Chương 18: Không Ai Hiểu Con Gái Bằng Mẹ

Chương 18. Không Ai Hiểu Con Gái Bằng Mẹ

Mặc dù mẹ ép hắn phải học, nhưng tâm trí của hắn vẫn ngập tràn hình ảnh bờ mông xinh đẹp của mẹ cùng với cái quần tất kia.

Còn có hình ảnh ba ba đi mua sắm với gái xinh đó, sao có thể tập trung học tập được.

Tới lúc ăn cơm tối, muội muội vui vẻ bên ngoài đủ rồi, ngâm nga một bài hát rồi trở về nhà , kết quả là vừa bước vào cửa, nàng đã bị mẹ mắng cho một trận. Muội muội hắn bị mắng một trận bất ngờ như vậy nên có chút ngây người ra

Sau đó, nàng kéo hắn ra ban công và nhỏ giọng hỏi tại sao mẹ hắn lại giận giữ như vậy.

Hắn nghĩ mẹ hắn chắc là vì chuyện lúc sáng, cơn giận trong lòng chưa tiết ra hết, nhưng mà đã đánh hắn một trận rồi cho nên cũng không thể lôi chuyện cũ ra để nói, cho nên chỉ có thể chút hết lên đầu muội muội. Nhưng mà chuyện này hắn không thể nói rõ với nàng được, chỉ có thể giả bộ hồ đồ, thuận miệng nói:

“ Ai mà biết được, chắc tại do áp lực công việc quá nhiều, cả ngày hôm nay ta đều phải giả bộ ngoan ngoãn để tránh thoát, vậy mà ngươi cuối cùng lại chui đầu vào, chỉ trách ngươi không may.”

Muội muội cong miệng, lẩm bẩm một tiếng rồi quay vào phòng. Hắn đã bồn phiền việc của ba ba cả một ngày nay, cho nên hắn định nói cho muội muội.

Phản ứng đầu tiên của muội chính là:

“Cái gì, trưa đi ăn bò ở cửa hàng tây. Vậy mà không có gọi cho ta sao? "

Thật sự là hiểu con gái không ai bằng mẹ, phản ứng của nàng giống hệt như mẹ nghĩ.

"Ai bảo ngươi sáng sớm đi ra ngoài, mẹ đã liên hệ với ngươi, ai bảo ngươi không nghe máy."

"Mẹ bảo ta đi ăn, nhưng mà mẹ không nói là đi ăn đồ Tây, hơn nữa rõ ràng là ngươi lừa ta ra ngoài."

“Không, ngươi phải trả thêm tiền cho ta. "

"Không quan trọng. Vừa rồi ngươi không nghe ta nói sao? Ba ba thân mật với một cô gái có tuổi tác tương đương ngươi."

“ Hai người cùng đi mua sắm. Khá là vui. "

Sau đó,muội muội mới kéo lại suy nghĩ của mình, sau một lúc trầm ngâm, cô cau mày nói:

“Chẳng trách dạo này thấy ông ấy cứ luôn thần bí, bí mật, hóa ra đang hẹn hò bí mật với một cô gái nhỏ. Ah ~! "

Muội muội hắn đột nhiên kêu lên, làm hắn giật cả mình, sau đó nàng vội vàng nói:

“ Đây không hải chuyện tốt, nếu mẹ biết thì việc lớn sẽ xảy ra.”

Hắn liếc nhìn nàng một cái:

"Nói nhảm, cái này còn cân ngươi phải dạy à?"

Muội muội cau mày, vẻ mặt đượm buồn:

"Nhưng giấy không thể chứa được lửa. Sớm muộn gì mẹ cũng biết."

“Mà đến lúc đó, mối quan hệ của họ sẽ đổ vỡ, trước tiên là cãi vã, sau đó là tay đôi, và cuối cùng có thể là ly hôn. "

Đột nhiên nàng ngẩng đầu lên và nghiêm nghị hỏi hắn:

“Nếu họ thực sự muốn ly hôn, thì ca ca sẽ ở với ai? Ta xin tuyên ba trước, ta phải dành thời gian cho mẹ. Con ca ca là con trai cả của dòng họ Lăng và có nghĩa vụ kế thừa dòng họ, vì ca phải đi theo buối. Nếu ba kết hôn với cô gái nhỏ đó một lần nữa, thì ca phải gọi cô gái đó là mẹ nhỏ. "

Hắn sững sờ nhìn nàng:

"Trong cái đầu nhỏ của ngươi đang nghĩ cái gì thế hả. Việc này vẫn còn chưa rõ ràng, nếu cô gái đó chỉ là con gái một người bạn của ba thì sao? Còn nữa, nhớ đâu cô gái đó là họ hàng xa của chúng ta thì sao? Suy nghĩ kỹ thì nếu như ba muốn ngoại tình thì cũng phải tìm một người gần tuổi với mình để cặp đôi.”

“Làm thế nào bạn có thể tìm thấy một nữ sinh trung học? Ba của chúng ta chỉ hơi đẹp trai một chút, nhưng không đủ đẹp trai để mê đắm học sinh cấp 3."

"Có lẽ cô gái đó chỉ đang âm mưu tiền của ba ba. Có lẽ nàng đang được ba bao nuôi thì sao?"

“Mặc dù ba ba thành đạt trong sự nghiệp và lương không thấp nhưng để nuôi một nữ sinh cấp ba phải mất rất nhiều tiền. mà, ba ở đâu ra nhiều tiền thế. "

Muội muội hắn nghiêng người:

"Nghe có vẻ ngươi biết rõ."

"Là ta đoán."

Đúng lúc này, mẹ hắn đột nhiên xuất hiện sau lưng hai người bọn hắn và nghi ngờ hỏi:

“Hai người trốn ở đây làm gì vậy? Nói nhỏ cái gì? Thì thầm cái gì không thể cho ta nghe? "

Cả hai đều sửng sốt, hắn vờ giả vờ đưa tay ra hét:

"Trả nợ đi! Tháng trước ngươi vay ta chưa trả. Nhanh trả tiền cho ta. Mẹ, Bắc Bắc là tên ăn quỵt, nợ tiền mà không trả. "

Bắc Bắc hai tay chống nạnh:

"Ai là tên ăn quỵt, ta nợ ngươi lúc nào vậy?"

Mẹ thở dài:

"Hai đứa có thôi đi không. Cả ngày cãi nhau rồi. bây giờ ra ăn cơm tối đi".

Hai người nhìn nhau rồi theo mẹ vào bàn ăn, hắn liếc nhìn thì chỉ có ba cặp đĩa.

Vừa định nói, muội muội hắn đã hỏi trước:

"Mẹ ơi, ba đâu? Ông ấy không về ăn tối à?"

"Ai biết hắn đi đâu, hắn không nghe điện thoại, nhắn tin cũng không trả lời."