" Hửm "
Trên ngọn đồi cao, thiếu úy đội 2 thấy có đốm đen đang tiếp cận thị trấn nhỏ từ phía cánh rừng . Cầm ống nhòm quan sát, hình ảnh dần hiện rõ .
Đàn lớn zombie gồm hàng trăm con lao nhanh đến, có lẽ chúng bị tiếng động thu hút .
" rè ... rè ... Chúng ta gặp rắc rối . Có lượng lớn zombie sắp tiếp cận, khoảng vài trăm zombie, không phát hiện zombie dị biệt bên trong . Đề nghị nhanh chóng mang mục tiêu trở về, tránh giao chiến để bảo toàn đạn dược ... rè "
" rè ... Đã rõ "
Mọi người nhìn nhau gật đầu . Họ nhanh chóng sơ tán người dân bên trong ra ngoài . Một số người không may đã tử nạn trước khi Lưu phong và quân đội kịp đến hỗ trợ, một số khác bị thương hoặc phơi nhiễm đã được cho phục dụng huyết thanh .
Ánh sáng ấm áp tỏa ra, đứa bé xanh sao dần khôi phục vẻ hồng hào ban đầu . Người dân thị trấn tách biệt khỏi bên ngoài từ khi tận thế nên sẽ không biết đến khái niệm dị năng giả, họ xem Bạch băng như vị thánh sống .
Lưu phong đứng bên cạnh cười khổ .
( Nếu họ nhìn thấy đôi mắt lúc mình sử dụng dị năng thì có bị dọa ngất đi không nhỉ ? )
Bạch băng kiểm tra một hồi không còn vấn đề, cô trao trả đứa bé cho người mẹ .
Hai mắt người mẹ rưng rưng .
" Cảm ơn cô rất nhiều, cảm ơn, cảm ơn ... "
" Được rồi, mọi người nhanh chóng lên xe đi . Để việc này sau "
Bên đây, Tử lạp xem từng người một lên xe vận chuyển, xác nhận với bà già .
" Đây là tất cả ? còn ai nữa không ? "
Bà già theo đạo gật đầu .
" Tất cả người của thị trấn đều ở đây "
Quá trình có hơi mất thời gian bởi vì họ không nghĩ đến nơi đây lại có nhiều người đến vậy . Vài phút sau, khi người cuối bước lên xe, đoàn xe bắt đầu khởi hành rời khỏi thị trấn .
Cùng lúc đó bầy zombie phía rừng cũng vừa bắt đầu tiến vào thị trấn, may thay họ đã rời đi .
Người dân thị trấn vẫn còn đang bất an nhưng điều đó chẳng thể kéo dài lâu lúc họ chứng kiến được quy mô đoàn xe quân sự tận mắt . Hàng chục chiếc to lớn to lớn kéo dài cả mảng đường, xe quân sự cùng súng máy chạy dọc hai bên sườn .
" Rè... Khởi hành "
Chỉ khoảng nửa giờ từ lúc mọi chuyện bắt đầu, họ vừa cứu được rất nhiều người may mắn sống sót . Sức sống mãnh liệt buộc con người sinh tồn trong mọi hoàn cảnh . Ai có thể ngờ được một nơi thế này vẫn còn những người đang cố gắng chống chọi tận thế khắc nghiệt .
Ta không biết đến họ không có nghĩa là họ biến mất .
Lưu phong ngó qua cửa kính xem lũ zombie cố gắng đuổi theo đoàn xe trong khi Bạch băng lau chùi khẩu súng nhắm .
Cô đưa mắt hiếu kì qua .
" Sao anh vẫn còn có thể sạch sẽ như thế sau khi chém nhau cùng lũ zombie ? "
" Chà, nói sao nhỉ "
Lưu phong ưỡn người ngã mình vào đùi cô .
" Vừa chém zombie vừa tránh máu văng vào người quả thực vô cùng khó khăn . Nhưng anh phải bắt buộc bản thân làm thế . Anh không thể thoải mái như cách Tử lạp mang trang phục đầy máu được . "
" ? "
Bạch băng biểu cảm khó hiểu . Cô nghi vấn hỏi lại .
" Chẳng phải lúc trước anh toàn trong tình trạng đẫm máu sao ? "
Lưu phong cười cười, hai tay bất ngờ vòng qua ôm hông, mặt vùi vào người cô .
" Anh làm sao có thể ôm em nếu để bản thân như thế được ! "
" Thật là ... "
Đã quen nhiều hơn với Lưu phong, cô không còn ngại ngùng trước những hành động thân mật giữa nhau nữa .
Có điều hai người có vẻ không để đến khuôn mặt gượng gạo của những binh sĩ ngồi ghế trước khi cứ phải ăn cơm dành cho cún .
Mặc kệ Lưu phong chiếm diện tích không gian, cô vẫn kiểm tra tháo lắp lau chùi khẩu súng . Thứ này được họ trang bị cho cô lúc trước khởi hành . Tất nhiên là có sự thao túng của Lưu phong đằng sau . Lưu phong không muốn thấy Bạch băng lao vào nguy hiểm nên hắn hướng cho cô đến kiểu chuyên hỗ trợ hỏa lực phía sau .
Thật sự mà nói thì trường hợp như Lưu phong tương đối cá biệt . Trong thời đại mà vũ khí nóng đứng trên đỉnh cao, chỉ khi không có điều kiện người ta mới buộc phải dùng vũ khí lạnh thay thế .
Không thể phủ nhận tầm quan trọng của cả vũ khí lạnh vì đôi khi ta bắt buộc rơi vào trường hợp phải dùng đến nó . Đội dân quân cũng đang dần chuyển sang sử dụng súng ống nhiều .
Một người chỉ mất tầm tuần lễ để học được cách vận hành khẩu súng, nhắm bắn và lên đạn . Đối với đao kiếm, người sử dụng có thể phải mất hàng năm trời .
Lưu phong được biết về lịch sử trong thời đại chuyển giao giữa hai cách thức chiến tranh . Không có gì đáng ngạc nhiên khi gần như toàn bộ thế hệ cũ đều thất bại thảm hại trước thế hệ mới .
Mặt nước trong chai hơi nghiêng nhẹ, họ sắp đi vào một đường hầm dài nối xuyên núi .
Xe quân sự chở họ đi bên sườn đoàn xe nên hắn có thể thấy được đường hầm phía trước .
Không điện không chiếu sáng . Trước kia thì chẳng phải vấn đề quá lớn nhưng trong tận thế này Lưu phong nhìn vào có chút lạnh lẽo . Bóng tối chẳng thể gây hại được ta nhưng rất nhiều người lại rất sợ bóng tối, tại sao ?
Thứ chúng ta sợ hãi là thứ ẩn nấp bên trong đó . Trí tưởng tượng phong phú của con người phác họa ra những thứ mà ta sợ hãi nhất .
Cửa đường hầm như cái hố tử thần sẽ nuốt chửng bất kì ai tiến vào . Không riêng mỗi Lưu phong, trong đoàn xe những ai biết đến, thấy được, đều cảm thấy như nhau .
Có tiếng bộ đàm .
" Đây là thiếu úy đội 2 . Tất cả dừng xe ! "
Theo mệnh lệnh, đoàn xe dần chậm lại rồi dừng hẳn . Tất cả các binh sĩ cùng người có liên quan đều được gọi đến trước cửa hầm .
" Đây là trường hợp xấu nhất mà tôi chẳng muốn gặp phải tý nào "
Thiếu úy đội 2 nhướng mày cau có .
Quả thật điều họ sắp đối mặt rất khó cho đoàn xe . Zombie có hay không vẫn là ẩn số, tuy nhiên thứ còn đáng ngại hơn cả . Họ có thể chắc chắn bên trong có hàng tá xe lớn nhỏ tai nạn liên hoàn .
Thông thường xe tải đi đâu sẽ húc văng hết đống xe đó qua bên vệ đường nhưng trong đường hầm chật hẹp ấy thì chịu . Họ chỉ còn cách kéo từng chiếc một từ bên trong ra ngoài .
" Còn con đường nào khác không ? "
Thiếu úy đội 2 lắc đầu đáp câu hỏi Tử lạp .
Suy nghĩ lúc lâu đủ mọi phương án, thiếu úy đội 2 ra quyết định .
" Tất cả sẵn sàng chiến đấu, cho xe quân sự đi trước . Giải quyết vấn đề nhanh nhất có thể, ta không thể bị trì hoãn thêm nữa . "
Nếu cứ có nhiều sự kiện khiến họ bị trì hoãn thời gian thì họ sẽ bắt buộc phải đi trong đêm .
Dù rằng giờ đây zombie không còn bị hạn chế bởi ban ngày nữa nhưng vẫn có sự khác biệt lớn về đêm . Tầm nhìn zombie tốt hơn rất nhiều, bằng với thị lực bình thường của con người nhưng vẫn bị hạn chế bởi ban ngày . Đó là khả năng tầm nhiệt .
Lưu phong hiếm khi sử dụng khả năng này . Sự thật hiển nhiên lũ zombie chẳng tỏa ra một chút nhiệt lượng nào cả . Một cái xác lạnh lẽo biết đi và cắn .
Đoàn xe với hàng trăm người sẽ trở nên cực kì bắt mắt về đêm trong mắt zombie . Chúng thấy được họ dù cho khoảng cách có là hàng cây số miễn sao tầm nhìn thông thoáng .
Đấy còn chưa kể đến lũ cuồng hóa chuyên săn mồi về đêm .
Một nửa quân lực được điều động, đoàn người nối đuôi nhau cảnh giác tiến vào . Đèn pha xe bọc thép chiếu sáng con đường tối .
Mũi súng nhắm thẳng, ngón tay cạnh cò . Họ sẵn sàng cho mọi kẻ trước mặt thành tổ ong ngay khi xuất hiện .
Về phần Lưu phong, hắn đứng sau xem mọi người xử lí mọi chuyện . Địa hình trong đường hầm cực kì thích hợp cho súng ống phô diễn sức mạnh .
...
Xe bọc thép đi được khoảng 1/3 con đường, họ tấn công tiêu diệt zombie, từng bước luồn lách qua các phương tiện ngổn ngang, cảnh giác những góc khuất . May thay số lượng zombie có bên trong khá ít và không thấy có sự xuất hiện của lũ cuồng hóa hay zombie dị biệt nào .
" Cảm ơn ! "
" Không có gì "
Người lính này xém chút nữa đã bị gặm một phát vào cổ khi mà cậu bất cẩn mở cửa thùng xe phía sau . Khoảng khắc người lính bối rối cố dơ tay chắn trước mặt theo bản năng thì Lưu phong đã xuất hiện như một bóng ma kế bên, chém lìa đầu nó .