"Cô đánh nhau thì cứ đánh đi, gọi ta ra làm quái gì." - Ác Quỷ Máu tức giận nói, Minh Tuệ đã khiến hành tung của nó bị bại lộ.
Suốt quãng thời gian này nó vẫn trong trạng thái ẩn thân, âm thầm hấp thụ năng lượng từ những người dân bị Tôn Tề Hạo giết chết.
"Ngươi không thấy người dân đang bị yêu ma sát hại hay sao? Mau giúp ta giết lũ yêu ma này, đem dân chúng cứu vớt." - Minh Tuệ tức giận yêu cầu.
Nàng sở hữu Tuệ Nhãn, có thể nhìn thấy mọi chân lý và sự thật. Ác Quỷ Máu vừa xuất hiện đã bị nàng nhận ra.
"Xì! Thật buồn cười! Ta vì sao phải cứu họ chứ?"
"Cô là Minh Vương, người dân hàng năm đóng thuế cho cô thì khi có nguy hiểm cô phải bảo vệ họ. Còn ta chỉ là khách qua đường, cùng nơi này không thân không thích, họ có bị giết sạch cũng chẳng liên quan gì đến ta." - Ác Quỷ Máu cười khinh miệt.
"Sao ngươi có thể như vậy? Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, nhìn thấy người khác bị sát hại chẳng lẽ ngươi không thấy thương cảm?"
"Hắc hắc, ta là Ác Quỷ, không phải Thánh Mẫu. Thế gian này sinh ra rồi chết đi, kẻ mạnh tàn sát kẻ yếu là chuyện đương nhiên. Chúng bị giết là do chúng yếu ớt, cô muốn chết cũng đừng kéo ta chết chung."
"Mấy vị đạo hữu, ta và Yêu Ma tộc có quan hệ rất tốt. Ân oán giữa các người và U Minh Phủ ta sẽ không can dự, muốn giết chóc đập phá thế nào cũng được." - Sau đó Ác Quỷ Máu hướng về mấy tên Ma Vương nói.
"Cô ả kia có mấy phần nhan sắc, mời các ngươi từ từ thưởng thức. Ta đi trước một bước, cáo từ."
"Ngươi..." - Minh Tuệ vô cùng tức giận, nàng không ngờ Ác Quỷ Máu lại là kẻ vô tình như vậy, thấy chết mà không cứu.
"Đại ca, kẻ đó giống như là Thiên Ma." - Hỏa Ma Vương truyền âm.
"Là hắn! Tạm thời đừng ra tay với hắn, đợi đem Minh Vương giết chết trước, sau đó bảy huynh đệ chúng ta lại liên thủ, đem Thiên Ma diệt sát." - Hỗn Thế Quân truyền âm trả lời.
"Đạo hữu xin dừng bước. Nếu đạo hữu cùng Yêu Ma Tộc chúng tôi có giao tình, chi bằng giúp chúng tôi đem Minh Vương diệt sát. Sau khi xong việc chúng ta cùng kết giao bằng hữu, tài vật lấy được từ U Minh Phủ cũng sẽ chia cho đạo hữu một phần." - Ngưu Ma Vương hướng về phía Ác Quỷ Máu chắp tay nói, hắn muốn mượn tay Thiên Ma đem Minh Tuệ đánh bại, vừa giải quyết được một đối thủ cứng đầu, vừa làm Thiên Ma tổn hao ma lực.
"Ha ha ha! Muốn nhờ ta giúp đương nhiên có thể, tài vật thì ta không cần. Nhưng sau khi đánh bại nữ nhân này, các ngươi phải để cho ta thượng cô ta trước." - Ác Quỷ Máu cười ha hả đáp lời.
"Cùng người hào sảng như đạo hữu kết bạn là phúc phần của huynh đệ chúng tôi. Yêu cầu này chúng tôi đồng ý, mời đạo hữu ra tay, đem Minh Vương đánh bại." - Hỗn Thế Quân gật đầu đáp ứng.
"Ta không ra tay với nữ nhân! Giao đạo hữu, pháp bảo này ngươi bắt lấy, chỉ cần truyền ma lực vào là có thể sử dụng. Nó là một cực phẩm ma bảo, dùng xong nhớ trả lại cho ta." - Ác Quỷ Máu lấy ra Thương Tần, hướng về phía Hắc Giao Vương ném tới.
Giao Yêu Vương thấy Thương Tần bay tới liền đưa tay ra chụp, đem yêu lực truyền vào ngọn giáo.
Thương Tần lập tức sáng rực, tỉa ra uy áp vô cùng mạnh mẽ.
"Pháp bảo tốt! Đa tạ đạo hữu cho mượn." - Hắc Giao Vương hô lớn.
Thương Tần trong tay hắn giống như một con rồng uốn lượn, mỗi lần hắn phách thương đánh tới đều khiến không gian rung lên, uy lực mười phần.
Minh Tuệ chật vật sử dụng U Minh kiếm đón đỡ, nhưng Hắc Giao Vương có được vũ khí tốt liền như rồng gặp mây. Thương thương đánh tới, đánh cho Minh Tuệ liên tục bại lui.
"Ác Quỷ Máu! Ngươi là thứ vô tình bạc nghĩa! Là bản vương có mắt như mù, nên mới định cứu ngươi." - Minh Tuệ vô cùng phẫn nộ.
"Hắc hắc, cô tốt nhất nên tiết kiệm sức lực, để lát nữa còn hầu hạ bọn ta." - Ác Quỷ Máu cười dâm đãng, nhưng ánh mắt lâu lâu lại nhìn về mấy tên Ma Vương ở phía xa.
"Choang... Choang... Keng..." - Âm thanh ca chạm giữa U Minh kiếm và Thương Tần liên tục vang lên.
Lúc này Thương Tần đã được Hắc Giao Vương nạp đầy năng lượng, trên thân ngọn giáo xuất hiện những tia máu li ti màu tím, trông vô cùng quỷ dị.
"Long Bài Vĩ!" - Hắc Giao Vương hô lớn, đem Thương Tần xoay một vòng tròn, hóa ra hư ảnh một con hắc long đánh thẳng vào người Minh Tuệ.
"Gào..." - Hắc long gầm thét bay múa, khiến không gian giống như nứt vỡ, Minh Tuệ rốt cuộc chống đỡ không nổi nữa, bị hắc long đánh trúng, thân chịu trọng thương ngã trên mặt đất.
Ánh mắt nàng tràn ngập oán hận, nhìn trừng trừng Ác Quỷ Máu.
"Ta có chết cũng không tha cho ngươi!"
"Hắc! Cô tốt nhất nên tiết kiệm một chút sức lực đi."
Hắc Giao Vương đem Thương Tần hạ xuống, bàn tay nắm chặt không buông, trông hắn ta có vẻ rất thích món vũ khí này.
"Đa tạ đạo hữu cho mượn bảo vật. Không biết cây thương này tên là gì? Tại hạ đối với nó rất yêu thích, vừa gặp nhưng giống như đã quen từ lâu, khoing biết đạo hữu có thể hay không từ bỏ vật yêu, đem chuyển nhượng cho tại hạ. Ta nguyện ý đem toàn bộ gia sản để đổi lấy." - Hắc Giao Vương chắp tay nói.
"Ha ha! Đạo hữu nếu là yêu thích nó như vậy, ta đương nhiên có thể nhường nó lại cho đạo hữu." - Ác Quỷ Máu gật gật đầu.
"Thật sự?" - Hắc Giao Vương ngỡ ngàng, không ngờ kẻ trước mặt lại dễ dàng đồng ý như vậy.
"Đương nhiên, nó gọi là..."
"Thương Tần!" - Ác Quỷ Máu đột ngột hét to tên ngọn giáo.
Hắc Giao Vương biến sắc, hắn cảm nhận được sức mạnh hủy diệt phát ra từ vũ khí, nhưng bởi vì khoảng cách quá gần nên không kịp né tránh.
"Ầm!!" - Một vụ nổ không gian vang lên, đem cơ thể của Hắc Giao Vương và không gian ba trượng xung quanh nổ nát.
Yêu hồn của Hắc Giao Vương ôm lấy yêu đan vọt ra ngoài, vô cùng hoảng sợ nhìn Ác Quỷ Máu.
"Hắc hắc! Nhưng ngươi đã chết thì không có phúc sử dụng Thương Tần rồi." - Ác Quỷ Máu cười lớn.
Nó nắm chặt ngọn giáo, nhanh chóng chạy về phía vụ nổ.
"Đại ca cứu mạng!" - Yêu hồn của Hắc Giao hô lớn, muốn bỏ chạy nhưng đã trễ.
Một cánh tay tóm chặt lấy yêu đan, đem luôn cả yêu hồn ném vào miệng.
"Cám ơn vì bữa ăn!" - Ác Quỷ Máu nở nụ cười tàn ác, ánh mắt đỏ rực đầy vẻ khát máu.
Nó há ra cái miệng, một hơi đem tất cả máu thịt vương vãi hút vào trong bụng, năng lượng trong cơ thể liền được khôi phục một đoạn.
"Tam đệ! Tam ca!" - Bốn vị ma vương thấy vậy thì vô cùng tức giận, họ hoàn toàn không ngờ Thiên Ma lại trở mặt nhanh như vậy, chưa đến một giây đã đem Hắc Giao Vương giết chết, họ muốn cứu viện cũng không kịp.
Ác Quỷ Máu nhìn Minh Tuệ nằm trên mặt đất, khiến nàng vô cùng hoảng sợ.
"Ngươi muốn làm gì?"
"Xin lỗi, chuyện vừa nãy ta sẽ giải thích sau." - Ác Quỷ Máu nói một câu cụt ngủn.
Nó mở ra không gian di động, đem Minh Tuệ bỏ vào bên trong.
"Ó!!" - Kim Bằng Vương thấy Hắc Giao Vương bị giết thì không tàn sát người dân nữa, chuyển hướng bay về phía Ác Quỷ Máu.
Kim trảo sắc nhọn công tới, nhưng Ác Quỷ Máu linh hoạt vô cùng, dễ dàng tráng thoát khỏi ưng trảo khổng lồ.
"Ác Quỷ Biến Hình!" - Ác Quỷ Máu dùng chút năng lượng vừa khôi phục, biến thành hình dạng ma quỷ, vươn ra đôi cánh bay vụt lên cao, bám vào lông vũ của Kim Sí Điểu.
"Ó!" - Bằng Yêu Vương quay đầu lại, mỏ chim mở rộng phun ra một ngọn lửa vàng.
Ác Quỷ Máu liền nhổ lông chim làm lá chắn, chặn lại ngọn lửa.
"Xiềng Xích Máu!"
Ác Quỷ Máu tung những sợi xích siết lấy cổ chim, tung mình lao đến, hướng Thương Tần nhắm thẳng vào đầu Kim Bằng Vương.
Bộ lông của Kim Sí Điểu vô cùng cứng rắn, nhưng đối mặt với Thương Tần đã được nạp đầy năng lượng lại giống như tờ giấy mỏng. Ngọn giáo đâm xuyên qua mắt chim, đâm thấu tới tận não.
"Ó!" - Kim Sí Điểu hót lên thánh thót, rớt từ trên trời xuống đất.
Ác Quỷ Máu đem bàn tay chọc thẳng vào vết thương.
"Hóa Huyết!" - Đôi mắt của Ác Quỷ Máu sáng rực, máu thịt trong cơ thể Kim Bằng Vương cấp tốc biến thành máu tươi, bị Ác Quỷ Máu hút thành xác khô.
Yêu Hồn nhanh chóng ôm yêu đan bỏ chạy.
"Tiểu kim điêu chạy đi đâu! Ngoan ngoãn chui vào bụng ta đi." - Ác Quỷ Máu rít lên, hắn phi thân đuổi theo Kim Bằng Vương, đem yêu đan tóm gọn.
Chỉ sau vài tiếng nhai rạo rạo thì Kim Bằng Vương cũng bỏ mạng dưới tay Ác Quỷ.
"Ngũ đệ!" - Bốn vị ma vương kinh giận đến tột độ.
Bảy người bọn họ kết nghĩa huynh đệ đã vài vạn năm, cùng nhau thống nhất hai thế lực Ma Tộc Yêu Tộc, xưng làm Thất Vương.
Cùng nhau trải qua vô số sinh tử, đồng cam cộng khổ chịu tù đày. Vậy mà hôm nay trong chớp mắt đã mất đi hai người.