lên liên tục, không cần nói cũng biết lúc này nó vô cùng thê thảm.
"Ách... Cậu Vàng ngươi an tâm yên nghỉ... Ta sẽ thay ngươi báo thù..." - Ác Quỷ Máu thì thầm nho nhỏ, thay Cậu Vàng mặc niệm.
Đường ống dẫn vào khu căn cứ bí mật rộng khoảng ba trượng, vừa đủ cho các khoang chứa người máy phóng ra ngoài. Trong đường hầm tối đen như mực, bốn phía là những bức tường kim loại cứng rắn với những bánh xe và đường rãnh.
Ác Quỷ Máu nhanh chóng bay xuống bên dưới, khi tiếp đất liền phát hiện mình đang đứng trong một kho hàng. Nơi này đầy ắp những chiếc khoang kim loại có hình dáng giống như quả trứng, trên khoang là một cánh cửa kính trong suốt.
Sắc quỷ nhìn một hồi bên trong khoang là một nữ người máy vô cùng xinh đẹp, gương mặt tinh xảo sáng bóng, trên thân mặc một bộ áo giáp hoàng kim rực rỡ. Ngoài những khoang chứa các nữ người máy, trong kho còn có năm bảy chiếc kệ sắt chứa đủ các loại vũ khí như súng bắn tên lửa, kiếm năng lượng cao, đều là những loại vũ khí có sức sát thương mạnh.
"Hừm... KANA-002, IRIS-003, LYLY-005...Tên kỳ lạ thật đấy." - Ác Quỷ Máu đánh vần những nguyên âm khắc trên khoang phi thuyền.
"Trước tiên thu hết vậy, mấy bộ nữ chiến giáp này so với khôi lỗi Độ Kiếp Kỳ còn mạnh hơn nhiều. Tiếc là mình không cách nào điều khiển bọn họ chiến đấu." - Ác Quỷ Máu nghĩ nghĩ, cánh tay vung lên mở ra cổng bí cảnh.
Chỉ vài giây toàn bộ khoang chứa chiến giáp đều đã bị nó khoắng sạch, những bộ áo giáp này đều phải có người điều khiển từ xa thì mới có thể hoạt động, nếu không chỉ là những con búp bê bằng kim loại.
Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Ác Quỷ Máu tiện tay thu luôn đống vũ khí công nghệ cao, chỉ chừa lại một ngọn giáo cao tần và một lá chắn ánh sáng.
Tuy gọi là giáo nhưng nó lại hoàn toàn không có lưỡi, chỉ là một khúc kim loại dài gần một trượng, chỉ khi sắc quỷ nhấn vào nút nhỏ trên thân thì phần đầu mới xuất hiện một lưỡi thương năng lượng cao có màu xanh lơ bắt mắt.
"Đồ tốt..." - Hai mắt sắc quỷ sáng lên quơ mũi thương chém vào một chiếc kệ kim loại.
Mũi thương leo lét giống như bóng ma, hoàn toàn xượt qua tấm kim loại dày đặc như cắt một tờ giấy mỏng. Khi mũi thương ngừng lại cũng là lúc chiếc kệ đổ sập xuống, biến thành một đống kim loại ngổn ngang.
"Tuy rằng không bằng Thương Tần, nhưng so với cực phẩm pháp bảo thì tốt hơn nhiều. " - Ác Quỷ Máu gật đầu hài lòng.
Đặc điểm chung của những món vũ khí khoa học là sức sát thương vô cùng lớn, những vị thần công nghệ am hiểu sâu về các loại nguyên tắc vật lý. Từ đó chế tạo ra những thứ vũ khí quỷ dị vô cùng có năng lực bẻ cong các định luật vật lý, có thể chém đứt không gian, phá hủy mọi loại vật chất hữu hình.
Chẳng hạn như ngọn thương trong tay sắc quỷ, kim loại thì cứng rắn vô cùng nhưng bản chất lại là do vô số hạt nhân nhỏ li ti liên kết lại với nhau. Lưỡi thương cao tần tạo ra một tia năng lượng có cường độ lớn, khi bề mặt lưỡi thương chạm vào kim loại sẽ bẻ gãy liên kết giữa các hạt nguyên tử khiến nó có thể cắt kim loại giống như cắt giấy.
Còn lá chắn trong tay nó sẽ tạo ra một màn sáng giống như một chiếc gương, khi những chùm tia năng lượng bắn trúng màn sáng thì sẽ bị khúc xạ sang hướng khác, không chỉ bảo vệ cho chủ nhân mà còn có thể tấn công ngược lại kẻ thù.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Ác Quỷ Máu dùng ngọn thương đâm mạnh xuống nền nhà bằng kim loại dưới chân, chỉ vài giây đã đục thủng một lỗ hổng có đường kính hơn một trượng, rơi thẳng xuống căn phòng bên dưới.
Ác Quỷ Máu biết bên ngoài nhất định có nhiều hệ thống giám sát ngăn chặn kẻ đột nhập, nhưng bên trong các căn phòng lại không có những thứ này. Vậy nên nó không đi đường chính mà tự mình đục lỗ những bức tường kim loại, chui từ phòng này sang phòng khác, mò mẫm hướng về phía có các nguồn năng lượng yếu ớt.
Chỉ hơn một giờ sắc quỷ đã chui qua bảy tám gian phòng, đem đủ thứ máy móc ném vào trong bí cảnh.
Chính giữa lúc đang mải mê hành nghề đạo chích, bỗng nó rơi xuống một căn phòng hoàn toàn khác với những căn phòng khác. Nơi này khắp nơi đều là những chiếc màn hình ánh sáng, hiển thị khung cảnh của thành phố bên trên.
Cậu Vàng lúc này đã bị ba nữ chiến giáp đập thành một đống kim loại, cái đầu sói nằm chỏng chơ ở một góc, thân thể chia năm xẻ bảy vương vải khắp nơi. Hai nữ người máy sử dụng radar dò tìm bốn phía, một người khác liên tục bắn ra những luồng sáng chói lòa có khả năng làm hiện ra những thứ đang tàng hình.
Nữ Băng Hoàng đứng trước một màn hình khổng lồ, ngón tay kim loại điểm lướt qua không khí, chỉ huy ba chiến giáp hoạt động.
Sắc mặt nàng ta căng thẳng vô cùng, lần trước tưởng rằng đã giết được Ác Quỷ Máu, không ngờ hôm nay nó lại xuất hiện.
"Đâu rồi? Lại trốn đi rồi sao?" - Băng Hoàng rì rầm nho nhỏ, hoàn toàn không biết sau lưng mình có người.
"Cô đang tìm ta sao?" - Ác Quỷ Máu nở nụ cười rét lạnh.
Lưỡi thương trong tay lóe lên thứ ánh sáng xanh chết chóc chém sượt qua cổ của Băng Hoàng. Cơ thể kim loại của nàng ta ngay lập tức đổ gục, còn phần đầu bị Ác Quỷ Máu tóm lấy.
"Ngươi... Ngươi..." - Nữ Băng Hoàng ngạc nhiên đến mức không thốt nên lời.
Trong căn cứ của nàng cứ năm mét lại có gắn camera quan sát, mười mét lắp một cảm biến nhiệt. Người từ bên ngoài chỉ cần xâm nhập vào nàng liền biết, vậy mà tên này đánh đến phòng điều khiển mà nàng vẫn không hay biết gì.
"Ngươi làm sao vào được đây?" - Nữ Băng Hoàng cuối cùng cũng nói ra nghi hoặc của mình.
"Hắc hắc, còn lâu ta mới nói." - Ác Quỷ Máu cười lạnh, bàn tay bóp chặt đem cái đầu bóp nát, lần trước đã ăn đau khổ một lần, lần này đương nhiên sẽ không tái phạm.