........
Ước chừng mười mấy phút, đám người Vương Dật chạy ra khỏi Phụng Chiêu phố, đi đến khu công nghiệp Hưng Hóa, nơi này đa phần là nhà xưởng, các loại tiệm cơ khí, tiệm sửa xe, nhà máy, trạm xăng dầu, đường phố rộng rãi, ít có xe cộ, cho nên không có bị chặn lại trên đường.
- Bây giờ chúng ta đi đâu?
Từ Đại Minh hỏi Vương Dật, Vương Dật lấy ra một tấm bản đồ, đây là bản đồ của khu Hưng Hóa, vừa nãy Trương Tĩnh Xảo, là một thiếu nữ đi cùng Tiêu Long lấy được từ trong quầy thu ngân của siêu thị trường học.
- Khu Hưng Hóa mặc dù là khu công nghiệp, thế nhưng đã được cải tạo một ít, có gần mười mấy tiểu cư xá, công viên, quảng trường thương mại.
Vương Dật nhìn xem bản đồ, nói, Tiêu Long ở một bên chỉ vào một cái tiểu cư xá, nói với Vương Dật hai người, đó là một cái gần quảng trường Kim Linh cư xá, gọi Quang Ý viên.
- Vương ca, nơi này đi, Quang Ý viên có bốn tầng, rộng 8000m2, là biệt thự hạng sang, lại gần quảng trường thương mại, đi tìm lương thực cũng dễ dàng.
Vương Dật âm thầm tính toán, theo đó lắc đầu, quảng trường thương mại số lượng lương thực có vẻ nhiều, thế nhưng số lượng người cũng đông đúc, đồng dạng zombie cũng không ít, hắn không lo lắng zombie tiến đến Quang Ý viên xâm lấn, mà chỉ sợ những người sống sót đi tìm thức ăn mà dẫn zombie đến.
- Hay là Phương Hồ viên ở Bình Nhạc sơn đi.
Lúc này Y Tuyết nhô ra đầu, nói, Vương Dật lập tức tìm kiếm, Giang Nam cũng có núi, mà Bình Nhạc sơn tương đối nhỏ, đã được khai thác, xây dựng công viên giải trí, thế nhưng khuyết thiếu vốn đầu tư, đã bị bỏ dỡ, mà gần Bình Nhạc sơn có một tiểu cư, gọi Phương Hồ viên, bởi vì nó xây bên cạnh Phương Hồ, bốn phía rộng rãi, gần như khuôn viên mấy chục km bên trong chỉ có mỗi Phương Hồ viên.
- Được, chọn Phương Hồ viên.
Vương Dật quyết định, để Từ Đại Minh thông tri Tô Mai chuyển hướng, còn hắn đứng quan sát bên ngoài, lúc này, phía trước đường một cái trạm xăng bỗng nhiên phát sinh tiếng nổ mạnh.
Oành...
Tô Mai vội thắng gấp, xe buýt nhém tý lật ngang, Vương Dật xuống xe, nhìn kỹ trước mặt trạm xăng, một đám zombie đang chiến đấu với một đám người, không đông lắm, chỉ có bốn người, trong tay cầm khảm đao, chém giết tang thi.
Mà trạm xăng phát nổ, là bởi vì nhóm người này trộm xe bồn, muốn phóng hỏa ngăn cản zombie truy đuổi, thế nhưng bọn họ không ngờ, trong zombie quần vậy mà có tiến hóa tang thi, một con nhất cấp nhanh nhẹn hình, giống như thiển điện truy sát bọn họ.
Xe bồn đã ngừng bên kia đường, bên cạnh còn có một chiếc xe Jeep, Vương Dật tự mình đi lên, cẩn thận quan sát bọn họ, khi nhìn thấy bọn họ chỉ là người bình thường thì thở phào.
Ahhh...
Một người nam nhân bị nhanh nhẹn zombie cắn đứt yết hầu, phát ra cuối cùng thảm thiết tiếng thét, ngã ở trên đất, tiếp tục chuyển hướng công kích người khác, rất nhanh đoàn đội này chỉ còn một người sống, là một nam nhân dáng người thon dài, đeo mắt kính, nhìn rất giống thành phần tri thức, nhìn thấy Vương Dật mà giống như bắt được sợi cỏ cứu mạng, liều mạng chạy tới.
- Cứu, cứu t, a....
Cái kia nam nhân vừa chạy được mấy bước, cổ họng đã một trận đau nhói, lời nói như có như không, ánh mắt vô thần, ngã ở trên đất, nhanh nhẹn hình zombie nhìn thấy Vương Dật, thì điên cuồng lao tới.
- Hừ....
Vương Dật hừ lạnh, đao mang lóe lên, nhanh nhẹn zombie một phân thành hai ngã ở trên đất, máu đen cùng màu đỏ máu của người nam nhân kia trộn cùng một chỗ, Vương Dật không quản, thả ra nhanh nhẹn khô lâu, dọn dẹp đám zombie bình thường đang đuổi tới.
Trở về trên xe, Vương Dật thông tri mọi người, muốn lái xe bồn đi, xăng là nguyên liệu quý bây giờ, không thể lãng phí, Trương Tĩnh Xảo vậy mà biết lái xe, Vương Dật để Lý Hằng qua bảo hộ nàng lái xe bồn, Từ Đại Minh, Tiêu Long thì bảo hộ xe buýt, Vương Dật thì cùng Tống Giang, là cái thanh niên khởi động xe buýt lúc trước cùng đi lái xe Jeep.
Xe Jeep chạy đầu, tiếp là xe bồn, cuối cùng là xe buýt, chạy ra khỏi ngoại thành, hai bên cư xá biến mất, chỉ có xanh um tùm cây cối, thoáng mát và tươi mới khí tức ập vào mặt, nếu như không có trên đường zombie cùng xác xe cộ, còn tưởng rằng mạt thế chưa có xảy ra.
Sa sa sa....
Không quá bao lâu, Vương Dật bỗng nhiên nghe được một đám tạp âm, giống như là truyền hình không có sóng thanh âm, trên xe Jeep lục lọi, Vương Dật từ bên trong một cái ngăn lấy ra một cái bộ đàm, âm thanh hỗn tạp phát ra từ đây.
Vương Dật không biết sử dụng bộ đàm, thế nhưng kiểu dáng bộ đàm rất đơn giản, một cái ăng ten thu sóng, một cái loa và một cái nút, Vương Dật thử bấm lên nút, bên kia lập tức truyền đến một giọng nói trung niên.
- Thu Vũ, có chiếm được xe bồn chứ?
Vương Dật giật mình, không biết làm sao trả lời, hắn nào biết ai gọi Thu Vũ, xe bồn là hắn lấy được, làm sao trả lời, bên kia không nhận được câu trả lời thì tiếp tục hỏi.
- Làm sao? Tại sao không trả lời ta?
- Bọn hắn đã chết.
Vương Dật cuối cùng trả lời, bên kia bộ đàm yên lặng, kinh ngạc, tuyệt vọng, thất thần, Tống Giang một bên lái xe cũng rất ngạc nhiên, trên xe vậy mà có bộ đàm.
- Ngươi là ai? Là kẻ giết Thu Vũ nhóm sao?
Bên kia người đàn ông hỏi, Vương Dật đương nhiên là giảng lại tất cả cho hắn, thế nhưng không có nói gì về đoàn đội của mình, chỉ nói kết cục của đám người Thu Vũ kia.
- Là vậy sao? Zombie cũng biết tiến hóa, thật sự không để cho nhân loại sống mà.
- Ngươi là ai?
Bên kia một trận thở dài, Vương Dật đảo ngược, bắt đầu hỏi lại, người đàn ông kia nói, hắn gọi Cao Bá Thắng, là một cái ông chủ nhà xưởng lớn ở Hưng Hóa khu, hiện tại đã tụ hợp một ít nhân khẩu, ở trong một cư xá, thế nhưng không nói rõ có bao nhiêu người, có vũ khí nóng hay không, hoặc là có tồn tại tiến hóa giả.
- Tiểu huynh đệ, có hứng thú gia nhập chúng ta hay không?
- Không có hứng thú.
Vương Dật đè nút call, tắt đi bộ đàm, sau đó ném ra hàng ghế sau, mặc kệ nó phát ra âm thanh hỗn tạp, hắn lâm vào suy nghĩ, thế nhưng không ai biết hắn đang nghĩ gì.
.........
Hưng Hóa Khu, Ngô Đồng Thụ cư xá, diện tích là 5000 m², đầu tư mấy chục triệu nhân dân tệ, xây lên 6 tầng lâu, bốn phía đều có tường cao đến 8m bao quanh, bên trên còn có thép gai, cửa lớn làm bằng hợp kim, bên trong còn có dây kẽm gai bao quanh một vòng tròn cư xá, bên trên dây kẽm gai còn có không ít vết máu đen, cùng thi thể zombie còn tươi mới.
Tầng 6 cư xá, trong một căn phòng rộng rãi, một người đàn ông ngồi trên bàn làm việc, hướng ngoài cửa sổ, khuôn mặt góc cạnh, đã vào trung niên, trên người có khí chất của một bậc cao tầng, ông ta để bộ đàm lên bàn, nhắm mắt suy tư.
- Thắng tổng, nhóm người Từ Hiên trở về, đem về rất nhiều lương thực.
Cửa phòng mở ra, một cái du côn nam tử tóc nhuộm vàng, mũi đeo khuyên, tay đeo bao tay lộ ngón, nhìn rất hung hăng nói.
- Được, thưởng cho bọn họ một phần, còn lại đều đem vào lương kho.
Cao Bá Thắng lạnh nhạt nói, ông ta chính là người nói chuyện với Vương Dật qua bộ đàm, đúng, ông ta là một ông chủ của một khu xưởng chế tạo thực phẩm, thế nhưng liên quan đến hắc đạo cũng không ít, cho nên tụ tập không ít đàn em, nhân viên bảo vệ, cùng một ít công nhân chạy đến bên trong biệt thự của bản thân, tạo thành một cái cỡ nhỏ căn cứ.
Mà trên người Cao Bá Thắng, có cùng khí thế với Từ Đại Minh, cũng là một cái lực lượng tiến hóa giả.
...............