Chương 84: Tâm sự Quá khứ của Hứa Khải

Không khí vui vẻ lại bao chùm, bỗng Vu Thần thất lễ nắm lấy mặt Hứa Khải quay về phía mình

"Chú có chuyện buồn à?"

"Sao cháu lại nghĩ vậy?"

"Đôi mắt của chú nói cho cháu biết, chú có muốn tâm sự với mọi người về quá khứ của bản thân không? Dù gì ngày mai mới tới thành phố J, trời tối rồi rất thích hợp để tâm sự"

"Nếu cháu và mọi người muốn nghe"

Mọi người nghe cuộc nói chuyện của Hứa Khải và Vu Thần có chút tò mò bèn quay lại nghe bỏ hết việc riêng, Hứa Khải mặt nở nụ cười nhẹ mà kể

Chuyện xảy ra vào lúc Hứa Khải còn rất nhỏ, gia đình anh là một gia đình khá nổi tiếng trong giới kinh doanh ở nước ngoài. Năm đó ba mẹ đưa Hứa Khải đã tròn 12 tuổi về nước sống với ông bà ổn định cuộc sống và mở thêm chi nhanh bên này. Cuộc sống với ông bà rất vui, có người ăn cơm cùng, có người kể chuyện cho nghe. Cậu còn quen được một cậu bé hàng xóm bằng tuổi mình, hai đứa bé rất thân cùng nhau chơi đùa, đi học. Nhưng gia đình cậu ta lại trái ngược, nhìn thì rất ôn nhu thân thiện nhưng thực chất họ rất ác độc. Hè năm đó có một tai nạn xảy ra cướp mất mạng sống của ba mẹ cậu, dường như không tìm thấy dấu vết còn sống, hay tìm được xác của họ. Hứa Khải lúc đó rất suy sụp nhưng may mắn cậu vẫn còn ông bà và đứa bạn thân kia của mình. Nhưng ông bà ngày càng già yếu rồi qua đời, 2 năm sau chính phủ quyết định ba mẹ cậu đã chết nên toàn bộ cơ nghiệp của họ được cậu đứng tên. Mẹ của cậu nhóc kia thấy vậy bèn lên kế hoạch gì đó

Họ mời cậu qua sống với họ suốt 3 năm liền cậu dần quen với cuộc sống này và chấp nhận nó. Vụ tai nạn chết đuối năm đó của người kia lại chính là cái dây xích kiềm hãm sự tự do của Hứa Khải, tại sao ư?

"Mày là đứa âm binh, mày hài lòng chưa mày đã hại chết con trai tao. Tao hận mày"

"Con không có....con không có"

Sau đó, bà ta bắt Hứa Khải bồi thường bằng ca gia sản của ba mẹ anh để lại sau vụ tai nạn kia. Bắt anh làm người hầu cho con gái mụ, nhưng đứa con gái này khiến cậu ghê tởm ả ta không giống như cậu bạn kia. Nó xuất ngày đối xử với cậu như thằng hầu, kè kè kế bên rạch mặt đánh đập những người bạn khác giới của anh. Nó thích chiếm hữu điều khiển anh theo ý nó, may mắn thay đêm đó anh đã chạy thoát khỏi ngôi nhà kia. Nhưng cũng bị bắt lại, mụ ta đánh đập anh còn ả đứng cười sau đó tới ôm lấy anh lo lắng. Trông thật giả tạo

"Anh à nếu anh không cố bỏ trốn thì mẹ em cũng không tức giận tới vậy đâu, không sao đâu em bôi thuốc cho anh nhé!"

"Cút ra loại người tôi ghê tởm nhất là cô"

Sau đó trong khi dọn dẹp ngôi nhà lúc bọn họ đi vắng anh đã tìm thấy toàn bộ bằng chứng, bà ta nhẫn tâm định bày kế hãm hại anh. Vụ đuối nước hôm đó không phải tai nạn, mà mụ ta cũng thật độc ác thấy con trai mình sắp chết cũng không thèm bước ra cứu. Tài sản đó chỉ cần lừa lọc trẻ em vài cậu có thể lấy được cần gì phải ra tay độc ác như vậy, còn về cô em gái kia toàn là một vết nhơ. Từ nhỏ đã giả tạo, mưu trí như vậy lớn lên sẽ trở thành cái giống gì đây. Anh cất lại đống bản đồ cùng với giấy ghi chú kế hoạch của mụ lại một cách trơn tru không để lộ sơ hở, nhưng không may cũng dữ luôn bám theo. Ả ta đã về nhà định bụng sẽ mò xem anh đang làm gì, thấy anh đã biết hết kế hoạch của mẹ bèn đe doạ

"Anh biết hết rồi à"

. truyen bac chien

"Thì sao"

"Em sẽ không nói với mẹ, ngược lại còn sẽ giúp anh tống mẹ em vào tù nữa nếu anh chịu làm một con chó bên cạnh em suốt cả cuộc đời"

"Tôi thấy não cô có vấn đề rồi đấy, dùng số tiền dơ bẩn từ âm mưu của các người mà đi khám lại đầu óc đi"

"Anh...anh"

Ả tức giận dậm chân đi về phòng, tối đó ả kể kết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mụ ta tức giận súyt chút nữa là đánh chết cậu, cướp đi sinh mạng thứ 2. Ả ta đứng bên cười đắc ý, bộ mặt giả tạo đó làm cậu muốn ói, cậu chập chững bước vậy đi về phòng. Ả ta không ngừng mè nheo với một chất giọng chảy nước với cậu

"Nếu anh nghe lời em thì đã không xảy ra chuyện này rồi, anh suýt bị đánh chết nha"

"Không cần cô....quan tâm. Chắc là cái vụ lần trước cũng là cô phải không?"

"Ân đúng rồi"

"Hừ kinh tởm"

"Anh càng làm vậy chỉ khiến em thích anh hơn thôi!"

"Chắc kiếp trước tôi tạo nghiệp nên kiếp này mới vướn phải mẹ con cô"

"Hừ"

Ả một lần nữa tức giận, dậm chân đi về phòng. Hứa Khải về phòng cởi lớp áo rách băng bó vết thương, ở một góc nhỏ thu hết toàn bộ cảnh trong phòng lại. Hứa Khải chợt bất giác nhìn xung quanh, anh cũng đã phát hiện ra máy quay mini. Ssi vào phòng tắm ngắm gương mặt trong gương bôi thuốc nhưng thực chất lại bí mật tìm kiếm camera mini. Chật đúng là một con ả biến thái ghê tởm, hèn gì ả nắm được toàn bộ mọi hành động của anh. Vậy là một năm, hai năm cứ trôi đi, cuối cùng hai mẹ con ả cũng buông tha anh. Vì anh nhận được lệnh nhập ngũ, vào trong đó anh cố gắng lf thật tốt cuối cùng được giữ lại làm đội trưởng đội 1 của quân ngũ 24. Hai mẹ con ả thấy giấy báo về thầm tiếc, dùng tiền mua chuộc quân đội nhưng bất thành, may mắn mẹ ả bị bắt giam lại vì tội khinh thường quốc pháp. Ả thì may mắn chốn thoát, vứt bỏ mẹ mình ở trong tù ôm số tài sản bay qua nước ngoài. Dù là ác báo nhưng con nhỏ khốn nạn đó đừng để anh gặp lại, anh thề sẽ giết chết mịa nó. Vì sao à, vì nól à căn nguyên đứng sau mọi chuyện, một con nhỏ không phải con người nên chết đi cho đỡ chật đất