“Đinh! Bùa nguyệt hư level 3. Kỹ năng gia trì: Hào quang chiến thắng. Gia tăng 50% điểm exp nhận được từ săn giết quái vật! Trang bị giới hạn, không thể trang bị trùng lặp.”
- Sh*t! Quá đỉnh rồi!
Hàn Phong không nhịn được mà chửi bậy một câu, sau đó không chút do dự thò tay ôm lấy eo Xuân Thu, còn hôn một cái lên má nàng ta, cười lớn:
- Tôi rất hài lòng!
Thứ này có thể nói là một trong ba trang bị level 3 tốt nhất mà hắn sở hữu. Có kỹ năng gia trì hào quang chiến thắng, con đường lên cấp của hắn sẽ như diều gặp gió.
Mà hai cái nữ tử trong ngực đúng là hai cái thần may mắn mà.
Xuân Thu ừ hử một tiếng yếu ớt dựa vào người Hàn Phong, khuôn mặt đỏ bừng ngước lên nhìn hắn cắn môi nói:
- Chủ nhân, người ta cũng rất vui.
Hàn Phong dựa theo thông tin đem tấm bùa này nhét vào trong ngực, sau đó thoải mái nói:
- Hai người đều lập được đại công. Nói xem, hai người muốn tôi ban thưởng thứ gì?
Xuân Thu lập thức nhìn Xuân Hoa, trong mắt tràn đầy vui mừng, nàng ta vội nói:
- Chủ nhân có thể đưa bọn ta ra ngoài chứng kiến một chút hay không a…
Hai nàng nhận được kỹ năng đều chưa có cơ hội thực chiến.
Hàn Phong trầm ngâm một lát rồi nói:
- Hiện tại còn có việc quan trọng, sau này tôi sẽ suy xét.
Nói đùa, bây giờ là thời cơ quan trọng sắp sửa đại chiến, sao hắn có thể rảnh rang mà đeo theo hai cái nữ nhân bên người cơ chứ.
Xuân Thu thấy yêu cầu của mình bị từ chối cũng không có bao nhiêu mất mát, nàng chỉ tuỳ tiện tò mò một chút công việc chiến đấu bên ngoài mà thôi. Thấy Hàn Phong có vẻ mệt mỏi, nàng ta lập tức đổi yêu cầu:
- Vậy có thể cho hai người chúng ta hầu hạ chủ nhân tắm rửa hay không a…
Hàn Phong khoé miệng co giật. Cái yêu cầu này hoàn toàn không có chút nào quá đáng…
Hắn thản nhiên nói:
- Được.
Ba người theo đó kéo nhau vào phòng tắm. Trong khi hai nữ nhân còn đang tỏ ra vô cùng hồi hộp, Hàn Phong đã dùng tốc độ 31 điểm nhanh nhẹn cởi hết y phục, sau đó nhảy vào bồn tắm, nhẹ nhàng nắm ngửa ra thả lỏng hai vai rồi nói:
- Xuân Hoa, Xuân Thu, giúp tôi bóp vai một chút.
Xuân Hoa cái miệng há ra thật lớn, Hàn Phong làm sao động tác nhanh như vậy, nàng còn đang loay hoay muốn cởi y phục đây. Xuân Thu thì khuôn mặt đỏ bừng, này vừa rồi nhìn thấy một màn thật đáng sợ.
Cái kia của Hàn Phong làm sao lớn như vậy…
Mang theo tâm trạng bồn chồn, hai cái nữ tử tiến tới sau lưng Hàn Phong bắt đầu nhẹ nhàng giúp hắn mát xa.
Hàn Phong nhắm mắt lại, cảm nhận những đầu ngón tay mềm mại xoa nắn trên thái dương cùng hai vai, thể lực cùng trí lực theo đó thong thả được phục hồi.
Qua mấy phút, hắn rõ ràng nhận thấy một vài đầu ngón tay buông ra, sau đó sóng nước dập dờn chuyển động, trong lòng dường như vừa có thêm một người.
Vội vàng mở ra hai mắt, Hàn Phong thiếu chút nữa đã xịt máu mũi. Cái nữ hầu Xuân Hoa chẳng biết từ lúc nào đã cởi ra y phục, toàn thân trên dưới ửng hồng một mảnh da thịt, hai cái bầu nhũ hoa cự đại nửa ẩn nửa hiện dưới lớp bong bóng xà phòng trắng tuyết, khuôn mặt có chút dâm dục, có chút quyến rũ, lại có chút kiêu ngạo nhìn hắn.
Nàng ta đã chui vào bồn tắm cùng hắn rồi.
Hàn Phong nuốt một ngụm nước bọt, cảm nhận cơ thể mình cùng đối phương trượt qua nhau, làn da mềm mại như tơ lụa cọ lại cọ, để cho tiểu phong phong nhanh chóng phình to trướng lớn.
Xuân Hoa cắn môi liếc mắt đưa tình nhìn “chủ nhân” một cái, không có để cho Hàn Phong lên tiếng đã quyết đoán cúi người lặn xuống mặt nước.
- Hừm…
Hàn Phong không nhịn được rên nhẹ một tiếng, sau đó là những âm thanh rên rỉ đứt quãng.
Tiểu đệ đệ của hắn tiến vào một nơi vừa mềm vừa ấm, lại còn vô cùng ẩm ướt. Chẳng những thế, một cái đầu lưỡi nhẹ nhàng vươn ra, vuốt lại vuốt liên tục liếm lên bên trên, để cho hắn thiếu chút thất thố.
Mặc dù trước đây đã từng làm qua chuyện kia, thậm chí thời đại học hắn còn từng có ba cô bạn gái, thế nhưng kỹ thuật đỉnh cấp của Xuân Hoa vẫn làm cho Hàn Phong vô cùng mê mẩn.
Năm phút trôi qua, Hàn Phong mấy lần nhịn xuống cảm giác muốn bắn ra, cuối cùng hắn chợt hốt hoảng kêu lên một tiếng, bàn tay thò xuống nắm lấy tóc Xuân Hoa vội lôi lên khỏi mặt nước.
- Hức…
Cái nữ tử kia cả người đều mềm nhũn, khuôn mặt có chút tái nhợt, khoé miệng còn vương lại chút nước miếng ho nhẹ mấy tiếng.
- Chết tiệt, cô không sợ ngạt thở hả?
Xuân Hoa thừa cơ dựa vào lòng Hàn Phong, nỉ non nói:
- Người ta không sợ a…
Hàn Phong cảm nhận đôi nhũ hoa cự đại của nàng ta cọ trên ngực, dưới hạ thân lại tì trên một vật vừa mềm vừa ấm, hắn thiếu chút không nhịn được mà đem đối phương đè ra hung hăng làm một trận.
Bất quá sau khi 1 điểm trí lực được tiêu hao, hắn mới giả bộ tức giận trách mắng:
- Lần sau không được tự ý làm càn nghe chưa.
Xuân Hoa không có vẻ gì là sợ hãi, trái lại còn há miệng cắn một cái lên ngực Hàn Phong, quật cường nói:
- Không nghe.
Hàn Phong hít sâu một hơi, tiêu hao thêm một điểm trí lực nữa, sau đó nhẹ nhàng đẩy nàng ta ra nói:
- Đừng làm loạn nữa, trưa nay tôi còn có cuộc họp.
Nghe thấy Hàn Phong nghiêm túc nói tới, Xuân Hoa không dám chậm trễ nữa, vội vã “thành thật” giúp Hàn Phong tắm rửa.
Kia chính là dùng ngực giúp hắn cọ chân.
Nàng ta đem đùi Hàn Phong nhấc lên khỏi mặt nước, sau đó bộ ngực cự đại áp trên lòng bàn chân hắn, bắt đầu từ tốn cọ qua cọ lại, trượt tới trượt lui.
- Nga… Làm sao thô ráp như vậy… Ưm…
Đôi môi đỏ mọng kia còn thật rên rỉ vô cùng nhiệt tình.
Hàn Phong hàm răng cắn chặt, cuối cùng lại phải tiêu hao thêm một trí lực nữa mới thu được chân về. Hắn nhanh chóng từ bồn tắm đứng lên, mặc kệ hai cái nữ tử còn đang ngơ ngác, bản thân thì dùng khăn tắm lau qua cơ thể sau đó bước ra ngoài.
Hắn còn không quên dặn:
- Tắm xong nhớ đóng cửa, tuyệt đối không cho người lạ vào phòng tôi.
Xuân Thu khuôn mặt đỏ bừng ngồi đó nhìn qua Xuân Hoa, nàng thế mà nhìn thấy cái vị tỷ tỷ này đang nhếch miệng nhìn mình.
- Xuân Hoa tỷ tỷ… Có phải hay không chúng ta sắp bị trừng phạt rồi…
Xuân Hoa liếm mép một cái, thản nhiên nói:
- Xuân Thu, nhìn muội ngây thơ như vậy, để ta dạy dỗ một chút.
- A…
Còn chưa để cho Xuân Thu kịp phản ứng, nàng ta đã bị vị tỷ tỷ lớn hơn 4 tuổi đè ngửa ra sàn.
- Tỷ tỷ muốn làm gì a…
- Hừ, dạy muội cách hai mặt giáp công.
Trong phòng họp chung, tất cả tiểu đội trưởng đều đã tề tựu động đủ.
Những người này đã sớm quen biết lẫn nhau, có một vài người còn bắt đầu xây dựng mối quan hệ tương đối mật thiết, một vài người mơ hồ có chút xích mích nhỏ.
Chỉ có một đại hán tóc đen mặt rỗ khoảng 30 tuổi ngồi bên trái với thần thái có chút căng thẳng là hoàn toàn xa lạ.
Hắn đang âm thầm đánh giá những người xung quanh, mà người xung quanh cũng đang âm thầm đánh giá hắn.
Hàn Phong ngồi trên ghế chủ vị nhìn quanh một vòng rồi nghiêm túc nói:
- Tôi muốn giới thiệu tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu thứ 6 với mọi người. Kha Thành, anh phát biểu vài câu đi.
Mặc dù trước đó đã trao đổi kỹ càng với Ngô Soái, cũng đã trực tiếp nói chuyện cùng Hàn Phong trước cuộc họp, thế nhưng Kha Thành hiện tại vẫn có chút hồi hộp. Vài người ở đây đem đến cho hắn cảm giác mạnh mẽ tương đương với bản thân, vài người tuy yếu nhược hơn nhưng lại có cảm giác vô cùng tự tin.
Hắn trước đó chỉ là một công nhân trong nhà máy phân bón, nói về trình độ kiến thức quả thật không có bao nhiêu. Bởi vậy khi bước vào môi trường có không khí nghiêm túc cùng tinh nhuệ như vậy, hắn không nhịn được căng thẳng.
Hắn từ dưới ghế đứng lên nói:
- Chào mọi người. Tôi tên là Kha Thành, 31 tuổi, trước đây là công nhân nhà máy sản xuất phân bón… Sau dị biến, tôi cùng em trai tụ họp nhân công nhà máy thành lập một cứ điểm có 42 người… Hiện tại là… Ừm… Người phi phàm cấp 6 tiếp cận cấp 7, có kỹ năng tam giai Long Trảo Thủ…
Thấy ai cũng tràn đầy kỳ quái nhìn mình, Kha Thành có chút chột dạ, tiếp tục ngập ngừng:
- Ừm, tôi còn có kỹ năng nhị giai Bích chướng, kỹ năng nhất giai tụ khí, vài kỹ năng cường hoá… Ừm.. Chỉ số cơ thể của tôi lần lượt…
- Đ-Được rồi…
Hàn Phong khoé miệng co giật vội vã giơ tay ngăn Kha Thành tiếp tục phát biểu.
Tên Kha Thành này quá mức thật thà rồi, vậy mà trực tiếp đem hết thảy thông tin cá nhân đều phơi bày ra. Nếu Hàn Phong không ngăn lại, có khả năng hắn sẽ bắt đầu kể ra từng chỉ số thuộc tính thân thể, sau đó là từng trang bị trên người.
Đây đâu phải một cuộc phỏng vấn xin việc, hắn cũng không cần trình bày chi tiết CV cá nhân như vậy đi.
Kha Thành thấy Hàn Phong ngăn lại thì thở phào. Nói thật, hắn cũng không quá muốn công khai tiền vốn của bản thân. Nhưng kinh nghiệm xin việc trước đây của hắn là: sơ yếu lý lịch càng rõ ràng, khả năng được nhận càng cao.
Những tiểu đội trưởng càng thêm kỳ quái nhìn Kha Thành, chỉ có Chu Vấn là nhếch miệng cười. Cái vị Kha Thành này rất hợp khẩu vị hắn, tuy rất mạnh nhưng lại không có chút kiêu ngạo nào cả.
Hàn Phong nhìn những tiểu đội trưởng cũ, thản nhiên nói:
- Tiểu đội của Kha Thành gồm 8 thành viên, trong đó có Kha Mã là người phi phàm cấp 5, Trâu Quyên là người phi phàm cấp 4, ngoài ra còn 6 người khác đều là người phi phàm cấp 3, vài người tiếp cận cấp 4.
Thông tin này vừa ra, cuộc họp bỗng chốc trở nên im lặng như tờ.
Quá… Quá mạnh rồi…
Thậm chí Kha Mã kia còn có cấp độ tương đương với Lục Đại Nguyên, Kiều Ti Vân vốn là tiểu đội trưởng.
Bọn họ tất cả đều thu lại vẻ kỳ cục khi nhìn Kha Thành. Nói đùa, cái tiểu đội này tuy mới thành lập, nhưng có thể coi là tiểu đội mạnh nhất hiện tại.
Hàn Phong tiếp tục trầm giọng nói:
- Kha Thành, cậu chịu sự quản lý trực tiếp của phó đại đội trưởng Ngô Soái. Ngồi xuống đi.
Kha Thành vội vã chắp tay lắp bắp nói:
- Dạ… Rõ thưa đại đội trưởng.
Tuy tác phong lời nói của Kha Thành tương đối vụng về nhưng không ai dám cười hắn ta nữa
Một cường giả level 6 đã không còn hiếm lạ như trước. Châu Lam, Mã Mộng Đình, Chu Vấn, thậm chí Hứa Dương đều là cấp 6.
Nhưng kết hợp với đội viên toàn bộ là người phi phàm cấp cao, có kinh nghiệm chiến đấu với thây ma, đây là khái niệm hoàn toàn khác.
Cường giả nắm thực quyền hàng thật giá thật.
Chu Vấn ánh mắt nóng rực nhìn qua tiểu đội trưởng mới gia nhập. Tốt quá, người hợp khẩu vị như vậy lại chung chiến tuyến với hắn.
Hàn Phong lại giơ tay lên nói:
- Bắt đầu đi.
Sau hiệu lệnh của hắn, cuộc họp thường niên lại một lần nữa triển khai.
Kha Thành chỉ ngồi nghe, nhưng sự kinh hãi và vui mừng trong mắt càng lúc càng lớn.
Đội ngũ của Hàn Phong chỉ trong một buổi sáng liền tiêu diệt gần 1000 thây ma, thu về 5 sách kỹ năng, 3 thẻ vật phẩm, vô số tinh thạch exp. Chẳng những thế, họ còn tìm được 15 người sống sót và gần 1 tấn lương thực.
Thực sự là trăm nghe không bằng một thấy. Lựa chọn đầu nhập dưới trướng Hàn Phong quả nhiên là lựa chọn hoàn toàn chính xác.