Yêu sách hết sức vô lý lại còn tràn đầy sự tham lam của Hàn Phong để cho đám người Tam Giang lâm vào một trận tức giận tột độ.
Tên khốn này đang cố gắng bào tiền của bọn họ, hơn nữa lại còn là bào tới tận xương tuỷ, bào ngay tại thời điểm nước sôi lửa bỏng nhất.
Đây chắc chắn là hành vi gian thương độc quyền không thể chấp nhận được, đặc biệt trong bối cảnh hai bên vừa mới kết thành đồng minh, hành động này càng thêm vạn phần khốn nạn, không khác nào đâm sau lưng chiến sĩ, ăn trên xương máu đồng loại.
Minh tệ sao, hắn nghĩ gì vậy, loại tiền tệ vạn năng này ai cũng cần, ai cũng dùng được, còn phải đổ máu mới có thể thu thập, sao có thể tuỳ tiện lấy ra trao đổi mua bán chứ.
Bọn họ bản thân đúng là cũng cần nước chống chịu, nhưng cùng lắm là chục lon, vài chục lon. Phải bỏ minh tệ ra mua thì cũng thôi đi, nhưng có điên đâu mà cũng đồng thời bỏ ra mua cho người khác dùng chứ.
Ai nấy đều nhanh chóng vỗ bàn mà oang oang kêu lên phản đối, thái độ còn vô cùng quyết liệt.
Bọn họ nhất quyết không chịu thoả hiệp vấn đề này.
Ngay cả La Thiên Dật cũng là kêu to phản đối.
Ân, thật ra là do không ai lên tiếng đồng tình, thế cho nên cậu ra mới không hùa theo được mà thôi.
Thế nhưng mà, hàng loạt thanh âm giải trình theo thiên hướng học thuật một cách vô cùng cặn kẽ chi tiết, lại còn vô cùng thành khẩn, tràn đầy sự chân thật logic, cùng với khuôn mặt khổ não bất đắc dĩ của Hàn Phong ở kia, tất cả những điều này khiến cho mười mấy thành viên binh đoàn Tam Giang dần lâm vào trong một mảnh ngờ ngợ day dứt.
"Chẳng lẽ lời tên này nói là thật? Nước chống chịu thật sự phải cần tới minh tệ đi mua nguyên liệu?"
Khi đối diện một thông tin giật gân chấn động, nghe qua vô cùng phi lý, nhân loại sẽ có rất nhiều tư thái ứng đối khác biệt. Nếu loại thông tin kia có liên quan trực tiếp tới lợi ích của bản thân mình, vậy thì tư thái ứng đối kia lại càng được đẩy lên cao trào kịch liệt.
Thái độ đầu tiên mà hầu hết mọi người dâng lên chính là bài xích cùng không tin tưởng.
Nếu như bọn họ đã biết rõ ràng về điều đó, đã biết chắc chắn kia là tin giả bốc phét, vậy thì bọn họ sẽ hoàn toàn không tin tưởng.
Ví dụ thông tin đó là: kẻ đang đọc những dòng này là một con chó chứ không phải độc giả thân yêu của MT-SHNC. Vậy thì bọn họ chỉ đơn giản là cảm thấy bị xúc phạm hai mắt, sau đó liền trực tiếp bỏ qua. Ai cay cú hơn thì cắn răng mắng thầm, hoặc quá khích lắm thì cũng bóc mẽ ngay tại phần comment, nhưng chắc chắn không thèm nghe bất kỳ lời bào chữa hay giải thích nào của tác giả.
Điều tương tự xảy ra khi thông tin giật gân kia là thứ họ không biết một chút gì, ví dụ như ngày mai là khủng long sống lại, ngày kia là mặt trăng nứt làm đôi, ngày mốt nước biển cạn sạch, tuần sau tận thế, vậy bọn họ chỉ cảm thấy nực cười, cho là trò đùa cợt ngớ ngẩn, sau đó tiếp tục bỏ qua mà không hề tin tưởng.
Nhưng mà, nếu như bọn họ không hiểu biết hết mà chỉ biết một phần rất lớn về điều đó, vậy thì bọn họ sẽ bắt đầu dâng lên kháng cự, sẽ phản bác bằng được thông tin kia, sẽ kịch liệt chứng minh nó là sai, tuyệt đối sẽ không đơn giản chấp nhận tin tưởng.
Có điều, sự kháng cự này sẽ bắt đầu giảm xuống dựa trên mức độ thiếu hiểu biết về thông tin tiếp nhận. Càng mù mờ, càng ít hiểu biết, càng ít thông tin, vậy thì càng đánh mất tự tin để dâng lên sự kháng cự.
Sự kháng cự sẽ hoàn toàn bị bóp nát khi mối tương quan hiểu biết - không hiểu biết dừng lại tại một điểm cân bằng.
"Hiểu biết rất ít, nhưng vừa đủ, thiếu hiểu biết rất nhiều, nhưng không quá lố."
Những kẻ lừa đảo chuyên nghiệp gọi điểm cân bằng này là "điểm chuyên gia".
Một bác sĩ khoa nhi sẽ vô cùng tự tin vào chuyên môn của mình, ai dám lan truyền tin giả là sẽ sẵn sàng đập vào mõm người đó ngay. Nhưng mà khi nghe bác sĩ khoa ngoại nói về vấn đề gãy xương, họ sẽ bắt đầu e dè việc thể hiện kiến thức về mặt ngoại khoa, chắc chắn không dám vỗ ngực cãi cố. Khi đứng trước trưởng khoa gây mê hồi sức, họ sẽ càng thêm mất tự tin, bởi vì người kia chắc chắn là một chuyên gia chuyên sâu về gây mê hồi sức, lời người ta nói, mình biết một chút, nhưng không biết nhiều, chắc chắn không thể giỏi bằng chuyên gia được, bởi vậy không bao giờ có đủ tự tin để gân cổ lên cãi cố hay phản bác.
Có một hôm máy tính tại nhà bị hỏng, có sửa thế nào cũng không tự sửa được, bác sĩ khoa nhi nọ đành phải thuê nhân viên IT về để sửa chữa. Vị bác sĩ này này ngày nào cũng dùng máy tính, biết về máy tính, nhưng sự hiểu biết này rất ít, chỉ nằm ở mức vừa đủ. Trong khi gã IT cao to đen hôi đối diện lại là một tên siêu cấp chuyên gia về sửa máy tính, thuật ngữ chuyên ngành tung ra liên miên bất tuyệt.
Bác sĩ trả 2 củ, vui vẻ đưa anh chuyên gia IT học rộmg tài cao ra về, còn xin số zalo kết bạn lần sau lại gọi tới sửa ống nước cho vợ.
Đây chính là do bác sĩ khoa nhi đã bị vướng vào hiệu ứng "điểm chuyên gia", bị anh IT áp đảo về mặt kiến thức chuyên môn, giống như đã trúng phải đòn uy áp thượng vị phiên bản dốt - giỏi vậy.
Tất cả mọi kẻ lừa đảo chuyên nghiệp đều theo đuổi cấp độ này.
Bọn họ sẽ cố gắng thể hiện toàn bộ khả năng thuyết phục, kiến thức chuyên môn, khả năng dẫn dắt cùng liên kết, đánh lạc hướng và chồng chéo khái nệm, cuối cùng là vận dụng toàn bộ tâm lực thao túng của mình để mò cho bằng được điểm cân bằng hoàn hảo kia, nơi mà ngu có chừng mực chuẩn xác giao hoà cùng khôn không quá lố.
Tại điểm cân bằng đó, bọn họ sẽ trở thành chuyên gia, đứng tại vị thế đó thì cho dù có nói bất kỳ điều gì cũng sẽ thành đúng, trong khi người trước mặt sẽ bị áp đảo về khả năng phản bác, dần dần biến thành một con cừu chờ bị vặt lông, chỉ có thể vểnh tai lên trời nghe tới răm rắp.
Nếu "điểm chuyên gia" xuất hiện tại thời khắc nguy hiểm, chỉ có một khoảng thời gian quyết định gấp gáp cấp bách, vậy thì nạn nhân sẽ trở nên tuyệt đối không thể chống cự, càng thêm bị cuốn vào vòng xoáy của sự mù mờ và dẫn dụ.
Kỹ năng chức nghiệp Chuyên Gia Lừa Đảo hệ toàn năng: Chủ Tịch Công Ty Đa Cấp.
- Các vị thử nói xem, nếu chỉ là xương cốt của Thể Phòng Hộ và tinh thạch ma dược trộn vào với nhau rồi đun lên, sao có thể tạo ra thứ nước này. Đơn giản tới thế thì nó đã bán tràn lan bên trong thương thành rồi, trong thương thành cũng có bán dược tề đó, nhưng đều là giá trên trời nha, hơn nữa tinh thạch nhị giai mới mua được, hoặc dễ làm thì có lẽ các vị cũng nghiên cứu ra rồi...
- Tôi nói rồi, công thức điều chế bản hoàn chỉnh tất nhiên tôi không thể đưa cho các vị xem, chỉ có một phần nghiên cứu trong cuốn sổ tay này, xem như thành ý của tôi, các vị cứ tuỳ tiện nghiên cứu...
- Hả, làm sao bước này lại bị thiếu ư? Haha, vì đó là bước vận dụng năng lực phi phàm từ kỹ năng thuộc chức nghiệp Thông Thức Giả của tôi, cái này không thể tiết lộ...
- Cái rễ của cây Hi Vọng này là cái gì ư. Haha, loài thực vật dị biến kiên cường cứng rắn như sắt thép này do tôi tự đặt tên, không phải mua tại thương thành. Nó tồn tại ngoài thực tế, ở Tam Giang cũng mọc dại luôn đó, số lượng còn rất nhiều. Tôi có thể chỉ cho các vị, nhưng cũng phải bỏ tiền ra mua tình báo. Chỗ quan hệ hữu hảo, tôi lấy giá 10.000 minh tệ, xem như bán cho các vị một chút thiện duyên...
- Ấy. Không mua thì thôi, sao phải sửng cồ lên...
- Hửm, tại sao lại không dùng phần thịt ư? Các vị thấy thịt thây ma Thể Phòng Hộ kia đủ cứng chắc sao? Dùng thịt cũng được, nhưng tinh tuý trong phần xương lớn hơn, ít tiêu tốn công sức đi chiết xuất phi phàm lực.
- Các vị thấy có ai nấu cao thịt cừu mà lại dùng cả thịt... Khoan đã, ân, không phải, được rồi, ý là, cái này tạm bỏ qua, nó thuộc vấn đề chuyên môn sâu.
- ...
- Ai có câu hỏi nào nữa không?
Trên bàn họp, một cuốn sổ tay nhỏ chứa đầy kiến thức phi phàm dị dạng được lật ra một cách công khai, mười mấy con mắt ở cả hai bờ đông tây sông Lệ đều đổ dồn vào mà nhai nuốt từng chữ một.
Bên cạnh bàn dài, chủ tịch công ty TNHH một thành viên đa cấp Trấn Hi Vọng đang ra rả chém gió.
Mười mấy người nghe tới say mê.
Để đứng ra thuyết trình về nguồn gốc của nước phòng hộ ở đây ngày hôm nay, trước mặt cả phe ta lẫn phe mình, Hàn Phong đã sớm chuẩn bị từ lâu lắm rồi.
Từ lúc hắn mới nhận về tác dụng của ngọc thạch, để đánh lạc hướng thiên tài địa bảo này khỏi tầm mắt thế nhân, tránh đi vào vết xe đổ của ớt biến dị, hắn đã vắt óc nghĩ cách để hợp thức hoá nguồn gốc của nó rồi.
Từ việc xây hầm chứa ở khu thử nghiệm của Âu Dương Tà, giả bộ thu gom xác của Thể Phòng Hộ từ cả quân mình lẫn chính Tam Giang, lích kích bày trò nghiền nghiền xay xay xác chết rồi chia ra ba khu đun nấu, ra sức thu gom rau dại kỳ quái, tìm người thử nghiệm vài loại thuốc nước mới với giá cao, tất cả đều chỉ hướng tới việc hắn đang thí nghiệm nghiên cứu cái nước gì đó trên thân xác thể phòng hộ. (Chương 400 bắt đầu quá trình nguỵ tạo.)
Cuối cùng là, vào một buổi đẹp trời hai ngày trước, hắn công khai công bố kết quả thí nghiệm ra "nước phòng hộ", phân phát thành quả cho toàn quân sử dụng, đồng thời cũng trả thưởng hậu hĩnh cho những người đã tham gia thử nghiệm, chính thức đem thứ nước này lên vũ đài phi phàm.
Muốn lừa được người ta, không phải cứ bô bô ra rả nói là được. Phải biến bản thân thành chuyên gia thực thụ bằng kiến thức mới lạ kỳ ảo, phải có quá trình xây dựng bối cảnh hợp lý, xen lẫn cả thông tin tuyệt mật lẫn thông tin lộ lọt, phải có người bên đường làm nền, nửa trong nửa ngoài tham gia vào quá trình, lại phải để chính khán giả đứng ra khẳng định chứng minh, biến ảo thành thực...
Thậm chí ngay cả trong mắt của phe mình, mình cũng phải trở nên vô cùng đáng tin, vô cùng tài năng, phải biến cả họ thành cameo trong vở kịch chuyên gia này.
Lừa được cả người nhà thì mới có thể chắc chắn lừa được người ngoài.
Lừa luôn cả đám người đang đứng tại xa xa khoanh tay dõi mắt nhìn về cuộc chiến này.
Đa cấp từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, từ trước ra sau, từ quá khứ tới hiện tại, tới cả tương lai.
Về phần ba cái mớ kiếm thức và đống thí nghiệm ghi trong sổ tay lấy từ đâu ư. Một phần hắn mót từ trong sách vở, một phần mót từ mớ thí nghiệm điên rồ của Âu Dương Tà, một phần bịa đặt ra theo trí tưởng tượng, một phần cũng thật ra sức nghiên cứu về đặc tính dược tề đang bán trong thương thành nhị giai, một phần xin ý kiến từ các phục hồi giả trong quân, một phần hỏi thử mấy kỹ năng bào chế thuốc từ chỗ bác sĩ Huấn, và một phần quan trọng khác, tất nhiên rồi, đó là từ bếp ăn của Hương Vẫn Tình.
Tất cả yếu tố nửa thực nửa hư, nửa nạc nửa mỡ, nửa phi phàm nửa bình phàm này, dưới tâm lực thao túng khổng lồ đã hoà trộn lại với nhau, với ngọn lửa đun nấu là nhị giai Chúng Ta Là Bạn, cuối cùng hoàn hảo biến thành một món ăn cực kỳ cân bằng về hương vị.
Thịt cừu hầm.
Thịt cừu hầm được nấu tới điểm bởi chuyên gia lừa đảo.
Con chó hoang Hàn Phong lúc trước luôn luôn quanh quẩn vòng ngoài, sau mấy lần xin lông lót ổ, xin thịt cho vợ chửa đẻ, lúc này đây, nó đang há mồm ra đòi trực tiếp cắn xuống một miếng thịt tươi rói.
Ngay cả chủ trang trại cừu lẫn chó chăn cừu, giờ phút này đều biến thành cừu, rồi thành món ăn trong nồi, chờ chuyên gia sói hoang tới bú một ngụm.
Hàn Phong đã vận dụng hoàn hảo công thức lừa đảo chuyên nghiệp: dùng sự hiểu biết to lớn về phi phàm của lãnh đạo Tam Giang, hoà trộn với sự thiếu hiểu biết tới đáng thương về chức nghiệp Thông Thức Giả, gia giảm thêm thông tin giật gân bịa đặt, không thể kiểm chứng, không thể thử nghiệm, cuối cùng đã đẩy bọn họ đến "điểm chuyên gia".
Ngay tại thời điểm nguy cấp, cần phải quyết định rất nhanh.
Bọn họ đã tự biến thành chuyên gia nửa mùa, tự tư duy, tự kết luận, tự tin rằng mạch suy nghĩ của bản thân là đúng, cuối cùng đã tự mình lừa mình.
Mà hắn cái tên chuyên gia lừa đảo này, đã bước vào một cuộc chiến lừa đảo kiến thức phi phàm với kế hoạch từ lâu, với ác ý rõ ràng, với lượng kiến thức kín kẽ được xây dựng suốt mười mấy ngày chuẩn bị, và với sự chủ động không ai có thể đề phòng.
Hắn đang công khai muốn lừa toàn bộ đầu não Tam Giang, biến bọn họ thành món ăn mà nuốt xuống!
Trong phòng họp đã không còn bất kỳ thanh âm chất vấn cùng tức giận nào, thái độ của mọi người từ căm hận dần chuyển thành hiểu ra, thậm chí còn có chút khâm phục.
Vị thủ lĩnh trấn Hi Vọng này, nói đến thực lực cá nhân đã là mạnh tới đáng sợ, nói tới tri thức phi phàm càng là sâu như biển trời, mà nói tới thân phận Thông Thức Giả, đây lại càng là quý nhân trong quý nhân.
Hắn ta còn rất kiên nhẫn giải thích, không hề ép người, không giống dạng cuồng đồ mất não như tưởng tượng.
Hắn ta thật sự là vô cùng ưu tú mà...
Hàn Phong nhận về hàng loạt ánh mắt tin tưởng, trong lòng cũng có chút tự đắc nho nhỏ.
Lừa được một đám người giỏi giang như vậy, hắn tất nhiên cảm thấy rất có thành tựu rồi.
Thật ra hắn thì ưu tú cái quần gì đâu.
Thực lực cá nhân yếu như mèo hen, hai đòn khủng bố kia là nguỵ tạo mượn sức ngoại lực rồi cố tình oang oang bốc phét lên tầm ngũ giai để doạ mấy tên trạm tin đang rình mò, để mà thực sự đánh nhau chắc chắn sẽ thua rất nhiều người. Về phần kiến thức phi phàm, cũng là nguỵ tạo nốt, toàn là xáo xào bịa đặt, tỏ ra nguy hiểm, tự chế cháo tự bôi trét cho đẹp. Về phần thân phận thông thức giả sao, haha, cái này có khi là thật, bởi hắn nấu thịt cừu rất ngon.
Tất nhiên, không phải ai ngồi tại đây cũng là cừu.
Một đôi mắt sắc lạnh từ chếch trái đối diện đang nhìn chằm chằm qua phía Hàn Phong, vừa tức giận, vừa bất mãn.
Cái cảm giác bị lột sạch đồ ra rồi soi thấu hết cả tâm can này để cho chủ tịch công ty đa cấp trấn Hi Vọng có chút mất tự nhiên.
Hàn Phong đang đóng vai chuyên gia lừa đảo, lúc này nhanh chóng chuyển qua thân phận giang hồ giang báo mà thô lỗ kêu lên trong đầu:
"Ngực to không não, ngoan ngoãn ngồi một bên đi, cô mà dám giở trò vào lúc này, tôi sẽ chơi cô tới khi cô phải chửa đẻ 12 đứa liên tục thì thôi."
Hắn nói xong liền trực tiếp tưởng tượng ra hình ảnh một cái nữ nhân cả người trần truồng đang tênh hênh treo ngoài cửa sổ, nửa người trên nõn nà ướt át, da thịt ửng hồng vì bị miết cùng cắn, hai bầu nhũ hoa no tròn nảy tưng tưng trong gió, còn đang ra sức tự đưa tay nắn bóp hai khoả thỏ ngọc thành đủ thứ hình dạng, nửa người dưới đang bị một nam nhân thô bạo liên tục vục đầu vào giữa hai chân mà liếm mút, đầu lưỡi hết đâm liền ngoáy, đem nàng ta liếm tới phun đầy dâm thuỷ ra sàn, sau đó còn liên tục tát trên kiều đồn nàng ta tới in dấu cả chục bàn tay.
Trong đêm đen tĩnh mịch, nữ nhân ngực to kia ngửa đầu rên to câu "đ**t chết em đi" tới mức cả nửa cái huyện thành đều có thể nghe được.
"Bồn chứa ngoan, dâm phụ ngoan, miệng ngậm cái vật kia được thì tốt nhất cũng nên ngậm cho kín vào, mút cho chặt vào. A a a rên rỉ thì được, nhưng chớ có nói ra lời. Bằng không... Hừ!"
Tường Vi sắc mặt thoáng chốc liền biến thành tái nhợt.
Lại là một chiêu hèn hạ này.
Thổ phỉ vô sỉ.
Hỗn đản đáng chết.
Hạ lưu đê tiện.
Tra nam bẩn thỉu.
Không có cốt cách, không có gia giáo, không có khí chất, không có hàm dưỡng.
Không có thân sĩ.
Không có đạo đức.
Tên dâm tặc đáng hận.
"Ức, đồ đáng hận, lúc đó tôi... tôi... tôi rõ ràng không tự đưa tay bóp ngực, lúc đó tôi là đưa tay che miệng. Lúc đó tôi cũng chưa nói "đt chết em đi", lúc sau bị đt rồi tôi mới nói. Anh dám nguỵ tạo ký ức, đồ không có tiết tháo, đồ vu khống..."
Tường Vi trong lòng kịch liệt mắng chửi tới tám trăm lần.
Nàng đối diện loại người vô sỉ như cái nam nhân trước mặt đã triệt để bất lực rồi. Tên này không coi nàng ra gì cả, rõ ràng đi lừa người, bị phát hiện mà vẫn còn mặt dày đe doạ ngược, không tự cảm thấy xấu hổ sao.
"Tên khốn này, hắn ta còn giống Hiền Giả hơn mình. Mình có Thao Túng Tâm Lý, nhưng tuyệt đối không thể mặt dày mà nói ra những lời kia, tuyệt đối không dắt tất cả mọi người đi vòng vòng thế kia."
Hàn Phong không có Thấu Rõ, hắn tất nhiên không đọc được gì cả, chỉ biết đối phương đang rất tức giận.
Nhưng mà chỉ thế là đủ, ngực to này an phận là tốt rồi.
Chẳng qua Hàn Phong đã đánh giá sai sự phẫn nộ của Tường Vi, sau mười mấy giây cắn răng, phía bên kia, phó đoàn trưởng tiểu đoàn 3 Tam Giang lại đột nhiên nói:
- Hàn thủ lĩnh, anh nói dược tề toàn là thứ chỉ có tinh thạch an toàn nhị giai mới mua được, vậy sao anh mua được nguyên liệu nhị giai mà sản xuất nước chống chịu.
Hàn Phong nghe được câu hỏi này thì không khỏi nắm chặt tay, trong khi mười mấy người trong phòng họp phút chốc lại ngẩn ra.
Đ-Đúng vậy...
Bọn họ đều đổ dồn ánh mắt về phía vị "thiên tài tỉnh Diễn Giang" mà chờ đợi câu trả lời.
Hàn Phong chậm rãi đưa tay lên bàn cầm cốc nước uống một ngụm, thản nhiên nói:
- Đơn giản thôi. Dược tề nằm ở bậc nhị giai, không phải vì nguyên liệu chế tạo ra nó hiếm, mà vì Thông Thức Giả hiếm!
- Nguyên liệu thực ra không khó kiếm, càng không phải nguyên liệu bậc nhị giai, thứ làm nó trở nên giá trị chính là kiến thức và sức mạnh để vận dụng được nguyên liệu đó, công sức to lớn đang ẩn chứa trong đó.
- Các vị đã nghi ngờ như vậy, vậy tôi cũng nói thẳng. Tôi không cần tiền của các vị nữa, chỉ cần các vị đưa ra giải độc dược tề giá 1000 minh tệ một ống kia, tôi vẫn sẽ cung cấp số lượng nước chống chịu tương đương giá trị quy đổi.
- Nó chính là một trong ba nguyên liệu không thể thiếu được.
- Tuy nhiên tôi cũng nói trước, tôi sẽ chỉ có thể cung cấp hạn chế một số lượng nhất định nước chống chịu thôi, bởi vì dù sao nó cũng chỉ là một trong ba nguyên liệu phải mua.
Âm thanh trả lời thản nhiên mang theo hơi chút tức giận để cho mấy người ở đây bừng tỉnh.
Thật ra khoảng cách ngu - khôn rất mong manh. Người khôn nhất là người biết mình còn rất ngu, còn người ngu nhất là người tự nhận mình rất khôn.
"Một trong ba nguyên liệu điều chế" được phơi bày, cái này để cho đám chuyên gia nửa mùa trong phòng họp thêm một bước hiểu biết nữa.
Bọn họ đã được vén một chút bức màn u tối về nước chống chịu, từ những người mù tịt biến thành người nắm giữ thông tin quan trọng, đã có hiểu biết rõ ràng rồi.
Hoá ra nguyên liệu có bao gồm giải độc dược tề... Hoá ra là vậy... Hoá ra là vậy... Thật sự là đủ logic mà, xác thịt thây ma ẩn chứa nhiều độc tính như vậy, tất nhiên phải cần giải độc dược tề đi cân bằng, hoá ra đây chính là nguồn cơn mà vị Hàn thủ lĩnh kia đòi tiền bằng được.
Thật sự là hợp lý.
Ngồi ở khu vực tiểu đoàn 2, Phó đoàn trưởng Hắc Tề sau khi thấy có người công khai chất vấn nước chống chịu một cách chuyên sâu, ông ta cũng đột nhiên lên tiếng chất vấn một cái vấn đề cực kỳ quan trọng:
- Hàn thủ lĩnh. Anh nói thứ nước này rất khó điều chế, vậy tại sao lại chỉ bán chúng nó với giá rẻ mạt như vậy, lại còn chiết khấu tới 25% cho chúng tôi? Chẳng lẽ thứ nước kia còn có gì đó ẩn tình?
Nói chiết khấu 1 minh tệ thì quá ít, nhưng nói chiết khấu 25%, vậy nó sẽ rất đao to búa lớn, sẽ bộc lộ ra sự mờ ám của chuyện này.
Hàn Phong liếc mắt nhìn Hắc Tề.
Nghe Hứa Dương nói, cha nội này rất thích đoán, mà đã đoán là chắc chắc trúng, trúng toàn bộ hoặc trúng một phần. Hôm nay đối diện, quả nhiên là danh bất hư truyền.
Chẳng qua, Hàn Phong nắm mọi việc trong lòng bàn tay, sớm đã chuẩn bị chu toàn tất cả mọi khả năng bắt bẻ rồi.
Hắn cầm lon nước trên bàn lên, thản nhiên thừa nhận.
- Đúng là thứ nước này có vấn đề của nó. Tôi nói thẳng, nó mới chỉ dừng lại ở giai đoạn thử nghiệm, chưa hoàn toàn được dò ra tất cả các tác dụng phụ. Tác dụng phụ lớn nhất của nó là nếu uống thường xuyên liên tục thì sẽ bị cứng khớp, nếu không vận động đầy đủ vậy có khả năng khớp còn bị khóa chặt, đặc biệt là các khớp xương nhỏ.
- Nhưng mà một tác dụng quan trọng khác của nó đó chính là thi thoảng nó sẽ để cho người dùng nhận được 1 điểm chống chịu vĩnh viễn.
- 1 minh tệ chiết khấu kia, đó là tiền mà tôi trả cho các vị để có thể công khai thu thập dữ liệu về tác dụng của nước chống chịu trên phương diện rộng lớn, từ đó điều chỉnh công thức sản xuất cho hoàn thiện hơn, đó coi như tiền chi phí sản xuất, đồng thời cũng xem như trả tiền trao đổi với thiên tài địa bảo nho biến dị của các vị.
- Về phần nói cái gì thiện duyên, lúc trước tôi là nói phét mà thôi.
Câu trả lời của Hàn Phong để cho tất cả mọi người đều im lặng.
Hoá ra là vậy... Hoá ra là vậy...
Hoá ra tên họ Hàn này có mục đích sâu xa như vậy.
Nhưng mà câu trả lời có chút "điên" của hắn ta lại một lần nữa thuyết phục tất cả mọi người tại đây. Vì sao ư, vì dù nước kia có tác dụng phụ thì cư dân trấn Hi Vọng sớm đã dùng chán chê rồi, nếu có vấn đề, bọn họ đã chết từ trước rồi, chẳng phải chờ đến khi muốn hại Tam Giang hay gì cả.
Hàn Phong lại liếc mắt nhìn một vòng rồi mơ hồ tức giận nói:
- Nói thật, giải trình tới mức này, tôi cũng đã hơi mất kiên nhẫn rồi. Các vị biết đấy, tôi chẳng phải người thiện lương hiền lành gì, càng không phải người thích nhiều lời, nhưng tôi là người có nguyên tắc.
- Tôi bàn chuyện bán nước chống chịu cho các vị là đang nể mặt các vị những người cầm quyền này mà thôi. Nếu các vị không muốn bỏ tiền ra mua, vậy tôi sẽ trực tiếp cho người qua mời chào binh lính của các vị.
- Hãy để ai muốn mua thì người đó tự quyết định bỏ tiền ra đi.
Câu chốt hạ của Hàn Phong đã chính thức khép lại toàn bộ màn kịch lừa đảo này.
Hắn muốn tạo FOMO, muốn vận dụng tâm lý bỏ lỡ, khiến đám cao tầng Tam Giang cảm thấy bị uy hiếp về mặt nắm giữ quyền phân phối tài nguyên, từ đó buộc phải đồng ý với yêu sách trước mặt.
Bọn họ sẽ chính thức tham gia vào cái màn kịch này, thay mặt hắn, hút máu cư dân Tam Giang!
Giá nước chống chịu cuối cùng được toàn thể cuộc họp chốt hạ sẽ công khai ra ngoài là 4 minh tệ một lon.
Huyện Tam Giang có trách nhiệm thu gom minh tệ từ binh lính dưới trướng, sau đó "chuyển khoản" cho Hàn Phong dưới dạng mua đạn AK47 giá cực cao để "lách thuế" từ sàn thương thành.
Hàn Phong sẽ chỉ thu 3 minh tệ một lon nước, Tam Giang thu thừa ra bao nhiêu, hắn không thèm quan tâm.
Hắn lúc này khoé miệng khẽ nhếch, lại còn mơ hồ vươn đầu lưỡi ra liếm mép một cái.
Tường Vi đối diện sắc mặt đã biến thành tái nhợt.
Tên khốn, nàng vừa rồi đích xác đã bị hắn lợi dụng để gia tăng sự đáng tin trong màn lừa đảo rồi.
Hơn nữa, cái liếm mép kia... Ức...
Văn bản ký kết mua bán nước chống chịu được thông qua sau, một nhân viên hậu cần đem thông cáo này ra ngoài để bắt đầu làm công tác chuẩn bị thu gom minh tệ, Hàn Phong lúc này tiếp tục chủ động dẫn dắt câu chuyện:
- Tiếp theo, chúng ta bàn tới việc tấn công thi đàn Minh Thái.
- Tôi đã có kế hoạch toàn diệt thi đàn này trong vòng 5 giây!
- Chẳng qua, tôi sẽ không nêu nó ra đây miễn phí, tôi muốn các vị trả giá 10.000 minh tệ!
Câu đầu của Hàn Phong để cho tất cả mọi người được dời chuyển sự chú ý, câu giữa đem lại sự kinh ngạc và mừng rỡ cực lớn, nhưng câu cuối kia của hắn đã trực tiếp chọc cho toàn thể hội nghị phát điên.
Tên khủng bố khốn nạn ăn trên xương máu đồng loại này!!!
Lại đòi tiền!!!
Đến chiến thuật đánh trận mà hắn ta cũng dám đòi tiền!!!
Mẹ kiếp!!!