Chương 142: Dưới màn đêm

Hiện tay họ đang ở dưới nước kế bên thuyền của mình, dưới nước một màu đen ngòm không chút ánh sáng. Năm người bọn họ lập tức đeo kính dạ quang vào, kính này có thể giúp họ quan sát trong bóng tối. Bơi xuống phía đáy tàu, họ một lần nữa kiểm tra ốc víc và những chỗ bị cá mập va chạm mạnh vào

"Bị móp rồi này"-Nhiên Kỳ

"Sức mạnh của con cá mập này không thể xem nhẹ"-Văn Phong

"Ừ, Văn Phong thiết bị"-Á Hiên

Văn Phong lục trong túi chống nước ra một vật hình chữ nhật, Á Hiên nhấn vào nút mà xanh ở trên mặt hình hộp. Xuất hiện trước dòng nước đen là ba cái chất lỏng vô cùng kỳ dị, Á Hiên chia ra mỗi người một khối lỏng. Họ bắt tay chấp vá đáy tàu

"Cái này là gì vậy?"-Nhiên Kỳ

"Con nghĩ lại là phát minh của hai người kia"-Vu Thần

"Chà con đoán đúng rồi đấy"-Văn Phong

"Ấu trĩ"-Á Hiên

"Này mọi người mặt nước đang chuyển động thì phải"-Hứa Khải

"Cảnh giác"-Á Hiên

"Rõ"-4 người

Màn nước êm ả lướt qua người họ, xúc cảm bây giờ trong họ mỗi người mỗi thái cực khác nhau, Vu Thần thì hứng thú, Nhiên Kỳ thì thoải mái. Ba người còn lại là lo lắng, con cá mập thoát ẩn thoát hiện mà trêu đùa tính kiên nhẫn của họ

Bỗng mặt nước không còn một chút giao động nào, Nhiên Kỳ bỏ qua vụ đó trước tiên là phải gia cố phía đáy thuyền đã. Con quái vật điều khiển những chiếc răng sắt nhọn của mình từ từ phóng về phía bọn họ. Nhiên Kỳ cảm thấy có vật sắt nhọn đang lướt tới bèn hét lớn

"Mau né đi"

Bốn người còn lại giật mình vội thủ thế nhưng đây là mặt nước chứ không phải mặt đất, di chuyển của họ vô cùng chậm chạp. Sau một hồi tránh né áo bảo hộ đều bị xoẹt qua một đường, những chiếc răng sắt nhọn gấy ra những thương tổn cho da thịt. Vu Thần ôm cánh tay đang chảy máu lại, Nhiên Kỳ thấy vậy liền bơi tơi dùng Quang hệ trị thương cho Vu Thần. Quang hệ của cậu dù tốc độ trị thương không nhanh bằng Thủy hệ của Giai Kỳ. Nhưng về độ ngăn chặn virut tang thi là vô cùng cao, con cá mập bỗng gầm gừ.

"Mau hành động, nó ngửi thấy mùi màu rồi"-Á Hiên

"Vu Thần ổn chứ"-Văn Phong.

||||| Truyện đề cử: Dưới Bóng Cây Sồi |||||

"Ổn ạ"-Vu Thần

"Ở đây để em lo cho Vu Thần mọi người cứ làm việc của mình đi. Không sao đâu"-Nhiên Kỳ

"Vậy thì được rồi, lên thôi"-Hứa Khải

Con cá mập mắt trở nên đỏ ngầu, tốc độ bơi ngày càng nhanh. Bọn họ thấy nó xông tới liền nhanh chân bơi ra phía khác, ba người họ trao đổi qua ánh mắt. Khi nhận được kế hoạch từ Á Hiên họ gâth nhẹ đầu rồi triển khai, vết thương của Vu Thần đã được giải quyết xong. Nhiên Kỳ bỗng xoay người chắn trước mặt Vu Thần, từ đâu có một lực kéo chân Nhiên Kỳ xuống.

"Baba"

"Baba không sao? Chật là bạch tuộc"

Ba người kia đang khó nhằn xử lý còn cá mập sát thủ này thì bên kia lại xuất hiện thêm một con bạch tuộc, Vu Thần thấy ba mình sắp rơi vào miệng thứ sinh vâth lạ lùng nhiều tua kia bèn tức giận. Phóng dị năng của bé vào nó, một tiếng ầm lớn vang lên trong bể nước

Trên mặt thuyền một cột nước bắn lên văng tung téo, mọi người ở trên đều lo lắng nhưng đồ lặn không đủ. Giai Kỳ nhìn cột nước đang được bắn lên từ dưới đó liền chấp tay cầu nguyện

Á Hiên và mọi người có chút ngạc nhiên vì hầu như họ chưa từng thấy năng lực của Vu Thần bal giờ. Giờ chứng kiến quả thật không phải dạng tầm thường, chưa kịp để họ vui mừng thì hai cái cá thể kia kết hợp lại với nhau nhìn dị ứng thật sự

Cá mập sát thủ kết hợp với bạch tuộc tạo thành một con Bạch Mập vô cùng hung tợn nay còn lớn gấp đôi vừa hồi, Á Hiên cảm thấy khổng ổn bèn chỉ đạo mọi người quay lại thuyền. Bọn họ vứt bỏ áo lặn dùng hết sức bình sinh mà bơi, không khí thiếu thốn. Còn bị một con vật kinh dị đuổi theo, vừa bơi vừa né mấy cái xúc tu thật khó nhằn. Dùng hết sức bình sinh nhảy lên thuyền con quái vật kéo chân Á Hiên, Nhiên Kỳ dùng dao gieo mình một lần nữa xuống nước. Mặt nước trở nên yên ắng, mọi người trên thuyền nhìn đến thất kinh

Đợi cứ đợi, một hồi lâu Nhiên Kỳ kéo theo Á Hiên nhảy lên tàu cả hai rơi vào hôn mê. Giai Kỳ lập tức chạy tới chữa trị, cả tàu được một phen hú hồn và tá hoả