Chương 19: Giao chiến

Vương Hiên tới đó để tham gia đăng ký vào học viện pháp thuật .

Học Viện Ma thuật chính là chi nhánh của tòa tháp ánh sáng . Những nhân tài sau khi được đào tạo ở học viện ma thuật , sẽ được chuyển đến tòa tháp ánh sáng để công tác .

Vương Hiên sau khi đã chuẩn bị kỹ càng cũng đã bắt đầu lên đường theo bản đồ đã đề sẵn .

Hắn đi bộ trên đường , cũng không có cố kị gì mà hơi thả cái đuôi của mình , cho ló một chút ra khỏi áo choàng , khiến mọi người xung quanh nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên .

Nhưng là sau đó cũng không có gì xảy ra . Bởi vì bọn hắn biết , thế giới này , ngoài nhân tộc ra , còn có thú nhân , và rất nhiều chủng tộc khác .

Những thú nhân vì một vài nguyên nhân nào đó được tạo ra sau khi các Diệt giả xuất hiện . Cùng lúc , rất nhiều chủng tộc cũng đã hiện ra .

Ban đầu thú nhân không được chấp nhận . Loài người coi thú nhân là nô lệ mà ngược đãi . Sau này do các cuộc chiến tranh cùng với sự xuất hiện của Thần .

Thú nhân mới bắt đầu được coi trọng hơn . Dần dần hòa hợp rồi sống chung quốc gia cùng loài người .

Với thể chất lớn mạnh vượt qua nhân loại , Những thú nhân có huyết mạch của các loài hung thú , thường thường lớn lên đều sẽ trở thành Diệt giả , cũng sẽ là vũ khí dưới tay giáo hoàng .

Nhân loại thì khác , người dù có tài năng đến đâu , cũng đều phải trải qua một quá trình học tập lâu dài , tích lũy kiến thức cùng rèn luyện , bù đắp sự chênh lệch về mặt thể chất so với thú nhân .

Chính vì vậy mà Vương Hiên mới không lo lắng thả ra cái đuôi .

Người dân thường nhìn thấy cũng sẽ tự nhiên coi Vương Hiên là một thú nhân . Họ cũng chỉ nhìn một lúc rồi thôi , bởi vì vùng sinh sống chủ yếu của thú nhân cách nơi đây rất xa . rất ít thấy được thú nhân đến nơi này , thi thoảng chỉ có vài thú nhân là Diệt giả ghé đến làm nhiệm vụ rồi lại đi .

" Ha , Đúng là có kiến thức trong người , nhiều việc đỡ mệt hẳn a "

Vương Hiên chầm chậm bước ra khỏi làng . Những tên lính gác cũng thuận tiện nhìn theo một quãng cho đến khi Vương Hiên khuất hẳn .

Vương Hiên bước vào rừng sâu , theo lối đường mòn mà đi .

Đột nhiên hắn đứng lại , miệng nở nụ cười hơi liếc mắt ra phía sau nói .

" Haha , Lão đầu thật vui tính , Quan sát ta cả sáng hôm này rồi chưa đủ , giờ còn phải tiễn ta ra tận đây sao ."

Đằng sau Vương Hiên , một hình bóng mờ mờ xuất hiện . Chính là ông lão Vương Hiên gặp mới vào làng .

Vương Hiên biết được lão già này đã đi theo hắn cả buổi sáng nay , nhưng lúc này mới hiện ra gặp mặt . làm hắn cả sáng này đều khó chịu .

" Hô hô hô ...... Thanh niên nhân bây giờ thật nhạy cảm nha . Ta chỉ là quan tâm chút bởi ngươi là người mới đến làng . "

" Xem ra là ta lo thừa a "

Lão già cũng cười cười nhìn Vương Hiên chăm chú , tay càng là nắm chặt hơn cây gậy kim loại , thầm thấy kinh ngạc khi Vương Hiên biết hắn theo dõi .

Rõ ràng lão đã che giấu rất kỹ càng , người trẻ tuổi bây giờ đều quái thai như vậy sao .

" Lão có ý gì xin cứ nói thẳng "

Vương Hiên không nhiều lời , đi thẳng vào vấn đề .

" Khụ khụ ..... Kỳ thật thì ta chỉ muốn xác nhận ít việc thôi , nhưng giờ xong rồi . Cũng nên tiễn ngươi một đoạn..... "

Vương Hiên nghe được , không nói gì chỉ xoay người rời đi . Chỉ là vừa xoay người đi , lão đầu cũng nói hết câu của mình .

" Tiễn ngươi xuống địa ngục "

Chỉ thấy sát khí từ người lão ta bốc lên đen nghịt cả một vùng . cây gậy của lão không biết từ lúc nào hóa thành một cây kiếm , chém một đường ngang , thẳng về phía Vương Hiên .

Lóe .........

Đường kiếm Sắc đến lạnh người . Không khí như bị cắt ra , không một tiếng động .

Ông lão xoay người , cây kiếm trên tay lại trở về thành cây gậy như cũ , nhưng là những thân cây trong phạm vi đường cắt của kiếm đều từ từ trượt xuống . từng vết ngọt lịm .

cái cây cuối cùng trượt xuống cách đó 100m .

Gió lốc cũng theo đó cuốn lên .

Ầm .......Ầm ..... Xoạp .......Những cái cây đổ rạp . lộ ra một khoảng không rộng lớn , thoáng đãng .

Bất quá , lão đầu đột ngột nhận ra được gì đó . Con ngươi hắn co lại đến cực điểm . Lão ta nhanh chóng lấy 2 tay nâng lên cây gậy , chắn ngang mặt .

Nhưng cây gậy không chịu nổi một nắm đấm đánh đến . gãy đôi . Nắm đấm xượt qua mặt lão , làm mất đi gần một nửa bên mặt.

Vút ...... Một tiếng , cả mảng rừng cây đằng sau lão già như bị một cơn sóng thần quét qua , Những cây ở cách xa thì bay tứ tung , cây ở gần đều thành vụn .

Vương Hiên thu tay lại , hất bỏ những mảnh thịt máu trên nắm đấm . Nhìn về phía lão đầu .

Lão đầu còn chưa kịp định hồn lại . 2 tay vẫn đang giơ giơ trên không đỡ lấy .

Nhưng lão ta chưa chết , chỉ một 1 nháy mắt sau đó , lão lấy lại được tinh thần . Dùng tốc độ nhanh nhất , cực hạn bắn người ra phía sau .

Hắn vừa thoát chết trong gang tấc . Cái đầu hắn , khi nắm đấm đến đã vô thức mà chếch sang một bên . chính vì vậy mới chỉ mất đi nửa bên mặt .

Trên đường lùi , nhanh chóng thi triển ma thuật, từng làn khói xanh hội tụ trị liệu lấy đầu hắn . xương đầu cùng làn da ngọ nguậy , mọc ra . Con mắt bên trái vẫn còn đó nhìn chằm chằm về phía Vương Hiên .

" Người đâu ........."

Hắn chỉ vừa kịp chạm chân xuống đất , phía Vương Hiên đã không thấy có người .

Khát vọng sống mãnh liệt muốn lão ta hô lên tha mạng . Nhưng đã quá muộn . hắn không kêu được . Cổ của hắn không biết lúc nào đã bị Vương Hiên nắm chặt .

Nước mắt tràn ra , từng gân xanh nổi lên trên khuân mặt tím tái , không hoàn chỉnh .

Vương Hiên nhấc tóm cổ lão đầu lên cách mặt đất .

" Nói , Vì sao lại muốn giết ta "

Hắn có chút khó hiểu .

Lão già , muốn nói gì đó những chỉ ằng ặc được vài tiếng vì cổ bị Vương Hiên bóp lấy .

Thấy được , Vương Hiên cũng hơi thả lỏng cánh tay . Chỉ là hơi thả nhẹ , những như vậy cũng đủ để Lão ta hóa thành làn khói trắng mà bay đi .

Vương Hiên không nghĩ ngợi , trực tiếp đưa ra nắm đấm , thẳng về đám khói trắng .

Ầm......ầm............Ầm...................................

Chỉ thấy đám khói trắng bị Vương Hiên đấm tan , một bóng người từ đó bay vút ra ngoài , bắn vào những cây lớn làm chúng đổ rạp , sau đó lại cày xuống mặt đất , kéo một đoạn dài cả kilomet .

Ọc............

Lão đầu chống lấy cây gậy , thổ huyết dữ dội , 3/4 phần thân của hắn hóa thành thịt vụn . Lần này hắn không niệm thuật trị liệu mà là trực tiếp hét lên tha mạng .

Chữ " tha " chưa kịp nói xong .

Vương Hiên trong nháy mắt đã lại xuất hiện trước mặt lão . không dừng tay , tiếp tục bồi thêm một đấm.

cả thân thể hóa thành máu, bắn đi . Chỉ còn cái đầu cũng chưa hồi phục hết . Con mắt trái còn đó , trừng trừng nhìn lấy Vương Hiên . Miệng lẩm bẩm một chữ tha , không ra lời .

Còn Vương Hiên , hắn đứng đó quan sát lấy , thầm nghĩ , ma thuật thật quá kỳ diệu .

( nay không biết có nổi 2 chương hay không , nhưng mai thì có 2 nhé )

( nhớ ấn nút like giúp em , cho cái mặt của truyện nó đẹp hơn tí . Cảm ơn các bác đã theo dõi , xin cảm ơn . )