Chương 145: Tiêu diệt Bạch Mập (Cuối)

"Bọn họ mạnh quá! Đây mới là năng lực thật sự của họ à"-Bông

"Không thể tin nổi, bọn họ còn là người không vậy?"-Bi

"Nếu không phải là người không lẽ là gì?"-Chu Minh

"Đúng là danh bất hư truyền, cái tên doanh binh đoàn mạnh nhất không phải cái mã"-Gia Tử

"Họ là người đã phá hủy hết mấy căn cứ rồi đấy, nên cũng đừng ngu mà phản lại họ"-Chu Minh

"Cậu có vẻ rành quá nhỉ?"-Gia Tử

"Tại vì tôi là người từng phản bội họ nhưng may mắn tôi phúc tốt mạng lớn nên mới có được cuộc sống hạnh phúc như bây giờ"-Chu Minh

"Haha thật thú vị, bọn họ thật bí ẩn. Chắc gia thế trước kia Mạt Thế bùng phát của họ cũng tốt lắm nhỉ?"-Bi

"Chuyện này"-Chu Minh

"Anh lại hỏi mấy câu ngu ngốc rồi kìa"-Bông

"Quá khứ của họ không như mọi người thấy, tại vì nó rất đau khổ"-Chu Minh

Tại sao Chu Minh biết à, do Hứa Khải đã từng kể cho cậu ta nghe chứ sao. Mà bỏ qua chuyện đó đi, quay lại phái mấy con người đang trêu đùa ngược lại cái con quái vật đã đánh họ bầm dập nãy giờ kia.

"Chật sao con này yếu quá vậy"-Giai Kỳ

"Nó vừa quật mày bầm dập đấy con kia"-Tử Khiết

"Hai người vẫn có thể cãi nhau được trong tình huống này nhỉ?"-Như Yến

"Bái phục thật đấy"-Văn Phong

"Mau tập trung đi giải quyết gọn lẹ đi"-Á Hiên

"Đánh vầy buồn ngủ quá đi mất, không nên mèo vờn chuột nữa phanh thây nó luôn vậy"-Nhiên Kỳ

"Mọi người tuyệt quá chừng, ngay cả anh Vu Thần cũng vậy. Wow vậy mà lâu nay mọi người lại giấu con, giận thật chứ"-Bạch Vọng

"không phải em cũng rất mạnh à, con lai cũng tốt nhỉ?"-Vu Thần

"Đúng vậy ạ, em còn có thể cảm nhận được tinh hạch của tang thi nữa vì em cũng có máu tang thi một nửa trong người mà"-Bạch Vọng

"Từ đâu sao không nói, tý xong quay lại không gian lãnh phạt"-Á Hiên

"Papa à người lương thiện chút đi"

Bạch Vọng triệt để bị bơ đẹp, Á Hiên xông lê phía nó mở đường. Bạch Vọng nuốt cơn uất ức vào trong lòng dùng con mắt đặc biệt của mình dò xét tinh hạch của Bạch Mập. Ờ thì cái lõi tình hạch nó nằm ở một chỗ không ai ngờ tới nổi ở chính giữa bốn con mắt lớn kia

"Mọi người lõi tinh hạch của chúng nằm giữa bốn con mắt kia"

"Chà một chỗ để tinh hạch không ai nhận ra luôn thú vị đó, em giỏi lắm Bạch Vọng"

"A...Thần Thần khen em kìa. Em thích lắm, hehe chỉ có anh là người em thương nhất thôi!"

"Rồi mau tiêu diệt nó đi, còn con tàu cần sử lý kia kìa"

"Vâng ạ"

Cả doanh binh đoàn Ánh Sáng và Hứa Khải nhìn Bạch Vọng bằng nửa con mắt, trình độ lật mặt của thằng nhóc này không biết học từ ai nữa. Thật là nhanh, thế là theo như lời của Bạch Vọng mọi người chuyên chú nhắm tới tinh hạch của nó, nhưng nó đã có đề phòng. Biến xúc tua thành mọt dạng sắt nhọn, từng đợt tăng tốc mà quật tới. Á Hiên và mọi người nhìn nhau gật đầu, Nhiên Kỳ từ lúc nào đã biến mất khỏi mắt nó.

Văn Phong sử dụng dị năng Độc ăn mòn hết phần cơ thể bên trong bị lồi ra kia, Giai Kỳ cũng không chịu thua phóng liên tục mấy cộc nước nóng về phía nó khiến da thịt nó dần chín lên. Đợi đến thời cơ chín mùi, Tử Khiết, Vu Thần và Bạch Vọng ngắm vào mắt nó mà bắn dị năng. Nó bị choáng Nhiên Kỳ từ đâu xuất hiện dùng thanh kiếm lớn đâm thẳng vào giữa bốn mắt của nó. Nó gào lên rồi ngã uỳnh xuống

Nhiên Kỳ vui vẻ cầm hai khối tinh hạch màu xanh nước lấp lánh chạy tới khoe với mọi người, chưa kịp quan sát kỹ hơn về tang thi này thì nó đã biến thành tro. Điều này dấy lên trong họ một nỗi nghi ngờ nhưng mà mặc kệ đi tiêu diệt được Bạch Mập là họ vui rồi. Mọi người định cùng nhau ăn mừng thì sực nhớ lại còn tàu nó bị phá tan tành rồi còn đâu, mà ai rảnh đi dựng lều trên băng. Lạnh muốn chết, thế là vì cái sự chu toàn cầu kỳ của mọi người. Nhiên Kỳ đã lôi từ trong không gian ra một con tàu mới đã được Như Yến nâng cấp ngon lành. Mọi người nhìn họ bắng ánh mắt của đấng cứu thế hạ phạm cứu vớt những con người lười chảy thay như bọn họ

Và thế là hành hình tiếp tục diễn ra biến về phía trước, nơi họ tìm thấy những người kia là nơi nào. Là đào nhỏ hay là ở giữa vòng xoáy nguy hiểm, thậm trí có thể ở trong cơn bão. Nhẹ hơn là ở giữa đại dương