Chương 192: Tự mình doạ mình.

Bọn họ đánh cũng đánh rồi, thu thập chiến quả cũng thu thập rồi, chạy cũng đã chạy luôn, thế nhưng trung tâm thi đàn vẫn không cử ra bất cứ thây ma tiến hoá nào chạy ra xử lý vụ việc, không trung cũng không vang lên tiếng dê kêu nào cả.

Hắn muốn đột kích chính là muốn thử phản ứng thi đàn, đồng thời dụ dỗ F2 level 20 chui ra hòng xử đẹp nó. Nhưng kết quả nhận lại là thi đàn không phản ứng, F2 không dị động, phép thử đã thất bại.

Nếu bọn họ có đủ thể lực, trí lực, có thể tiếp tục đánh chém thi đàn cấp 8, cấp 9 bên dưới, diễn biến này cũng có thể chấp nhận được. Nhưng ngoài Hàn Phong và Chu Vấn, đám người còn lại không thể đánh dài lâu, lại thử vài lần nữa, bọn họ sẽ hao hết tiềm năng tích trữ, buộc phải rút lui.

Thi đàn đã có đề phòng, cũng không dễ lừa lần 2 như vậy. Bọn nó không bị tách ra, điều này ép buộc Hàn Phong buộc phải đối đầu trực diện với 2 thây ma tiến hoá kia cùng một lúc.

Một con một lượt thì thật dễ làm, 2 con cùng lúc, lại còn một đám vây quanh, nguy hiểm sẽ nâng cao.

- Có khi tên khốn sau màn kia đang trực chờ bản thân chạy tới ra tay, hao hết tiềm năng rồi mới bất ngờ hét một tiếng cho nổ não cả đám không chừng…

Hàn Phong đang vô cùng phân vân về điều này… Biến số kẻ sau màn quá kinh khủng, thật giống như tên đã lên dây, có thể bắn đi bất kỳ lúc nào, găm vào con mồi mà nó chờ đợi sẵn. Mà kiểu tấn công này của nó lại vô hình vô sắc, không thể đoán định, không thể chống cự, cực khó đề phòng.

Đám người tham gia hành động lần này, tất cả đều sở hữu kỹ năng nhất giai tăng cường chống chịu, nhẫn chống chịu level 2 cũng được Ngô Soái mở ra rất nhiều, thoải mái trang bị tới mức thừa mứa. Hiện tại người có điểm chống chịu kém nhất là Lý Võ Lạc cũng cao tới 18 điểm…

Chắc hẳn không tới mức trúng đòn liền lăn ra chết.

Nhưng nếu công kích tinh thần của vật kia đánh ra mạnh vượt trội các lần trước, mạnh tới mức đủ giết người thì sao, hắn sẽ thiệt quân ngay lập tức, lại còn là quân tinh nhuệ đã dày công bồi dưỡng.

Hàn Phong hai mắt híp lại nhìn về xa xa 400 mét, nơi đó có hai thây ma tiến hoá, một cao ba mét, một lùn tịt, cùng với mấy chục thây ma vây quanh.

Hắn bắt đầu đứng ở góc độ người ngoài cuộc để suy xét.

Tại sao sau khi chiến trường Thanh Lâm bên kia đã gặp tập kích thảm liệt, kẻ sau màn vẫn không dị động thây ma cấp cao trên đại lộ Thanh Liễu này, vẫn như cũ tiến lên?

Cái này có hai trường hợp có thể suy xét. Một là kẻ sau màn khôn tới mức chấp nhận hi sinh một đường, cố tỏ ra yếu thế, thiết lập bố cục hòng bắt cho bằng được Hàn Phong. Hai là kẻ sau màn ngu tới mức không có chiến thuật quá nhiều, không biết suy xét quá nhiều, thủng ở đâu vá tạm tại đó.

Nó trước đó bị chiến thuật dụ dỗ của Hàn Phong lừa chém mất hai đại tướng F2 level 21 và F2 level 20, cho nên hiện tại khi gặp tập kích khiêu khích tương tự sẽ không thèm phản ứng lại nữa.

Hay nó đang ngồi phía sau, rung đùi ngâm thơ chờ Hàn Phong chạy tới nạp mạng…

- Đ**t!

Con mồi trước mắt, đánh cũng không được, không đánh cũng không xong. Kẻ sau màn không cần làm gì, Hàn Phong đã bị doạ cho kinh hãi.

Tại sao trước đây khiêu khích nó đều trúng kế, lúc này lại không trúng kế nữa?

Thực ra đây là một điểm yếu của Hàn Phong. Hắn là một tên xuất thân lừa đảo, bởi vậy khi đánh giá một sự việc, hắn luôn dùng những góc độ quái đản để suy xét, để giả định. Điều này đôi khi có lợi, đôi khi có hại.

Hại nhất chính là những lúc thế này, tự mình khiến bản thân mình không thể đưa ra quyết định.

Hắn nhớ tới lời của Lý Võ Lạc đánh giá, khả năng tư duy chiến thuật của đầu não địch chỉ tương đương với một đứa trẻ 7, 8 tuổi…

Tên kia thường đưa ra phản ứng sau khi gặp phải tác động. Nó hoàn toàn bị Hàn Phong dẫn dắt ngay từ giai đoạn đánh chặn, ám sát F2, tách đàn, quấy rối khiêu khích, dụ địch trảm tướng… Dù cách phản ứng của nó thế nào, nó vẫn luôn đi sau, chưa từng chủ động làm ra bất kỳ chiến thuật nào đáng nói.

Đây có khả năng cao là IQ thực sự của nó, khả năng nó lừa đảo rất nhỏ, chỉ nằm trên lý thuyết mà thôi.

Hàn Phong đưa mắt nhìn một lượt đám tiểu đội trưởng, ánh mắt dần chuyển thành lạnh lùng, nếu bọn này chết sạch…

- Thử một lần, nếu mấy con hàng này trúng công kích, cứu được ai liền cứu, không cứu được liền buộc phải bỏ qua. Chỉ cần có kết quả thử nghiệm, dù thuộc vào dạng trường hợp nào, quyết chiến cuối cùng tại Thanh Hà sẽ nắm chắc hơn nhiều.

Hắn đã nghĩ kỹ rồi. Nếu kẻ sau màn khôn ranh đến mức đó, nó cũng không cần mưu mẹo gì rườm rà, giả bộ giống như bị dẫn dắt làm chi cho mệt xác, nó cứ tập trung binh lực toàn lực công kích một đại lộ, phe nhân loại chắc chắn thua.

Vì thực lực thây ma vốn đã áp đảo, không cần mưu mẹo.

Diễn biến thành ra cái dạng chiến dịch ba đường hiện tại, chỉ có thể do địch nhân bị ngu mà thôi, hắn là đang tự mình doạ mình mà thôi.

Dị biến mới qua ngày thứ 13, làm quái gì có chuyện xuất hiện một thây ma khôn còn hơn cả con người cơ chứ. Nói thây ma kia khôn ngang Chu Vấn, hắn còn không tin nổi, cho dù Chu Vấn đã tính là rất ngu ngốc.

Hàn Phong lại một lần nữa trấn an bản thân, nói thật, hắn đôi khi “sợ chết” y như cái nữ nhân Tường Vi kia. Ai nói hắn thiếu sát phạt quyết đoán thì hắn chịu, nhưng nguy hiểm trước mắt, hắn thà lo xa còn hơn xảy ra chuyện mới lo chữa cháy. Hắn hơn mười ngày trước vẫn còn là một tên nhân viên văn phòng làm công việc lừa đảo, không nghĩ nhiều sao có thể lừa người ta, không cẩn thận sao có thể né tránh cảnh sát.

Hiện tại tự cổ vũ bản thân thành công, hắn rốt cuộc đã có quyết tâm hành động.

Không liều lúc này thì còn lúc nào.

Hắn từ trong ngực móc ra một chiếc nhẫn phong cách cổ xưa màu xám nhạt đeo vào ngón tay, sau khi suy nghĩ, hắn lại tháo nó ra nhét ngược vào trong ngực.

- Thôi, có lẽ không cần đâu… Đợi đạn diệt quỷ hoàn thành chuyển hoá lại tính tiếp…

4 phút tiếp theo trôi qua, Hàn Phong đã sẵn sàng mọi tài nguyên cần thiết để giao chiến. Hắn đối với Ngô Soái đối diện làm ra một cái thủ thế, hai bên đã hiểu ý, đây là tín hiệu hành động.

Phe địch có 3 thây ma thể phòng hộ Shield 1 level 18, 18, 19, một thể sức mạnh P2 level 21, một thể tốc độ F2 level 20. Còn lại là đám F1, P1 khác.

Đám người theo đó bắt đầu chậm rãi tiến lên. Lý Võ Lạc, Quan Bình phụ trách súng chống tăng, Lục Đại Nguyên phụ trách súng đại liên. Sau khi tiếp cận phạm vi 180 mét, bọn họ đã nhìn rõ toàn cảnh mục tiêu lần này.

P2 level 21 đứng sừng sững như thiết tháp, cái đầu to như bình nước gắn chi chít răng cùng tóc mọc dị dạng, trong miệng thòng lòng 3 cái ống dẫn lớn cùng 1 cái ống dẫn nhỏ hơn, trên ống dẫn mọc đầy lông mao lởm chởm. Trên vai nó, một con F2 level 20 với cái đầu hình thoi và mồm nhọn hoắt đang ngồi vắt vẻo, 2 chân hai tay cứng cáp hữu lực, vừa nhìn liền biết có sức bật vô cùng lớn.

Xung quanh là 1 con P1 level 19, 1 con F1 level 18 cùng vài thây ma tiến hoá khác.

Trước mặt bọn nó, 3 đầu thể phòng hộ chia ra trước trái phải đứng bảo vệ nghiêm ngặt.

Hàn Phong sau khi tính toán kỹ thì ném súng cho Nhạc Sơn rồi nói:

- Bắn 1 viên đạn về phía ba con thây ma mặt lưỡi cày không có ngũ quan kia.

Nhạc Sơn tuy không phải cảnh sát hay quân nhân, nhưng cha hắn là cảnh sát, hắn bắn súng cũng rất cừ. Lúc này tiếp nhận súng diệt quỷ level 4, hắn nghiêm giọng nói:

- Tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.

Hắn cầm súng lên, đầu tiên là áp chế kinh ngạc về trang bị này, sau đó giơ súng ngắm chuẩn đầu một con S1 level 19.

Pằng!

Viên đạn diệt quỷ vừa rời nòng liền bốc cháy hừng hực, nó vút một tiếng phóng về phương xa, khoảnh khắc liền xuất hiện ngay phía trước thể phòng hộ. Mà S1 bản năng phản ứng cũng cực kỳ nhanh nhạy, đạn bắn chưa tới, nó đã há cái mồm rộng toác nơi bụng ra kêu ầm lên:

- Grekkkk…

Một luồng năng lượng huyết sắc khoảnh khắc liền điên cuồng tuôn trào, trước mặt S1 khoảnh khắc liền xuất hiện một tấm khiên chắn màu đỏ máu che phủ toàn bộ không gian. Chẳng những thế, hai đầu thể phòng hộ khác cũng cuống cuồng phun ra quang mang huyết sắc hòng tạo lập khiên chắn, ngăn cản ngọn lửa đen đang cuồn cuộn bốc cháy.

- Grekkkk…

- Grakkkk…

Đám P1, F1 đều đồng loạt thét lên điên cuồng. Con nào chạy được cứ chạy, con nào không chạy được thì đứng yên tại chỗ gồng người tuôn trào hắc sắc quang mang hòng chống cự.

P2 level 21 ba cái ống trong mồm đều phình to hết cỡ. Sức mạnh của nó vô cùng lớn, thế nhưng đối với lửa đen là lực bất tòng tâm. Thân thể nó run bần bật đứng yên tại chỗ hòng chống cự sức nóng của ngọn lửa kia, nhìn ba tấm khiên có chút vặn vẹo chống cự, tâm trí nó muốn sụp đổ tới nơi.

Về phần F2 level 20, nó đã sớm chạy được hơn 40 mét, cái đầu hình con thoi cùng đôi mắt đỏ quạch như mắt ếch ương hoảng hồn quay nhìn về chỗ cũ, trong miệng chảy ra vô số rớt dãi đen kịt.

Một viên đạn, đội ngũ thây ma đã bị doạ cho bỏ chạy tán loạn.

Lửa đen bốc cháy 3 giây thì hao hết năng lượng rồi tắt ngúm, đám thây ma vẫn như cũ hú hét ầm ĩ, mãi mới có thể ổn định lại tình hình. Kế tiếp sau đó 2 phút, không có bất kỳ dị động nào khác, không có đạn bắn, không có lửa đen, không có uy hiếp, cũng không có tiếng trẻ con kêu khóc pha trộn cùng dê đực mùa động dục.

F2 level 20 từ xa xa chậm rãi mò trở về chỗ cũ, nó dáo dác nhìn quanh như thể sẵn sàng bỏ chạy bất kỳ lúc nào, sau đó mới bám lên người P2 đang run lẩy bẩy mà treo lên vai. Đúng lúc này, một viên đạn diệt quỷ nữa lại từ phương xa rít một tiếng phóng tới.

Phừng!

- Grekkkkk….

- Grakkkk…

Lũ quái vật tại đường Thanh Lâm lại bị doạ cho tan đàn xẻ nghé mỗi con chạy một hướng, mấy đầu S1 lại ra sức phun trào khiên chắn hòng ngăn lửa, P2 vẫn run rẩy đứng tại chỗ bốc lên hắc quang hòng ngăn chặn, còn S2 đã một lần nữa phóng xa 40 mét tránh né.

Lửa đen thiêu đốt 3 giây lại dập tắt. 2 phút sau, S2 mới lại mò về chỗ cũ, nó ngồi trên vai P2 mà lòng đầy thấp thỏm.

Phương xa, Hàn Phong nhìn cảnh này thì khoé miệng nhếch lên.

Hắn đã cược thắng.