Diễm Tình nghe vậy thì ngẩn người một lúc.
"Ngươi kiếp trước không phải là bị thê tử và bằng hữu cắm sừng, rồi bị chúng ám toán đó chứ?" - Diễm Tình hỏi với nét mặt quái dị, nàng thường xuyên theo dõi người khác thông qua Thiên Ma Kính, loại tình tiết này đã thấy nhiều lần.
"Khục... Kiếp trước ta rất thông minh, cũng rất tàn ác. Vậy nên ta không có bằng hữu gì cả. Huyết Băng đối với ta một lòng chung thủy, càng không bao giờ có chuyện nàng ấy phản bội ta." - Ác Quỷ Máu ho nhẹ một cái.
"Vậy vì sao cô ta giết ngươi? Chẳng lẽ là vì muốn cướp Vũ Trụ Chi Tâm của ngươi?" - Diễm Tình càng nghe càng thấy hiếu kỳ, liên tiếp hỏi dồn dập.
"Nàng ấy mạnh hơn ta nhiều, ta thì chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần, còn Huyết Băng thì cứ sống mãi. Tính từ lúc nàng ấy tồn tại đến bây giờ cũng hơn hai ngàn tỷ năm rồi, vũ trụ phát triển đến mức cực đại, cũng không cần Tâm Vũ Trụ làm gì." - Ác Quỷ Máu lắc đầu.
"Kiếp trước ta bị gọi là Ác Quỷ Diệt Vong, nơi nào ta xuất hiện thì nơi đó xảy ra tai họa. Nhưng kỳ thực là chúng tự mình hủy diệt, ta chỉ đi ngang qua đúng thời điểm, tiện tay thu lượm năng lượng mà thôi."
"Nhưng mấy tên thần linh đem chuyện này đổ tội cho ta, người ngoài cuộc cũng không hiểu chuyện. Mà ta lại lười đi giải thích, càng nhiều kẻ sợ hãi, càng nhiều người chết thì ta càng mạnh. Vậy nên ta rất siêng năng đi thu lượm năng lượng khi những thế giới đó bị hủy diệt. Cuối cùng lũ thần linh lập kế hoạch truy sát ta, mà Huyết Băng lại thông đồng với chúng." - Âm thanh của sắc quỷ trở nên ảm đạm.
"Nhưng vì sao cô ta lại muốn giết ngươi chứ? Không phải cô ta là thê tử của ngươi sao? Đáng lẽ phải về phe ngươi chống lại thần linh mới đúng chứ?" - Diễm Tình càng nghe càng lú lẫn.
"Đúng vậy, quả thực nàng ấy có giúp đỡ ta đánh lại bọn chúng. Nhưng giữa ta và Huyết Băng có chút xích mích, ta thường xuyên đi qua thế giới này thế giới khác, tính tình phong lưu háo sắc, năm bữa nửa tháng lại dẫn về một nữ nhân. Huyết Băng chịu không nổi việc này, nên vào thời điểm nguy cấp đâm ta một kiếm, mục đích là để phong ấn ta lại, không cho ta chạy đi khắp nơi lừa gạt nữ nhân nữa."
"Ta thì chỉ thích tự do, không thể ngồi yên một chỗ, vậy nên ta lại tự sát, chờ khi nào sống lại thì tiếp tục làm quỷ phong lưu." - Ác Quỷ Máu cười hề hề trả lời.
"Hừ! Lá gan của ngươi thật lớn, có tin ta giết ngươi không? Lại còn muốn làm quỷ phong lưu, bị thê tử giết cũng là đáng kiếp." - Diễm Tình tức giận nói, rốt cuộc cũng hiểu cái tên này giông dài nãy giờ là vì cái gì.
"Có tin ta ném ngươi xuống biển lửa, cho ngươi tiến vào luân hồi luôn không?" - Mỹ nhân vung tay xé rách không gian đe dọa.
"Diễm Tình thân yêu, nàng đừng giận. Đợi sau này ta trở thành Chúa Quỷ xây dựng vũ trụ của riêng mình, sẽ để nàng làm nữ thần ở đó, chúng ta ở bên nhau suốt đời." - Ác Quỷ Máu vội vàng ôm mỹ nhân vào lòng dỗ ngọt.
"Bây giờ chắc nàng cũng mệt rồi, để ta đưa nàng ghé thăm thế giới của ta, cảnh vật trong đó rất đẹp."
Sắc quỷ vừa nói vừa ôm Diễm Tình đưa vào trong bí cảnh để nghỉ ngơi.
Thế giới trong không gian của Ác Quỷ Máu vẫn như cũ, mọi thứ đều bị năng lượng máu ăn mòn biến thành màu đỏ.
Nước dưới hồ có màu đỏ, cây trên mặt đất cũng là màu đỏ, ngay cả những đám mây trôi lơ lửng trên bầu trời cũng là màu đỏ. Tất cả đều tỏa ra một thứ năng lượng kỳ lạ, mùi hương dịu nhẹ. Mặc dù là lần đầu tiên tham quan thế giới của Ác Quỷ Máu, nhưng Diễm Tình lại rất thích nơi này, mỹ nhân liền hướng ánh mắt nhìn khắp mọi nơi.
Diễm Tình chạm tay vào một cây hoa ven đường, những lá cây và cánh hoa nhỏ xíu liền nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay của nàng một cách quyến luyến.
Ánh mắt nàng hiện lên một tia kinh ngạc, cảm giác những thứ này giống như đang sống.
"Mấy thứ này đều còn sống sao? Vì sao ta lại có cảm giác thân quen khi chạm vào chúng?" - Diễm Tình nghi hoặc hỏi.
"Chúng bây giờ là một phần cơ thể của ta, mỗi một cành cây ngọn cỏ, hòn đá ven đường đều là tế bào của ta biến thành."
"Bây giờ để ta đi xây nhà cho nàng. Nàng muốn ở trong cung điện lộng lẫy hay một ngôi nhà nhỏ đơn sơ giản dị hay một động phủ yên tĩnh?" - Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi.
"Ừm... Không phải chỉ là vào nghỉ ngơi thôi sao? Cần gì phiền toái như vậy?" - Diễm Tình nghe vậy thì lờ mờ bất an.
"Không phiền, không phiền! Sau này nàng sẽ là nữ nhân của ta, nàng lại là một nữ thần cao quý. Đương nhiên phải được ưu ái đặc biệt."
"Ta đồng ý làm nữ nhân của ngươi khi nào? Tiểu quỷ ngươi đừng tưởng bở!" - Diễm Tình nhướng mày lên hỏi.
"Hắc hắc! Từ khi nàng bị ta lừa bước vào thế giới của ta, lúc đó nàng đã không còn quyền quyết định nữa rồi."
"Trong Hỏa Vân Thánh Cung nàng là thần linh, nhưng ở đây ta mới là thần linh." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười nhàn nhạt.
Mỹ nhân gương mặt biến đổi, âm thầm điều động thánh lực, nhưng tiếc là tay nàng chỉ sáng lên một giây rồi vụt tắt.
"Ngươi! Ngươi đã làm gì?"
"Tiểu quỷ ngươi khôn hồn thì mở cổng không gian, cùng ta trở về Thánh Cung!"
"Nếu không ngươi đừng trách bản tôn trở mặt!" - Diễm Tình nhận ra ác ý của sắc quỷ, trong tay nàng xuất hiện một lưỡi kiếm màu vàng cam, giọng nói biến thành đe dọa.
"Nàng thì có thể làm gì được ta?" - Ác Quỷ Máu nhởn nhơ hỏi.
"Đừng tưởng ta không dám ra tay!" - Diễm Tình tức giận hét lên, phi kiếm bổ thẳng vào người Ác Quỷ Máu, đem nó tách làm hai nửa.
Nhưng vết thương trí mạng này đối với nó lại chẳng là gì, kiếm vừa chém xong thì nó cũng khôi phục như cũ.
Diễm Tình thấy vậy liền chém thêm một kiếm, nhưng lần này lưỡi kiếm cách Ác Quỷ Máu một phân thì ngừng lại giữa không gian, không cách nào chém xuống.
"Nàng cần gì tức giận như vậy? Mấy hôm nay ta nhẫn nhịn để nàng đánh ta chửi ta. Ta cũng đâu có tức giận, vẫn vui vẻ bồi tiếp nàng."
"Bây giờ ta chỉ muốn mời nàng đến thế giới của ta sinh sống, để ta có thể dễ dàng chăm sóc cho nàng. Ta không thể ở mãi trong bí cảnh của nàng được, nhưng ta lại không muốn bỏ rơi nàng. Vậy nên chỉ có thể đem nàng đưa đến đây."
"Thực ra trong thế giới của ta rất tốt, ta có thể luôn luôn ở bên cạnh nàng. Nàng cần thứ gì ta cũng có thể đáp ứng ngay lập tức, ngoài ra trong này còn có rất nhiều nữ nhân, nàng rãnh rỗi có thể tìm họ nói chuyện. Cũng không phải cô đơn nhốt mình trong phòng." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói.
"Ta nhốt mình trong phòng khi nào chứ? Ta là Thiên Ma, công việc của ta là theo dõi chúng sinh."
"Ngươi đừng nói linh tinh!" - Gương mặt mỹ nhân đỏ lên.
"Tốt rồi, nàng nói sao cũng được. Ta có việc quan trọng phải đi xử lý, không thể cùng nàng trở về Thiên Ma Giới."
"Nàng ở lại đây vài hôm, nếu cảm thấy không thích nơi này thì ta sẽ đưa nàng trở về." - Ác Quỷ Máu nhượng bộ.
"Hừ! Tiểu quỷ ngươi lừa ta vào đây, giờ lại muốn bỏ ta một mình sao?" - Diễm Tình tức giận hỏi.
"Ai nói là ta bỏ nàng một mình?"
"Thì ngươi vừa nói!"
"À, đúng rồi! Ta thực sự đã đi rồi, nhưng ta vẫn sẽ ở bên cạnh nàng. Trong thế giới này ngoài ta ra còn có rất nhiều ta nữa, nàng sẽ gặp mấy tên đó sớm thôi." - Ác Quỷ Máu sực nhớ ra, giọng nói trở nên quái dị.
Nó liền nắm lấy tay mỹ nhân, khung cảnh trước mặt hai người thay đổi, trong chớp mắt đã đến trước một tòa cung điện nguy nga tráng lệ. Kết cấu cung điện được làm từ khoáng thạch quý giá, những cấu trúc chính như bờ tường, cửa, cột trụ, mái nhà, bàn ghế đểu được chạm khắc tinh xảo.
Mười mấy cái nữ nhân của nó ở Thiên Ma Cung, Âm Dương Tông, Diệu Âm Lâu đang ngồi quanh một chiếc bàn lớn trò chuyện vui vẻ, các nàng đều là tu sĩ ma đạo nên tính cách tương đối hòa hợp, dễ dàng hình thành một nhóm, bên cạnh mỗi người lại có một tên Ác Quỷ Máu.
"Lại thêm một vị muội muội bị phu quân lừa gạt, hiệu suất của chàng cũng nhanh quá đi chứ?" - Yêu Hậu thấy Ác Quỷ Máu dẫn về một nữ nhân xa lạ liền chọc ghẹo.
"Hắc hắc... Ta cũng không muốn như vậy, là do các nàng cùng ta có duyên phu thê đó chứ." - Ác Quỷ Máu đứng bên cạnh Yêu Hậu cười nói.
"Có quỷ mới tin chàng, nếu không phải chàng giở đủ thủ đoạn lừa gạt tình cảm, thì ai lại nguyện ý làm nữ nhân của chàng chứ. Lúc mới yêu thì chỉ có chàng với thiếp sống trên hoang đảo, về sau mới biết chàng ngoài thiếp ra còn có mấy chục nữ nhân khác." - Kiều Diễm liếc mắt trừng với Ác Quỷ Máu bên cạnh một cái.
"Chúng ta có duyên thật mà, không có duyên sao ta lại đến đúng lúc để cứu nàng khỏi bị mấy con cá chà đạp. Hơn nữa nàng ở một mình trên đảo cũng đâu vui vẻ gì, nơi này nàng muốn gì cũng được, còn có rất rất tỷ muội trò chuyện với nàng, chẳng phải là tốt hơn rất nhiều sao." - Ác Quỷ Máu liền ngụy biện.
"Chàng cái gì cũng có thể nói được." - Kiều Diễm phì cười.
"Vị tỷ tỷ này tu vi hình như rất cao, muội không cách nào dò xét tu vi." - Kim Bình cảm thấy rất bất ngờ, liền dùng thần thức kiểm tra vài lần.
Mấy nữ nhân khác nghe vậy cũng hướng sự chú ý về phía Diễm Tình, chỉ thấy nàng ăn mặc rất lạ, giống như một cô gái từ vùng sa mạc hoang vu. Bộ áo choàng đỏ rực che kín người, gương mặt xinh đẹp cũng bị một tấm mạng mỏng che phủ.
"Phu quân thực lợi hại, ngay cả Diễm Tình tỷ tỷ cũng bị chàng lừa gạt." - Minh Linh nhìn qua một lần liền nhận ra người quen, nàng là Minh Đế của U Minh Giới, cùng Thiên Ma Giới có quan hệ liên minh, trong Tranh Minh Đại Địa cũng từng gặp Diễm Tình vài lần.
"Đâu có, là ta đi lạc đến Ma Giới, lỡ may chọc Diễm Tình tức giận nên bị nàng ấy tóm lại làm người hầu, hôm nay mới có thể trở về." - Ác Quỷ Máu ở bên cạnh Minh Linh liền nói.
"Chứ không phải chàng lại dùng khổ nhục kế sao? Thiếp đoán là chàng cố tình để bị bắt làm người hầu, mỗi ngày hạ huyết chú vào thức ăn đúng không? Chứ nếu chàng muốn chạy thì ai giữ nổi chàng."
"Khục...Nàng cùng Minh Tuệ thật giống nhau, không có cách nào qua mặt nàng được." - Ác Quỷ Máu ho khan.
"Thiếp trời sinh thông linh, nhưng không phải cuối cùng vẫn bị chàng lừa gạt sao? Chàng mau dẫn Diễm Tình tỷ tỷ vào đây đi, lâu rồi thiếp chưa gặp tỷ ấy." - Minh Linh mỉm cười, sau một thời gian sống chung với Ác Quỷ Máu nàng cuối cùng cũng biết mình bị nó lừa gạt, nhưng chuyện đã lỡ rồi nên cũng đành chấp nhận.
Ở bên ngoài Diễm Tình chậm rãi cùng Ác Quỷ Máu đi vào bên trong, ánh mắt hiện rõ sự kinh ngạc khi có mười mấy nữ nhân đang ngồi nói chuyện, người nào cũng xinh đẹp như hoa như ngọc. Bên cạnh mỗi người lại có một tên Ác Quỷ Máu ngồi cùng, khiến tình cảnh có chút quái dị.
"Tiểu quỷ! Những người này đều là nữ của ngươi?" - Diễm Tình kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, còn có mấy người khác nữa, nhưng mấy cô nàng đó tính cách cùng những người ở đây không hợp, nên sinh sống ở một khu vực khác. Nàng nếu muốn gặp họ có thể sang phía đông, nhưng họ đều là tu sĩ Tiên Linh Tộc, hơn nữa bọn họ đều thích bế quan tu luyện, bình thường sẽ không ra khỏi phòng. Ta đoán nàng là ma tộc, ở chỗ này sẽ phù hợp với nàng hơn." - Ác Quỷ Máu giải thích.
"Tà Huyết! Chàng mau giới thiệu Diễm Tình tỷ tỷ với mọi người đi." - Minh Linh thấy Ác Quỷ Máu đi vào liền lên tiếng.
Diễm Tình nghe thấy âm thanh của Minh Linh liền cảm thấy quen thuộc, liền ngưng mắt nhìn thật kỹ.
"U Minh Linh Đế? Tại sao cô lại ở đây?" - Sau một hồi Diễm Tình thốt lên kinh ngạc, bởi vì Minh Linh không mặc đế bào, cách trang điểm cũng rất khác nên nàng không nhận ra ngay.
"Đương nhiên là giống như tỷ, bị tên sắc quỷ này lừa gạt." - Minh Linh khẽ mắng một câu.
Những nữ nhân khác cảm thấy hiếu kỳ vô cùng, trong bí cảnh này Minh Linh là lớn nhất, người khiến nàng phải xưng là tỷ tỷ thì có thân phận gì.