Chương 67: Gặp lại Hứa Khải

Thì bây giờ họ đang cướp ngân hàng thành phố D, nói cướp thì cũng không hẳn vì vàng nhiều cũng chả có ích. Nhưng ai lại ngờ tới đây, căn cứ ở thành phố B cần nó nha. Họ nhận nhiệm vụ thu thập vàng ở ngân hàng thành phố D rồi giao đến căn cứ thành phố B, công việc cũng khá nhẹ nhỉ. Nếu nó không có hàng chục con tang thi vây lấy họ muốn cắn, Á Hiên là người xông tới đầu tiên.

Tiếp đó lần lượt những người khác cũng hăng hái vận động tay chân, giải quyết xong lớp tang thi ở ngoài họ tiến sâu vào bên trong do trời đã dần trở tối mà nơi khỉ ho cò gáy này lại mất điện. Nói trắng ra là do họ đen vãi beep, 7 người một chó biến dị tiến vào bên trong. Ánh sáng từ đèn pin cứ chập chờn đừng đợt, ngay đến cả đèn pin cũng phế thì họ cũng chấp nhận rồi. May măn còn một phút ánh đèn ở kép sắt vân vẫn còn hoạt động, két sắt được bảo mật rất nghiêm ngặt dù cho có bị mất điện thì bảo mật không hề bị ảnh hưởng

Chà công nghệ thật kỳ diệu, Văn Phong lôi ra một cái máy tính đã được Như Yến nâng cấp để trợ giúp trong những tình huống như này, Văn Phong đã vô hiệu hoá được bảo mật. Bọn họ cẩn thận lùi về sau một khoảng, két sắt được mở ra kèm theo một âm thanh rỉ sét rất khó nghe. Điều này cũng thu hút những con tang thi nhân viên ở đây, họ chia nhau ra Á Hiên và Nhiên Kỳ sẽ lấy vật tư còn những người con lại cản tang thi.

Họ gật đầu rồi nhanh chạy tản ra làm nhiệm vụ, Á Hiên và Nhiên Kỳ bước vào két sắt thu hết đống vàng và bảo thạch vào không gian. Không gian hấp thu bảo thạch, đứa đống vàng chuyển vào bao đóng lại sau đó đẩy vào kho. Có một cái không gian giúp đỡ thật khoẻ, chợt ánh đèn bên trong này chập chờn từng đợt. Từ phía sâu trong két có tiếng bước chân chầm chậm, chầm chậm đi về phía họ. Sau đó thì....

Từ trong bóng đêm một co ntang thi phóng ra đè ngửa Á Hiên xuống sàn, Nhiên Kỳ mới hồi thần bèn chạy tới vun dao xoẹt nhanh qua cổ tang thi. Nó xoay người né tránh tiện tay ném Á Hiên vào vách tường

{Con ăn gì là tang thi nó cũng khốn nạn với con như vậy, nó làm má liên tưởng tới một câu thôi "ngu thì chết khóc lóc cái beep. Xin lỗi nhầm kịch bản quay lại nào}

Nó tức giận lao về phía Nhiên Kỳ, Nhiên Kỳ vẫn dụng dị năng biến ra một quả cầu phóng về phía nó. Ánh sáng toả ra làm nó choáng ngợp, miệng phát ra mấy tiếng 'gừ gừ'. Á Hiên từ phía sau nhàn nhạt dùng dị năng hoả vây lây nó sau đó một trận sét giáng xuống, cơ thể con tang thi bị thiêu rịu chỉ còn để lại một viên tinh hạch đỏ chót. Á Hiên phủi phủi quần áo cho Nhiên Kỳ và bản thân sau đó nắm tay cậu rời khỏi cái két sắt, bên ngoài đám Vu Thần đã vui vẻ thu thập hết tinh hạch.

Chuyến xe lăn bánh vội vã trong đêm, trên chiếc bàn trong xe việt dã mấy con người như ma chết đói cứ vồ lấy đống thức ăn vào mồm. Khung cảnh thật thiếu khiếm nhãn, họ sau cơn đói qua đi họ mới bình ổn lại. Giai Kỳ tinh lọc hết đám tinh hạch kia, sau đó mỗi người ngồi lọc tinh hạch không cần thiết qua một bên để đổi tích phân hoặc lương thực. Còn đám còn lại dùng để hấp thụ thăng cấp cho bản thân, thế là xe bon bon chạy trên đường hết mấy ngày trời. Nhiên Kỳ nhìn ra ngoài trời, trời bắt đầu nổi gió rồi, một cơn gió nhẹ nhàng hay là một cơn lốc gió nguy hiểm đây.

Đi qua câu nối giữa thành phố C và B cảm giác có chút lâng lâng khó tả, thành phố B nơi có một người đồng đội của họ đang ở cảm giác tái ngộ thật lạ lẫm vừa vui mừng. Trên cầu phát ra một tiếng 'Rầm' họ gieo mắt lên nhìn về phía xa, đằng trước là hai chiếc xe việc dã bị thất thủ. Bọn họ ngu ngốc để tang thi cấp 5 vây quanh xe, chật còn có một con tang thi cấp 20 chờ trực đi tới kìa. May mắn chỉ là một con tang thi bình thường nó không nguy hiểm cho lắm theo con mắt của đám người nào đó. Chợt họ phát hiện bóng hình quen thuộc của ai đó trên nóc xe, Văn Phong lái xe nhẹ đi tới để xem rõ hơn.

Bên kia đám người kiêu ngạo không ngừng gào lên, thật là một lũ không có não mà. Hứa Khải cau mày chắn đỡ cho một cậu bé ở đằng sau lưng

"Mấy người im ồm hộ đi cứ nháo lên kiểu gì cũng bị ăn sạch, còn kéo thêm tang thi nữa. Đúng rõ phiền phức mà"

"Mày chỉ là một thằng nhóc con phế vật mày biết cái dell gì mà lên giọng dạy đời bọn tao"

"Im"

Hứa Khải mất hết kiên nhẫn hằn giọng đe doạ, đám người kia chợt thấy uy áp đáng sợ bèn im bặt. Không gian yên tĩnh thật khiến người ta thoải mái. Hứa Khải dùng dị năng của bản thân vừa bảo vệ người phía sau lưng vừa giết tang thi, đám người kia liếc mắt bất mãn sau đó cười thầm một tiếng. Hứa Khải bận bịu dẹp loạn tang thi, đám người kia nhân cơ hội này đẩy cậu bé nhỏ con kia xuống. Hứa Khải thấy vậy bèn gào to tên người kia

"Minh"