Chu Vấn đã hiểu ý Hàn Phong rồi. Đội ngũ này có nhiều người, nhiều nhu cầu, hắn không cần kỹ năng này, nhưng người khác rất cần. Nhất là Mã Mộng Đình, Liễu Huyên, Hứa Dương, Châu Lam, bọn họ đều vô cùng khao khát kỹ năng bị động này.
Chu Vấn cầm theo bản kỹ năng cường hoá trí lực tới bên cạnh Liễu Huyên, cười xởi lởi:
- Liễu đại mỹ nhân, tôi có chuyện muốn nhờ.
Chu Vấn là thiếu niên đang độ tuổi dậy thì, tâm sinh lý dần dần thành thục, khi lần đầu nhìn thấy mỹ nhân quyến rũ như Liễu Huyên, hắn đã không khác nào mèo nhìn thấy mỡ.
Thế nhưng khi được biết nàng ta có kỹ năng hồi tức, độ coi trọng của hắn đối với đối phương còn tăng cao hơn nhiều, vượt qua cả coi trọng nhan sắc.
Nhất là trải qua chiến đấu vừa rồi, Liễu Huyên càng thể hiện ra độ “đắt khách” của mình. Nàng thậm chí được Ngô Soái bắt một thây ma Level 9 đến trước mặt cho nàng an toàn săn giết, cốt yếu chỉ để đổi lấy một vài lần nhận được hồi tức.
Về phần người khác, kể cả bao quát Phương Tường bên trong, nghĩ cũng đừng nghĩ, Liễu Huyên cực độ tiết kiệm trí lực của mình. Nàng dùng chiêu gieo hạt kia còn cần tiêu hao trí lực đấy.
Tất nhiên Hàn Phong là một cái ngoại lệ. Nếu hiện tại hắn muốn Liễu Huyên cùng lên giường, nàng sẽ vô cùng sẵn lòng đồng ý, đừng nói chỉ là vài lần hồi tức.
Liễu Huyên nhìn cậu thiếu niên nhiệt huyết này, nhàn nhạt hỏi:
- Nha, có chuyện gì? Tôi hiện tại hơi mệt, khả năng khó có thể giúp cậu.
Nàng là nguyên lão đi theo Hàn Phong sớm nhất, có thừa mặt mũi để từ chối bất kỳ ai.
Chu Vấn không bởi vì thái độ của đối phương mà tức giận, hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt tươi cười nói:
- Là thế này, tôi có một bản sách kỹ năng, đoán chừng rất phù hợp với cô.
Hắn vừa nói vừa ném sách kỹ năng cường hoá trí lực qua.
Liễu Huyên ngẩn người, cẩn thận quan sát bản kỹ năng trong tay, hô hấp thoáng nhanh.
Đây đúng là thứ nàng cần. 3 trí lực tăng lên vĩnh viễn, đối với người khác thì bình thường, đối với nàng là nền tảng quan trọng.
Một tiếng đồng hồ trôi qua, nhóm người bọn họ ra sức săn giết thây ma, đào bới ra được hơn chục bản sách kỹ năng các loại, nhưng không hề có bất kỳ bản sách kỹ năng cường hoá trí lực nào, đây có thể nói chính là bản đầu tiên.
Thậm chí nếu Mã Mộng Đình, Hứa Dương, Châu Lam những người kia thu được, họ cũng học cho mình trước, vì bản thân họ cũng cần tiêu hao trí lực kích hoạt kỹ năng.
Nàng sức chiến đấu vẫn còn tương đối yếu ớt, kỹ năng Gieo Hạt chưa được cường hoá, uy lực không cao, hi vọng tìm kiếm kỹ năng càng thấp hơn người khác.
Hiện tại vật luôn luôn mong ước tìm tới cửa, nàng sao có thể không vui. Niềm vui này còn lớn hơn cả việc được tặng một chiếc túi LV trước tận thế, bởi vậy Liễu Huyên lập tức nhếch miệng tươi cười, bày ra một cái thái độ vô cùng tốt:
- Nha, đúng là tôi rất cần kỹ năng này.
Chu Vấn thoải mái nói:
- Cần là tốt rồi. Chúng ta là một nhóm, phải giúp đỡ lẫn nhau chứ hả. Tôi tặng cô.
Liễu Huyên không từ chối, bản sách kỹ năng hoá thành một luồng sáng đầu nhập vào cơ thể, để cho nàng trí lực trực tiếp tăng lên.
Nàng xoè bàn tay, ném một luồng sáng xanh lá vào thân thể Ngô Soái, hồi phục cho hắn 8 thể lực.
Ngô Soái lập tức cảm giác cả người vô cùng sảng khoái, vội vàng cảm tạ.
Liễu Huyên gật gật đầu, lơ đãng hỏi:
- Chắc cậu mới cấp 3, tìm được bản sách kỹ năng này cũng không đơn giản. Thế này đi, về sau cậu cứ tìm tôi, nếu tôi còn dư lực, sẽ giúp cậu hồi phục.
Chu Vấn tươi cười:
- Cũng không phải tôi tìm thấy, là Hàn đại ca cho tôi, nói với tôi rằng đội ngũ sinh ra là để hỗ trợ lẫn nhau.
Liễu Huyên hơi ngẩn ra, vô cùng sửng sốt mà hỏi lại:
- Hàn Phong? Kỹ năng này là của Hàn Phong cho cậu?
Chu Vấn nhún vai:
- Đúng vậy, ba phút trước… Được rồi, tôi cần đi săn giết thây ma đây.
Hắn nói xong, xách theo trảm mã đao, hoá thành một cơn gió biến mất.
Liễu Huyên có chút suy tư, nàng nhìn bóng lưng của Hàn Phong đang tả xung hữu đột trong đàn thây ma, khoé miệng chợt nhếch lên:
- Tiểu nam nhân, trước tận thế tôi nghĩ anh là một kẻ loser. Nhưng có vẻ là tôi sai rồi, anh chưa có cơ hội thể hiện mà thôi.
Hàn Phong đang chém giết một thây ma level 9, cái mũi chợt hắt xì một tiếng.
Hắn dư quang nhìn thấy Chu Vấn đã sinh long hoạt hổ trở lại, miệng nhếch lên khẽ lẩm bẩm:
- Cũng không ngu lắm nhỉ.
Chu Vấn chắc hẳn đã được Liễu Huyên hồi tức, vậy thì thằng nhóc này đã đem kỹ năng cường hoá trí lực kia tặng cho nàng ta rồi.
Hàn Phong biết thừa, Liễu Huyên tiểu phiền phức kia gần đây tương đối kiêu ngạo, cái bản tính cao cao tại thượng đã dần trở lại, nếu không có lợi ích, đừng hòng nàng ta ra tay giúp đỡ.
Chu Vấn biết cách làm người, đưa tài nguyên cho người mấu chốt, xem ra cũng không khổ công Hàn Phong tốn nước bọt.
Hàn Phong nói với hắn, đội nhóm sinh ra là để hỗ trợ nhau không phải lời nói suông. Thế nhưng muốn đội viên khác hỗ trợ mình, hỗ trợ ở mức độ nào, vậy còn phải xem xét nhiều yếu tố.
Hàn Phong dù có thể trực tiếp tặng sách kỹ năng đó cho Liễu Huyên, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ làm ra hành động đó.
Thứ nhất, hắn không muốn những người khác hiểu lầm về quan hệ của hai người bọn họ. Hắn chỉ xem Liễu Huyên bình thường như những người khác, tất nhiên sẽ không muốn người khác nghĩ rằng nàng ta có mối quan hệ gì đó đặc biệt. Mà hắn cũng không muốn chính nàng ta nghĩ ngợi lung tung.
Thứ hai, quy tắc công bằng của hắn đã ban bố ra toàn thể đội ngũ, Liễu Huyên cũng là thành viên đội ngũ, không có lý do nào đột nhiên được Hàn Phong tuỳ tiện giúp đỡ. Việc đó sẽ gây ra suy đoán lung tung và tâm lý bất công trong lòng những người còn lại. Tại sao ngươi rao giảng công bằng, nhưng lại phân chia tài nguyên không hợp lý? Hàn Phong không muốn người khác xuất hiện cái ý nghĩ này.
Thứ ba, hắn có thể dễ dàng nhờ Liễu Huyên thi triển Hồi Tức, có tặng nàng kỹ năng hay không cũng vậy. Nếu đem cơ hội xây dựng quan hệ tốt đẹp này cho Chu Vấn, vậy thì Chu Vấn sẽ có một hậu thuẫn nữa trên con đường thăng tiến sức mạnh.
Ngươi nhìn Mã Mộng Đình, nhìn Phương Tường xem, còn không phải hiện tại đang thở dốc ngồi ở một bên vì kiệt sức, sớm muộn sẽ bị Chu Vấn đuổi theo.
Chu Vấn có mối quan hệ tốt đẹp với một thành viên khác, vậy hắn ta càng dễ gắn kết hoà nhập với nhiều thành viên khác.
Về phần Hàn Phong đưa kỹ năng cho Chu Vấn cũng chẳng ai dám có dị nghị gì cả. Ngươi nhìn đi, hắn chiến đấu với thây ma to lớn đó tới kiệt sức, đó là đóng góp, vậy thì đương nhiên được chia phần. Chuyện sau đó hắn dùng phần tài nguyên đó như thế nào, ngươi quản được sao?
Hàn Phong xây dựng đội ngũ, luật do hắn đề ra, hắn có thể mạnh mẽ phá luật mà không ai nói gì được. Nhưng hắn càng hi vọng mình có thể hành động đúng luật, để cho mọi người cũng phải hành động đúng luật theo, ai cũng phải tuân thủ nguyên tắc.
Có như vậy, trong những thời khắc quan trọng nhất, đội ngũ của hắn mới có thể hành động như một thể thống nhất mà không phải năm bè bảy mảng, lòng người li tán.
Bài học mức lương 3000 tệ và 10.000 tệ trong quá khứ khiến cho Hàn Phong hiểu được sức mạnh của sự công bằng. Nếu Phương Tường ngày xưa đối xử công bằng với Hàn Phong, vậy thì ngày nay hắn đã chọn ông ta làm người bồi dưỡng, chứ không phải chọn Chu Vấn, một người xa lạ.
Sai lầm như vậy, hắn sẽ cố không để bản thân mắc phải.
Ném mấy thứ hỗn tạp ra khỏi đầu, Hàn Phong đem thanh phong đao chém bay đầu thây ma cấp 9, nhặt một bản sách kỹ năng cùng một tinh thạch 18 exp lên.
“Đinh! Kỹ năng bị động nhất giai: phiên dịch đa năng. Kỹ năng miêu tả: Thuần thục tất cả ngôn ngữ của nhân tộc thuần chủng! Uy lực kỹ năng quyết định bởi giai vị kỹ năng củng huyết thống sở hữu. Kỹ năng không thể cường hoá, cần thẻ tiến giai để nâng cấp.”
Hàn Phong nhướng mày, một cái kỹ năng kỳ quái nhưng cũng tương đối thực dụng, hắn không chút do dự học tập.
Mười mấy giây sau, Hàn Phong đã có thể tự nhận bản thân là thiên tài ngôn ngữ, hắn cảm thấy mấy cái thứ tiếng khó nhằn trước đây đã hoàn toàn hiểu rõ rồi.
- Nhân tộc thuần chủng? Bản thân ta trong hệ thống ghi chú cũng là nhân tộc thuần chủng, cái này có ý nghĩ gì đây, tạm thời không hiểu nổi.
- Không thể cường hoá, chỉ có thể tiến giai, năng lực dựa vào huyết thống? Ha ha, kỹ năng nhất giai này cũng thật là, ai mà rảnh mà tốn kém thẻ tiến giai đi nâng cấp cái đồ chơi này chứ.
Hàn Phong không xem xét nó nữa, tiếp tục lao vào đàn thây ma tới tận chạng vạng tối.
Hắn đem điểm kinh nghiệm kéo một mạch lên tận 389/500 điểm, có khi một lát trở về nghỉ ngơi, tối nay cố gắng cũng lên được cấp 8 không chừng.
Haha, đó là hắn nghĩ chơi chơi vậy thôi. Cần nghỉ ngơi thì phải nghỉ ngơi, con người là sinh vật sống chứ không phải máy móc. Hơn nữa, nếu đêm tối chui ra ngoài, gặp phải một đầu Fast1 level 17 trở lên, vậy Ngô Soái có thể điểu táng cho hắn rồi.
Đám người Phương Tường sớm đã lục tục trở về từ trước, hiện tại chỉ còn lại Ngô Soái đang thong thả chiến đấu, Chu Vấn ngồi thở hồng hộc, cùng với đại nãi tử Đào Đại Tư vẫn đang chậm rãi chém giết.
Hàn Phong nhếch mép nhìn nữ nhân to béo mặt rỗ này, trong lòng dâng lên tán thưởng cực lớn. Hắn mở miệng hô lớn:
- Đại Tư tỷ, nghỉ tay thôi.
Đào Đại Tư nghe Hàn Phong hô, đành phải ngừng tay, thoáng cái chạy tới bên cạnh Chu Vấn, cướp lấy bình nước của cậu ta, ngửa cổ tu ừng ực.
- Này, bà thím làm cái * gì vậy!
Chu Vấn tức điên lên, không nhịn được phải văng tục.
Đào Đại Tư phất tay nói:
- Trẻ con, kêu nhỏ thôi, học cách tôn trọng, không phục liền đánh một trận!
Chu Vấn khoé miệng co giật, cuối cùng đành phải nuốt cục tức này xuống.
Hắn nếu kích hoạt kỹ năng gia tốc, tất nhiên có thể đánh bại nãi tử này, nhưng hắn còn chưa điên tới mức đó, bởi vậy chỉ có thể để đối phương áp chế.
Hàn Phong rút bình nước từ balo sau lưng, uống mấy hớp, sau đó nói:
- Đại Tư tỷ, ngươi cấp mấy rồi?
Đào Đại Tư nghĩ nghĩ nói:
- Ông chủ Hàn, tôi đang cấp 5, 41 điểm kinh nghiệm.
Nghe Đào Đại Tư nói vậy, Hàn Phong có chút im lặng, còn Chu Vấn thì khuôn mặt đỏ bừng, xấu hổ tới không biết chui vào đâu.
Hàn Phong vừa rồi tổ chức một cái vụ đánh cược nhỏ, hai người mới Chu Vấn, Đào Đại Tư, ai tiêu diệt nhiều thây ma hơn sẽ nhận được cược phẩm chính là một đôi ủng gia tốc. Hiện tại tốt rồi, hắn đã thua.
Trọng tài chính là Hàn Phong. Hắn nhìn số lượng xác thây ma là có thể tính toán chính xác số kinh nghiệm, có thể xác nhận Ngô Soái thua hoàn toàn.