Chương 465: Phụ thân! Người trở về?

Buổi sáng Ác Quỷ Máu dậy rất sớm, mà thực ra là nó chẳng hề ngủ. Sau khi dỗ Long Nữ ngủ say nó lại đánh thức Thi Thi dậy, cùng nàng ân ái một phen, để cho nàng hấp thụ năng lượng.

Xong xuôi lại đem nàng bọc vào trong chăn, dỗ dành nàng quay lại với giấc ngủ.

Lúc này Ác Quỷ Máu vung tay về phía trước, không gian rung lên nhè nhẹ, hình ảnh trước mặt biến thành hư ảo, hóa thành một chiếc màn hình ánh sáng.

Ác Quỷ Máu dùng ngón trỏ điều khiển hình ảnh trên màn hình, lặng lẽ quan sát các nữ nhân của mình.

Phần lớn các nàng lúc này đều trần trụi nằm trên giường, ôm chặt lấy một phân thân của Ác Quỷ Máu mà ngủ. Chỉ có vài người bởi vì mải mê tu luyện, đang ngồi khoanh chân bế quan, còn huyết ảnh thì ngồi kế bên làm hộ pháp.

Ác Quỷ Máu nhìn xem một lượt, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.

Cuối cùng nó đem màn hình dịch chuyển đến chỗ của Minh Linh. Chỗ ở của nàng là một tòa cung điện nho nhỏ, tổng cộng cũng chỉ hơn mười phòng. Ác Quỷ Máu dựa vào ký ức của nàng, mô phỏng lại  Minh Linh Bảo Điện mà xây dựng, tuy không to lớn như tòa cung điện thực sự nơi Minh Giới, nhưng cũng hết sức nguy nga tráng lệ. Đồ vật và cách bài trí trong phòng đều giống y như phiên bản gốc.

Lúc này bên trong tẩm cung Minh Linh đang lõa thể nằm ngủ, hai tay nàng đem nữ nhi Minh Tuệ ôm chặt.

Hai vị mỹ nữ một người toát lên vẻ trí tuệ thông thái, một người thiên kiều bá mị. Nhìn từ xa liền nghĩ đây là một đôi hoa tỷ muội.

Sắc mặt hai nàng phơn phớt hồng, toàn thân lả lơi ướt át, vừa nhìn liền biết các nàng vừa có một đêm vui vẻ.

"Kỳ quái! Tay phải của ta đâu rồi?" - Ác Quỷ Máu lia lia cánh tay tìm kiếm, nhưng chẳng thấy phân thân của nó đâu.

Ác Quỷ Máu lại di chuyển màn hình ra bên ngoài, tiến về phía phòng tắm. Lập tức cảnh xuân ướt át đập vào mắt nó.

Phân thân có tên Tay Phải đang ngâm mình trong hồ nước nóng, một tay ôm eo Yên Lan, một tay sờ nắn bộ ngực của Yên Nhi, cùng hai người thiếp thân thị nữ tắm rửa.

"Chậc chậc... Quả nhiên bản thể thế nào phân thân thế ấy...cánh tay phải này của ta thật là biết hưởng thụ." - Ác Quỷ Máu tặc lưỡi một cái.

Cơ thể của nó bỗng lóe lên rồi biến mất, trực tiếp dịch chuyển đến phía bên ngoài phòng tắm.

Huyết Ảnh đang cùng hai mỹ nhân nghịch nước, bỗng từ sâu trong ánh mắt lóe lên một tia huyết quang.

"Hai nàng đợi ta một phút, ta sẽ quay trở lại ngay." - Huyết Ảnh nháy mắt với Yên Lan Yên Nhi, rồi nhanh chóng rời khỏi hồ nước.

Hành động bất ngờ này khiến hai người tỳ nữ nghi hoặc vô cùng, vẻ mặt hoang mang lo lắng.

"Chủ nhân! Có chuyện gì vậy? Để Yên Nhi đi với người." - Yên Nhi gọi với theo, nàng cũng leo ra khỏi bể nước.

"Không có việc gì đâu, đến giờ thay ca ấy mà." - Huyết Ảnh nháy mắt ra hiệu rồi chạy thẳng ra ngoài cửa.

Bên ngoài Ác Quỷ Máu đã đứng đợi sẵn, nó không nói bất cứ câu gì, chỉ nở một nụ cười nhàn nhạt.

Huyết Ảnh gật đầu một cái, cơ thể nó trở nên hư ảo mờ nhạt, biến thành một đám huyết vụ bay về phía Ác Quỷ Máu.

Chỉ vài giây sau Ác Quỷ Máu đã đem huyết vụ dung nhập vào người, sắc mặt tỉnh bơ đi vào bên trong.

"Yên Lan Yên Nhi thân yêu, ta quay trở lại rồi này." - Ác Quỷ Máu vui vẻ hô lớn.

Hai người tỳ nữ nhìn thấy nó thì ngẩn người vài giây, lúc nãy nó đi ra không hề mặc quần áo, khi quay lại y phục mặc đầy đủ, khí tức cũng rất khác vừa nãy.

"Bạc tình lang, chàng còn nhớ đến bọn thiếp sao? Thiếp tưởng chàng bị mỹ nữ bên ngoài bắt mất hồn rồi chứ?" - Yên Lan cơ thể khẽ run lên, nhẹ giọng mắng chửi.

"Hắc hắc, sao nàng lại gọi ta như vậy, hôm nào ta cũng chăm sóc cho hai người mà, vừa nãy còn cùng hai nàng nghịch nước nữa." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười giảo quyệt.

"Phân thân sao bằng bản thể, chàng sau khi chiếm lấy bọn thiếp thì đi biệt tăm biệt tích. Chỉ để lại một cái phân thân liền không để ý gì đến thiếp nữa, gọi chàng là bạc tình lang không đúng sao?" - Yên Lan tiếp tục mắng nhiếc.

"Tỷ tỷ! Tỷ dọa Tà Huyết chạy mất bây giờ! Hiếm hoi lắm huynh ấy mới thăm chúng ta." - Yên Nhi khẽ ngắt lời, nở nụ cười ngọt ngào nhìn sắc quỷ.

Nàng nhanh chóng đi lại gần, đem y phục của Ác Quỷ Máu cởi bỏ.

"Để muội hầu huynh tắm rửa như trước kia nhé?" - Yên Nhi ngọt ngào hỏi.

"Yên Nhi miệng thật ngọt!" - Ác Quỷ Máu gật đầu đồng ý, đem người thị nữ ôm vào lòng.

Nó cùng với nàng quay trở lại hồ nước nóng,  đem cơ thể buông lỏng để cho hai nàng kỳ cọ tắm rửa, thỉnh thoảng lại buông lời trêu ghẹo khiến hai mỹ tỳ cười khúc khích liên tục.

Một hồi lâu sau Ác Quỷ Máu cùng hai nàng rời khỏi hồ nước, để cho hai nàng giúp nó mặc một bộ quần áo của giới thượng lưu Minh Tộc.

Bộ quần áo được làm từ Liễu Diệp Thanh Minh Đằng, là một cây liễu tích tụ âm khí, cành lá mọc ra rất nhiều những sợi rễ màu xanh, trên ngọn cây treo lơ lửng xác khô của những sinh vật xấu số.

Loại đằng thụ này quỷ dị vô cùng, nhưng những rễ cây của nó lại là nguyên liệu rất tốt để chế tạo quần áo, những sợi rễ được tước nhỏ rồi se lại thành chỉ, khi dệt vải rồi may vá sẽ tạo ra những bộ y phục màu xanh lá, loại quần áo này vừa nhẹ vừa bền, mặc vào thì thủy hỏa bất xâm, có tác dụng khắc chế lôi điện, loại nguyên tố minh tộc sợ nhất.

Ác Quỷ Máu ngắm nghía mình qua một tấm gương lớn trên vách tường nhà tắm, bộ y phục xanh lá khiến nó trở nên khác lạ, cảm thấy không thoải mái. Nhưng Minh Linh lại rất thích nó mặc y phục màu xanh nên nó thường chiều theo ý nàng.

Yên Lan Yên Nhi mặc quần áo thị nữ màu xanh lục và phấn hồng, ánh mắt vui vẻ nhìn Ác Quỷ Máu.

"Chàng mặc Lục Đạo Trường Bào trông đẹp hơn nhiều, trông rất nghiêm trang tôn quý, có khí thế của vương giả." - Yên Lan tươi cười nói.

"Vậy bình thường trông ta như thế nào?"

"Quần áo của huynh rất quái dị, khiến huynh giống như một tên ngốc vậy." - Yên Nhi cười khúc khích.

"Cái này không phải quái dị, quần áo của ta là trang phục của thợ săn, giúp ta có thể thuận tiện di chuyển trong rừng, chiến đấu với con mồi và kẻ thù." - Ác Quỷ Máu lắc đầu nói, sau đó dẫn hai nàng trở về phòng của Minh Linh.

Cửa phòng đóng cửa im lìm, Ác Quỷ Máu khẽ đẩy cửa bước vào bên trong, còn Yên Lan Yên Nhi trở về với công việc thị nữ, nghiêm chỉnh đứng ngoài cửa chờ lệnh.

"Minh Linh thân yêu, phu quân về thăm nàng này!" - Ác Quỷ Máu hô lớn.

Nhưng trong phòng không thấy bóng dáng của vị Minh Đế xinh đẹp đâu, chỉ có Minh Tuệ đang thay quần áo.

Nàng quay đầu lại vừa nhìn thấy Ác Quỷ Máu liền tươi cười rạng rỡ, thân thể như chú chim nhỏ lao vào phía nó.

"Phụ thân! Người trở về rồi sao? Nhi nữ rất nhớ người!" - Minh Tuệ sắc mặt đỏ bừng nói, đem Ác Quỷ Máu ôm chặt.

Nàng lúc này chỉ mặc mỗi áo yếm và quần lót bằng lụa, bộ ngực no tròn ép sát vào người sắc quỷ.

"Ta cũng rất nhớ con, nữ nhi bảo bối của ta." - Ác Quỷ Máu trả lời bằng một giọng nói hiền từ của người cha.

Nhưng tay chân thì không thành thật chút nào, bàn tay phải chộp vào bầu vú của Minh Tuệ, cách một lớp vải mỏng mà xoa nắn.

"Vú của con sắp lớn bằng của mẫu thân rồi này, xem ra gần đây con được chăm sóc rất tốt nha."

"Cha! Người không đứng đắn gì cả! Mẫu thân nghe được sẽ rất tức giận." - Minh Tuệ đỏ mặt nói, ngả người vào lòng sắc quỷ.

"Sao nàng ấy lại giận ta chứ, ta chỉ yêu thương con thôi mà." - Ác Quỷ Máu cười tà ác, đem đôi môi của Minh Tuệ ngậm lấy, cùng nàng thân mật một hồi lâu.

Chẳng mấy chốc chiếc yếm lụa và quần lót của nàng đã bị cởi bỏ, bị Ác Quỷ Máu đè ép cơ thể lên giường, trong phòng vang lên tiếng rên rỉ của Minh Tuệ và tiếng thở dốc của sắc quỷ.

Sau một canh giờ trong phòng tràn ngập hương diễm, Minh Tuệ nằm trên người Ác Quỷ Máu nghỉ ngơi.

"Cha thật háo sắc, ngay cả nhi nữ của mình cũng không buông tha. Cứ như vậy thì ai dám lấy con làm nương tử nữa chứ." - Minh Tuệ cười khúc khích nói.

"Hắc hắc, đương nhiên là không bao giờ gả con cho người khác, ta sẽ giữ con ở nhà, làm tiểu tình nhân của ta." - Ác Quỷ Máu tươi cười trả lời.

"Cái này không được, nữ nhi khôn lớn nhất định phải gả đi, mẫu thân vẫn luôn nói như vậy. Nhưng chắc là con phải ở giá cả đời thật rồi, ai bảo con có một người cha là quỷ háo sắc chứ."

"Hắc hắc, nói mới nhớ, mẫu thân của con đâu rồi?"

"Bây giờ là sáng sớm, mẫu thân phải thượng triều, nghe mấy vị phán quan bẩm báo." - Minh Tuệ trả lời.

"Thượng triều? Đúng rồi nhỉ, Minh Linh là nữ đế. Nhưng chẳng lẽ nàng ấy mỗi ngày đều phải trở về Minh Giới." - Ác Quỷ Máu ngẫm nghĩ trong đầu.

Minh Tuệ giống như đọc hiểu được suy nghĩ của nó liền lên tiếng giải thích.

"Không có, mẫu thân là thông qua hình chiếu để thiết triều. Người rất giỏi huyễn thuật, xuyên qua vị diện khống chế ảo ảnh chỉ là một bí thuật nho nhỏ."

"Thì ra là vậy!" - Ác Quỷ Máu gật đầu.

"Nhưng vừa nãy là con đọc trộm suy nghĩ của ta sao? Xem ra tu vi của con tăng tiến không ít."

"Gần đây mẫu thân cho con rất nhiều đan dược, nhờ vậy mà con đột phá Minh Vương Cảnh, bây giờ con đã thực sự là một vị Minh Vương rồi đấy." - Minh Tuệ nháy mắt nói.

Khí tức trên người nàng nhanh chóng lan tràn, uy áp tỏa ra mạnh ngang một vị ma vương cửu giai ở Thế Giới Máu.

"Quả nhiên là mạnh hơn rồi, ta bây giờ muốn trói con lại cũng không dễ dàng gì."

"Phụ thân! Người đừng nhắc chuyện xấu hổ đó nữa." - Minh Tuệ gò má ửng đỏ.

Ác Quỷ Máu cũng không lại trêu đùa nàng, chỉ ôm hôn nàng một lúc rồi rời khỏi giường, đem y phục mặc trở lại.

"Minh Tuệ thân yêu, tối nay con qua phòng nha đầu Thanh Minh ngủ đi, ta có chuyện quan trọng cần nói với mẹ của con." - Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng nói.

"Khúc khích... Nhi nữ hiểu rõ, tối nay sẽ không phá hai người." - Minh Tuệ nhu thuận gật đầu, sau đó nàng cũng mặc lại y phục của mình.

"Con đi đốc thúc Thanh Minh tu luyện, tiểu nha đầu gần đây rất lười, cả ngày chỉ ăn với ngủ."

"Mẫu thân gần đây hình như thèm ăn đồ ngọt, phụ thân nhớ chuẩn bị một ít mứt hoa quả cho người, người nhất định sẽ rất vui mừng." - Khi đi đến cửa thì nàng đột nhiên nhớ ra điều gì, liền quay đầu nói với Ác Quỷ Máu.

"Con thật chu đáo, ta sẽ chuẩn bị." - Ác Quỷ Máu khẽ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.