Chương 140: Tang thi cá mập và đàn cá ăn thịt người

Tờ mờ sáng

Dưới đáy tàu sinh vật lạ hôm qua tông mạnh vào khiến phía dưới chấn động dữ dội, mọi người đang yên ổn ngủ liền bị đánh thức. Á Hiên cùng Nhiên Kỳ khoắc áo chạy về phía buồng lái, Á Hiên quan sát máy tính, Nhiên Kỳ hỗ trợ điều chỉnh lại thiết bị lái tự động. Một lúc sau va chạm mọi người cũng hớt hải chạy tới

Màn hình máy tính hiện lên một loài sinh vật cả cơ thể toàn những lỗ to nhỏ, gan phèo phổi phơi bày ra ngoài. Chuyển động theo từng nhịp bơi của sinh vật, Giai Kỳ và mọi người dụi mắt mà nhìn.

"Đây là loài gì vậy?"-Giai Kỳ

"Trông dị quá đi mất"-Tử Khiết

"Con này nhìn quen quen"-Văn Phong

"Hình như là cá mập thì phải?"-Như Yến

"Tôi cũng nghĩ giống vậy"-Gia Tử

"Khoan tàu bị va chạm mạnh man cá khiến ốc víc sắp rớt ra hết rồi"-Nhiên Kỳ

"Cái gì vậy mới tờ mờ sáng thôi mà"-Chu Minh

"Vậy là phải xuống khoan tàu một chuyến rồi"-Hứa Khải

"Đồ nghề ở đâu tụi tui sẽ phụ"-Bông

"Đúng vậy"-Bi

"Vậy cháu, Bạch Vọng, chú Hứa Khải và chú Gia Tử sẽ lo khoan bên dưới"-Vu Thần

"Văn Phong, Như Yến và Tôi sẽ phụ trách buồng lái"-Á Hiên

"Em, Giai Kỳ, Chu Minh, Bông sẽ lo bữa sáng"-Nhiên Kỳ

"Còn Tử Khiết và Bi sẽ lo phần chuẩn bị đồ lặn"-Á Hiên

Mọi người theo chỉ định mà tản ra, bên dưới khoan tàu nước bắt đầu tràn vào. Giai Kỳ bèn từ vị trí phụ bếp xuống phụ giúp khoan, dị năng Thủy vô cùng có ích ngay lúc này. Phần nước bên dưới đục ngầu không như vẻ đẹp bên trên của nó trong xanh, gợn sóng. Giai Kỳ dùng Thủy hệ-Tinh lọc lại toàn bộ số nước đã tràn vào khoan tàu. Đem số nước đã tinh lọc sạch sẽ vào bình lớn để dùng về sau, nước khi được tinh lọc sẽ không còn virut nên vô cùng an toàn

"Mau qua bên kia ốc víc bên kia bị rớt ra rồi"-Gia Tử

"Cô Giai Kỳ bên này nước đục quá giúp cháu"-Bạch Vọng

"Em đứng yên ở đó để anh giúp cho"-Vu Thần

"Mau vặn nó lại"-Hứa Khải

"Chuyện quái gì vậy trời"-Giai Kỳ

"Giai Kỳ nước bên kia tràn vào hơi nhiều rồi mau tập trung"-Hứa Khải

"Đây"-Giai Kỳ

Về phía nhà bếp tình hình cũng không mấy khả quan cho lắm

"A có con gì chui ra từ vòi nước kìa"-Chu Minh

"Là đỉa à"-Bông

"Không là cá ăn thịt người đấy"-Nhiên Kỳ

"Có cá ăn thịt người nào mà có chân không vậy?"-Bông

"Tất nhiên là không rồi"-Chu Minh và Nhiên Kỳ cùng đồng thanh

Mấy con cá ăn thịt người bị đột biến nay còn đáng sợ hơn, châth nó được mệnh danh là loại cá vó hàm răng sắc nhọn. Chỉ cần rơi xuống nước đúng chỗ chúng sinh sống thì đừng mong lành lặn trở về

"Mau làm gì đi"-Bông

"Làm gì là làm gì"-Nhiên Kỳ

"Mau sử dụng dị năng đi"-Chu Minh

"Như vậy sẽ hỏng thuyền mất"-Nhiên Kỳ

"Chúng có chân phải không?"-Bông

"Ừm"-Chu Minh

"Mau dụ chúng đến nơi khác rộng hơn"-Nhiên Kỳ

"Là mũi tàu"-Bông và Chu Minh

Thế là ba người họ nhanh chân nhanh tau dụ chúng ra khỏi bếp, Bông dùng dây leo tắt hết lửa đi đề phòng cháy thuyền. Thật khó nhằn khi vừa dụ chúng vừa tránh mấy cú cắn kia, răng chúng dài hơn nhọn hơn, trên đó còn dính máu. May thay là đỡ hơn con cá mập kia lục phủ ngũ tạng của nó không bị rơi ra. Nếu không họ ói mất

Trong khi ba người họ dụ chúng ra ngoài thì gặp Tử Khiết và Bi mấy chuẩn bị đồ xong, thế là hai người đó?nhập hội. Năm con người và một đàn cá ăn thịt người có chân chơi mèo vờn chuột nhau đến mũi tàu. Quay lại bên dưới khoan thuyền, mọi người đã ổn định được mấy cái ốc víc. Nhưng cái con cá mập này vẫn rất nhây, nó lại va va chạm chạm để ốc víc rơi ra hết một cách nhẹ nhàng

Bọn họ mà lôi được nó lên là đảm bảo nó xác định với họ, phía trên mũi tàu có một tiếng động lớn bèn để Gia Tử dùng dị năng củng cố phía dưới rồi lần lượt chạy lên xem. Á Hiên, Văn Phong và Như Yến cũng phát hiện cái gì đó không ổn liền để tạm máy tính sang một bên chạy lên phía mũi tàu

Khung cảnh trước mắt họ mà năm con người đang chật vật uýnh lộn rất hào nhoáng với một đám cá có chân. Vâng nó có chân, không còn gì dị hơn được nữa đến khi chúng dùng chân moi ruột mình ra.

"Nó tởm quá"-Bông

"Ôi chúa ơi, mắt con"-Tử Khiết

"Tự nhủ rằng không được ói"-Chu Minh

"Nhưng đã ăn được gì đâu mà ói"-Bi

"Mau giải quyết lẹ đi, tôi có linh cảm không lành"-Nhiên Kỳ

Chúng dùng chân quay quay ruột mình tạo thành một cái dây quật qua quật lại, máu đen chảy ra hôi rình. Nhiên Kỳ cầm dao nhỏ xông lên lần lượt đem đống ruột cắt thành từng mảnh nhỏ. Chu Minh dùng dị năng đánh bay chúng xuống nước rồi chúng tự mò đường lên lại, chơi không lại thì chúng dùng răng cạp lên sàn gỗ của tàu. Mọi người lúc đó kiểu "Ăn gì chơi mất dạy vậy?"

Á Hiên và mọi người cũng không đứng yên nữa dùng dị năng mà xông tới. Đem toàn bộ mấy con cá mất dạy này xử đẹp, chưa kịp thở phào thì từ đay biển ngoi lên một sinh vật tởm túa nhe những hàm răng sắc nhọn về phía bọn họ