Chương 191: Thật tội nghiệp

Sau một tuần tách riêng lẻ giờ đây bọn họ đã đủ trình độ để gộp chung lại với nhau, trong một tuần này cũng có nhiều thứ thay đổi theo hướng tích cực và một số theo hướng tiêu cực. Từ trận chiến vừa qua giữa các chỉ huy của toàn đội thì Tư Cảnh hay quấn lấy Tử Khiết.

Còn dell hiểu sao tên Mộc Nhĩ kia lại lởn vởn bên cạnh Vu Thần, làm Bạch Vọng mấy lần qua tìm hắn tính sổ. Suýt nữa thì báo hại baba nó phải tốn tích phân với sức lực để xây lại căn mới cho họ

"Này hai đứa một vừa hai phải thôi chứ! Sao lại qua đó kiếm chuyện hoài vậy hả?"-Nhiên Kỳ

"Do thằng cha hắn cứ bám lấy con trước mà"-Vu Thần

"Vậy còn con Bạch Vọng, cậu ta làm gì con mà con định đập nát nhà của người ta luôn vậy hả?"-Nhiên Kỳ

"Do tên đó định bắt Thần Thần đi nên con mới vậy chứ bộ"-Bạch Vọng

"Con nghĩ Thần Thần là ai mà tên đó dễ dàng bắt đi được cơ chứ, chừ khi thằng bé thích tên kia thôi!"-Nhiên Kỳ

"hức hức, vậy là Thần Thần thích tên kia rồi ạ. Huhu không chịu đâu Thần Thần là cục cưng, là bảo bối nhỏ vủa Bạch Vọng thôi"-Bạch Vọng

"Được rồi nín đi, anh chỉ thích một mình Bạch Vọng thôi!"-Vu Thần

Bạch Vọng dương đôi mắt ngập nước lên nhìn Vu Thần, nghe được câu muốn nghe liền hài lòng mà cười hề hề. Á Hiên thấy một màn như vậy liền tới khuyên cậu nhưng số phận có vẻ hơi bị hẩm hiu. Cả nhà ba người Á Hiên, Bạch Vọng và Vu Thần lại bị Nhiên Kỳ càm ràm

"Còn anh nữa binh cái gì mà binh, đã làm cha của hai đứa nhỏ còn không biết đường khuyên nhủ con cái. Đây anh lại thêm dầu vào lửa khích lệ chúng nó phá nhà, cái gì mà tiền của papa không thiếu, đập nát căn nhà của nó đi. Nếu nó phản kháng thì cầm luôn lốc thẻ đen chứa đầy tích phân đập vào mặt nó. Ủa ngộ hen, thích chơi trội à"-Nhiên Kỳ

"Lúc đó chỉ là anh nhất thời...."-Á Hiên

"Nhất thời cái gì mà nhất thời, lửa của anh cũng góp vốn đốt trụi bãi tập gần đó đấy. Anh biết đống thiệt hại kia tuy nhỏ nhưng mà mấy tên khốn kia độn giá lên trời. Ta nói mỗi lần đưa tiền là rớt nước mắt"

"Baba à nhưng mà tiền đó là của....Ưm ưm"-Bạch Vọng bị Vu Thần bịt luôn miệng lại bây giờ không phải lúc lên tiếng, Thần Thần hiểu chuyện bèn dỗ ngọt baba của nó

"Baba à, tụi con không có lần sau nữa đâu. Baba tha cho bọn con nhé! Con hứa sẽ tích cực phụ giúp mọi người để kiếm lại tinh hạch đã mất mà. À không kiếm lại gấp đôi số tinh hạch đã mất"-Vu Thần

"Được rồi, hai đứa lên phòng ngủ đi. Mai còn tập trung lại tại chỗ huấn luyện nữa"-Nhiên Kỳ

"vâng ạ, baba và papa ngủ ngon"-Bạch Vọng và Vu Thần

Khi hai đứa nhỏ rời đi Á Hiên định đứng dậy thì gặp ngay cái ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống người của Nhiên Kỳ. Anh thầm nuốt nước nước mắt vào trong lòng, Nhiên Kỳ không chậm cũng không nhanh bắn cho anh vỏn vẹn mấy chữ khiến anh chết sững

"Tối nay ngủ ngoài sofa"

"Ơ bảo bối tha cho anh đi mà, anh biết sai rồi. Lần sau anh không phá nữa đâu, anh giết luôn cho tiện mà"

"Cút cho bổn nương an toạ"

"Không"

Nhìn vẻ mặt đau khổ của Á Hiên mọi người cười hả hê nhưng tối đến anh lại vô liêm sỉ cạy cửa đi vào ôm cậu ngủ. Ok tua time, mọi người đã ăn xong bữa sáng. Hôm nay có vẻ như rất đông vui, chào đón bọn họ có sự quý hoá của Tư Cảnh và Mộc Nhĩ. Giờ họ mới biết hai người Tư Cảnh và Tư Minh là anh em ruột cùng cha khác mẹ

"Vu Thần nhóc đến rồi à"-Mộc Nhĩ

"Ủa bám dai quá vậy?"-Vu Thần.

"Tránh xa anh ấy ra"-Bạch Vọng

Văn Phong thấy một màn bảo hộ người của đứa cháu cưng cũng quay sang đề phòng cái tên chết bàm Tư Cảnh, anh em nhà này cũng ngộ ghê. Thích ai không thích toàn thích hoa đã có chủ, hờ hờ bỏ qua trận nhốn nháo kia

Tố Tố đứng trên đài cao thổi còi, giọng vang oang oảng xuống từ chiếc loa

"Rất vui khi được gặp mọi người, ắt hẳn mọi người cũng đã biết buổi sàn lọc trong nay mai sẽ bắt đầu. Và hôm nay tôi đem đến cho mọi người một tin vui. Nhóm S đã hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc trở về dù chỉ vỏn vẹn có hai người nhưng họ vô cùng ưu tú đúng không nào. Với lại trong buổi sàn lọc lần này nếu ai có số điểm tối đa thì không những phù hiệu được thăng hạng mà ngay cả cơ hội được về chung một maia nhà với đội S cũng nằm ngau trước mắt. Nhưng liệu các bạn có được vinh dự này không đây"