"Năm trăm vạn này! Thật là nhiều tiền quá đi mất!" - Yên Hoa cao hứng vô cùng, hai tròng mắt biến thành hai viên ma thạch lấp lánh.
Ánh mắt nàng nhìn Ác Quỷ Máu càng nhìn càng thấy thuận mắt, có xung động muốn tiến lên ôm lấy hắn.
"Ô! Yên Nhi yêu công tử chết mất!"
Yên Hoa giống như quá mức vui mừng, vậy mà lại thực sự chủ động nhào đến ôm Ác Quỷ Máu. Bờ môi non mềm khẽ cắn lấy môi của sắc quỷ, hung hăng hôn một ngụm.
Ác Quỷ Máu có chút kinh ngạc trước hành động của mỹ nhân, nhưng nó cũng không phải quân tử, liền đem môi của Yên Hoa mút chặt, bàn tay sói chộp vào bầu vú của nàng xoa nắn.
Thân thể bị động chạm khiến Yên Hoa giật mình bừng tỉnh, phát hiện ra mình vừa nãy quá vui mừng thất thố, vội vàng lách người muốn thoát khỏi vòng tay của sắc quỷ.
Chỉ là lần này nàng bị Ác Quỷ Máu ôm cứng, muốn trốn thoát cũng không được nữa.
"Công tử! Thả Yên Nhi ra a! Yên Nhi chỉ là đùa giỡn, công tử đừng như vậy." - Yên Hoa lúng túng nói, hai gò má phơn phớt hồng.
"Mỹ nhân, ta đã sớm nói với nàng, tâm tính của ta rất tệ, dễ dàng bị nữ sắc câu dẫn. Nay nàng tự mình đưa thân vào miệng sói thì cũng đừng oán trách ta." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười tà ác.
Hai mắt sắc quỷ biến thành đỏ như máu, thi triển thần thông nhiếp hồn. Yên Hoa có chút hoảng sợ, thân thể giãy giụa một hồi. Nhưng sau khi nhìn trực tiếp vào mắt sắc quỷ thì nhãn thần của nàng biến thành mờ mịt, thân thể cũng trở nên an tĩnh.
Trong mắt nàng Ác Quỷ Máu lúc này chính là một nam nhân vô cùng anh tuấn, ánh mắt nhìn nàng nhu hòa dịu dàng, ngồi trong lòng hắn khiến Yên Hoa cảm thấy ấm áp.
"Yên môn chủ, nàng chủ động tiếp cận ta, là bởi vì yêu thích ta hay là có ý đồ gì khác." - Ác Quỷ Máu ôn nhu hỏi, âm thanh nghe kỳ lạ vô cùng, giống như con sâu chui vào trong đầu óc.
Ánh mắt Yên Hoa mê man mờ mịt, đôi môi khẽ mấp máy như một con rối.
"Yên Nhi lúc đó thấy công tử đuổi theo đạo lữ của đại trưởng lão, sợ công tử vì mê đắm nữ sắc mà bị cô ta làm hại, danh tiếng của Kim Bình không tốt, từng thải bổ rất nhiều người."
"Hóa ra là vậy, ta đã suy nghĩ nhiều rồi." - Ác Quỷ Máu khẽ gật đầu.
Kim Bình cũng là trưởng lão của Âm Dương Tông, Yên Hoa tất nhiên là quen biết với nàng.
"Hôm nay thấy công tử còn sống, trong lòng Yên Nhi nổi lên tính trẻ con, muốn chạy tới trêu đùa công tử một phen, nhưng cũng không có ý đồ xấu."
"Sau đó cùng Long Nữ cô nương phát sinh xung đột, trong lòng có chút oán hận. Muốn lừa công tử đến Yểm Nguyệt Các mua đồ, đào rỗng túi tiền của công tử cho bỏ ghét. Chỉ là công tử quá mức giàu có, khiến Yên Nhi vừa mừng vừa sợ." - Vị nữ môn chủ tiếp tục nói trong vô thức.
Ác Quỷ Máu nghe xong liền trầm ngâm suy nghĩ.
"Cô nàng này nếu đã không có ác ý, hay là tha cho cô ta nhỉ? Nữ nhân của ta đã quá nhiều, không cách nào chăm sóc cho tất cả bọn họ."
"Nhưng chẳng phải đã có rất nhiều rồi sao? Chẳng lẽ lại sợ có thêm một người nữa."
Trong lòng sắc quỷ sinh ra xoắn xuýt, không biết có nên hạ thủ hay không. Bàn tay không ngừng nắn bóp bầu vú của Yên Hoa, càng sờ càng cảm thấy yêu thích.
Da thịt của nàng mát lạnh, lại nhẵn nhụi mịn màng. Thân thể bị kích thích khiến Yên Hoa khẽ run lên, bờ môi lại chủ động hôn lên môi sắc quỷ.
Không khí mập mờ phấn khích, một cô gái xinh đẹp nửa tỉnh nửa mê bị một con Ác Quỷ ôm ấp ve vãn.
Y phục của nàng vốn rất mỏng manh, phía trước chỉ là chiếc yếm nhỏ vừa đủ che phân nửa bộ ngực, hai dải lụa màu tím quấn chéo vai tạo thành dây áo. Ác Quỷ Máu dùng tay khẽ kéo liền khiến hai mảnh vải tuột khỏi bả vai, làn da mỹ nhân bại lộ trong không khí, hai bầu vú no tròn khẽ đu đưa trước mặt.
Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng hôn lên môi Yên Hoa, chậm rãi di chuyển xuống cổ. Cô nàng ngồi trên đùi của nó, ánh mắt tràn ngập vẻ mê man. Mỗi khi đầu lưỡi của sắc quỷ chạm lên da thịt thì nàng lại rùng mình run rẩy.
"Công tử! Yên Nhi yêu người!" - Yên Hoa giọng nói mang theo một tia mê luyến.
Nàng hơi ngả người về phía sau, hướng bầu vú của mình về phía trước, cố tình dùng hai núm vú trêu chọc Ác Quỷ Máu.
Sắc quỷ liền hé miệng ngậm lấy bầu vú của nàng, thưởng thức hương vị thanh tân mát lành, đầu lưỡi quấn lấy núm vú đưa đẩy.
"Ưm... Công tử..." - Yên Hoa run rẩy thở dốc, vòng tay ôm lấy cổ của sắc quỷ.
"Yên Nhi muốn được làm nữ nhân của công tử, muốn được giống như Long Nữ và Thi Thi cô nương, được công tử yêu thương cưng chiều, người sẽ không từ chối Yên Nhi chứ?"
Âm thanh của nàng có chút thảng thốt run rẩy, nét mặt ửng đỏ ngại ngùng. Ma thuật của Ác Quỷ Máu có tác dụng làm mờ lý trí và khuếch đại cảm xúc của người khác, khiến Yên Hoa nói ra toàn bộ những suy nghĩ và mong muốn trong lòng nàng.
Ác Quỷ Máu hơi ngẩn người, hướng ánh mắt nhìn Yên Hoa thật kỹ.
"Yên Nhi thân yêu, ta đương nhiên là không từ chối nàng."
"Ta đối với nữ nhân của mình rất tốt, sẽ không ép buộc nàng bất cứ chuyện gì. Nhưng có một vài chuyện nói trước sẽ tốt hơn."
"Trước kia nàng có sở thích của riêng mình, thường xuyên ra đường giả làm kỹ nữ câu dẫn nam nhân. Cái này ta đoán là do công pháp đặc thù yêu cầu vấn đạo hồng trần gì gì đó, ta sẽ không truy cứu việc này. Nhưng sau này nàng là nữ nhân của ta, tuyệt đối không được cùng nam nhân khác qua lại. Có cái gì tình lữ sủng nam nàng đều phải cắt đứt quan hệ."
"Tâm tính của ta không tốt, không chịu nổi việc bị nữ nhân phản bội, vậy nên ta sẽ hạ huyết chú lên người nàng, chỉ cần nàng phản bội ta thì sẽ bạo thể mà chết, hóa thành một vũng máu."
"Nàng hiểu chứ?" - Ác Quỷ Máu nghiêm mặt hỏi.
Yên Hoa vừa nghe liền biết Ác Quỷ Máu xem nàng thực sự là loại nữ nhân lẳng lơ dâm đãng, sắc mặt hơi có chút tức giận.
"Công tử! Ăn có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể nói bậy! Người ta vẫn còn hoàn bích đó, chưa từng qua tay cái nam nhân nào."
"Nếu công tử không yêu thích thì Yên Nhi cũng không cưỡng cầu, Yên Nhi xin cáo từ." - Yên Hoa hờn dỗi nói, nàng lấy tay kéo hai tà áo lên vai che lấp thân thể, hai chân dẫm mạnh xuống đất muốn tránh thoát khỏi vòng tay của sắc quỷ.
Ác Quỷ Máu ngay lập tức giữ chặt lấy nàng, áp miệng lên môi mỹ nhân say mê mút từng múi môi, dùng đầu lưỡi của mình an ủi mỹ nhân, chỉ đến khi cơn nóng giận của mỹ nhân dịu xuống thì nó mới ngưng lại, dùng những lời lẽ nhẹ nhàng dỗ dành.
"Yên Nhi đừng giận, ta không phải là xem thường nàng. Nhưng nàng nếu không phải là muốn câu dẫn nam nhân, vậy cải trang thành kỹ nữ để làm gì?" - Ác Quỷ Máu có chút tò mò hỏi, trong lòng thấy lạ vô cùng.
"Người ta đi bắt tặc không được sao? Chẳng lẽ có luật nào nói ăn mặc hở hang đứng ở ven đường chắc chắn là kỹ nữ?" - Yên Hoa vẫn còn hơi tức giận, khẽ liếc mắt trừng Ác Quỷ Máu một cái.
Nghe câu trả lời này của nàng, trong đầu sắc quỷ nổi lên một làn sương mù dày đặc.
"Ăn mặc khiêu gợi đứng ở ven đường và bắt tặc thì liên quan gì?"
"Đương nhiên là liên quan! Trong Yểm Nguyệt thành ngoại trừ các nữ đệ tử của các môn phái nhỏ là ở trong lầu các biểu diễn tài nghệ. Những cô nương này thì tốt rồi, chăn ấm nệm êm đàn ca hát xướng cả ngày, chỉ cần hầu hạ nam nhân là có ma thạch để tu luyện, cuộc sống xem như an nhàn."
"Nhưng vẫn có rất nhiều nữ tán tu mệnh khổ không nơi nương tựa, nhan sắc tuy xinh đẹp nhưng ma mạch quá yếu kém, tư chất xấu không được các môn phái thu lưu."
"Nhưng họ không dám cùng hung thú chém giết, chỉ đành ở bên đường câu dẫn nam nhân. May mắn thì được người tốt chú ý, hầu hạ người ta một đêm trong quán rượu, đổi lấy tài nguyên tu luyện."
"Nhưng cũng lắm kẻ táng tận lương tâm, viện cớ không muốn trả tiền phòng trọ, ép mấy nữ tán tu phải đi khách trong hẻm tối."
"Chúng chơi chán xong phủi tay bỏ đi, không trả tiền thì mấy nữ tán tu cũng chẳng làm gì được. Xui xẻo còn bị chúng đánh một trận, cướp mất túi trữ vật." - Yên Hoa chậm rãi kể.
"Thực quá đáng! Ta ghét nhất là những kẻ sợ mạnh hiếp yếu." - Ác Quỷ Máu phẫn nộ quát.
Nó trước giờ làm rất nhiều việc ác, đồ thành diệt tộc cũng thường xuyên làm. Nhưng cũng chỉ giết nam tu sĩ, còn nữ nhân hay trẻ nhỏ nó không bao giờ giết hại.
"Yên Nhi là thành chủ đương nhiên phải bảo vệ người dân của mình, nhưng đệ tử trong phái đều là nữ tu sĩ lieecu yếu đào tơ, để họ dầm mưa dải nắng cả ngày đi tuần thì không tiện cho lắm."
"Vậy nên Yên Nhi chỉ đành tự mình ra trận, giả làm nữ nhân yếu thế để làm mồi nhử, dụ lũ lang sói vào bẫy. Sau đó rút gân lột da, treo chúng lên pháp trường làm gương, răn đe những kẻ có ý đồ xấu. Khiến những kẻ lòng dạ độc ác kia không dám làm xằng làm bậy, gián tiếp bảo vệ cho những nữ tán tu trong thành."
Ác Quỷ Máu vừa nghe vừa gật gù, cảm thấy cách làm này của nàng rất là thông minh.
"Thì ra là như vậy, ta vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, Độ Kiếp hậu Kỳ tu sĩ như nàng sao lại ủy thân cho nam nhân chơi đùa, quả nhiên là có ẩn tình. Nhưng nàng làm như vậy không phải quá thiệt thòi cho chính mình rồi sao? Sao không sai trưởng lão hay đệ tử làm?"
"Chuyện mình không muốn làm đương nhiên không thể nhờ người khác. Đóng giả làm kỹ nữ rất mất mặt, người không biết còn buông lời đàm tiếu. Vậy nên việc này Yên Nhi phải tự thân vận động mà thôi." - Yên Hoa khẽ cười rồi lắc đầu.
"Yên Nhi thân yêu, nàng cao cả thật đấy, vậy mà ta lại xem thường nàng. Sau này nàng làm nữ nhân của ta, ta nhất định sẽ yêu thương nàng." - Ác Quỷ Máu liền xuống nước nhận sai, ánh mắt trở nên nhu hòa.
Nó trìu mến ôm chặt lấy Yên Hoa, nhẹ nhàng hôn lên gò má của nàng.
"Mấy vạn năm nay thiếp giống như vầng trăng khuyết bị mây đen che phủ, muốn tìm một vầng thái dương để nương nhờ, nhưng vẫn chưa gặp được ai vừa ý."
"Lần đầu tiên nhìn thấy công tử liền giống như là đã quen biết từ lâu, muốn cẩn thận cùng công tử trò chuyện. Chỉ là công tử lúc đó lại không để ý đến Yên Nhi, hôm nay gặp mặt vẫn là như vậy, khiến Yên Nhi trong lòng chua xót." - Mỹ nhân khẽ liếc mắt đưa tình, giọng nói tuy có phần hờn dỗi, nhưng gương mặt lại ửng hồng vui vẻ.
"Thực xin lỗi, về sau ta nhất định sẽ bù đắp cho nàng." - Ác Quỷ Máu khẽ gật đầu.
Bàn tay của nó chui vào váy áo của Yên Hoa, dùng Thiên Ma Thủ sờ nắn thân thể của nàng. Thủ pháp của nó thành thục vô cùng, chẳng mấy chốc đã dỗ được mỹ nhân, khiến da thịt trên người nàng đỏ bừng, thân thể cũng trở nên ấm áp.
"Công tử... Yêu Yên Nhi đi, đừng để Yên Nhi phải chờ đợi nữa." - Yên Hoa nét mặt giống như quả đào chín mọng, dây áo của nàng đều bị Ác Quỷ Máu lột sạch, cơ thể bán khỏa thân ôm chặt lấy sắc quỷ.
Chính ngay giữa lúc hương diễm dạt dào, nhu tình như nước thì phía bên ngoài vang lên tiếng động khe khẽ.
Trận pháp bảo vệ của căn phòng run lên rồi vỡ nát, hóa thành những đốm sáng nhỏ tiêu tán.
Cánh cửa bằng gỗ bị người đẩy mạnh, vang lên tiếng ken két. Gương mặt tràn ngập vẻ vui tươi của Long Nữ xuất hiện phía sau cánh cửa.
Lúc này nàng ăn mặc thiếu vải vô cùng, toàn thân trên dưới chỉ mặc duy nhất bộ đồ lót làm từ ngọc trai. Những viên châu ngọc này nhỏ bằng đầu ngón út, được sâu chuỗi lại với nhau thành những mảnh nhỏ có dây đeo. Mặc lên người chỉ vừa đủ che đi hai nụ hoa và khe đào nguyên bí hiểm trên người.
Toàn bộ da thịt của Long Nữ bại lộ trong không khí, bầu vú lớn bằng quả bưởi đu đưa khi nàng di chuyển. Cặp đùi trắng nõn nà không tì vết, bờ mông cong vút ngạo nghễ. Gương mặt của nàng xinh đẹp vô cùng, lúc này lại mang theo dáng dấp giống như trẻ nhỏ vừa có món đồ chơi mới.
"Huyết! Ngươi xem bộ y phục này có đẹp không? Đủ để hấp dẫn ngươi chưa?" - Long Nữ nhắm tịt hai mắt lại, nở nụ cười vui vẻ hỏi.
Nhưng chỉ một giây sau nụ cười của nàng biến thành cứng đờ, gương mặt đỏ lên vì giận dữ. Ác Quỷ Máu thậm chí có thể thấy được một làn khói mỏng bốc lên từ đỉnh đầu của nàng.
"Huyết! Kỹ nữ! Hai ngươi đang làm cái gì?" - Long Nữ tức giận hét ầm lên, âm thanh vang vọng khắp căn phòng.