Trong bồn tắm đầy nước, hai cái thân ảnh vẫn tiếp tục như vậy dây dưa qua lại, nam căn cùng huyệt hoa từ đầu tới cuối đều dính liền tại một chỗ. Tường Vi hàm răng cắn mạnh trên vai Hàn Phong một cái rồi mắng:
- Anh… Anh bắn hết vào trong như vậy… Ức… Tôi có thể có bầu hay không?
Vừa rồi Hàn Phong đem toàn bộ dương dịch đều bắn vào trong, cái này để cho nàng vô cùng hoang mang. Hơn nữa hắn bắn xong còn tiếp tục lôi nàng vào nhà tắm giày vò, giống như vĩnh viễn không thoả mãn. Nàng còn chưa có sẵn sàng làm mẹ, nhất là trong hoàn cảnh tận thế này.
Hàn Phong nhướng mày, hắn lập tức truy hỏi:
- Cô hành kinh vào ngày nào?
Tường Vi khuôn mặt đỏ lên, tại sao Hàn Phong lại hỏi cái vấn đề nhạy cảm này. Nàng ta ngập ngừng một chút vẫn là thành thật nói:
- Ngày 16 hàng tháng là bắt đầu.
Hàn Phong lẩm bẩm tính toán, ngày 16 hàng tháng là bắt đầu, hiện tại là ngày 13…
Hắn khoé miệng nhếch lên cười nhạt:
- Hiện tại tôi có bắn vào bên trong 5 lít nữa thì cô cũng không có bầu được.
- T-Tại sao?
Hàn Phong đè ngửa nàng ta ra thành bồn tắm, lại há miệng gặm trên bộ ngực cự đại, ngón tay đỡ lấy kiều đồn căng mọng liên tục nhấp nhô rồi thản nhiên nói:
- Dựa trên chu kỳ kinh nguyệt, hiện tại là vùng an toàn tuyệt đối. Cô là phụ nữ, chẳng lẽ vấn đề đơn giản như vậy cũng không biết sao?
- Anh…
Tường Vi thân thể mềm nhũn bất lực chịu đựng Hàn Phong dày vò. Nàng không phải không biết, chỉ là vừa rồi có chút hốt hoảng nên quên mất mà thôi.
“Tên khốn. Đừng nói muốn bắn vào đủ 5 lít. Ức… Cái vừa rồi… Vừa rồi thật mạnh, thật sâu a…”
Nhìn Hàn Phong nhiệt tình hành sự như vậy, Tường Vi không khỏi tức giận mắng to một câu vô sỉ, nàng nhanh chóng vận sức đè ngửa hắn ra, sau đó tự mình nhún lên bên trên.
Nhún, nhún, nhún. Mặc kệ hắn tích cực nhào nặn cùng chà đạp nhũ hoa, nàng cũng không dừng lại.
Nàng phải chủ động đem tên này làm tới kiệt sức, khiếm hắn bỏ đi cái giọng điệu đáng ghét kia. Nàng cũng thật muốn xem gã thổ phỉ này có bắn ra được 5 lít không.
Thấy Tường Vi hành động càng lúc càng bạo gan, Hàn Phong trong mắt bắn ra dục hoả nồng đậm. Ả ngực to này, ngày thường là cỡ nào lạnh nhạt xa cách, không ngờ khi quan hệ lại dâm đãng cuồng nhiệt như vậy. Hắn kéo nàng ta lại gần rồi ôm lấy đối phương đứng lên nói:
- Cứ từ tốn, chúng ta có cả đêm bên nhau, tôi chỉ sợ cô sớm kiệt sức trước thôi.
- Anh… Anh hỗn đản…
Bị Hàn Phong nói trúng tim đen, Tường Vi khuôn mặt không khỏi xuất hiện đỏ bừng, vừa ngượng ngùng vừa tức giận, đôi chân thon dài bấu chặt lấy hông hắn không rời. Hai người cứ như vậy luôn dính vào một chỗ, mang theo hưng phấn lại một lần nữa ngã xuống giường, lăn trái lại lăn phải, âm thanh da thịt va chạm liên tiếp truyền ra.
- Cô có muốn nếm thử một chút không?
- N-Nếm thử cái gì?
Một người dám chơi, một người dám chiều, hết bắn vào bên trong cho tới bắn vào miệng, cho tới bắn lên thân thể, bắn lên mặt, lên ngực, hai cái người này đều đã thử qua đủ mọi trò, đủ mọi tư thế mà trí tưởng tượng của nhân loại có thể nghĩ ra.
Không biết đã trôi qua bao lâu, cũng không biết hai cái người này đã thay nhau xuất ra tổng cộng mấy lần, chỉ biết cho tới khi bầu trời bên ngoài cửa sổ trở nên sâu thẳm, Tường Vi nằm trong lồng ngực Hàn Phong mới hừ một tiếng u oán nói:
- Giảm nhiệt độ xuống.
Hàn Phong đưa tay che miệng ngáp một cái, hàn khí trong căn phòng theo đó bắt đầu chậm rãi lan toả, không khí mát mẻ tràn ngập mọi ngóc ngách, khiến cho người ta vô cùng dễ chịu.
Hắn lúc này vừa nghịch ngợm mấy sợi tóc của Tường Vi vừa chậm rãi hỏi:
- Vừa rồi cô nhìn thấy những gì?
Tường Vi dùng ngón tay vẽ mấy vòng tròn to nhỏ trên ngực Hàn Phong, nàng khẽ thay đổi tư thế cho thoải mái hơn, đầu gác trên cánh tay hắn, sau đó bắt đầu kể ra chi tiết những điều nàng “thấu” được, cảm nhận được.
Hai người từ tốn trao đổi mấy điểm quan trọng, theo đó đều có thu hoạch về mặt thông tin tương đối lớn.
Lợi ích cứng mà Tường Vi nhận được khi ăn ớt biến dị vẫn tương đương với hai người Chu Vấn, Mã Mộng Đình, thế nhưng lợi ích mềm nhận được cũng vô cùng to lớn. Hàn Phong có thể khẳng định, năng lượng từ ớt biến dị tác động tới hai loại “thể” mới kia. Không, phải nói là tác động tới rất nhiều loại “thể”, nhưng chỉ có hai “thể” được tăng cường, hoặc chỉ có hai “thể” đó biểu hiện ra đã được tăng cường qua chỉ số, những phương diện khác được tăng cường ngầm.
Hai loại thể này, một thể liên quan tới thân xác vật lý, một thể liên quan tới điều kỳ diệu nhất sau dị biến, đó chính là khả năng học tập kỹ năng. Cũng chưa rõ tên gọi của chúng, nhưng Hàn Phong cơ bản đã hiểu một vài mặt cơ chế rồi. Các kỹ năng của hắn, có một vài hoặc rất nhiều kỹ năng đang dựa trên hai loại “thể” này phát huy tác dụng.
Hắn cũng hiểu ra thân thể con người không hấp thu được toàn bộ dược lực từ ớt biến dị, có lẽ chỉ hấp thu được 30%. 70% còn lại hoặc là tự tiêu tán, hoặc là hoá thành quang mang hồng sắc thiêu đốt bên ngoài. Sau khi thiêu đốt, một loại “thể” sẽ được tăng cường ngầm, tạm thời chưa rõ việc tăng cường này sẽ đem tới mạnh mẽ gì cả.
- Có lẽ chức nghiệp Thông Thức Giả có thể tối đa hoá lợi ích của ớt biến dị…
Trong tay Hàn Phong hiện tại có mười mấy viên tinh thạch ma dược, tất cả đều không thể sử dụng, tạm thời chỉ có ném cho chó ăn. Dựa trên nghiên cứu từ phòng thí nghiệm của Âu Dương Tà, nhân loại nuốt vào tinh thạch ma dược sẽ nhanh chóng nôn ra, không thể tiêu hoá. Mà cách sử dụng ớt biến dị hiện tại cũng tràn đầy rủi ro, không cẩn thận còn đem mạng nhỏ đều bù vào, đừng nói là tối đa hoá lợi ích. Cả hai thứ này, tất cả đều phải trải qua chế tác hợp lý mới có thể dùng được.
- Thây ma không có thứ gọi là chức nghiệp, hẳn là sẽ được trời phú cho khả năng tiêu hoá “bảo bối”. Có lẽ bản thân phải ăn 4 trái ớt liên tục thì lợi ích mới tương đương 1 trái ớt mà thể sức mạnh P2 level 25 từng ăn… Aizzz, con chó đen kia đảm bảo cũng nằm trong trường hợp này, nó ngay cả tinh thạch ma dược cũng đớp như chó, ớt biến dị tất nhiên cũng sẽ hấp thu được hết… Khoan đã, vậy nếu sử dụng kỹ năng nhị giai Thây Ma Hoá rồi dùng ớt biến dị thì sao…
Hàn Phong bắt đầu miên man cân nhắc đủ các loại khả năng. Kỹ năng thây ma hoá không phải độc nhất vô nhị, toàn trấn Hi Vọng có 5 bản, hắn cũng đang giữ lại 1 bản chờ cơ hội học tập…
Thấy Hàn Phong lâm vào trong suy tư không nói, Tường Vi không khỏi ngây ngốc nhìn hắn tới thất thần. Một lúc sau, nàng mới nhẹ giọng bình thản nói:
- Hàn Phong, ngày mai tôi sẽ trở về huyện Tam Giang.
Hàn Phong thấy nàng ta mở lời thì tạm ném mấy suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu, hắn đưa tay che miệng ngáp một tiếng rồi thản nhiên đáp:
- Ân, cô trở về bên kia nhớ nói tốt cho tôi nhiều vào, đừng để người khác nghĩ trấn Hi Vọng là một cái hang ổ thổ phỉ mất trị an.
Tường Vi nghe giọng điệu tuỳ tiện của Hàn Phong, tâm thần không khỏi xuất hiện cảm giác chua xót nhàn nhạt. Nàng đặt tay lên ngực hắn nghịch nghịch mấy thớ cơ bắp có vẻ vừa mới xuất hiện, sau đó lại tiếp tục nói:
- Anh không muốn nói gì với tôi sao?
Hàn Phong khoé miệng nhếch lên đáp:
- Nếu tôi nói cô hãy ở lại trấn Hi Vọng đi, cô sẽ trả lời có sao? Không, cô không tìm được cảm giác an toàn tại nơi này, cô sẽ không ở lại.
Tường Vi bàn tay hơi khựng lại, sau đó tiếp tục vẽ ra những vòng tròn trên ngực Hàn Phong, một lúc sau, nàng ta nghiêm túc nói:
- Hàn Phong, anh có thể cùng tôi trở về huyện Tam Giang hay không?
“Tới rồi sao?”
Nghe câu hỏi của nàng ta, Hàn Phong trong lòng không khỏi xuất hiện cảm giác lạnh nhạt quen thuộc.
Nữ nhân này từ đầu tới cuối vẫn không tin tưởng hắn. Nàng ta sợ hắn sẽ đi đường tà đạo, sẽ không đối xử thật lòng với cư dân trấn Hi Vọng, sẽ có ngày rời bỏ họ, thậm chí sẽ làm hại họ. Nàng ta luôn tìm đủ mọi cách để dẫn hắn gia nhập chính phủ, muốn hắn bước trên con đường chính quy hoá.
Có vẻ hiệu quả của việc Hàn Phong một mình đối diện M2 level 24 hòng giả danh anh hùng cũng đã tác động lớn tới Tường Vi. Nàng ta đã bị hắn làm cho cảm động mê muội, bị lừa tới rối tinh rối mù, hay nói chính xác hơn, nàng ta có vẻ đã thực sự “thích” hắn rồi.
Chỉ nhìn từ việc nàng ta chuyển qua đối đầu trực diện với Liễu Huyên, cho tới việc không ngần ngại ở ngay tại phòng hắn ăn ớt biến dị, thậm chí không quá phản đối khi hắn giở trò sàm sỡ vô lại, trên giường lại biểu thị vô cùng nhiệt tình, không có một chút ngượng ngập, động tác chẳng khác nào tình nhân dâng hiến, hiện tại còn trực tiếp rủ rê…
Tất cả những dữ kiện này đã đủ để xâu chuỗi lại thành một kết luận chính xác. Tưởng Vi đã không còn coi Hàn Phong là kẻ địch, nàng ta ít nhất đã nâng cấp vị trí của hắn trong lòng rồi. Quyết tâm kéo hắn gia nhập chính phủ, có lẽ chưa bao giờ lớn như thế.
Con số 15 tưởng như đã dùng xong, hiện tại mới thật sự thong thả phát huy ra tác dụng.
“Thế nên cô đã quyết định dùng chính bản thân mình để thực hiện mỹ nhân kế hòng kéo tôi gia nhập chính phủ sao? Hi sinh thực sự đủ lớn lao. Bất quá…”
Hàn Phong trong lòng không có nửa điểm cảm động hay đồng cảm, trái lại hắn đang cực kỳ tỉnh táo phân tích tình hình. Một lúc sau, hắn nhàn nhạt đáp lời:
- Tường Vi, rất nhanh thôi cô liền sẽ nhận ra, một tên thổ phỉ có rất nhiều thời điểm còn tốt đẹp hơn một chính khách.
- …
Lại là câu nói cũ, đây đã là lần thứ ba rồi.
Lần đầu tiên khi trực tiếp nghe thấy Hàn Phong nói câu này, Tường Vi đã nhanh chóng đem nó bỏ ra ngoài tai, cảm thấy nó thật vớ vẩn. Lần thứ hai, là do nàng tự mình lẩm bẩm khi nhìn thấy Hàn Phong ôm bom biến mất, khi đó nàng nội tâm tràn ngập hoang mang lo sợ.
Lần thứ ba này, lại là trực tiếp nghe, trái tim lần đầu loạn nhịp của nàng phút chốc trở nên vô cùng đau đớn.
Nàng thất bại rồi…
Đạo bất đồng, tương bất vi mưu.
Nức nở mấy tiếng trong nội tâm, Tường Vi nhắm lại hai mắt rồi vươn tay ôm chặt lấy lồng ngực Hàn Phong, khuôn mặt xinh đẹp càng thêm ghé sát vào người hắn, đôi môi đỏ mọng cất giọng run rẩy:
- Vậy thì tôi cần… Phải xem… Cho rõ… Rốt cuộc tên thổ phỉ này có bao nhiêu… Tốt đẹp…
- Tốt, cô cứ yên tâm ngủ đi, tôi sẽ tạo thêm không khí lạnh.
- …
Hàn Phong ánh mắt lạnh nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn tới ánh trăng trong trẻo treo trên cao. Bên cạnh hắn, hơi thở của Tường Vi đã trở nên đều đều.
Hắn thò tay kéo balo lại gần, sau đó móc ra một đống lớn tinh thạch tiềm năng, tinh thạch exp rồi nhanh chóng sử dụng.
- Công 4 trí lực, 1 thể lực, 1 nhanh nhẹn.
Sau khi lệnh cho hệ thống cộng điểm, Hàn Phong mới thò tay tiếp tục lấy ra một bản kỹ năng thư trong suốt.
“Đinh! Kỹ năng chủ động tứ giai: Hồn Áp…”
———
Yêu nó làm gì, nó lừa cả đấy, redflag lòi ra còn cố đâm đầu vào :))))