"Chậc chậc... Yêu Hậu nương nương, bây giờ nàng muốn bao nhiêu dâm đãng có bấy nhiêu dâm đãng, có muốn ta chụp lại làm kỷ niệm hay không?" - Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi, nó lấy ra một viên pha lê áp lên trán, vừa nhìn ngắm vẻ đẹp của Yêu Hậu vừa lưu trữ vào bên trong.
Phải mất một lúc lâu Yêu Hậu mới tỉnh táo lại từ cơn cực khoái, ánh mắt nhìn Ác Quỷ Máu càng lúc càng sợ hãi.
"Ác Quỷ Máu đại nhân, xin ngài tha cho nhân gia, nhân gia nguyện đem năm mươi vạn ma thạch bồi tội." - Yêu Hậu run rẩy nói, toàn thân nàng ướt đẫm mồ hôi.
"Nàng quá xem thường ta rồi, ta đâu phải kẻ ham tiền. Ma thạch trong mắt ta chẳng khác gì hòn sỏi, nếu nàng muốn ta có thể cho nàng cả núi, miễn là nàng ngoan ngoãn nghe lời ta." - Ác Quỷ Máu cười gian một trận.
"Giờ thì thành thật trả lời, nàng thực ra là ai? Yêu Hậu thực sự đâu rồi? Nàng nếu không muốn chịu thiệt thòi thì tốt nhất là nên nói thật." - Ác Quỷ Máu hung hăng đe dọa.
Yêu Hậu bị nó liếc thì sợ hãi vô cùng, vội vàng lắc đầu.
"Không dám... Thiếp thân thực ra là đại đệ tử của Yêu Hậu đời trước, tên là Nguyệt Như Âm."
"Sư phụ bởi vì tu luyện Thải Bổ Thuật, thường xuyên phải cùng nam nhân giao hoan, hấp thu dương tinh để giữ gìn sắc đẹp. Hai vạn năm trước người trong lúc đột phá cảnh giới thì bị phản phệ, thân thể suy kiệt khô quắt lại thành một bà lão xấu xí."
"Từ đó sư phụ tuyên bố bế quan tu luyện, nhưng thực ra là để tránh mặt các vị trưởng lão khác."
"Từ đó sư phụ bắt thiếp thân tu luyện một công pháp dịch dung, khiến hình dáng của thiếp thân biến thành giống như bà ấy, bảo là để thay mặt sư phụ gặp các trưởng lão và đệ tử khi cần thiết. Toàn bộ tài nguyên cung phụng nhận được sư phụ cũng ban hết cho thiếp thân tu luyện, chỉ một vạn năm tu vi của thiếp thân đã từ Độ Kiếp sơ kỳ tiến giai hậu kỳ."
"Bây giờ cũng là lúc sư phụ lộ ra mưu đồ thật sự, bà ấy gọi thiếp thân vào hầu, nói muốn truyền dạy tuyệt thế công pháp. Nhưng trong lúc thiếp thân sơ hở thì sư phụ nguyên thần xuất khiếu, muốn đem thiếp thân đoạt xá sống lại. Thiếp thân nhờ vào may mắn mà thoát chết, đồng thời đem nguyên thần của sư phụ cắn nuốt."
"Vì sợ chuyện bại lộ thân phận sẽ dẫn đến kết cục xấu, đồng thời tham lam tài nguyên cung phụng của môn phái. Thiếp thân tiếp tục đóng giả làm sư phụ, ở lại bên trong Thiếu Âm Cung bế quan."
Nguyệt Như Âm chậm rãi kể lại toàn bộ sự thật.
Ác Quỷ Máu nghe xong ngẫm nghĩ một hồi, mặc dù cảm thấy có nhiều việc Nguyệt Như Âm che giấu, nhưng chắc cũng có tám chín phần là sự thật.
"Vậy cô nàng kia là ai?" - Ác Quỷ Máu chỉ tay vào Dạ Ảnh đang bị treo lơ lửng.
"Đó là tỷ tỷ của thiếp, tên là Nguyệt Như Hoa, công pháp thiếp thân tu luyện chỉ đơn thuần là Mị Hoặc Thuật và Huyễn Thuật, không có năng lực chiến đấu. Vậy nên tỷ tỷ luôn luôn đi theo bảo vệ cho thiếp thân." - Nguyệt Như Âm run rẩy trả lời.
"Nguyệt Thượng Huyền và nàng có quan hệ như thế nào?" - Ác Quỷ Máu lại hỏi tiếp.
"Con bé là đệ tử của thiếp thân, tỷ tỷ tìm thấy nó bị bỏ rơi trong rừng, thấy nó tội nghiệp nên đem về nuôi dưỡng, dùng họ của mình đặt tên cho nó." - Như Âm kể lại.
"Tốt lắm, Thượng Huyền nàng cầm roi này đánh Như Hoa một trận cho ta, vừa nãy dám đâm ta một dao." - Ác Quỷ Máu lại đưa cái roi tua rua lại cho Nguyệt Thượng Huyền.
Thân thể Dạ Ảnh run lên, nàng đu đưa lơ lửng giống như muốn chạy trốn nhưng vô ích. Những sợi tơ máu ngoài tác dụng trói chặt chân tay, chúng còn là một loại phong ấn tự nhiên, khiến người bị trói không thể sử dụng năng lượng trong cơ thể.
"Chóc..." - Âm thanh những sợi tua rua vụt mạnh vang lên, đánh vào phần thân thể lồi lõm của Dạ Ảnh.
"Ưm..." - Mỹ nhân rên rỉ một cách kì quái, chiếc cổ nhỏ lắc lư qua lại van xin.
Ác Quỷ Máu mặc kệ nàng, nó lấy ra một bộ ấm tách trà, bộ dáng vui vẻ thưởng thức cảnh Dạ Ảnh bị tra tấn.
Sau một hồi lâu thì Dạ Ảnh cũng giống như muội muội, thân thể run rẩy trong vô lực, ánh mắt xụi lơ buông lỏng. Hạ thân nàng bị chính dâm thủy của mình xối ướt đẫm, nhỏ tí tách xuống đất.
"Hắc hắc, Thượng Huyền sư tỷ, bây giờ đến phiên nàng rồi." - Ác Quỷ Máu vui vẻ cười lớn.
Thân thể Nguyệt Thượng Huyền run lên, cái roi tua rua cũng rơi xuống đất.
"Xin đại nhân tha tội, tiểu nữ nguyện làm trâu ngựa cho ngài." - Nguyệt Thượng Huyền quỳ luôn xuống đất, dập đầu van xin.
"Ta đâu phải nông dân, lấy trâu ngựa làm gì cơ chứ. Ta nghe nói nữ nhân các nàng nếu thấy vừa mắt thì sẽ nói nguyện lấy thân báo đáp, còn không vừa mắt thì sẽ nói kiếp sau nguyện làm trâu ngựa."
"Xem ra là ta không đủ anh tuấn, không vừa pháp nhãn của nàng rồi." - Ác Quỷ Máu vờ như chán nản thở dài một hơi.
Thượng Huyền nghe vậy đương nhiên là hiểu Ác Quỷ Máu muốn gì ở nàng.
"Tiểu nữ nguyện lấy thân bồi tội, hầu hạ đại nhân cả đời."
"Hắc hắc, như vậy còn được, mau tới đây." - Ác Quỷ Máu vẫy vẫy tay.
Nữ Thượng Tọa Đệ Tử sợ sệt bước lại gần, lập tức bị Ác Quỷ Máu ôm vào lòng, đôi môi của nàng bị sắc quỷ chiếm đoạt.
Cảm giác bị Ác Quỷ Máu ôm trong lòng cũng không tệ như nàng tưởng tượng, sắc quỷ đối với nàng vô cùng ôn nhu. Hơi thở ấm áp của nó dần khiến đầu óc Thượng Huyền mụ mị mơ hồ, khiến nàng quên mất việc đang bị cưỡng bức, thay vào đó là giống như đang cùng tình nhân trong mộng vui đùa.
Ác Quỷ Máu nhanh chóng cởi sạch y phục trên người Thượng Huyền, nó lấy ra một bộ chăn đệm trải xuống đất rồi để nàng nằm lên.
Sắc quỷ thưởng thức thân thể của Thượng Huyền một cách từ tốn, đem từng tấc da thịt trên người nàng vuốt ve.
Chỉ khi ánh mắt của nàng hoàn toàn bị dục vọng chiếm hữu thì nó mới xâm lấn u cốc huyền bí của nàng.
"A...ưm... Ưm..." - Mật huyệt lần đầu bị nam nhân khai phá khiến Thượng Huyền đau đớn rên rỉ, nhưng rất nhanh liền bị khoái lạc thay thế.
Ác Quỷ Máu cùng Thượng Huyền ân ái một hồi lâu, cuối cùng mới đem ấn ký khắc vào thần hồn của nàng.
Xong xuôi nó đem chăn đệm quấn Thượng Huyền thành một chiếc kén ngủ, đưa nàng vào một căn nhà trống trong bí cảnh nghỉ ngơi.
Yêu Hậu thấy vậy thì hơi giật mình, nhưng cũng không dám hỏi Ác Quỷ Máu đã đem đệ tử của nàng đi đâu.
Bây giờ nàng chỉ mong sao nó đừng chú ý đến nàng là tốt rồi. Nhưng Ác Quỷ Máu sao có thể để nàng toại nguyện.
"Yêu Hậu nương nương, nãy giờ nàng nghỉ ngơi tốt chưa? Chúng ta tiếp tục trò tra tấn bằng roi nhé?" - Ác Quỷ Máu tươi cười hỏi, nụ cười của nó khiến Yêu Hậu run lên.
"Ác Quỷ Máu đại nhân, ngài tha cho nhân gia đi, người ta biết sai rồi, về sau sẽ không dám nữa." - Như Âm nức nở nói, gần như là khóc nấc lên.
"Sao tha cho nàng được chứ? Ta nhớ lúc nàng tra tấn ta nàng vui vẻ lắm cơ mà? Bây giờ ta chỉ đang trả lại thôi." - Ác Quỷ Máu cười hề hề, ngọn roi tua rua vụt mạnh lên thân thể trần truồng của Yêu Hậu.
"A...đừng đánh..." - Yêu Hậu rên rỉ vì đau đớn, nàng đau khổ van xin.
Ác Quỷ Máu thì thấy cái trò này rất vui, roi tua rua liên tục vụt mạnh vào thân thể của nàng.
"Ô... Ô... Ô... Tha cho nhân gia đi... Người ta biết sai rồi..." - Yêu Hậu khóc nấc lên giống như là thiếu nữ, vẻ mặt cũng trở nên điềm đạm đáng yêu khiến người ta thương hại.
"Khục... Yêu Hậu nương nương... Ngài không giả làm nữ vương nữa sao? Sao lại thành thiếu nữ yếu đuối rồi?" - Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi.
"Xin ngài... Ta chịu hết nổi rồi... Ngài làm gì ta cũng được... Nhưng đừng đánh nữa..." - Yêu Hậu thở hổn hển, toàn bộ thân thể của nàng lúc này đỏ bừng.
"Hắc hắc, cái roi này của ta cũng đâu thể vụt nàng chảy máu, nàng nhìn xem, đến một vết xước cũng không có cơ mà, cứ để ta đánh nàng thêm lúc nữa, xem nàng có thể chịu đựng bao lâu."
"Nhưng mà nó đau và khó chịu lắm..." - Yêu Hậu lắc đầu kháng nghị.
Ác Quỷ Máu lại vung vẩy roi tua rua đánh lên thân thể của Yêu Hậu, chẳng mấy chốc thân thể nàng lại run lên, từ trong u cốc từng dòng dâm thủy sền sệt chảy ra ngoài. Yêu Hậu lại bởi vì không chịu nổi cái cảm giác vừa thống khổ vừa khoái lạc khi bị tua rua vụt trúng mà tiết thân.
"Yêu Hậu nương nương... Ngài cảm thấy thỏa mãn sao? Đợi ngài nghỉ ngơi xong chúng ta tiếp tục nhé?" - Ác Quỷ Máu vờ cúi mình thi lễ trước Như Âm.
"Đừng... Ta chết mất... Ngài tha cho ta đi..." - Yêu Hậu lắc đầu, cố gắng cầu xin Ác Quỷ Máu tha cho nàng.
Sắc quỷ cũng cảm thấy tra tấn nàng như vậy đủ rồi, cánh tay vung lên khiến những sợi tơ máu buông lỏng. Yêu Hậu vừa rơi xuống liền bị Ác Quỷ Máu ôm lấy.
Nó hung hăng chiếm đoạt đôi môi của nàng.
"Ô... Ô... Ô... " - Mỹ nhân muốn chống cự nhưng thân thể xụi lơ vô lực, đành để cho Ác Quỷ Máu thoải mái hưởng thụ bờ môi của nàng.
Một lúc lâu sau Ác Quỷ Máu mới buông nàng ra.
"Yêu Hậu nương nương, ta cho nàng hai lựa chọn. Một là nàng đồng ý làm nữ nhân của ta, như vậy ta sẽ bỏ qua việc nàng vô duyên vô cớ muốn giết ta, đồng thời giữ bí mật chuyện nàng giết chết Yêu Hậu đời trước và đóng giả làm Yêu Hậu." - Ác Quỷ Máu từ tốn nói.
Nguyệt Như Âm lông mày khẽ nhăn lại.
"Vậy còn lựa chọn thứ hai?" - Nàng cẩn thận dò hỏi.
"Hắc hắc! Thì ta sẽ cưỡng hiếp nàng, đến khi nào nàng chịu làm nữ nhân của ta thì thôi." - Ác Quỷ Máu cười vui vẻ vô cùng.
"Thế thì khác quái gì nhau chứ? Ngài là đại năng thượng giới sao lại ép buộc một nữ tử như thiếp?" - Yêu Hậu nghe xong liền tức giận nói.
"Vậy nàng thực sự nghĩ còn con đường nào khác sao? Là nàng chủ động kiếm chuyện với ta trước, không phải ta giả heo ăn hổ mà thực sự là một tiểu tử Pháp Tướng kỳ, e là bây giờ ta đã biến thành cái xác không hồn."- Ác Quỷ Máu giọng nói thay đổi, tuy vẫn nhẹ nhàng bình thản nhưng lại khiến cho Nguyệt Như Âm run lên vì sợ.
"Đại nhân tha tội, nhân gia biết sai rồi, nhân gia nguyện ý lấy thân bồi tội..." - Yêu Hậu run rẩy nói.
"Hắc hắc, như vậy còn được, thực ra ta rất dễ quên chuyện cũ, đối xử với nữ nhân của mình cũng rất tốt."
Ác Quỷ Máu vừa nói vừa lấy ra thêm một bộ chăn đệm mới trải xuống sàn.
Nó đặt Nguyệt Như Âm nằm xuống, cùng nàng ân ái một phen.