Tác : Càn quét chất xám, viết tiếp một chương, ngày mai ta off nhé :v
...............
Vương Dật cùng Từ Đại Minh nghỉ ngơi, tận lực hồi phục thể lực cùng dị năng năng lượng, Tô Mai thì ở một bên giải thích cho đám người Y Tuyết kế hoạch của Vương Dật, cùng kể ra Vương Dật cùng Từ Đại Minh uy vũ như nào, khiến nhóm nữ hai mắt tỏa sáng.
Vương Dật cùng Từ Đại Minh theo mệt mỏi mà thiếp đi, đừng nhìn Từ Đại Minh chỉ bảo hộ Tô Mai là không có quá nhiều mệt mỏi, hắn mặc dù có Vương Dật đoạn hậu, thế nhưng phía trước cũng có không ít zombie, hơn nữa còn phải bảo vệ cho Tô Mai, khiến hắn so với Vương Dật cũng là mệt mỏi không kém.
- Tô Mai, ta đói bụng, ngươi có hay không thực vật?
Lúc này Chu Liên xoa cái bụng nhỏ, kêu rên, Y Tuyết cùng Dương Hồng Nhan cũng gật đầu, biểu thị mình cũng rất đói bụng, Tô Mai lắc đầu, nói.
- Ta không có, thế nhưng hai người bọn hắn có, nhưng mà ta khuyên không nên, thực vật trân quý, nếu như lấy đi, khiến bọn hắn bất mãn, ta sợ...
- Hì hì, có gì mà sợ, chúng ta chính là hoa khôi hệ tài chính, ai mà không yêu quý dung mạo của chúng ta, nhiều lắm là mắng mấy câu thôi.
Chu Liên một bộ tinh nghịch cười, Dương Hồng Nhan gật đầu, các nàng là hoa khôi hệ tài chính, có hàng ngàn nam sinh truy đuổi, lấy một chút thực vật mà thôi, đâu phải muốn mạng ngươi đâu chứ?
Thế nhưng Y Tuyết lại khác, nàng giống như Tô Mai, hiểu rõ hai người Vương Dật đáng sợ, một người Từ Đại Minh có thể chuyển đồ vật chặn cửa mà ba người nữ sinh các nàng hợp sức mới đẩy ra, cho dù là người trưởng thành cũng không có khí lực lớn như vậy.
- Nhát gan...
Chu Liên bỉu môi, cẩn thận đi đến ba lô bên cạnh Vương Dật, mở ra mặt ngoài túi, bên trong đầy ắp bánh mì cùng chai nước, từ thư viện chạy đến, Vương Dật cũng là ghé qua căn tin trường, đơn giản vơ vét liền chạy.
Xoát...
Thế nhưng còn chưa kịp lấy ra bánh mì, một thanh lạnh ngắt lưỡi đao bỗng nhiên chạm lên cổ nàng, hơi cắt ra một vết rách nhỏ, đau nhói khiến Chu Liên hoảng sợ, ngã lùi về sau, đối mặt là một đôi mắt lạnh giá đang nhìn nàng.
- Ngươi đi là muốn chết?
Vương Dật lạnh lẽo giọng nói khiến Chu Liên cảm giác cả người như rơi vào hầm băng, không khỏi đánh run một cái, Tô Mai lắc đầu, nàng đã cố gắng khuyên, thế nhưng Chu Liên vẫn là cứng đầu.
- Không, ta không muốn, xin lỗi, là lỗi của ta.
Chu Liên lắp bắp kinh hãi, không ngờ Vương Dật lại không có ngủ say, lúc nào cũng dè chừng mọi thứ, hơn nữa bởi vì nàng tin tưởng dung mạo của mình, Vương Dật sẽ thương hoa tiếc ngọc, không dám làm gì nàng.
- Hừ...
Vương Dật thu đao, hắn mặc dù ngủ thiếp đi, nhưng trực giác không có ngừng nghỉ, bất kì hành động bên ngoài nào mảy may ảnh hưởng hắn, đều sẽ phản ứng đến thần kinh của hắn, khiến hắn lập tức hành động.
- Ừ....
Lúc này Từ Đại Minh cũng tỉnh giấc, khẽ vươn vai, trên tay bắp thịt căng tràn, không có một tia mỡ thừa, theo lực lượng đề bạt, hắn thân hình cũng không còn mập mạp, mà thành cường tráng đầy đặn.
- Qua bao lâu rồi?
Từ Đại Minh hỏi, Vương Dật ước chừng, hai người nghỉ ngơi chí ít có nửa giờ, thể nội năng lượng cũng đã phục hồi hơn nửa, thế nhưng để Vương Dật không thể không thay đổi kế hoạch là, số lượng người ban đầu đã tăng gấp đôi.
Một chiếc Mercedes chỉ có bốn chỗ, cho dù cố gắng nhét vào có thể vừa đấy, nhưng lương thực thực vật để ở đâu, khi mà số lượng người ở đây nhiều như vậy, ba lô của hắn chứa không được nhiều như vậy.
- Hay là chúng ta lấy xe buýt trường, sau đó ghé qua siêu thị trường học lấy lương thực?
Tô Mai ý kiến, Vương Dật gật đầu, ý kiến không sai, thích hợp cho bọn họ nhóm người, Vương Dật lấy ra bánh mì cùng nước, chia cho đám nữ sinh, hai người chỉ có một ổ bánh cùng một chai nước, đủ để bọn họ lấp bụng, còn hắn và Từ Đại Minh thì ăn cả ổ, nốc cạn chai nước.
Bọn hắn là người chiến đấu, bảo hộ các nàng an toàn, cho dù trong lòng có bất mãn, cũng không dám nói ra lời, Vương Dật cẩn thận quan sát bên ngoài bằng mắt mèo trên cửa, sắc mặt nghiêm trọng nói.
- Bên ngoài rất nhiều zombie, không thể đi cửa chính rồi.
- Như vậy chúng ta trèo cửa sổ đi.
Từ Đại Minh nói, lầu này chỉ là lầu ba, không cao lắm, chỉ cần một sợi dây chắc chắn, liền có thể trèo xuống, Tô Mai gật đầu, nhìn trên giường ga giường, cùng nhóm nữ sinh bện thành một sợi dây.
Mặc dù là khuê các tiểu thư, nhưng các nàng bện ra sợi dây cũng rất là chắc chắn, nút buộc gọn gàng, Dương Hồng Nhan lúc trước từng có tham gia hướng đạo sinh, cho nên những việc này rất là đơn giản.
- Từ Đại Minh, ngươi xuống trước đi.
Vương Dật nói, Từ Đại Minh gật đầu, cẩn thận leo xuống, tốc độ khá chậm, bởi vì cố ý không phát ra quá lớn tiếng động, mất mấy phút, Từ Đại Minh hai chân mới chạm xuống đất.
- Ta, ta sợ độ cao.
Y Tuyết mặt trắng xám, run rẩy lùi về mấy bước, Tô Mai lắc đầu, tự mình đi đến cửa sổ, nắm lấy dây vải, tuột xuống, tiếp theo là Dương Hồng Nhan cùng Chu Liên, mà theo số người càng đông, rốt cuộc có zombie chú ý đến nhóm người Từ Đại Minh, ít nhất có năm sáu đầu nhào tới.
- Uống...
Từ Đại Minh một tiếng thét, cánh tay trái mọc ra lít nhít lân phiến, thủ chưởng biến thành hùng chưởng, một quyền đánh ra, một đầu zombie giống như viên đạn bay ngược trở ra, phần ngực đổ nát.
Vù...
Tay phải Tiêu Phòng Phủ bổ xuống, một đầu zombie bị chẻ làm đôi, thế nhưng số lượng nhiều lắm, rất may lân phiến trên tay cứng rắn, nếu không đã bị zombie quào trầy.
- Ngươi không xuống, ta ném ngươi xuống.
Vương Dật sắc mặt âm trầm, Y Tuyết run rẩy, nhưng vẫn không động đậy, Vương Dật lạnh rên một tiếng, một tay vòng qua eo nàng, đem nàng vác trên vai như là một bao gạo, nhảy ra cửa sổ.
- Nha....
Y Tuyết khuôn mặt trắng bệch, nhắm lại mắt la hét, Vương Dật vung tay, lập tức một sợi xích đen nhánh như mực bắn ra, quấn lấy bên dưới một đầu tang thi đang định công kích nhóm Tô Mai, kéo nó lại dưới chân, cả người hắn rơi xuống, đem zombie kia làm đệm thịt.
Bịch...
Đầu zombie kia ngã trên đất, đầu bị Vương Dật giẫm nát, hắn thu hồi sợi xích, kích hoạt nó kỹ năng, quất tới một đầu zombie khác, bịch một tiếng, zombie kia phần đầu nổ nát, mà Từ Đại Minh cũng chém giết còn lại hai đầu zombie.
- Phù phù...
Từ Đại Minh thở phào, hắn đối diện nhiều như vậy zombie, mới phát hiện bản thân khuyết điểm, cùng với có Vương Dật bên cạnh có bao nhiêu hạnh phúc, chém giết zombie thật dễ dàng.
- Đi thôi...
- Ai nha...
Vương Dật lạnh nhạt nói, ném Y Tuyết trên đất, cái mông nhỏ đập lên đất đau nhức khiến nàng kêu lên một tiếng, rất là ủy khuất nhìn Vương Dật, Tô Mai đem nàng đỡ lên, đi theo sau lưng Vương Dật, để Từ Đại Minh bọc hậu.
Phổ thông linh cấp tang thi Vương Dật chả thèm đem chúng câu linh, hắn mục tiêu ít nhất là đồng cấp tiến hóa zombie hoặc biến dị thú, cao cấp hơn thì càng tốt, theo hắn tấn cấp cấp 2, số lượng câu linh tăng thành 5 cái.
Thịch... Thịch...
Nhóm người chạy trên hành lang, phía sau là lít nhít zombie đuổi theo, số lượng nhiều đến mức làm người giận sôi, đám nữ sinh sắc mặt trắng xám, chỉ hận mình tại sao không nhiều thêm hai cái đùi, chạy càng nhanh. (Một "chân" nghe hơi sai :v nên để hai đùi vậy)
Đăng...
Bỗng nhiên một tiếng bước chân nặng nề, bên cạnh một cái lớp học cửa lớp bị cự lực đánh nổ, tàn vụn bay tứ tán, một cái thân hình cao 2m, bắp thịt cường tráng, trên ngực trải đầy lân phiến zombie xuất hiện trước mặt đám người.
Cảm nhiễm giả : Lực lượng hình.
Cấp : Nhất cấp.
Kỹ năng : Cương Quyền, Cương Lân.
Lực lượng : 4.0
Tốc độ : 1.0
Tinh thần : 1.0
Mô tả : Lực lớn vô cùng, lân phiến có thể so với sắt thép, nắm đấm kỹ năng có thể bạo phát gấp hai lần lực lượng.
........
Vương Dật một cái liếc qua, lập tức biến sắc, hét lên với Từ Đại Minh chuyển hướng, chính mình ở lại đoạn hậu, đầu này zombie rất khó đối phó, lập tức nhóm người chuyển hướng, Vương Dật lấy ra U Linh Huyền Xích, kích hoạt Trọng Áp, quất tới lực lượng hình zombie.
Rống....
Lực lượng hình zombie rống lớn, nhất quyền oanh ra, gấp bốn lần người thường khí lực oanh lên U Linh Huyền Xích, thế nhưng Trọng Áp nào có đơn giản như vậy, ở giữa không trung bạo tăng tốc độ, xê dịch một chút, hướng đầu của lực lượng hình zombie mà đập xuống.
Lực lượng hình zombie chỉ có thể trơ mắt nhìn, nó lực lượng mạnh, nhưng tốc độ chậm, phản ứng tốc độ càng chậm, chỉ có thể trơ mắt nhìn đầu mình bị đập nát.
- Câu linh...
Vương Dật một bên thả ra phổ thông khô lâu binh, ngăn cản phía sau zombie, một đầu mồ hôi tiến hành câu linh, theo hỏa diễm càng mạnh, Vương Dật biết mình thành công, lập tức thả ra hỏa diễm, nuốt chửng đầu khô lâu cao 2m này, ba chân bốn cẳng chạy đi, zombie quần phía sau như là máy ủi, phổ thông khô lâu giống như là cây non trước bão, chống đỡ mấy hơi liền tan nát.
...............