Chương 20: Tiểu hạo

" Anh chị đi bình an "

" Ừm cảm ơn em "

Lưu phong ôm Tiểu lệ trước khi lên xe, Tia chớp . Chiếc xe bán tải đến bây giờ mới mang ra sử dụng sau thời gian dài . Lưu phong ngồi ghế phụ ngắm nhìn bên ngoài, ngôi nhà dần khuất bóng . Lúc đưa chìa khóa, cô ấy có phần bất ngờ nhìn Lưu phong .

( Thôi nào, tôi thật sự không biết lái thứ này )

Và thế là giờ đây Bạch băng kiêm luôn việc chỉ dạy lái xe ô tô cho Lưu phong . Xung quanh đây đều được hắn dọn dẹp không sai biệt lắm nên có thể lái xe . Mục tiêu hôm nay là trạm xăng lúc trước .

10 phút sau .

Xe dừng lại bên ngoài tòa nhà, Lưu phong bước xuống liếc nhìn xung quanh .

" Quả thực vắng vẻ đúng lời cậu nói "

Nơi đây được xây dựng thành điểm đổ xăng ven đường lớn, hầu như không có dân cư quanh đây .

" Vào thôi, tôi đi trước, cậu yểm trợ "

Bạch băng gật đầu, hai người mở cửa bước vào trong . Nơi đây thuộc kiểu trạm xăng tích hợp siêu thị nhỏ, bên trong hàng kệ dài chất đầy các sản phẩm khác nhau . Những sản phẩm hữu cơ như rau củ thịt cá đều hư thối từ lâu . Nhất là quầy đông lạnh, hắn không hề muốn nhìn vào những thứ đang ngọ nguậy lúc nhúc trong đó tý nào .

Nhìn bên trong có nhiều zombie từ xa . Lúc vào hắn vốn đã để ý việc bãi đỗ xe bên ngoài có vài chiếc .

Cầm chiếc rìu trên tay, Lưu phong từng bước tiến về chúng .

" Grao Grao "

Chúng lao đến khi thấy Lưu phong . Đối với hắn đã tới lúc thành quả cho công sức làm chủ dị năng thể hiện .

( Cảm nhận ... kích hoạt nó )

Đôi mắt màu đen chuyển sang vàng . Từng bước tưởng chậm mà lại nhanh .

" Phập "

Chiếc rìu chia đôi đầu lâu zombie dễ dàng . Mỗi zombie tiến đến đều lần lượt ngã xuống, chúng không chạm nổi cả vào người Lưu phong . Trong tầm mắt Bạch băng, Lưu phong chậm rãi đi về trước chỉ khi zombie tiến lại gần mới tấn công với tốc độ cực nhanh . Dù vậy không giống lúc trước hoàn toàn vượt nhận thức, lần này cô có thể thấy rõ ràng từng đường di chuyển Lưu phong .

Trong suốt thời gian qua Lưu phong chỉ tập chung vào hai điều . Một là khả năng sử dụng dị năng vào lúc cần thiết, di chuyển bình thường nhưng lúc tấn công lại sử dụng dị năng . Hai là ức chế lại chính dị năng bản thân, hắn thành công ức chế xuống chỉ còn ba phần sức mạnh dị năng . Lưu phong hướng bản thân đến một cuộc chiến dài hơi chứ không phải trở thành chiến thần trong 10 giây rồi chết .

Sử dụng toàn bộ sức mạnh dị năng làm cho tốc độ tiêu hao mana rất kinh khủng . Hắn buộc phải học cách kiểm soát, hiểu rõ nó, bằng không dị năng mà hắn sở hữu chỉ có thể sử dụng như một con át chủ bài .

Một vài phút sau, không sai biệt lắm zombie đều đã bị giết . Lưu phong tắt dị năng rồi kích hoạt vòng tay .

...................................................................................................................

Tính danh : Lưu phong

Sinh lực : 100%

Thể lực : 130

Sức mạnh : 145

Tinh thần : 130

( Chỉ số tiêu chuẩn 100 )

Năng lượng bất thường : 93%

CHÚ Ý : Phát hiện nguồn năng lượng lạ trong cơ thể đề nghị đến cơ sở y tế gần nhất để được hỗ trợ .

................................................................................................................

( Chỉ tốn 7% cho tất cả mọi chuyện )

" Mọi chuyện ổn chứ "

" Tôi ghen tị với cậu đấy Lưu phong "

Bạch băng cũng giết vào con bất quá khi so với Lưu phong thì cô ấy có phần khó khăn hơn nhiều .

" Cậu không cần ép bản thân thế đâu, cho đến khi tìm được vũ khí lạnh thích hợp cậu chỉ cần đứng sau thôi "

" Xin lỗi, nhưng không, cảm ơn "

Bạch băng có lòng tự trọng của bản thân, tính cách mạnh mẽ dù đôi khi cũng yếu đuối . Việc Bạch băng chọn nghề cảnh sát nói lên đâu đó bản thân cô . Bạch băng không phải bình hoa di động chỉ trực chờ nương tựa bám víu vào người khác .

" Tùy cậu thôi, ít nhất hãy cầm lấy nó . Giờ đây dù cho chỉ dùng tay không zombie vẫn không là đối thủ "

" Ồ cậu có phần kiêu ngạo rồi nhỉ "

Cô cầm lấy chiếc rìu từ tay Lưu phong .

" Đúng kiêu ngạo, nhưng không chủ quan, một lần quá đủ rồi "

Họ cùng nhau chia ra tìm kiếm thứ hữu dụng . Trong khi Bạch băng chất vật tư lên xe, Lưu phong đi ra phòng chứa đồ phía sau .

Cánh cửa khóa chặt có cả vết cào lẫn vết máu .

( Bên trong có người ? )

" Cốc cốc cốc, có ai bên trong không "

Đợi một hồi lâu không có phản hồi, hắn quyết định phá cửa . Sử dụng dị năng ở mức tối đa, một đạp của Lưu phong liền phá vỡ khóa cửa . Dù vậy nó chỉ mở ra được một chút đủ để thấy bên trong . Dường như có thứ gì đó chặn cửa .

Không nói nhiều hắn lại tiếp tục . Lần này cánh cửa thật sự mở ra hoàn toàn, phía sau nó có cả một số lớn vật dụng hỗn tạp .

Chợt Lưu phong nhìn thấy thứ gì đó chuyển động . Tuy phòng kho rất tối nhưng hắn có thể thấy rõ ràng mọi thứ bên trong . Dị năng lập tức được sử dụng .

Cái bóng đen vốn đang cảnh giác nhìn chằm chằm vào Lưu phong phía xa chợt trở nên ngơ ngác . Chỉ thấy một đạo tàn ảnh trải dài lướt ngang người, hình bóng Lưu phong biến mất . Trước khi kịp quay đầu về phía đường đi tàn ảnh, một bàn tay xuất hiện túm lấy áo nhấc bổng cái bóng lên .

Nhấc lên cao, cái bóng liên tục dãy dụa .

Trên tay Lưu phong, đứa nhóc chỉ khoảng 14 15 tuổi . Đầu tóc rối bù, thân thể bốc mùi hôi . Nếu không phải nhìn thấy bãi chiến trường do cậu bày ra, Lưu phong còn suýt tưởng nhầm là zombie .

" Cậu tên gì ?"

Nghe được câu hỏi, cậu cố gắng quay đầu lại .

" Anh là thứ gì, điều vừa nãy là sao ?"

Dùng tay ngõ mạnh khiến nhóc ta phải ôm đầu . Lưu phong nói tiếp :

" Tôi là người hỏi, cậu trả lời "

Im lặng hồi lâu chỉ khi Lưu phong lần nữa dơ cao cánh tay mới khiến cậu trả lời .

" Lục hạo, một số người gọi tôi là Tiểu hạo "

Lưu phong đặt Tiểu hạo xuống đất . Cậu nhóc lùi nhanh về sau cảnh giác nhìn hắn .

" Sao cậu ở đây "

" Mọi người đều điên cả rồi, họ trở thành zombie giống trong phim ảnh tôi từng xem . Ngay cả cha mẹ tôi cũng thế . Họ đuổi theo tôi, tấn công tôi . Tôi chỉ còn cách chạy vào đây "

Tiểu hạo nói trong trạng thái hoang mang sợ hãi . Cú sốc quá lớn cộng với việc phải tự nhốt bản thân gần như hủy hoại cậu . Thân thể gầy gòm, hốc mắt thâm đen, hơi co ro run rẩy . Lưu phong định khiến cậu bình tĩnh lại, bỗng có tiếng động bên ngoài .

" Cậu ở yên đây, tôi sẽ quay lại sau "

Bên ngoài, Bạch băng đang đối diện với một nhóm người khác . Ba người đàn ông và một phụ nữ . Cô ả lẳng lơ bám vào tay gã to lớn được gọi đại ca . Nhìn thấy khẩu súng bên hông Bạch băng, bọn chúng có phần kiêng kị .

" Chuyện gì thế ? "

Lưu phong bước đến gần Bạch băng . Cô ấy khi này giải thích .

" Bọn chúng có vẻ thích gây chuyện "

" Này cô em đừng nói thế chứ . Anh đây chỉ muốn trở thành người che trở cho thôi mà . Có lẽ cô em không tin chứ anh đây có khả năng đặc biệt đấy "

( Bắt gặp một người có thể sử dụng dị năng ? )

Lưu phong thầm nghĩ .

Tên đại ca liền thể hiện ra ngay, chỉ thấy hắn đấm thẳng vào khung cửa . Một vết lõm xuất hiện .

Tên đàn em như hiểu ý liền rút ra cây đao bên hông chém mạnh vô cánh tay . Cảnh tượng máu tươi chưa từng xuất hiện vì thanh đao chỉ để lại một vết hằn nhỏ trên da .

" Cô em thấy lời đề nghị thế nào "

Trong lúc nói, ánh mắt hắn luôn đảo quanh khắp mọi ngóc ngách trên người Bạch băng .

Là một cảnh sát, cô đã quá quen với cái nhìn đó của lũ tội phạm, dù vậy vẫn vô cùng khó chịu . Trước khi kịp nói gì, Lưu phong đã bước ra trước người Bạch băng .

" Gì đây, bạn trai cô em à "

" Tôi không phải "

" Ồ nếu không phải vậy thì cút sang một bên, nơi đây không có chuyện của mày "

Trừng mắt, hắn đe dọa Lưu phong nhưng Lưu phong lại không thèm quan tâm . Cậu quay lại hỏi Bạch băng .

" Vật tư thu gom thế nào ? "

" Không sai biệt lắm, đều đã chất đầy cả xe "

" Vậy được rồi, quay về thôi "

"..."

Bị ngó lơ, tên đại ca trở nên sôi máu, gân xanh nổi trên trán . Vì e ngại khẩu súng lục hắn lại cố kìm nén .

Không đoái hoài đến, hai người quay người rời đi .

" Sẽ ổn chứ "

Đi theo sau Lưu phong . Bạch băng có phần lo lắng .

" Tôi không ngại bổ đầu ai đó thay vì zombie đâu, đừng lo về điều đó được chứ "

" ... ừm "

"..."

" ừm ... chúng ta đang đi đâu thế . Chẳng phải cậu bảo quay về sao ? "

Đứng trước cửa phòng kho, hắn lớn tiếng gọi . Vài giây sau xuất hiện hình bóng bước ra từ trong bóng tối . Bạch băng vô cùng ngạc nhiên .

" Chúng tôi chuẩn bị rời đi . Cậu có muốn đi theo không "

" Tôi tôi ... tôi muốn "

Dù có phần e ngại nhưng cậu nhóc cũng không muốn tiếp tục ở lại đây.

Không muốn chạm mặt bọn chúng nên họ đi bằng cửa sau, đồng thời cũng không để Tiểu hạo chứng kiến xác chết zombie cha mẹ mình . Tất cả lên xe, Bạch băng khởi động xe bán tải dần rời đi .