Chương 560: Hoàn mỹ khống chế lực

Hàn Phong sau khi thu hết tài nguyên vào balo thì liếc nhìn vẻ mặt kỳ dị của Đông Phương Uyển Thanh một cái, chậm chạp nói:

- Uyển Thanh tiểu thư, cô không cần phải nghi ngờ về chữ tín của tôi. Tôi nói sẽ chia sẻ một phần tri thức phi phàm, vậy chắc chắn sẽ chia sẻ tới nơi tới chốn, sẽ không đột nhiên lật bàn bỏ chạy, cô không cần phải căng thẳng như vậy.

Đông Phương Uyển Thanh nghe tới đây thì không khỏi hơi ngẩn ra.

Lúc này nàng mới nhận ra mình có chút thất thố, dường như thái độ có phần hơi quá khích, bởi vậy từ từ ngồi thẳng người lại rồi nhanh chóng nói:

- Tôi đang nghe đây.

Hàn Phong gõ gõ ngón tay xuống bàn mấy cái rồi thản nhiên đưa ra yêu cầu:

- Đây không phải là những tri thức mà tôi muốn chia sẻ rộng rãi, đặc biệt là không muốn để lộ lọt vào trong tay địch nhân. Vì vậy, nhằm mục đích tự bảo vệ bản thân mình, tôi muốn trước hết hỏi cô vài câu hỏi.

- Thứ nhất, cô sẽ không tiết lộ những gì tôi sẽ chia sẻ chứ?

Đông Phương Uyển Thanh nghe được câu hỏi đầu tiên này thì không chút do dự gật đầu khẳng định:

- Tất nhiên là sẽ không.

Hàn Phong khoé miệng nhếch lên, đầu xuôi thì đuôi lọt, hắn chỉ cần trước thả mồi câu dễ, sau sẽ tăng dần cường độ kích động, vậy thì về sau sẽ càng lúc càng ít nhận phải sự bài xích, việc làm sẽ thông thuận hơn, lúc này hắn tiếp tục đưa ra câu hỏi thứ hai:

- Tình hình nội bộ quân đội tại căn cứ quận Xuân Hà vẫn ổn chứ?

Đông Phương Uyển Thanh nghe được lời này, đồng tử trong mắt bất giác thu nhỏ.

Điều đầu tiên nàng nghĩ tới chính là có phải hay không thân tín bên cạnh đã phản bội mình, đã sớm đi theo Hàn Phong, tiết lộ toàn bộ tình báo cho hắn rồi?

Sau đó nàng liền nhanh chóng bác bỏ khả năng này. Việc Hàn Phong mua chuộc người bên cạnh hoàn toàn không có cơ sở, bởi vài tên râu ria chạy vặt chẳng biết tí thông tin gì về nàng, trong khi Hàn Phong cũng không nhận được lợi ích gì từ việc này cả.

Hơn nữa, thân tín lớn nhất biết "bí mật" của nàng là Búp Bê Biết Nói level 4, "người kia" là một trang bị hệ thống, sẽ không có chuyện nó phản bội được. Nếu như thân phận của nàng bị tiết lộ ra ngoài, vậy đó chỉ có thể là hai người Bạc Thanh hoặc Hạ Quân, mà cả hai người kia cũng không có khả năng xuất hiện giao thiệp mật thiết cùng Hàn Phong.

Lúc này nàng sau khi cân nhắc thật kỹ thì hỏi ngược lại:

- Tại sao anh biết tôi là người của quân đội Xuân Hà.

Hàn Phong nghe được lời này thì không khỏi đưa tay nhấp một ngụm trà xoài rồi nheo mắt nói:

- Thật ra khi cô thừa nhận thì tôi mới biết, vừa rồi chỉ hỏi thử một câu để xác nhận thôi.

- Việc này cũng không khó đoán.

- Thứ nhất, cô rất mạnh, rất giàu có, nhưng lại không có bất kỳ tiếng tăm gì tại Tam Giang này. Mạng lưới tình báo của tôi tuy thưa thớt nhưng cũng đủ để thu thập vài tin tức cơ bản, vậy mà tôi chẳng thu thập được chút tin tức gì về cô, đây là điểm bất thường. Một người giàu mạnh như cô không thể "hoang dã" ẩn mình được, chắc chắn phải có danh tiếng lớn, hoặc phải nằm trong biên chế quân đội, bằng không chắc chắn sẽ bị quân đội tiễu trừ xử lý. Do đó, cô chỉ có thể đến từ nơi khác, đang thuộc biên chế chính quy ở nơi khác, được chấp nhận và bảo hộ chu toàn ở Tam Giang này, và nơi đó chỉ có thể là quận Xuân Hà, nơi có kết nối với Tam Giang thông qua máy bay trực thăng của quân đội.

- Thứ hai, tôi đoán cô rất có địa vị tại quận Xuân Hà bởi thời gian nhàn nhã của cô quá nhiều. Một người thường xuyên ở khu ngoại ô Tam Giang, ít tham gia chiến đấu với thi đàn thì không thể có cấp độ cao, trang bị nhiều, và kiến thức phi phàm rộng lớn được. Cô phải giống như tôi, có địa vị cao, có hậu phương vững chắc hỗ trợ sau lưng, lúc nào cũng sẵn sàng đẩy tới tài nguyên cho bản thân hấp thu mà không sợ tụt hậu quá nhiều, lúc đó mới rảnh rang đi nghiên cứu quy luật của thế giới phi phàm.

- Thứ ba chính là vì mục đích của cô ở Tam Giang này có mờ ám. Tôi đoán cô đang lợi dụng đấu trường sinh tử kia để gia tăng khống chế lực đối với kỹ năng trụ cột của bản thân, hoặc đang trong quá trình thực hiện nhiệm vụ chức nghiệp. Cô là người Xuân Hà, có địa vị cao tại Xuân Hà, vậy mà phải cất công vất vả tới đây, cái này chứng tỏ tình hình tại bên kia không đủ ổn định, không đủ nhân khí để làm vài việc âm u, thậm chí cô còn đang bị cản tay cản chân rất nhiều.

- Tổng hợp ba lý do kể trên đã cung cấp đầy đủ cơ sở để tôi hỏi về tình hình quận Xuân Hà từ chỗ cô.

Đông Phương Uyển Thanh nghe tới đây đã hoàn toàn cạn lời.

Kẻ hack game này, thật sự là đủ não bổ, vậy mà cũng có thể suy luận ra được.

Còn suy luận chính xác từng li từng tí như vậy.

Nàng thậm chí còn đang nghi ngờ người trước mặt có thuật đọc tâm.

Lúc này nàng không khỏi thở dài một cái rồi bình tĩnh nói:

- Tôi không thể nói quá nhiều cho anh. Những gì anh suy luận, tôi không phản đối, anh nghĩ sao cũng được...

Giống như cảm thấy bản thân quá vô trách nhiệm trong câu trả lời, nàng lại bồi thêm một câu:

- Được rồi, tôi có thể cung cấp thêm một thông tin thế này, quận Xuân Hà rất cần tài nguyên từ kho vũ khí của tiểu đoàn tăng thiết giáp 101.

Hàn Phong nghe tới đây thì hai mắt nheo lại.

Hắn đã thoả mãn với câu trả lời này.

Lúc này lại tiếp tục đặt câu hỏi thứ ba:

- Thể Khí Vận là gì?

Đông Phương Uyển Thanh có chút nghẹn họng. Đây không phải đã có thoả thuận trước sao, người trước mặt nói ra toàn bộ tri thức phi phàm rồi mới tới lượt nàng, hơn nữa trước đó nàng đã trả hết tài nguyên cho hắn rồi, xem như nhượng bộ cực lớn, tên này đây là muốn dùng thế ép người à?

Chẳng qua nàng cũng không thèm so đo với hắn, lúc này dùng tay chỉ vào bản thân, lại chỉ vào đối diện, bình tĩnh nói:

- Để dễ hiểu nhất, vậy thì lấy luôn ví dụ về cuộc gặp gỡ này của chúng ta đi, đây có thể xem như một loại "Khí Vận" của tôi.

- Tôi đang gặp bình cảnh trong việc tìm cách gia tăng năng lực của bản thân, mặc kệ trước đó tôi có quan sát bao nhiêu chiến đấu, tôi cũng không thể phá cảnh được. Nhưng mà có lẽ do thể khí vận của tôi đủ lớn, đã phát huy năng lực kịp thời, từ đó khiến tôi gặp được anh, một loại ngoại lực không phải của bản thân mình nhưng sẽ giúp ích cho mình. Anh là người có khả năng trả lời cho tôi câu hỏi rằng làm cách nào để có thể đột phá, từ đó tôi sẽ thành công đột phá.

- Nói cách khác, tôi may mắn khi đã gặp được anh, may mắn chính là một phần của khí vận.

- Tỉ lệ cũng là một phần của khí vận.

- Ba ngày trước, tôi đã chém giết một thây ma level 21, quái vật kia vậy mà rơi ra một bản sách kỹ năng tứ giai, anh hiểu ý nghĩa của cái tỉ lệ này chứ? Hoặc như hôm qua, tôi đã rút thẻ ra một trang bị level 4, mà trước đó cũng từng rút ra tới 2 lần rồi. Tôi nghĩ đây là tỉ lệ mà anh cũng không thể giải thích một cách hợp lý được.

- Kiến thức phi phàm về Thể Khí Vận của tôi chỉ tới đó thôi. Cái tên Thể Khí Vận này tới từ một kỹ năng bị động nhị giai mà tôi đã từng học, đó là "Không Vấp Ngã". Kỹ năng kia sẽ tăng cường "khí vận thăng bằng" cho tôi, khiến tôi không bao giờ bị vấp ngã dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, kể cả chiến đấu kịch liệt, vấp đá bất ngờ, hay dẫm vào 100 vỏ chuối, đi trên mặt đất đầy dầu nhớt, tôi cũng có thể bằng cách nào đó, hoặc do may mắn, hoặc do tỉ lệ nào đó, sẽ đứng thẳng không ngã. Về phần chủ động ngã, đó lại là điều có thể thực hiện.

Hàn Phong nghe tới đây, thật sự muốn rút Nhẫn Hoài Niệm level 4 ra rồi hoài niệm con bà nó trạng thái của bản thân từ trước cả tận thế để hoán đổi với trạng thái hiện tại.

Có lẽ hắn đã bước vào cái thế giới phi phàm này với âm điểm khí vận.

Hiện tại hắn không cả muốn nghĩ tới mức độ xui xẻo khi lật thẻ và tỉ lệ rơi đồ củ chuối khi chém quái của bản thân mình nữa.

Thậm chí từ chính cái cuộc gặp gỡ ngày hôm nay cũng cho thấy sự chênh lệch khí vận của hai người nữa. Nữ nhân trước mặt rất có khả năng sẽ vì gặp được hắn mà thăng tiến vùn vụt, trong khi hắn nhận lại được gì a, chẳng được cái mẹ gì cả, còn thiếu chút bị đớp hết tài nguyên cược thắng, sau đó còn tốn hết nước bọt ở tại đây lải nhải.

Bất quá sau khi nghĩ lại, hắn cũng chỉ có thể bỏ qua ý tưởng này. "Khí vận" trước tận thế của hắn thì tốt đẹp chắc, phải nói là cũng xui xẻo tới cùng cực, chắc chắn xui không thua kém gì lúc này. Hơn nữa hắn còn sợ nếu dùng Nhẫn Hoài Niệm kéo trạng thái trước tận thế tới đây thì sẽ xui tới mức cải tạo luôn thân thể trở nên không còn phù hợp để dùng năng lực phi phàm nữa, lúc đó thì hắn sẽ khóc ra tiếng chó mất.

"Cái loại khí vận cứt chó này còn hack game hơn cả hack, thậm chí còn củ chuối hơn cả nạp vip, mất dạy hơn cả bug lỗi... Con mẹ nó, cứ gặp bình cảnh là sẽ có người giúp, thiếu kỹ năng, thiếu trang bị thì lượn một vòng bên ngoài là lại đầy túi, dốt nát quá thì bất ngờ vớ được sách vở bút ký của một thằng mặt la nào đó để khai trí, thậm chí dẫm phải cứt chó dưới đất cũng không ngã. Thế này thì nhưng người chỉ có đọc sách cày chay, farm quái tà tà, làm công ăn lương, lương thiện cả đời ngoan ngoãn cố gắng từng tí một như mình thì đuổi kịp thế đéo nào được đây, hay sẽ trực tiếp dẫm phải vỏ chuối của bọn khí vận chi tử này ăn xong vứt xuống mà ngã sấp mặt?"

Chưa bao giờ Hàn Phong chửi bậy dài tới vậy.

Hai cái nữ nhân ngực to mà hắn từng gặp được đều là hai cái khi vận chi tử, con cưng trời đất, làm gì cũng dễ như trở bàn tay, cuộc sống trôi qua phải nói là gặp nhiều may mắn tới mức phi lý.

Chẳng lẽ thể khí vận được lưu trữ ở vú, vú càng to càng may mắn?

Trò chơi này không công bằng, hắn muốn phản đối!

Lúc này hắn hung hăng nhìn về phía trước mà trầm giọng phản đối "số phận":

- Uyển Thanh tiểu thư, cảm tạ cô đã khai sáng cho tôi hiểu về sự xui xẻo của mình. Câu hỏi cuối cùng của tôi là, cô có thể cho tôi vay khoảng 4000 exp hay không, tôi hứa rất nhanh sẽ trả lại.

Đông Phương Uyển Thanh không khỏi im lặng.

Nàng đã đánh giá sai về sự chây lỳ mặt dày của người trước mặt rồi, nam nhân này không biết ngượng mồm à?

Vừa rồi thì đòi tài nguyên, sau đó lại đòi tri thức, giờ còn trực tiếp vay nợ.

Lúc này nàng chỉ thản nhiên nói:

- Tôi đoán khả năng cao thể khí vận liên quan tới cách ăn ở. Ăn ở tốt, sống tốt đời đẹp đạo, khí vận tự khác tăng cao. Ăn ở không tốt, vậy thì rất dễ gặp quả báo. Ân, cái này tôi muốn nói đến tỉ lệ xui xẻo cao hơn.

Hàn Phong vốn muốn nhếch mép chửi kháy lại vài câu phản bác, bất quá nghĩ đi nghĩ lại, một kẻ lừa đảo thì có tư cách phản bác sao. Hắn còn muốn đổ lỗi cho ai được nữa đây, trong khi hắn đúng thật sự là ăn ở như cứt thật, bản thân còn không cãi được.

"Ông trời" cũng không muốn phù hộ độ trì cho hắn.

Lúc này hắn chỉ có thể mềm giọng nói:

- Cho tôi vay 5000 đi, mai tôi trả đủ cả vốn lẫn lời, mai tôi đi đánh trận Minh Thái, đảm bảo kiếm về hơn cả số đó.

Đông Phương Uyển Thanh có chút khó thở.

Vừa rồi là 4000, giờ lại tăng lên 5000, tên khủng bố này muốn ăn cướp à?

Lúc này nàng không khỏi cười lạnh đáp lại:

- Lỡ anh chết rồi thì tôi biết đòi ai? Anh tự nhận bản thân xui xẻo như vậy, khẳng định tỉ lệ chết rất cao, lúc đó món nợ này tôi phải tự chịu à. Chi bằng anh viết di chúc nhường lại hết tài sản hậu tử cho tôi đi, tôi sẽ cho anh vay nợ.

Hàn Phong rốt cuộc hiểu thế nào là khí vận thấp rồi.

Nếu hắn may mắn, vậy chắc chắn sẽ gặp được loại dốt nát như Chu Vấn, lừa hai ba câu liền móc hết ruột gan ra cho người ta xem. Hắn xui xẻo lắm mới gặp được loại khôn ranh trước mặt.

Lúc này hắn chỉ có thể chỉ vào bản sổ tay trên bàn rồi uể oải nói:

- Cô không tin tôi cũng phải tin vào khí vận của bản thân a. Tin rằng thứ này sẽ đủ giá trị để làm bảo hiểm khoản vay, cũng tin rằng con nợ sẽ trả nợ đúng hẹn.

Đông Phương Uyển Thanh lại một lần nữa phải bái phục sự chày cối mặt dày của Hàn Phong, giờ còn vặn vẹo qua cả kiểu đó được nữa hả.

Chẳng qua lần này nàng quyết tâm từ chối mà thẳng thừng đáp lại:

- Anh nói trước đi, tôi sẽ xem xét sau!

"Cmm %#$¥€&@##€¥>$~..."

Biết rằng không thể lừa được đối phương nữa, Hàn Phong rốt cuộc cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng vào sự "xem xét" này.

Lúc này hắn cầm cuốn sổ tay trên bàn lên lật ra trang đầu tiên, nơi đó có vẽ một hình người, toàn thể hiện lên một màu đen kịt.

Hắn chỉ vào hình người rồi thản nhiên nói:

- Đây là kỹ năng tách bóng.

"Thực ra đây là phân thân Ảnh Chiếu Ánh Trăng, phương pháp gia tăng lực khống chế của tôi cũng chính là rút ra từ lời khuyên của gã, ân, cũng không thể bỏ qua tác dụng của cái bóng của sát thủ Trương Lãm a..."

Tự lẩm bẩm trong lòng một câu, Hàn Phong mới tiếp tục nói:

- Kỹ năng tách bóng có thể xem như một dạng kỹ năng triệu hồi. Loại kỹ năng này khác biệt với tuyệt đại đa số các kỹ năng khác, bởi vì nó có "tư duy riêng", có thể tự hành hoạt động, tự hành đưa ra quyết định, những quyết định kia sẽ tuyệt đối đồng thuận với chính chủ, hay nói cách khác, nó là một kỹ năng "hữu tri".

Đông Phương Uyển Thanh nghe tới đây thì âm thầm gật đầu, nàng biết kỹ năng này, cũng biết cách mà nó hoạt động.

Hàn Phong đối diện tiếp tục nói:

- Đối với kỹ năng thông thường, như hoả đao, lôi cầu, bộc đạn, chúng nó chỉ cấu tạo từ đơn thuần thể lực và trí lực, vì thế rất "vô tri". Sau khi đánh ra khỏi thân thể, chúng nó sẽ "quên" luôn chủ nhân. Hay nói cách khác, đòn ra là đòn chết, không có cách nào thu hồi trở lại.

- Nhưng đối với kỹ năng tách bóng, chúng ta có thể khống chế cách mà nó hoạt động ngay cả khi đã "đánh ra", hay nói cách khác, Tách Bóng vẫn "nhớ" chủ nhân, có thể làm theo lệnh chủ nhân.

- Đây là biểu hiện của việc phi phàm giả thành công khống chế tối đa đối với uy lực, tác dụng kỹ năng của mình.

- Nhưng cô có biết tại sao lại có sự khác biệt này không?

Đông Phương Uyển Nhi nhíu mày, nàng dường như đã lờ mờ nhận ra một chút gì đó, lúc này nhẹ gật đầu một cái rồi nói:

- Ngoài tách bóng, tôi còn biết một kỹ năng tứ giai khác gọi là Áo Khoác Da Người, nó cũng có thể tạo thành hiệu quả khống chế mạnh mẽ sinh vật triệu hồi tương tự. Sự khác biệt của việc quên và nhớ này nằm ở kỹ năng gia trì "tâm ý tương thông", thứ luôn xuất hiện đính kèm trong các kỹ năng triệu hồi...

"Nhưng cái tôi cần là lực khống chế đối với các kỹ năng vô tri a..."

Hàn Phong gật đầu rồi lại tiếp tục hỏi:

- Tâm ý tương thông diễn ra như thế nào, hay nói rằng, tâm ý tương thông đã liên hệ kiểu gì? Còn nữa, tại sao phân thân lại có ý chí riêng?

Đông Phương Uyển Thanh trầm ngâm hồi lâu, không chắc chắn đáp lại:

- Là thông qua Thể Năng Lượng sao? Phân thân và bản tôn có chung nguồn gốc năng lượng... Về phần tại sao nó có ý chí riêng, tôi thực sự không biết.

Hàn Phong nghe tới đây thì mỉm cười gật đầu, sau đó lại lắc đầu.

- Tách bóng là kỹ năng triệu hồi. Các kỹ dạng này, ngoài thể lực trí lực tiêu hao để tiến hành triệu hồi, người thi triển còn cần chém đứt cái bóng của bản thân, đây là môi trường cần thiết để có thể hoà trộn ra "phôi", thành công thi triển kỹ năng.

- "Phôi" khi mới hình thành chưa đủ khả năng hoạt động, nó giống hệt một đứa trẻ sơ sinh, đối với thế giới tràn ngập mù mịt không rõ. Bởi vậy, muốn thành công "nuôi lớn" kỹ năng này một cách nhanh chóng, người sử dụng còn cần đẩy vào "phôi" một thứ cực kỳ quan trọng nữa.

- Một thứ khiến cho "phôi" ngay lập tức trưởng thành, đạt tới cấp độ tư duy tương đương bản tôn, có ý chí tự hành hoạt động.

- Thứ đó chính là năng lượng của Thể Tâm Trí, hay cụ thể hơn là những suy nghĩ luôn liên tục diễn sinh không ngừng của Thể Tâm Trí, được biểu hiện dưới dạng năng lượng thông tin.

- Năng lượng này, được tôi gọi với cái tên là "tâm lực".

- Tâm lực chính là ngọn nguồn của khống chế lực.

- Để tôi chứng minh điều này.

- Khi tâm lực được thêm vào phôi kỹ năng Tách Bóng, nó giống như một chất keo cố định năng lượng phi phàm vào với cái bóng của bản thân mình, thao túng hai phương diện này phối hợp với nhau, khiến Tách Bóng vừa có sự "phi phàm", và vừa có sự "của bản thân" bên trong đó.

- Kết quả là Tách Bóng đã sở hữu ý chí riêng giống hệt với các ý chí mà bản thể đang liên tục diễn sinh trong Thể Tâm Trí. Nó đã hoàn toàn khác biệt với các kỹ năng vô tri khác, chỉ có năng lượng phi phàm đơn thuần, đánh mất phương diện "của bản thân".

- Thể Năng Lượng là thứ vô tri, trên bản chất chỉ là năng lực phi phàm thuần tuý được tích luỹ lại, biểu hiện dưới các chỉ số thuộc tính, dưới dạng các kỹ năng hệ thống, không thể tự mình tư duy, tuy rằng có kết nối về mặt "đồng điệu tần số", nhưng không thể thông qua nó mà truyền đạt ý chí của bản thân được, vì nó vốn đã vô tri rồi, chỉ có thể truyền thể lực trí lực, không dành cho việc truyền tin.

- Do đó, các kỹ năng vô tri như hoả đao lôi cầu không xuất hiện cái gọi là "tâm ý tương thông".

- Nhưng Thể Tâm Trí thì khác, bản chất vốn đã là hữu trí, vốn đã tràn ngập suy nghĩ của con người. Khi được thêm vào Tách Bóng, phân thân cũng sẽ thu được suy nghĩ này, từ đó chứng tỏ thứ kết nối tâm ý tương thông cho hai bên là kết nối thông qua Tâm Trí chứ không phải Năng Lượng, thứ truyền đi là năng lượng dưới dạng thông tin, tức tâm lực, chứ không phải năng lượng phi phàm là thể lực trí lực đơn thuần.

- Nhờ có tâm lực gia trì, người sử dụng mới có thể thông qua sự đồng điệu liên tục về mặt ý chí của thể tâm trí mà hình thành kết nối tương thông, với tốc độ tức thời, bất chấp khoảng cách, bất chấp thời gian, bất chấp cản trở ở giữa.

- Kết nối này được gọi với cái tên vướng mắc lượng tử, hay rối lượng tử.

- Thông qua kết nối này, chúng ta có thể liên tục gia trì thêm tâm lực, từ đó hoàn hảo khống chế trạng thái của kỹ năng.

Sổ tay dần dần lật qua trang thứ hai, trang thứ ba, trang thứ tư, trang thứ năm, nội dung về vướng mắc lượng tử và tập trung tinh thần lặp đi lặp lại "câu lệnh" để tạo ra tâm lực đã được trình bày hoàn tất.

Đông Phương Uyển Thanh càng nghe càng cảm thấy rợn người, đôi đồng tử cũng dần dần co lại, sau một hồi lâu cắn móng tay, nàng đột nhiên nổi cả da gà mà hoảng hốt nói:

- Anh... Ý anh là... Anh muốn nói rằng, trước khi chúng ta thi triển kỹ năng thì hãy truyền năng lượng của Thể Tâm Trí, tức tâm lực, vào kỹ năng đó, biến nó thành một dạng kỹ năng có tư duy, tương tự với việc triệu hồi Tách Bóng.

- Thành công tạo ra phôi kỹ năng có tư duy này, chúng ta xem như thành công đạt được một kỹ năng "hữu tri", ngay cả hoả đao, lôi cầu hay băng đá, cũng xuất hiện "tâm ý tương thông". Từ đó chúng ta có thể thông qua kết nối vướng mắc lượng tử để liên tục gia trì thêm tâm lực, liên tục khống chế trạng thái kỹ năng đã xuất ra, giống như thông qua tâm ý tương thông mà khống chế Tách Bóng, từ đó đạt thành hiệu quả đỉnh cao của khống chế lực?

- Nhưng... Nhưng điểm quan trọng nhất là làm sao để hoà trộn được tâm ý vào kỹ năng vô tri a? Cùng với đó là làm sao để duy trì kết nối, trong khi thông thường kỹ năng đánh ra đã xem như mất kết nối rồi?

Hàn Phong ngồi đối diện bình tĩnh nói:

- Nói chuyện với người hiểu chuyện luôn dễ dàng như vậy.

- Vấn đề thứ nhất, làm sao để trộn được tâm lực vào kỹ năng vô tri. Cách làm đơn giản thôi, hãy khống chế nó tại thời điểm còn có thể khống chế, đó là khi nó vẫn còn nằm bên trong phạm vi bao phủ của Thể Tâm Trí, còn nằm trong phạm vi mà Thể Năng Lượng có tiếp xúc với Thể Tâm Trí, nơi đó chính là cơ thể bản thân, tôi gọi nó là "khống chế đầu nguồn".

- Tách Bóng cần cái bóng của bản thân làm vật dẫn, còn kỹ năng "vô tri", chúng ta sẽ lấy chính thân thể của bản thân làm vật dẫn, hãy gia trì tâm lực tới mức tối đa cho kỹ năng ngay tại bên trong thân thể mình trước, đúc thành một chiếc phôi ngập tràn tâm lực trước, sau đó mới phóng xuất ra ngoài, tạo thành kỹ năng "hữu ý".

- Về phần làm sao để vẫn có thể duy trì kết nối với kỹ năng ngay cả khi đã đánh ra, nguyên lý cơ bản, trước khi đánh ra kỹ năng, hãy giữ lại một phần. Nếu chia phôi kỹ năng thành 100%, vậy chúng ta chỉ đánh ra 99% mà thôi.

- 1% kia sẽ lưu trữ tại đâu ư.

- Lưu lại tại trên thân thể mình.

- Bằng cách đánh chính mình trước, gây ra dấu ấn tâm lực lên cơ thể mình trước, từ đó sẽ có một phần phôi kỹ năng hữu tri bám lên thân thể bản thân, trước cả khi nó được đánh ra ngoài.

- Tới lúc đó, ngay cả khi kỹ năng đã đánh ra rồi, rời khỏi tầm kiểm soát của khu vực "khống chế đầu nguồn" rồi, nó vẫn không thể "quên" được, nó vẫn buộc phải duy trì kết nối với đầu nguồn thông qua dấu ấn tâm lực, từ đó vẫn liên tục bị chúng ta nhồi thêm tâm lực mới, cung cấp "keo dán" ngăn nó tan vỡ, từ đó nó sẽ bị "lừa" rằng nó chưa từng rời đi, môi trường xung quanh vẫn phù hợp cho nó phát triển, nó vẫn còn đang là một cái "phôi" bám trên bản thể.

- Chúng ta có thể ép nó thế nào tuỳ thích, dồn bao nhiêu tâm lực, tuỳ thích, sẽ đạt tới hiệu quả một ngón tay nhấn trên hai phím.

- Kỹ năng vô tri cũng không sao, chúng ta sẽ cung cấp ý chí cho nó, khiến nó luôn "nghĩ" rằng nó chưa được đánh ra.

- Đây chính là cách để có thể duy trì kết nối, hoàn mỹ khống chế lực.

Đông Phương Uyển Thanh đã trở nên bần thần.

Đánh mình trước... Rồi mới đánh địch nhân?

Hại mình trước cả khi hại người?

Lừa cả chính kỹ năng của bản thân?