" Này , ngươi có phải hay không , đã quên ."
" Quên ..? "
" Quả nhiên . "
Vương Hiên lấy tay vỗ chán .
Lúc này Khương Mạt Ly cũng nhớ ra được thứ gì .
" A.. việc gì phải vội vã như vậy . Ta nói sẽ dạy ngươi thì sẽ dạy cho ngươi . "
" Còn hôm nay ..... Chơi cho thoải mái a . Tên ngốc ngươi làm sao chỉ nghĩ đến tập luyện ? "
Vương Hiên cau mày , nhìn nàng thầm nghĩ .
" người nào mới ngốc ??? "
" Haizzzzz , Được rồi , đi chơi . "
Hắn thở dài .
" Hì hì ...... Đi tiếp thôi "
Nàng giơ tay làm hiệu rồi , rồi nâng váy . nhảy chân sáo . làm cho trước ngực núi lớn rung chấn dữ dội .
Vương Hiên đi theo sau , có chút khó chịu , mới kéo nàng lại , kêu nên đi chậm .
Theo ánh mắt của Vương Hiên . Khương Mạt Ly nhận ra mình thất thố , cũng ngại ngùng chậm lại .
Một buổi chiều đầy mệt mỏi với Vương Hiên . Tuy là giải ngố được rất nhiều . Nhưng hắn cảm giác mình cũng bị ngốc thêm .
" Chắc là do ở cùng người ngốc nhiều đi "
Vương Hiên lẩm bẩm .
" Hử .... Ngươi vừa nói gì ? "
" Không ... Không có gì , ta cảm thán về sự phồn thịnh của nơi này thôi ."
" Ừm , vậy thì tốt . Giờ về thôi . Ta có chút mệt . "
Khương Mạt Ly lấy tay lau mấy giọt mồ hôi trên chán , nói .
Bất chợt , nàng quay qua nhìn lấy Vương Hiên ,cười nham hiểm .
" Ngươi ..... Ngươi cõng ta về đi ... chân ta mỏi quá a "
Nàng cố tình cúi người , giả bộ như bị đau chân , nhưng thấy Vương Hiên vẫn tỉnh bơ như không , bèn tức giận .
" Ngày mai , ta sẽ nói với mẹ ta , rằng ngươi ...... "
Chưa kịp nói hết , chỉ thấy Vương Hiên dùng tốc độ cực hạn , chạy ra phía trước . khụy chân . Cõng lên Khương Mạt Ly .
Thần tốc , theo đường cũ chạy trở về .
" Này ... Này .... Tay ngươi đặt ở đâu đó .... "
Môi nhỏ chúm chím . gò má ửng hồng . Khương Mạt Ly hét nhỏ bên tai Vương Hiên . Còn tặng thêm cho hắn mấy đấm vào lưng .
Chỉ là Vương Hiên như đầu gỗ . Không quan tâm cứ như vậy thẳng tiến . mặc cho đằng sau . Nàng đã ôm chặt hắn vì tốc độ quá nhanh .
......................
khoảng chừng 10 phút sau , trở về cổng của Tòa Tháp ánh sáng . Vương Hiên nhẹ nhàng thả Khương Mạt Ly xuống . Tốc độ quá nhanh . làm cho tóc cùng vương miện có chút lệch lạc .
Nàng nhanh chóng bước lên kiệu , trước ánh nhìn của những binh sĩ .
3 tên ám vệ cũng là sững sờ . Đây có còn phải tiểu tổ tông của bọn hắn không .
..........................................
Trở về nhà , trời tối mịt . Vương Hiên khẽ cười một tiếng . Thầm nghĩ không tệ . Sau đó tắm rửa rồi đi ngủ .
Còn nàng , ăn tối trong sự chọc ghẹo của cha mẹ .
..........................
Sáng hôm sau . Mới vừa tỉnh ngủ .
Lại Zầm một tiếng . Một thân ảnh lại đạp cửa xông vào .
Vẫn là nàng , Khương Mạt Ly .
Vương Hiên thật muốn chửi , nhưng nghĩ đến cảnh Khương Mạt Ly kiêu ngạo sẽ nói : Đây là nhà nàng . Nên hắn liền thôi .
" Đi thôi , Tòa Tháp thẳng tiến . Hôm này đi tập luyện . Ta sẽ thuận tiện dạy ngươi luôn ."
Khương Mạt Ly giọng nói trong vắt .
Hôm nay nàng không mặc váy . mà là quần da bó sát , giày da , cùng áo trắng . tất nhiên đều là chất liệu tốt nhất . Trông thật hoạt bát làm sao . từng sợi chỉ , cùng từng cái cúc áo như muốn căng đứt bất cứ lúc nào .
Vương Hiên nghe , được hứng khởi liền nổi . Khoác lên áo choàng mà đi theo .
.................
Hành trình giống hôm qua .
1 lần nữa gặp Pháp thánh . Nàng nhìn Vương Hiên càng thêm phần thú vị .
" Mẹ à . bắt đầu thôi . "
" À phải , Vương Hiên , ngươi muốn học thứ gì liền nói với mẹ ta đi . "
Khương Mạt Ly nháy mắt to tròn , nói
Vương Hiên thầm nghĩ : Không phải ngươi dạy ta ?
Nếu để nàng biết , liền sẽ đáp trả một câu : Ta lười . Sau đó liền cười ngây ngốc đi
Xua bỏ ý nghĩ , Vương Hiên quan sát .
Đằng này , Mộ Thanh Nguyệt gõ nhẹ vào đầu con gái .
" Ngươi không sợ hắn càng bỏ xa ngươi sao . "
" Không sao , trước đó là do ta quá chểnh mảng trong học tập mà thôi . Ta là ai ? Là thiên tài nha "
Nàng tự hào đáp lại .
" Được rồi . Hiện tại cũng là thời điểm để con tu luyện Quang minh Thần Điển rồi . "
Mộ Thanh Nguyệt nhẩm khẩu quyết . 2 ngón tay hợp lại thành chỉ . Hào quang dữ dội cùng kình phong bạo phá mà ra .
Chỉ tay về trán Khương Mạt Ly . Luồng hào quang kia cứ như vậy chạy thẳng vào trong đầu nàng .
Khương Mạt Ly như thể đã ngất lịm . buông thả 2 tay mặc cho kình phong nâng nàng bay lên .
Tiếp sau đó . Tất cả mọi thứ tan biến , như thể chưa có chuyện gì xảy ra .
Mộ Thanh Nguyệt nâng lấy con gái . gửi đi một không gian khác . Sau đó quay sang hỏi Vương Hiên muốn học như thế nào .
" Thưa pháp thánh . Ta không cầu đến những thứ cao siêu , chỉ mong ngài dạy ta cách tăng cường hấp thụ ma năng , cùng cách sử dụng chúng . Nếu được , xin ngài dạy ta thêm cách sử dụng trọng lực thuật "
Vương Hiên nói lấy một tràng .
" Ừm .... Ngươi lớn như vậy , thậm chí thực lực vượt qua Đấu giả cấp 10 , mà vẫn chưa học cách sử dụng ma năng . "
" Ta ngu dốt từ bé , lại sống hoang dã , không ai chỉ bảo . Nên vô pháp biết được "
" Kính mong ngài chỉ bảo "
Vương Hiên lễ phép nói .
" Được rồi "
Mộ Thanh Nguyệt gật đầu .
Một quyển sách được nàng hư không cầm đến .
" Đây là tất cả những gì cơ bản nhất của cách sử dụng ma thuật , Mạt Nhi cũng từng học nó ."
" Giờ đến ngươi , có chỗ nào không hiểu liền hỏi "
" Còn về ma thuật trong lực . Hiện tại ngươi không thể làm . Nhưng nếu ngươi muốn luyện tập ta có thể cung cấp cho ngươi . Thế nào ? "
" A... Vậy thì quá tốt rồi . Đội ơn Pháp thánh . "
" Không có gì , dù sao cũng là Mạt Nhi nhờ vả nha ."
Nàng cười nhẹ , liếc Vương Hiên mấy cái .
" Bất quá , ta rất nhiều việc . chỉ có thể cung cấp ngươi dụng cụ tập luyện cùng thiết lập trận pháp trọng lực trên người ngươi . "
" Muốn duy trì trận pháp thì hằng ngày đến nhờ Mạt Nhi đi . Ta không có thời gian . "
" Vậy muốn bao nhiêu ?" - Pháp thánh hỏi
Vương Hiên suy tư một lát rồi đáp lại .
" 30 lần , so với hiện tại đi "
" Ngươi xác định ? Ngươi còn phải bảo hộ Mạt Nhi , không phải nàng bảo hộ ngươi ."
Pháp thánh nghiêm mặt nhìn .
" Thế thì gấp 15 lần đi . Nhưng hãy cho ta những trang bị trọng lực có thể tháo rỡ . "
Nhanh chóng đáp lại .
" Được rồi , đi học tập đi "
Mộ Thanh Nguyệt lại một cái phất tay .
Trên trán Vương Hiên đột nhiên xuất hiện một trận pháp ma thuật trọng lực x 15
Cả người cũng bị bao bọc bởi lớp giáp nặng hai ngàn cân .
Hắn đã bị đưa đến một vùng không gian khác .
Xung quanh chỉ toàn đất cát cằn cỗi .
Vương Hiên tay cầm sách , bắt đầu mở đọc .
Thân thể ì ạch , nặng nhọc , đủ loại tư thế tập luyện nhiệt huyết .
" Tiến vào thế giới tinh thần . Mở mang tâm trí , tìm hiểu bản chất thế giới . Hấp thụ nó , học cách sử dụng nó . Đó là ma thuật "
Chìm đắm vào trong những dòng chữ , Vương Hiên cứ như vậy , mặc cho thời gian trôi đi .
( Hôm nay đã hết . Cảm ơn mọi người đã đồng hành , nhớ cho em xin một lượt thích , cho cái trang truyện đẹp hơn nhé . em cảm ơn )