Chương 193: Nhiên Kỳ quá đào hoa rồi

Khi thấy rõ khuôn mặt của cậu, tên đội trưởng man rợ của đội S bống chợt khựng lại. Nhiên Kỳ đưa đôi mắt ngập nước nhìn hắn, đôi mắt long lanh to tròn đặt biệt này khiến hắn đắm chìm chìm. Cái này gọi là

"Mới chỉ nhìn em khóc

Tôi bỗng chợt nhận ra đã yêu em rồi

Sáng trong cho mây ngừng trôi

Rọi ánh mắt em trong lòng tôi"

"Em, tôi muốn em kết hôn với tôi"

"Hả....Ể......"

Không chỉ riêng Nhiên Kỳ ngạc nhiên mà tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên. Tám đang bật tỉnh chợt ngồi dậy há to mồm vì sốc, Á Hiên thì gân xanh nổi lên, Gia Tử bể bình dấm. Tư Cảnh rảnh rỗi gọi cho ông anh ai ngờ lại gặp chuyện khiến ông anh sốc bay màu, Tư Minh bay từ phong thí nghiệm quay lại chỗ bọn họ

Nhiên Kỳ sốc nhiệt ngồi một chỗ dương đôi mắt to nhìn chằm chằm hắn, Khởi Khởi đang cố trấn tĩnh lại tâm lý. Chưa đợi mọi người hoàn hồn thì Dương định bế Nhiên Kỳ lên rời đi. Chà rất tiếc cho hắn là cậu không phải dạng dễ chọc, cậu vun một cú đá nhảy lùi về phía sau. Mất đà súyt rớt xuống đài thì Á Hiên, Gia Tử và Tư Minh lao tới đỡ cậu. Nhiên Kỳ liền không cảm thấy đau bèn mở mắt ra nhìn

"Mọi người không sao chứ?"

"Chúng tôi ổn, em không bị thương chứ"-Ba người kia

"Vâng, em ổn"

Dương lúc này đi tới chìa tay ra định đỡ cậu thì ba con người kia hất thẳng tay hắn ra, Như Yến và mọi người chạy về phía bọn họ

"Bảo bối yêu quý, cậu ổn chứ"-Giai Kỳ

"Làm chị sợ rớt tim rồi"-Như Yến

"Mà Nhiên Kỳ à số em đào hoa phết"-Tử Khiết

"Chà tình tay bốn luôn à thú vị rồi đây"-Văn Phong

"No no baba và papa đã yêu nhau rồi nên mấy người kia vứt"-Bạch Vọng

"Với lại baba và papa đã có hai đứa con đẹp trai, tài giỏi như bọn cháu rồi nên mấy người kia không có cửa"-Vu Thần

"Không hổ là con ta"-Á Hiên

"Tự luyến vừa thôi! Em ấy bây giờ yêu anh nhưng sau này thì chưa chắc"-Gia Tử

"Hai người cứ đấu đá nhau đi, tôi xin đưa Nhiên Kỳ đi trước"-Tư Minh

"Tiến sĩ Minh à người được coi là thiên tài suốt ngày cống hiến cho nghiên cứu nay sao lại có hứng thú với một câu bé chưa thành niên vậy"-Khởi Khởi

"Cô có nhầm gì không? Tôi năm nay đã hơn 20 mấy rồi, phiền đừng gọi tôi là trẻ chưa thành niên nữa"-Nhiên Kỳ

"Vậy đủ tuổi cưới rồi, em theo tôi nhé!"-Dương

"Xin lỗi thưa đội trưởng Dương tôi e rằng chỉ huy của chúng tôi không thể đi theo ngài được"- Nhất

"Gan của tên đội trưởng đội tệ nhất quân đội lại có quyền lên tiếng ở đây sao"-Dương

"Cậu ấy có quyền đó"-Giai Kỳ

"Mấy người lại là đám nào nữa đây, mà cô em này trông thật xinh đẹp nha"-Khởi

"Phiền cô tránh xa và dẹp bỏ tư tưởng muốn cướp vợ của tôi dùm"-Như Yến

"Bọn tôi chưa giới thiệu à"-Tử Khiết

"Vâng cứ để việc này cho chúng tôi"-Ba

"Thưa đội trưởng Dương đây là người của doanh binh đoàn Ánh Sáng. Á Hiên boss của họ, tiếp theo là thành viên bao gồm Giai Kỳ, Như Yến, Tử Khiết, Văn Phong, Bạch Vọng, Vu Thần và Nhiên Kỳ. Còn những người còn lại là bạn của họ Gia Tử"-Hai

"Ra là tiểu đội lừng dang kia à, nhưng có vẻ tôi và em gái mình sẽ phải hạ bệ mấy người rồi"-Dương

"Thật là một quý ngài kiêu ngạo"-Tư

"ngươi nói ai đó"-Khởi

"Xin cô tha cho anh ấy"-Năm

"Cô mà đụng vào đội viên của chúng tôi, chúng tôi bẻ gãy tay cô đấy"- Giai Kỳ

"Nếu quý cô đây đã lên tiếng thì tôi tạm thời bỏ qua vậy"-Khởi

"Nhiên Kỳ chỉ huy ổn chứ"-Sáu

"Vâng em ổn, may mà mọi người đỡ em"-Nhiên Kỳ

"Nước tới đây, mọi người uống chút đi"-Bảy

"Cậu ổn chứ Tám"

"Tôi ổn rồi, cảm ơn. Cậu cũng không vô dụng như tôi nghĩ"

"Cảm ơn cậu vì lời khen đó"

Dương nhíu mày, Á Hiên thấy mọi chuyện ổn rồi liền dẫn mọi người rời đi. Nhiên Kỳ thu dọn một chút cũng theo sau mọi người, Dương thấy luyến tiếc bèn nắm lấy cổ tay cậu kéo thẳng vào lòng ôm chặt nhưng chưa được bao lâu lại bị đá văng

"Vô liêm sỉ, đừng để tôi thấy mặt anh lần nào nữa"

"Này chúng ta ca cuợc đi, sắp tới nếu đoàn đội E qua buổi sàn lọc thì tôi sẽ mất với em một thứ, và diêud kiênk kèm theo là em phải đánh bại được tôi. Còn nếu thua thì em phải cưới tôi"

"Hừ nhìn anh đắc ý như vậy khiến tôi khinh, cứ chờ đi kẻ ngạo mạn chẳng bao giờ thắng đâu"

Nhiên Kỳ kiêu hãnh xoay người rời đi, Dưong cười nhẹ nhìn theo bóng lưng cậu. Khởi lái xe tới đón hắn trở về chỗ ở riêng của hai người, Tố Tố ngồi trên đài quan sát chợt khẽ cười khúc khích

"Chuyện này sẽ vui lắm đấy, một mũi ten trúng hai đích nha"