Ngô Soái nhìn trúng chức nghiệp “dũng sĩ”. Chỉ cần gán kỹ năng Cự Nhân Biến thành kỹ năng chức nghiệp, hắn có thể nhận được kỹ năng “phản lực”.
Khi vật A tác động lên vật B một lực, vật B sẽ tác động ngược lại vật A một lực tương đương.
Kỹ năng “phản lực” này triệt tiêu lực tác động ngược lại. Nói cách khác, mỗi đòn tấn công của Ngô Soái chẳng những mạnh mẽ hơn, mà hắn còn hao ít thể lực hơn, không cần căng mình chống đỡ nữa.
Một cách đơn giản, Ngô Soái bình thường đấm vào tường sẽ đau tay, nhưng có kỹ năng “phản lực” sẽ không còn bị đau nữa, hắn có thể tuỳ ý bung sức mà thi triển quyền cước!
Bất quá hắn cuối cùng vẫn là phải trả lại thẻ chức nghiệp cho Hàn Phong, ánh mắt rõ ràng cực kỳ lưu luyến.
Hàn Phong nhếch miệng trêu chọc hắn:
- Hay là đệ cho ta đặc quyền ăn xoài sấy, ta sẽ cho đệ thẻ chức nghiệp này.
Ngô Soái khuôn mặt lập tức co rúm lại, tức giận nói:
- Kiều Ti Vân kia chỉ có một, thẻ chức nghiệp mấy hôm nữa sẽ có cái thứ hai. Vụ mua bán này, huynh nghĩ cũng đừng nghĩ.
Hàn Phong haha cười, đem thẻ chức nghiệp hoá thành một luồng hào quang màu tím bao phủ bản thân.
“Đinh! Xác nhận lựa chọn kỹ năng “Thao túng hàn băng” làm kỹ năng chức nghiệp cho “Pháp sư băng”?”
- Xác nhận!
“Đinh! Chúc mừng ký chủ thành công xác định chức nghiệp.”
Cùng với âm thanh dễ nghe của hệ thống, Hàn Phong cảm nhận được trong đầu có thêm hai cỗ thông tin gia trì. Một là kỹ năng “băng nô”, một là thông tin về phương hướng phát triển chức nghiệp.
Mỗi 3 level tăng thêm, kỹ năng chức nghiệp mới sẽ được thêm vào.
Kỹ năng tiếp theo chính là “băng ảnh”.
Hàn Phong cảm nhận thông tin tăng thêm trong đầu thì không nhịn được cảm khái lẩm bẩm:
- Người phi phàm có chức nghiệp mới xem như chính quy. Những người khác, có thể xem như hoang dã tạp loạn… Lựa chọn nhiệm vụ vượt qua thử thách, quả nhiên là quyết định đúng đắn!
Khai mở một dòng thuộc tính hoàn toàn mới có ý nghĩa hơn xa những thứ khác.
Hắn khẽ vung tay, một luồng khí lạnh trào ra, chớp mắt hình thành một thân ảnh từ băng giá cao 1 mét 5, hai chân hai tay thô to, không có đầu, lẳng lặng xoay người “nhìn” về phía Ngô Soái.
Ngô Soái lập tức cảm thấy không được tự nhiên lắm. Quái vật này…
Hàn Phong nheo mắt, băng nô bước mấy bước lên phía trước cầm lấy bình trà xoài, rất có tính chuyên nghiệp mà rót thêm cho hai tách trà đã sớm cạn đáy.
Động tác không có vẻ gì là cứng đơ mất tự nhiên, ngược lại thật sự vô cùng linh hoạt.
Ngô Soái nuốt một ngụm nước bọt hỏi:
- Đại ca, có thể nhượng lại cho ta một con làm người hầu hay không?
Người hầu thế này, hắn thích.
Hàn Phong cười khổ nói:
- Nó không có tư duy, hành động vừa rồi là ta dùng ý chí thao túng. Nếu tặng cho đệ, nó sẽ thành một cục băng đá đúng nghĩa.
Ngô Soái đành phải tiếc nuối bỏ qua, nhưng hắn vẫn gãi gãi cằm nghiêm túc lẩm bẩm.
- Nếu ta cũng có năng lực này, mỗi đêm triệu hồi vài đứa, hẳn là sẽ có người cùng làm trò vui với hai vị ái phi…
Hàn Phong thiếu chút nữa đã phun cả ngụm trà xoài ra ngoài. Cái tên Ngô Soái này, tốt nhất nên nín thở mọi lúc mọi nơi, đừng nói gì cả.
Hắn đang nghĩ cái gì không biết nữa.
Nhìn băng nô trước mặt, Hàn Phong lập tức kết thúc kỹ năng thao túng hàn băng.
Nhưng băng nô cũng không có lập tức tan chảy mà chỉ dần dần bốc hơi hoá thành hơi nước bay đi. Chiếu theo tốc độ này, nó còn duy trì được 15 phút nữa mới hoàn toàn tiêu tán.
Thời gian duy trì kỹ năng thao túng hàn băng càng dài, băng nô lại càng tồn tại được lâu. Trước mắt có thể tồn tại tối đa 1 giờ.
Thật tốt.
Sau khi quan sát xong thẻ chức nghiệp, Ngô Soái và Hàn Phong bàn bạc thêm một hồi nữa về vài dự định rồi mới chia tay.
Hàn Phong lại nhìn về hai vật phẩm ban thưởng còn lại, trong mắt vẫn xuất hiện nóng rực.
Đây là sách kỹ năng tam giai cùng thẻ vật phẩm chỉ định.
Hắn trước hết cầm lên sách kỹ năng xem xét.
“Đinh! Xác nhận sử dụng?”
- Sử dụng!
“Đinh! Kỹ năng tự động tam giai: Luyện tinh hoá thần. Kỹ năng thuộc tính: Khi trí lực giảm xuống dưới 50%, hồi phục lại 50% chỉ số trí lực đã mất! Kỹ năng tiêu hao: 20% thể lực hiện tại. Kỹ năng làm lạnh: 1 giờ. Uy lực kỹ năng quyết định bởi chỉ số thể lực cùng cấp độ kỹ năng.”
- Là kỹ năng tự động, lại còn thật tốt!
Nếu không tính Thao túng hàn băng, kỹ năng này là kỹ năng tam giai tốt nhất mà Hàn Phong từng gặp, còn ưu việt hơn lấy tĩnh chế động, cự nhân biến, vũ trang hoá, siêu hồi phục hay thao túng trọng lực.
Tất nhiên, nó chỉ phù hợp với người phi phàm đường hướng cường hoá trí lực.
Trí lực của hắn hiện tại đang đạt 44 điểm. Khi nó hạ xuống 22 điểm, lập tức hồi phục 50% là 11 điểm.
Tiêu hao 20% thể lực hiện tại, vậy cùng lắm tiêu hao 5 thể lực mà thôi, hơn nữa thể lực của hắn càng thấp, tiêu hao càng ít. Nếu thể lực chỉ còn khoảng 10 điểm, vậy tiêu hao cũng chỉ 2 thể lực mà thôi.
Đây là đại lợi khí hồi phục, có thể giúp Hàn Phong chiến đấu lâu dài mà không lo kiệt sức.
Nhược điểm duy nhất là hồi chiêu khá lâu, tới tận 1 giờ đồng hồ. Trong 1 giờ làm lạnh này nếu trí lực của hắn tiếp tục giảm, vậy cũng không nhận được phục hồi, kỹ năng này xem như không có tác dụng nữa.
Nhưng đó cũng chỉ là nhược điểm bình thường, Hàn Phong sẽ không đặt mình vào tình trạng kiệt sức liên tục kéo dài như vậy.
Hắn thoải mái đem kỹ năng luyện tinh hoá thần học tập,
Kỹ năng vừa học tập liền lập tức tự động kích hoạt. Thể lực của hắn bị giảm 3 điểm, trí lực hồi phục 14 điểm.
Hàn Phong rất hài lòng, nếu có Liễu Huyên liện tại hồi tức, hắn sẽ nhanh chóng trở lại đỉnh phong. Hắn uống nốt tách trà sau đó nhìn về thẻ vật phẩm tuỳ chọn level 3.
Bên trong thẻ có 5 vật phẩm level 3, đều là loại tương đối tốt. Nếu không phải có chỉ số cao thì cũng có kỹ năng gia trì mạnh mẽ.
Hắn đắn đo suy nghĩ rất kỹ, cuối cùng chọn một chiếc nhẫn nhanh nhẹn tăng cường level 3.
Nếu có nhẫn trí lực hay nhẫn thể lực thì hắn đã chọn rồi. Chẳng qua rất tiếc, hai vật kia không xuất hiện.
Những vật còn lại như trâm thái dương, đai lưng lực lượng, bao tay đạo tặc đều khiến Hàn Phong thèm thuồng, nhưng hắn quả thật không cần bằng nhẫn nhanh nhẹn tăng cường.
Một chiếc nhẫn với tiêu ký đầu lâu đỏ bao quanh bởi sấm sét xuất hiện trong tay Hàn Phong. Hắn tháo nhẫn nhanh nhẹn cũ xuống, đeo vật phẩm mới lên bên trên.
Nhanh nhẹn của hắn đã đạt tới 30 điểm.
Hàn Phong vẫn luôn cố gắng cường hoá nhanh nhẹn, hắn không hề muốn đặt bản thân vào tình trạng bị động một chút nào. Nếu đánh không lại, bỏ chạy là phương án tối ưu, tuyệt đối không vận dụng kỹ năng phòng thủ trước mặt địch nhân quá mạnh mẽ.
Thể lực của quái vật luôn luôn viễn siêu nhân loại. Hắn không tự tin phòng thủ được trước quái vật, đánh không lại, vậy nhanh nhẹn cao có thể bỏ chạy.
Sau khi đeo nhẫn lên tay, Hàn Phong lại móc ra một đống lớn tinh thạch exp, lần lượt chuyển hoá chúng nó thành điểm kinh nghiệm.
- Điều ra bảng thuộc tính.
“Ký chủ Hàn Phong. Nhân tộc thuần chủng.
- Chức nghiệp: Pháp sư băng (nhất chuyển)
- Cấp độ: 9 (Exp 592/1000)
- Sức mạnh: 24 (10)
- Nhanh nhẹn: 30 (10)
- Thể lực: 12/27
- Trí lực: 28/44
- Phục hồi: 17 (10)
- Chống chịu: 17 (10)
- Bộc phá: 200%
Kỹ năng chủ động: Thao túng hàn băng (Băng nô); Lấy tĩnh chế động; Phá tâm linh.
Kỹ năng bị động: Siêu hồi phục; Trinh sát nhãn; Tăng cường sức mạnh; Tăng cường nhanh nhẹn; Tăng cường thể lực; Tăng cường chống chịu; Tăng cường phục hồi. Tăng cường trí lực; Phiên dịch đa năng; Dự cảm nguy hiểm.
Kỹ năng tự động: Luyện tinh hoá thần.
Điểm kỹ năng: 0
Điểm tiềm năng: 0
Minh tệ: 1013
Vũ trang: Thanh phong đao lv3; Ủng gia tốc lv2, vòng tay trị liệu lv2; áo khoác tận thế lv3; nhẫn sức mạnh tăng cường lv3; Kính dạ quang lv2; nhẫn nhanh nhẹn tăng cường lv3; nhẫn duy tâm lv3, nhẫn chống chịu lv2; nhẫn hồn giáp lv3; Nhẫn phục hồi lv2; Thánh quang liên lv3.”
Nhìn bảng thuộc tính, Hàn Phong có chút thoả mãn, cũng có chút bất đắc dĩ mà lẩm bẩm mấy câu.
- Tốt rồi, thực lực lại được tăng thêm một bước lớn!
- Không thấy thông báo nhiệm vụ tiếp theo… Chắc hẳn khi đạt tới cấp 10 mới có thể nhận tiếp. Ai, đêm nay có nên đi săn không đây, nếu bỏ lỡ thời cơ thì nguy to…
- Còn 4 thẻ vật phẩm ngẫu nhiên, có lẽ nên kêu hai cái nữ nhân ngoài cửa hỗ trợ.
Hàn Phong đang định lên tiếng gọi người thì ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ.
- Chủ nhân, có người tới muốn gặp mặt.
Hàn Phong nhướng mày. Đám người Tường Vi này vội vã như vậy sao.
Bây giờ còn chưa tới giờ cơm nữa, thật sự là mất hứng.
Bất quá Hàn Phong cũng hiểu tâm trạng của bọn họ, hắn thản nhiên nói:
- Cho họ vào.
Cửa phòng mở ra, bên ngoài đi vào một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp với ánh mắt tràn ngập thanh thuần. Hàn Phong có chút ngẩn người, tại sao lại là Châu Lam?
Hắn vẫn lịch sự chỉ chiếc ghế đối diện nói:
- Ngồi đi.
Châu Lam là cái diễn viên chuyên đóng mấy bộ phim thanh xuân vườn trường, cô nàng được Hàn Phong cứu vào buổi sáng ngày thứ hai sau dị biến, hiện tại đã là người phi phàm cấp 6. Kỹ năng cường hoá vũ khí của nàng ta đã trải qua cường hoá 4 lần, hiện tại trảm mã đao trong tay nàng ta có độ sắc bén không thua kém thanh phong đao của Hàn Phong, chỉ là chỉ số cộng thêm không bằng mà thôi.
Sau khi Châu Lam ngồi xuống, băng nô bên cạnh bước lên hai bước rót cho nàng ta một chén trà xoài vàng óng. Động tác của nó có chút do dự, cuối cùng vẫn là rót đầy.
“Hừm, lần sau phải chuẩn bị 2 bình trà. Một bình trà xoài, một bình trà gì đó tuỳ ý.”
Hàn Phong lẩm bẩm mấy câu, nhìn bình trà cạn đáy mà đau lòng.
Châu Lam kinh dị nhìn qua tượng băng không đầu. Nàng trước đó luôn chiến đấu phía sau Hàn Phong, chưa từng thấy hắn thi triển cái “thứ” này.
Thứ này không mang theo ác ý nhưng vẫn đem cho nàng áp lực rất lớn.
Nàng khẽ nâng chén trà xoài lên uống một ngụm. Sau khi do dự, cuối cùng vẫn là uống hết.
Trà xoài vừa ngon vừa mát, ai mà không thích.
Hàn Phong xem như không thấy, cũng không có ý thao túng băng nô tiến lên rót thêm, chỉ thản nhiên nói:
- Cô tìm tôi có chuyện gì? Sao không đợi tới cuộc họp buổi tối lại nói?
Hàn Phong hiện tại rất bận, hắn còn chưa tắm, chưa ăn cơm, còn có 4 thẻ vật phẩm cần mở, bảy tám bản sách kỹ năng cần cân nhắc phân phối, một đống giấy tờ mà Phương Tường sắp gửi tới. Hơn nữa, hắn cùng lười gặp ai đó ở phòng riêng, nhất là gặp riêng nữ tử.
Mỗi lần như vậy hắn lại tốn vài điểm trí lực.