Mới sáng sớm liền vang vọng tiếng chửi rủa, người đàn ông phát hiện ra bộ đồ phơi ngoài ban công biến mất .
Hắn cố tìm kiếm xung quanh nhưng chẳng tìm được gì .
Thất vọng, hắn ủ rũ trở vào trong để rồi vô tình nhìn thấy 10 viên đạn đặt ngay ngắn bên dưới cửa nhà mà khi nãy hắn đi qua mà không để ý .
Ngoài việc sử dụng tiền ảo do quân đội ban hành, người dân còn tự phát triển ra hệ thống trao đổi đồ vật dựa trên những gì kiếm được . Vật dụng được sử dụng phổ biến nhất như tiền tệ là đạn .
...
" Alo ai đấy ........ à rồi để tôi ra "
Châu tấn để lại điện thoại vệ tinh lên bàn, ra mở cửa .
" Cạch "
Lưu phong với trang phục có chút khác đứng ngoài hiên, tay cầm bọc đen, cậu tỏ vẻ thường thường giống mọi khi .
" Cậu về rồi à, mau vào nhà . Có việc gì mà phải đi xuyên đêm thế ? "
Cởi giày, Lưu phong ưỡn vai ngáp dài . Hắn nói kiểu buồn ngủ, cười nhẹ .
" Một vài việc quan trọng của quân đội mà thôi, tôi đi ngủ đây, gặp anh sau "
Nói rồi Lưu phong rời đi . Vì còn rất sớm nên Lưu phong không chạm mặt bất kì ai khi xuyên qua hành lang . Đóng cửa lại, đảm bảo đã thực sự khóa kín . Lưu phong khuôn mặt âm trầm, hắn cất chiếc bọc chứa bộ đồ dính máu xuống gầm giường, ngồi im lặng .
Đèn không được bật, màn cũng chẳng kéo ra . Lưu phong cứ ngồi im lặng trong căn phòng tối tăm . Lát sau hắn mới đứng dậy đi vào nhà tắm .
Theo từng kiện đồ cởi ra, vết máu dần hiển lộ trên làn da ấy .
Lưu phong nhìn xem thân thể dính máu sau lớp áo . Cảm giác có chút khó chịu dâng trào trong lòng .
Hắn không phải chưa từng tắm máu, thực ra việc đó diễn ra lại khá thường xuyên lúc trước khi mà hắn phải đập nát bét một con zombie mới giết được nó . Máu chỉ là hình thức, Lưu phong vỗn dĩ chẳng cảm thấy gì vì hắn rõ ràng máu đó của zombie .
Đêm qua hắn đã bao nhiều người ? Lưu phong thật sự không nhớ được, người chết dưới tay hắn nhiều lắm . Quan trọng nhất vẫn do hắn chưa từng có ý định đếm số lượng .
" Tí tách tí tách "
Lưu phong để dòng nước rửa trôi đi mọi dấu vết tồn tại của một người vừa trải qua trận chiến đẫm máu .
Bọt dầu gội trắng xóa tẩy từng chút từng chút vết bẩn lẫn vết máu, trả lại làn da trắng sáng và có phần mềm mại do tác dụng dị năng .
Một vài việc vệ sinh cơ bản, Lưu phong lau khô người bước ra ngoài trong chiếc khăn tắm . Hắn ngả lưng lên giường chậm rãi nhắm mắt .
Việc tắm rửa thật sự có hiệu quả về giải tỏa tâm tình . Lưu phong cảm thấy bản thân nhẹ nhõm hơn rất nhiều .
( Ngủ một chút thôi )
Thả lỏng cơ thể trên chiếc giường ấm áp, Lưu phong ngủ say .
Thân thể Lưu phong chẳng mệt mỏi tý nào do dị năng nhưng tinh thần hắn thì cần nghỉ ngơi gấp . Hắn chìm sâu đến mức ngay cả khi cánh cửa phòng bị mở ra bởi khóa ngoài, tiếng tách nhẹ từ chốt vang lên . Giác quan vốn được rèn luyện vô cùng nhạy cảm trong chiến đấu cũng chẳng có chút nào phản ứng . Có lẽ điều đó là do tâm lí Lưu phong xác định nhà là nơi an toàn nên bình thường hóa mọi tiếng động phát ra .
Bàn tay thon dài mềm mại nhẹ nhàng kéo tấm chăn lên bao phủ phần thân trần của hắn .
Vuốt mái tóc sang bên cạnh, bóng người cúi đầu hôn nhẹ .
...
Chớp mắt nhẹ liền đã đến trưa, Lưu phong vươn người kêu dài thỏa mãn . Dưới nhà giờ chỉ còn lũ trẻ, trên bàn ăn có để sẵn một phần bữa trưa . Lưu phong cũng lười hâm lại nên ăn luôn, tuy có chút nguội lạnh nhưng vẫn rất ngon .
Ăn xong hắn dặn dò lũ trẻ canh nhà cẩn thận rồi dắt theo Tia chớp đi về phía nhà chỉ huy . Bên trong đại úy đã đợi sẵn .
Trước khi đại úy kịp nói gì, Lưu phong mở lời .
" Đó là công việc của một dị năng giả mà thôi, ngài tập chung lo đám zombie ngoài kia được rồi ."
" .... Xin lỗi "
Chuyện Lưu phong làm tất nhiên được ghi lại bởi huy hiệu, gửi cho đơn vị phụ trách sau đó họ lại gửi về cho đại úy . Nói chung ngưởi biết việc Lưu phong làm không nhiều, đối với đại đa số người chuyện cả băng nhóm tội phạm bị càn quét bởi ai sau một đêm vẫn là ẩn số .
Lưu phong vuốt đầu Tia chớp, ném cho chú cún chiếc bánh nhỏ . Hắn nói chủ đề chính .
" Tôi cần việc để làm, ngài cần giúp gì chứ ? "
Đại úy suy nghĩ hồi lâu .
" Có, mà lại có rất nhiều . Nơi đây nhân lực có hạn, tổng số binh sĩ cũng sấp sỉ khoảng trên dưới 200 người mà thôi . Dù cho có thành lập thêm một đơn vị dân quân nữa đi cũng chẳng giải quyết được gì nhiều vì vấn đề mà chúng ta gặp phải lúc này là thiếu đạn dược "
Lưu phong nghiêm túc .
" Chẳng phải cấp trên vẫn gửi hàng viện trợ đến sao ? "
Nghe điều này, đại úy lắc đầu . Húp ngụm nước trà đại úy u sầu .
" Có thì có nhưng số lượng không nhiều, kể từ khi cấp trên bắt đầu khôi lại mạng lưới liên lạc thông qua dù tiếp tế . Chúng tôi mới biết được có không ít đơn vị vẫn còn đang cố chống cự trên khắp cả nước . Những nơi tị nạn như ở đây nhiều lắm, ít thì vài trăm người, nhiều thì vài ngàn đến cả nơi chục ngàn người .
Từ đó cũng dẫn đến lượng hàng hóa tiếp tế cung không đủ cầu . Phía trên tuy đã cố gắng khôi phục lại các nhà máy quân sự nhưng mạng lưới cung ứng đứt gãy, zombie, tài nguyên, đủ các loại vấn đề khiến người ta vô cùng đau đầu . "
" Cay đắng hơn thế, sau cơn mưa bất thường vừa qua . Lũ zombie bình thường trở nên đáng sợ như ban đêm . Hỏa lực nóng vẫn chiếm được thế thượng phong đổi lại lượng đạn dược tiêu thụ tăng đột biến . Từ đó đến nay có không ít zombie từ trung tâm ra ngoài tiến vào phạm vi căn cứ chúng ta . Một ngày binh sĩ tiêu hao mấy ngàn viên đạn trở thành chuyện bình thường .
Ngoài ra chúng tôi còn phải cử một lực lượng ngoại biên đóng giữ, vận hành những địa điểm trọng yếu như tổ hợp nhà máy vật liệu, cánh đồng lương thực, đập thủy điện, nhà máy lọc nước .... khiến lực lượng vốn đã ít nay còn ít hơn . "
Qua cách diễn dạt của đại úy, Lưu phong dường như cảm nhận được nỗi bận tâm to lớn . Càng đứng cao thì việc phải lo càng nhiều .
Phía bên trong căn cứ tị nạn ngoại trừ bọn tội phạm vừa bị xử lí ra, không khí vẫn rất yên bình bởi sự bảo hộ từ quân đội . Có mấy người biết được tình hình của họ lại chẳng tốt đẹp đến thế .
" Tóm lại vẫn đề hiện tại là nhân lực và vật lực đúng chứ ? "
Lưu phong nói ngay vấn đề chính từ hiện trạng . Đại úy gật đầu, ông lấy sấp tài liệu đưa cho Lưu phong .
Cầm tài liệu, Lưu phong nhanh chóng đọc lướt qua một lượt . Nội dung nói về một trại tị nạn do người dân tự lập mà tiền thân của nó là căn cứ quân sự nhỏ . Số người tuy chỉ vài trăm nhưng lại sở hữu một số máy móc sản xuất đạn dược quy mô nhỏ .
" Nơi đây cách chúng ta khoảng 300 km, căn cứ nhỏ nằm trên sườn núi . Họ có liên lạc với tôi bằng điện thoại vệ tinh, tuy vậy khoảng cách xa khiến tôi thực sự đắn do .
Tôi có nghĩa vụ bảo vệ người dân, điều đó mãi mãi in dấu . Tuy vậy điều đó không có nghĩa tôi sẽ đưa người mình vào chỗ chết . 300 km lúc trước mà nói chẳng đáng bao nhiêu nhưng 300 km trong tận thế thì khác . "
Lưu phong cười nhẹ .
" Ngài nói mình do dự chứ không nói từ bỏ đúng chứ ? "
Đại úy hơi nhếch miệng, ông đứng dậy vẫy tay ra hiệu cho hắn đi theo . Hai người họ rời nhà chỉ huy rồi đến một nhà xe lớn . Bên trong chất đầy các loại xe có kích thước lớn như xe bus xe tải được cải tạo gia cố vô cùng hầm hố, bên ngoài chi chít các bộ phận bọc thép .
Lưu phong còn thấy Lão già nhà mình đang cặm cụi sửa chữa gì đấy dưới gầm xe . Thì ra họ cần lão già giúp việc này .
Ngõ nhẹ khung sắt bao bọc, Lưu phong cảm thán .
" Ngài định tổ chức cuộc thi xem chiếc xe nào húc tan nát nhiều zombie nhất à "
" Có lẽ vậy . Số lượng phương tiện này đủ để mang toàn bộ người lẫn thiết bị nơi đó về . Đường cao tốc được thiết kế để tồn tại hàng chục năm nên vấn đề chủ yếu mà đoàn xe gặp phải vẫn là zombie và hàng trăm các loại phương tiện khác nhau chết máy trên đường . Thấy năm chiếc to nhất đằng kia chứ ? "
Lưu phong theo hướng đại úy chỉ tay thấy được năm chiếc có thiết kế cải tạo vô cùng đặc biệt . Phía trước mũi xe có lắp các tấm thép được cắt ra từ các thùng xe sắt tạo thành hình mũi nhọn .
Đại úy vỗ vai Lưu phong .
" Năm con chiến mã này có nhiệm vụ húc văng mọi thứ cản đường, cậu thích chúng chứ ? "