Chương 105: Ma Thần Máu

"Bành!" - Tà Huyết đang chạy thì bị một bóng đen húc trúng, va mạnh vào một thân cây.

"Biết vậy giải quyết nó sớm..." - Hắn phun ra một ngụm máu, cực kỳ hối hận khi để cho con sói biến đổi hình dạng.

"Xoạt!!" - Không để cho Tà Huyết kịp hồi phục, một cái móng vuốt kim loại lại lao về phía hắn.

Lần này Tà Huyết không thể né tránh, chỉ kịp lấy ra một món vũ khí năng lượng từ không gian để chống đỡ.

"Keng!" - Thanh kiếm ngay lập tức vỡ vụn, còn Tà Huyết bị tát bay về phía sau vài mét.

Lúc này hắn bắt đầu cảm thấy kiệt sức, những vết thương trên người không ngừng rỉ máu.

Nhưng hắn lại một lần nữa đứng dậy, cố gắng bỏ chạy.

"Giá mà con rết chưa bị Lô La giết, thì có lẽ nó sẽ cứu được mình." - Tà Huyết thầm than, thông thường nếu bị một sinh vật mạnh mẽ truy sát, hắn sẽ chạy về phía một sinh vật mạnh mẽ khác, khiến chúng tấn công lẫn nhau còn bản thân thì bỏ chạy.

Nhưng bây giờ tất cả sinh vật trong khu rừng đều đã bị Lora giết chết hoặc bỏ chạy, không còn ai để hắn lợi dụng.

"Chỉ cần câu giờ thêm lúc nữa, đợi Thương Tần hồi phục kỹ năng thì có thể giết chết nó." - Tà Huyết nhìn vào ngọn giáo vẫn nằm trong miệng sói, tiếp tục bỏ chạy, lâu lâu lại lách người né tránh.

Cuộc dượt đuổi kéo dài thêm năm phút thì hắn thực sự kiệt sức.

"Bành!" - Một móng vuốt sói lại tát về phía hắn, nhưng hắn không còn đủ sức để né tránh.

Lúc này trông Tà Huyết vô cùng thê thảm, giống như một miếng thịt bị đập bẹp.

"Một phút nữa thôi..." - Tà Huyết thì thào, hắn cảm nhận được năng lượng không gian của Thương Tần sắp khôi phục.

"Bụp!" - Con sói dẫm bàn chân to lớn lên người Tà Huyết, ánh mắt hung ác nhìn hắn trừng trừng, giống như đang diễu võ giương oai trước khi giết chết con mồi.

"Khục... Khục... Người anh em, chúng ta thương lượng một chút được không?"

"Nếu mày thả tao đi, tao sẽ trả cho mày một túi kết tinh." - Tà Huyết vừa ho ra máu vừa nói, hắn ném một túi kết tinh ra xa, hy vọng con sói sẽ bị túi kết tinh thu hút.

Nhưng con sói hoàn toàn ngó lơ, ánh mắt nhìn Tà Huyết giống như châm chọc.

"Một túi không đủ sao? Vậy thì hai túi." - Tà Huyết cũng ném luôn túi kết tinh còn lại ra xa, những viên kết tinh sáng lóng lánh vương vãi khắp mặt đất.

Tiền có thể mua chuộc được Quỷ Thần, nhưng lại không thể mua chuộc được máy móc vô tri.

Hai mắt con sói phát ra ánh sáng đen lập lòe, dường như đã chán chơi mèo vờn chuột. Nó nhấc một chân lên cao, chuẩn bị đập nát Tà Huyết thành thịt vụn.

Nhìn bàn chân sói như lưỡi hái lấy mạng, Tà Huyết không những không sợ hãi mà còn vui mừng.

"Thương Tần!" - Tà Huyết hét lớn, ngọn giáo ghim trong miệng con sói nổ tung rồi xuất hiện trên tay hắn.

Vụ nổ không gian khiến con sói nhảy lùi về phía sau, lúc này khuôn mặt của nó vỡ nát, những mẫu kim loại và chi tiết cơ khí rơi lả tả.

"Chà... Cuối cùng cũng giết..." - Tà Huyết tươi cười nhìn con sói, nhưng rồi âm thanh của hắn cứng lại.

Con sói vẫn chưa chết, mặc dù bị nổ nát một phần đầu, lộ ra cả quang não bên trong, nhưng nó vẫn chưa chết, vụ nổ không đủ để phá hủy quang não trong đầu nó.

Con sói dùng con mắt còn sót lại nhìn Tà Huyết trừng trừng, toàn thân con sói xuất hiện những tia sét màu đen.

"Chết... Tiệt..." - Tà Huyết sắc mặt xám như tro tàn, hy vọng cuối của hắn là Thương Tần. Nhưng đến ngọn giáo cũng không thể kết liễu con quái vật trước mắt.

"Lần này mình tiêu thật rồi..." - Tà Huyết thì thào, trong mắt hắn lóe lên vẻ sợ hãi.

Ở phía đối diện con sói đã tập trung năng lượng hoàn tất, cái miệng bị nổ nát của nó giống như một họng pháo. Một quả cầu năng lượng hủy diệt lấp lóe không ngừng.

Tà Huyết chỉ có thể trơ mắt nhìn quả cầu bay về phía mình, dù hắn rất muốn chạy trốn, nhưng đã không còn sức lực.

"Lá chắn điện từ!" - Từ trên đầu Tà Huyết vang lên âm thanh trong trẻo.

"Ầm!!" - Khi quả cầu năng lượng bay đến gần Tà Huyết thì nổ tung, sóng xung kích lan tràn bốn phía, cây cối bị nhổ bật cả rễ.

Phải vài giây sau Tà Huyết mới có thể mở mắt ra được.

"Mình còn sống sao?" - Tà Huyết nhìn tay chân của mình, tất cả vẫn còn nguyên vẹn.

Trước mặt hắn là một màn sáng màu xanh lam, được tạo ra bởi một tấm khiên kim loại nho nhỏ.

Hắn ngước mặt nhìn lên trời, một thiếu nữ đẹp tựa thiên sứ, nàng có đôi cánh với những chiếc lông vũ kim loại trắng bạc, tay nàng cầm một lưỡi kiếm màu lam, trên thân kiếm giống như có dòng điện lưu chuyển. Ba bốn thiết bị kỳ lạ bay vòng quanh nàng, giống như những vệ tinh mini.

"Chíu... Chíu... Chíu..." - Từ những chiếc UAV liên tục phóng ra những tia laser màu lam bắn vào người con sói. Cơ thể kim loại của nó giống như băng tuyết gặp mặt trời, bị bắn ra những lỗ nhỏ rồi tan chảy.

"Gào..." - Con sói gầm thét, phun vài quả cầu năng lượng về phía Lilith.

"Kiếm dao lượng điện tử!" - Lilith khẽ vung thanh kiếm trên tay, những quả cầu năng lượng đều bị nàng chém làm hai nửa, bay sượt sang hai bên.

Nàng khẽ vẫy đôi cánh kim loại, nhanh như chớp giật chém về phía con sói.

"Xoẹt!!" - Con quái vật bị chém làm hai nửa, cơ thể kim loại của nó mềm như đậu hũ, bị Lilith một kiếm chém làm hai.

Tà Huyết nghẹn họng nhìn Lilith, hắn không ngờ cô nàng robot này lại có chiến lực mạnh như vậy. Hắn bị con sói đánh cho lên bờ xuống ruộng, suýt chút nữa là bị giết chết, nhưng đối mặt với Lilith thì hoàn toàn không chịu nổi một kích.

"Là Lây Lít sao?" - Tà Huyết lắp bắp hỏi.

Lilith không trả lời hắn mà đi lại gần cái xác kim loại, nàng lấy quang não của con sói ra khỏi đầu, đem cất vào hộp lưu trữ.

Tiếp đó nàng thu lại bốn chiếc UAV và kiếm điện từ, đôi cánh kim loại phía sau lưng cũng biến mất.

"Là tôi! Anh không sao chứ?" - Sau khi thu vũ khí lại thì Lilith mới tiến lại gần Tà Huyết.

"Không sao, vẫn còn sống." - Tà Huyết lau vết máu ở khóe miệng, tươi cười đáp lời.

"Nhưng làm sao nàng tới đây vậy? Không phải nàng đang bị Lô La cấm túc sao?"

"Tiểu thư sau khi sửa chữa thì không thấy anh đâu nên đã sai tôi đi tìm. Vừa nãy tôi cảm nhận được sóng năng lượng nên liền đến đây." - Lilith nhẹ nhàng trả lời.

"Thứ quái vật kia là gì vậy? Trông nó rất giống nàng, ý ta là nó cũng là một sinh vật kim loại." - Tà Huyết đi lại gần xác sói, lượm vài mảnh kim loại màu đen lên ngắm nghía, hơi hơi so sánh với loại kim loại màu trắng bạc trên người Lilith.

"Tôi cũng không biết nữa, việc này có lẽ tiểu thư sẽ biết." - Lilith lắc đầu trả lời, nàng không muốn nói quá nhiều bí mật cho Tà Huyết biết.

Thấy vậy thì Tà Huyết cũng không hỏi thêm nữa, hắn lượm những viên kết tinh dưới đất bỏ lại vào trong túi.

"Gần đây có một mỏ kim cương sao? Anh có thể chỉ chỗ cho chúng tôi được không? Chúng tôi đang rất cần năng lượng." - Lilith cũng giúp Tà Huyết lượm những viên kết tinh lên.

"Mỏ kim cương? Ý nàng là mỏ đá năng lượng hả? Cái này thì ta không biết, ta không phải thợ mỏ."

"Vậy những viên kim cương này từ đâu ra?" - Lilith cảm thấy kỳ quái, không có mỏ kim cương thì làm sao Tà Huyết có thể kiếm được nhiều kim cương như vậy chỉ sau vài giờ, nàng đoán là hắn muốn che giấu vị trí mỏ.

"Kết tinh tất nhiên là được lấy ra từ cơ thể của côn trùng Kết Tinh kỳ rồi. Thậm chí tôi cũng có một viên ở ngay đây." - Tà Huyết chỉ tay vào ngực, giữa trái tim của hắn là một viên kết tinh đỏ thẫm.

"Anh nói đùa đúng không? Làm sao kim cương lại mọc ra từ trên người cơ chứ." - Lilith lắc đầu tỏ vẻ không tin tưởng.

"Tiểu thư đã mổ xẻ rất nhiều côn trùng để nghiên cứu, trong cơ thể của chúng đâu có kim cương. Nếu anh không muốn nói thì thôi vậy, không cần tìm một lý do ngốc nghếch như vậy để lừa tôi." - Lilith bĩu môi nói.

"Nàng đợi ta một chút." - Tà Huyết cảm thấy nóng mặt khi bị một cô gái xem thường, hắn hùng hổ đi lại gần một cái xác côn trùng to lớn.

Rút ra một thanh kiếm bị gãy lưỡi bổ mạnh vào đầu cái xác, rồi thọc cánh tay vào bên trong tìm kiếm.

Một lúc sau hắn lấy cánh tay dính đầy dịch não ra ngoài, trên bàn tay của hắn nắm chặt một viên kết tinh màu xanh lá.

"Đây! Nàng tin chưa?" - Tà Huyết đưa viên kết tinh còn dính máu sâu cho Lilith.

Lilith sững sờ vài giây, nàng đưa tay nhận lấy viên kết tinh từ Tà Huyết, cảm nhận được dòng năng lượng xanh lục đang chuyển động bên trong.

"Thực sự kim cương mọc ra từ cơ thể côn trùng sao?"

"Xin lỗi vì vừa nãy không tin anh, nhưng việc này thực sự quá khó tin, trước giờ tôi vẫn luôn nghĩ khoáng sản chỉ có thể khai thác qua các mỏ quặng dưới lòng đất." - Lilith áy náy nói.

"Haha... Không sao, chỉ là hiểu lầm thôi mà." - Tà Huyết lại tươi cười, hắn chẳng bao giờ tức giận quá năm phút, nhất là với một cô gái.

"Nhưng tại sao khi chúng tôi mổ xác côn trùng, lại không phát hiện ra kim cương bên trong cơ thể chúng?"

"Kết tinh chỉ sản sinh ra bởi sinh vật Kết Tinh kỳ, thường thì những con sâu này phải có kích thước hơn mười mét thì mới có kết tinh. Còn những con côn trùng cỡ nhỏ thì sẽ không có." - Tà Huyết giải thích.

"Vừa nãy nàng nói Lô La đang rất cần năng lượng, có thể nói ta nghe thêm được không?"

Nghe Tà Huyết nói thì Lilith nhận ra mình lỡ lời, cô nàng lấy tay che miệng.

"Chuyện này tôi không nói được, tiểu thư sẽ nói với anh." - Lilith lắc lắc đầu, nét mặt hoang mang lo sợ.

"Lây Lít dễ thương thật đấy, có lẽ sẽ dễ bị lừa gạt hơn Lô La." - Tà Huyết nhìn Lilith đang bối rối, trong đầu hắn xuất hiện vài ý tưởng kỳ quái.

"Được rồi, đường rừng sau khi Hắc Nhật mọc rất nguy hiểm, để ta dẫn nàng về." - Tà Huyết gật đầu, hắn dùng tay nắm lấy tay của Lilith dẫn nàng đi.

Lilith hơi bất ngờ trước hành động của Tà Huyết.

"Anh ta lo lắng cho mình ư?" - Lilith suy nghĩ trong đầu, để cho Tà Huyết nắm lấy tay mình.